TruyenUs - Đọc truyện miễn phí online
TruyenUs - Đọc truyện miễn phí online
TruyenUs - Đọc truyện miễn phí online
Truyện tranh
Đăng nhập
|
Đăng ký
Danh sách
Truyện mới cập nhật
Truyện hot
Truyện đã hoàn thành
Thể loại
Bài viết
Truyện tranh
Lịch sử đọc
Liên hệ
Danh sách
Truyện mới cập nhật
Truyện hot
Truyện đã hoàn thành
Thể loại
Bài viết
Truyện tranh
Lịch sử đọc
Đăng nhập
Đăng ký
Truyện chữ
Cung Lược
Chương 27: Canh ba
Cung Lược
Chương 27: Canh ba
chương
Trước
Chương 1
Chương 2: Những lời ta nói các ngươi phải nghe cho rõ, không được già mồm, không được cứng cổ
Chương 3: Cô cô lớn lên trông cũng khá xinh đẹp đấy
Chương 4: Thầm than không xong, đụng phải Vạn Tuế Gia rồi
Chương 5: Lôi xuống, đánh chết!
Chương 6: Cung phi ngầm đấu đá, hy sinh vài đứa nô tài có là gì?
Chương 7: Chính chủ đến rồi!
Chương 8: Trong cung thật tốt, nước trong cung cũng có thể nuôi người được
Chương 9: Ngươi không có ánh mắt như vậy, lần sau gặp lại ta có thể nhớ ra sao?
Chương 10: Cô nàng này có thể câu hồn, quả nhiên là một nhân tài
Chương 11: Vạn Tuế Gia không hứng thú chuyện phòng the
Chương 12: Thiên hạ thái bình
Chương 13: Hoàng đế không nói nhiều, lại không thích kẻ giỏi khua môi múa mép
Chương 14: Hoàng đế bực bội cùng cực, đột nhiên phát hiện một điểm hứng thú cũng bị mất
Chương 15: Rất không nể mặt Vạn Tuế Gia
Chương 16: Ngươi ngẩng đầu lên
Chương 17: Lần này té rõ là dữ, mông bị tét thành hoa tám cánh rồi!
Chương 18: Chủ tử gia của chúng ta là chính nhân quân tử, không làm cái chuyện thấp hèn sờ tay bóp mông đó đâu
Chương 19: Hoàng đế hại người quả là tuyệt nhất a!
Chương 20: Tốt! Bàn tay nóng, trán cũng nóng, thành công rồi!
Chương 21: Phụ tử và Quân thần
Chương 22: Thái hậu năm nay 30 tuổi, thật ra mới hơn Hoàng đế tầm 3-4 tuổi thôi
Chương 23: Mười mấy phụ nữ trong một nhà, Vạn Tuế Gia thật giỏi hưởng thụ
Chương 24: Hành tẩu trong cung, không có mắt là không xong
Chương 25: Canh một
Chương 26: Canh hai
Chương 27: Canh ba
Chương 28: Lúc nào cũng đâm vào mắt, lâu dài, có tắt đèn cũng có thể nhận ra
Chương 29: Thích vẽ hoa viết chữ gì lên đầu, đều tùy ngài!
Chương 30: Bắt đầu từ hôm nay trở đi, ngày ngày đều nhìn thấy, có hay quên cỡ nào đi nữa cũng phải nhớ cho bằng được
Chương 31: Trẫm thấy mờ mắt, ngươi đến nhìn hộ trẫm cái
Chương 32: “Cái kia” của Vạn Tuế Gia… làm sao mới tiêu đi được
Chương 33: Ngươi đi cùng trẫm
Chương 34: Kỳ thật trẫm cũng biết luyện ưng…
Chương 35: Nô tỳ…. Không còn mặt mũi gặp chủ tử
Chương 36: Một lát ta đi tìm nàng, nàng chờ ta nha!
Chương 37: Trẫm ghét gương mặt của ngươi, hết lần này đến lần khác ngươi lại cố tình khiến trẫm chú ý, ngươi nung nấu ý �
Chương 38: Chẳng những lưu manh, còn tự xem mình là thân thiết
Chương 39: Nàng có thể ăn mòn lòng người
Chương 40: Khiến chủ tử tâm ngứa ngáy, tâm mà đã ngứa ngáy, vạn sự đều dễ thương lượng
Chương 41: Chắc Vạn Tuế Gia bị ả ta nhào mềm mất thôi?
Chương 42: Hắn đã thổi lay một hồ Nước xuân
Chương 43: Tố Dĩ ở lại!
