Chương 31


Lệnh Doanh nói, sau này hắn sẽ là người của ta, để hắn làm ám vệ bên cạnh ta.
Ta lạnh lùng nhìn Lệnh Doanh, nhìn thấu lòng tham và dã tâm ẩn giấu bên dưới vẻ ngoài nho nhã của hắn, không hề đồng ý.
Nhưng vẫn làm theo ý hắn, đặt tên cho tiểu thị vệ.
“Minh Sơ, như ánh dương vừa ló rạng.”
Ta và hắn cùng nhau trưởng thành trong những lần thử thách khắc nghiệt ở Thương Đô, năm thứ hai, ta nhận nhiệm vụ đầu tiên là ám sát kẻ thù chính trị của Lệnh Doanh, một lão già cổ hủ.
Nhưng đến giây phút cuối cùng, ta lại mềm lòng, bị Lệnh Doanh nhốt trong hầm nước lạnh ba ngày ba đêm, sau đó lại dùng roi da quất không thương tiếc, chỉ để ta ghi nhớ bài học –
Tử sĩ, không được phép mềm lòng.
Minh Sơ liều mạng cầu xin cho ta, chăm sóc ta một thời gian dài, sau đó, mỗi nhiệm vụ của ta đều là do hắn sắp xếp.
Cẩm Hân
Minh Sơ nói: “Chủ tử, nô tài không muốn người giống như nô tài.”
Thời gian càng trôi qua, Minh Sơ càng cúi đầu thấp hơn mỗi khi gặp ta, cũng càng thêm hèn mọn.
Hắn nói: “Một mình ta rơi xuống địa ngục là đủ rồi, hà cớ gì phải kéo thêm một người nữa.”