Chương 44: Chủ tử, ngài kiên nhẫn chút nhé!
Chương 45: Trẫm không gật đầu, nàng ta cứ ngoan ngoãn làm việc đi
Chương 46: Đừng động, để trẫm dựa một chút
Chương 47: Không chịu nổi khiêu khích
Chương 48
Chương 49: Nước sông Hoàng Hà trên trời
Chương 50: Môi nàng ngay tại trước mắt
Chương 51: Vạn Tuế Gia cớ gì mắng người ta chứ!!
Chương 52: Ngươi đối với trẫm… liệu có suy nghĩ nào khác hay không?
Chương 53: Gặp lại cố nhân
Chương 54: Ngài như vậy không được, để nô tỳ sưởi ấm cho ngài
Chương 55: Trẫm muốn sưởi ấm cho ngươi
Chương 56: Đông Pha Tố Nhục
Chương 57: Ta muốn nói với ngươi, hoàng đế có đôi khi cũng sẽ thân bất do kỷ, nhưng chỉ cần hạ quyết tâm, muốn hoàn thành m�
Chương 58: Mặt mũi ngươi cũng không xấu, thiếu cái khối kia không câu được đàn ông à?
Chương 59: Nam nhân mà rơi vào ái tình là biến đần
Chương 60: Hắn lập úp thẻ bài lại, “Không cần Bối cung”
Chương 61: Cái yếm không thấy đâu!
Chương 62: Vật dưới gối trẫm là ngươi lấy?
Chương 63: Hữu kinh vô hiểm
Chương 64: Nàng cho trẫm hôn một cái
Chương 65: Tưởng trẫm là ai cũng có thể chấp nhận à, hôn nàng là xem trọng nàng đó!
Chương 66: Cháu hãy nhịn đau bỏ thứ yêu thích, thành toàn cho nửa đời sau của thằng bé đi!
Chương 67
Chương 68: Nửa ngày không gặp, thật nhớ!
Chương 69: Thật ra, nô tỳ cũng yêu ngài…!
Chương 70: Đêm 30
Chương 71: Đem ngươi chỉ cho huynh đệ của hoàng hậu nương nương, ngươi thấy có được không?
Chương 72: Mông lớn, mắn đẻ
Chương 73: Đợi trẫm ra khỏi Sướng Xuân Viên, sẽ tự mình đến đón nàng
Chương 74: Đặt chút quan hệ
Chương 75: Nàng máu lạnh vô tình, nàng chẳng đáng!
Chương 76: Khen thay cho một kẻ hiểu đại nghĩa!
Chương 77: Hoàng tổ mẫu xem này!
Chương 78: Trẫm thích Tố Dĩ, muốn đòi lại nàng
Chương 79: Thật ra chúng ta có thể thử chỗ khác
Chương 80
Chương 81: Hoàng hậu đổ bệnh
Chương 82: Ta không hiểu lầm, cũng tin tưởng nàng
Chương 83: Bà ấy đây là muốn ăn thịt người sao?
Chương 84: Đây rõ ràng chính là Hợp đức Đế cơ, là hết thảy yêu thương và khao khát của hắn thuở thiếu thời
Chương 85: Xin Hoàng phụ chọn một kẻ hiền năng khác, phóng cho nhi tử và Tố Dĩ một con đường sống đi!
Chương 86: Đến lúc bảo Hoàng hậu ra ý chỉ rồi
Chương 87: Trang nghiêm và mị hoặc là sự kết hợp tuyệt nhất
Chương 88: Công đức viên mãn
Chương 89: Gái lỡ thì thì tốt, gái lỡ thì ấy chính là bảo vật
Chương 90: Nói ra sợ chết khiếp
Chương 91: Khuê nữ nhà ông đến cả Hoàng đế cũng không chịu lấy, thế đòi lấy Ngọc Hoàng đại đế à?
Chương 92: Anh rể cướp phúc tấn của em vợ, đồ Thiếu đạo đức!
Chương 93: Có con chủ bài vừa có thế lại thiếu tâm nhãn như Mật quý phi này, không lấy ra lợi dụng, quả là uổng phí!
Chương 94: Rượu này có hơi ngọt
Chương 95: Cửu thiên tuế, ngài thật là tuyệt a!
Chương 96: Tiểu chủ nhân, ngài có được Thượng phương bảo kiếm rồi!
Chương 97: Không ngờ Tịnh tần nương nương là người tốt…
Chương 98: Ta đây có một phương thuốc kỳ diệu
Chương 99
Chương 100: Đồ Tiện nhân nhà ngươi, đồ độc phụ nhà ngươi!
Chương 101: Định phong ba
Chương 102
Chương 103: Ngài đã về…
Chương 104: Có quyền con mẹ nó ấy!
Chương 105: Thà đắc tội quân tử, chớ đắc tội tiểu nhân
Chương 106: Hậu cung là một cái nồi lớn, sủi cảo nhân gì cũng có
Chương 107: Lễ quý nhân, nàng trật hông rồi hả?
Chương 108: Chẳng sợ cú mèo kêu, chỉ sợ cú mèo cười
Chương 109: Nô tỳ có tội, nô tỳ đã trợ thủ cho Mật quý phi
Chương 110: Nô tỳ bái biệt Vạn tuế gia
Chương 111: Tam cung lục viện biết bao kiều hoa ta không hái, ấy mà chỉ chăm chăm ôm một gốc cỏ đuôi chó là nàng
Chương 112: Vạn tuế gia ngày đêm vất vả thật xúc động lòng người
Chương 113: Nếu trẫm dùng quá sức làm đau nàng…
Chương 114: Trượng phu vô cùng sủng ái thiếp, đối với người vợ mà nói chung quy là một loại uy hiếp
Chương 115: Lễ chủ nhân rốt cuộc cũng đến bước đường này
Chương 116: Hoàng đế tệ bạc!
Chương 117: Nàng đối tốt với nàng ấy chính là đối tốt với trẫm, trẫm trong lòng cảm kích nàng cả đời
Chương 118: Tối nay ta qua chỗ nàng
Chương 119
Chương 120: Chỉ bằng mi cũng dám mời sủng? Không nhìn lại thử cân lượng của mình!
Chương 121: Sao thấy ít thịt thế nhỉ?
Chương 122
Chương 123: Nàng này không được kia không được, trẫm há từng trách móc nửa phần?
Chương 124: Con của chúng ta, thiếp muốn tự nuôi
Chương 125: Tiểu Hổ a ca
Chương 126: Sinh con trắc trở là thế
Chương 127: Tấn quý phi
Chương 128: Cả đời này của thiếp, tốt không đến nơi, tệ không đến chốn, thực sự thất bại
Chương 129
Chương 130: Chương kết
chương
Sau
Tùy Chỉnh
Màu nền
Mặc Định
Tím Nhạt
Xám Nhạt
Xanh Nhạt
Nâu Đậm
Xám đậm
Màu Trắng
Màu tối
Font chữ
Palatino Linotype
Bookerly
Minion
Segoe UI
Roboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Noticia Text
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Cỡ chữ
16px
18px
20px
22px
24px
26px
28px
30px
32px
34px
36px
38px
40px
Chiều cao dòng
140%
160%
180%
200%
220%
240%
Báo Lỗi
chương
Trước
Chương 1
Chương 2: Những lời ta nói các ngươi phải nghe cho rõ, không được già mồm, không được cứng cổ
Chương 3: Cô cô lớn lên trông cũng khá xinh đẹp đấy
Chương 4: Thầm than không xong, đụng phải Vạn Tuế Gia rồi
Chương 5: Lôi xuống, đánh chết!
Chương 6: Cung phi ngầm đấu đá, hy sinh vài đứa nô tài có là gì?
Chương 7: Chính chủ đến rồi!
Chương 8: Trong cung thật tốt, nước trong cung cũng có thể nuôi người được
Chương 9: Ngươi không có ánh mắt như vậy, lần sau gặp lại ta có thể nhớ ra sao?
Chương 10: Cô nàng này có thể câu hồn, quả nhiên là một nhân tài
Chương 11: Vạn Tuế Gia không hứng thú chuyện phòng the
Chương 12: Thiên hạ thái bình
Chương 13: Hoàng đế không nói nhiều, lại không thích kẻ giỏi khua môi múa mép
Chương 14: Hoàng đế bực bội cùng cực, đột nhiên phát hiện một điểm hứng thú cũng bị mất
Chương 15: Rất không nể mặt Vạn Tuế Gia
Chương 16: Ngươi ngẩng đầu lên
Chương 17: Lần này té rõ là dữ, mông bị tét thành hoa tám cánh rồi!
Chương 18: Chủ tử gia của chúng ta là chính nhân quân tử, không làm cái chuyện thấp hèn sờ tay bóp mông đó đâu
Chương 19: Hoàng đế hại người quả là tuyệt nhất a!
Chương 20: Tốt! Bàn tay nóng, trán cũng nóng, thành công rồi!
Chương 21: Phụ tử và Quân thần
Chương 22: Thái hậu năm nay 30 tuổi, thật ra mới hơn Hoàng đế tầm 3-4 tuổi thôi
Chương 23: Mười mấy phụ nữ trong một nhà, Vạn Tuế Gia thật giỏi hưởng thụ
Chương 24: Hành tẩu trong cung, không có mắt là không xong
Chương 25: Canh một
Chương 26: Canh hai
Chương 27: Canh ba
Chương 28: Lúc nào cũng đâm vào mắt, lâu dài, có tắt đèn cũng có thể nhận ra
Chương 29: Thích vẽ hoa viết chữ gì lên đầu, đều tùy ngài!
Chương 30: Bắt đầu từ hôm nay trở đi, ngày ngày đều nhìn thấy, có hay quên cỡ nào đi nữa cũng phải nhớ cho bằng được
Chương 31: Trẫm thấy mờ mắt, ngươi đến nhìn hộ trẫm cái
Chương 32: “Cái kia” của Vạn Tuế Gia… làm sao mới tiêu đi được
Chương 33: Ngươi đi cùng trẫm
Chương 34: Kỳ thật trẫm cũng biết luyện ưng…
Chương 35: Nô tỳ…. Không còn mặt mũi gặp chủ tử
Chương 36: Một lát ta đi tìm nàng, nàng chờ ta nha!
Chương 37: Trẫm ghét gương mặt của ngươi, hết lần này đến lần khác ngươi lại cố tình khiến trẫm chú ý, ngươi nung nấu ý �
Chương 38: Chẳng những lưu manh, còn tự xem mình là thân thiết
Chương 39: Nàng có thể ăn mòn lòng người
Chương 40: Khiến chủ tử tâm ngứa ngáy, tâm mà đã ngứa ngáy, vạn sự đều dễ thương lượng
Chương 41: Chắc Vạn Tuế Gia bị ả ta nhào mềm mất thôi?
Chương 42: Hắn đã thổi lay một hồ Nước xuân
Chương 43: Tố Dĩ ở lại!
Chương 44: Chủ tử, ngài kiên nhẫn chút nhé!
Chương 45: Trẫm không gật đầu, nàng ta cứ ngoan ngoãn làm việc đi
Chương 46: Đừng động, để trẫm dựa một chút
Chương 47: Không chịu nổi khiêu khích
Chương 48
Chương 49: Nước sông Hoàng Hà trên trời
Chương 50: Môi nàng ngay tại trước mắt
Chương 51: Vạn Tuế Gia cớ gì mắng người ta chứ!!
Chương 52: Ngươi đối với trẫm… liệu có suy nghĩ nào khác hay không?
Chương 53: Gặp lại cố nhân
Chương 54: Ngài như vậy không được, để nô tỳ sưởi ấm cho ngài
Chương 55: Trẫm muốn sưởi ấm cho ngươi
Chương 56: Đông Pha Tố Nhục
Chương 57: Ta muốn nói với ngươi, hoàng đế có đôi khi cũng sẽ thân bất do kỷ, nhưng chỉ cần hạ quyết tâm, muốn hoàn thành m�
Chương 58: Mặt mũi ngươi cũng không xấu, thiếu cái khối kia không câu được đàn ông à?
Chương 59: Nam nhân mà rơi vào ái tình là biến đần
Chương 60: Hắn lập úp thẻ bài lại, “Không cần Bối cung”
Chương 61: Cái yếm không thấy đâu!
Chương 62: Vật dưới gối trẫm là ngươi lấy?
Chương 63: Hữu kinh vô hiểm
Chương 64: Nàng cho trẫm hôn một cái
Chương 65: Tưởng trẫm là ai cũng có thể chấp nhận à, hôn nàng là xem trọng nàng đó!
Chương 66: Cháu hãy nhịn đau bỏ thứ yêu thích, thành toàn cho nửa đời sau của thằng bé đi!
Chương 67
Chương 68: Nửa ngày không gặp, thật nhớ!
Chương 69: Thật ra, nô tỳ cũng yêu ngài…!
Chương 70: Đêm 30
Chương 71: Đem ngươi chỉ cho huynh đệ của hoàng hậu nương nương, ngươi thấy có được không?
Chương 72: Mông lớn, mắn đẻ
Chương 73: Đợi trẫm ra khỏi Sướng Xuân Viên, sẽ tự mình đến đón nàng
Chương 74: Đặt chút quan hệ
Chương 75: Nàng máu lạnh vô tình, nàng chẳng đáng!
Chương 76: Khen thay cho một kẻ hiểu đại nghĩa!
Chương 77: Hoàng tổ mẫu xem này!
Chương 78: Trẫm thích Tố Dĩ, muốn đòi lại nàng
Chương 79: Thật ra chúng ta có thể thử chỗ khác
Chương 80
Chương 81: Hoàng hậu đổ bệnh
Chương 82: Ta không hiểu lầm, cũng tin tưởng nàng
Chương 83: Bà ấy đây là muốn ăn thịt người sao?
Chương 84: Đây rõ ràng chính là Hợp đức Đế cơ, là hết thảy yêu thương và khao khát của hắn thuở thiếu thời
Chương 85: Xin Hoàng phụ chọn một kẻ hiền năng khác, phóng cho nhi tử và Tố Dĩ một con đường sống đi!
Chương 86: Đến lúc bảo Hoàng hậu ra ý chỉ rồi
Chương 87: Trang nghiêm và mị hoặc là sự kết hợp tuyệt nhất
Chương 88: Công đức viên mãn
Chương 89: Gái lỡ thì thì tốt, gái lỡ thì ấy chính là bảo vật
Chương 90: Nói ra sợ chết khiếp
Chương 91: Khuê nữ nhà ông đến cả Hoàng đế cũng không chịu lấy, thế đòi lấy Ngọc Hoàng đại đế à?
Chương 92: Anh rể cướp phúc tấn của em vợ, đồ Thiếu đạo đức!
Chương 93: Có con chủ bài vừa có thế lại thiếu tâm nhãn như Mật quý phi này, không lấy ra lợi dụng, quả là uổng phí!
Chương 94: Rượu này có hơi ngọt
Chương 95: Cửu thiên tuế, ngài thật là tuyệt a!
Chương 96: Tiểu chủ nhân, ngài có được Thượng phương bảo kiếm rồi!
Chương 97: Không ngờ Tịnh tần nương nương là người tốt…
Chương 98: Ta đây có một phương thuốc kỳ diệu
Chương 99
Chương 100: Đồ Tiện nhân nhà ngươi, đồ độc phụ nhà ngươi!
Chương 101: Định phong ba
Chương 102
Chương 103: Ngài đã về…
Chương 104: Có quyền con mẹ nó ấy!
Chương 105: Thà đắc tội quân tử, chớ đắc tội tiểu nhân
Chương 106: Hậu cung là một cái nồi lớn, sủi cảo nhân gì cũng có
Chương 107: Lễ quý nhân, nàng trật hông rồi hả?
Chương 108: Chẳng sợ cú mèo kêu, chỉ sợ cú mèo cười
Chương 109: Nô tỳ có tội, nô tỳ đã trợ thủ cho Mật quý phi
Chương 110: Nô tỳ bái biệt Vạn tuế gia
Chương 111: Tam cung lục viện biết bao kiều hoa ta không hái, ấy mà chỉ chăm chăm ôm một gốc cỏ đuôi chó là nàng
Chương 112: Vạn tuế gia ngày đêm vất vả thật xúc động lòng người
Chương 113: Nếu trẫm dùng quá sức làm đau nàng…
Chương 114: Trượng phu vô cùng sủng ái thiếp, đối với người vợ mà nói chung quy là một loại uy hiếp
Chương 115: Lễ chủ nhân rốt cuộc cũng đến bước đường này
Chương 116: Hoàng đế tệ bạc!
Chương 117: Nàng đối tốt với nàng ấy chính là đối tốt với trẫm, trẫm trong lòng cảm kích nàng cả đời
Chương 118: Tối nay ta qua chỗ nàng
Chương 119
Chương 120: Chỉ bằng mi cũng dám mời sủng? Không nhìn lại thử cân lượng của mình!
Chương 121: Sao thấy ít thịt thế nhỉ?
Chương 122
Chương 123: Nàng này không được kia không được, trẫm há từng trách móc nửa phần?
Chương 124: Con của chúng ta, thiếp muốn tự nuôi
Chương 125: Tiểu Hổ a ca
Chương 126: Sinh con trắc trở là thế
Chương 127: Tấn quý phi
Chương 128: Cả đời này của thiếp, tốt không đến nơi, tệ không đến chốn, thực sự thất bại
Chương 129
Chương 130: Chương kết
chương
Sau