1. Truyện chữ
Khi Anh Không Còn Yêu

Chương 12: Chương 12

background
TrướcSau
Tùy Chỉnh
background

Hứa Tiểu Muội vừa la hét, vừa lục lọi tủ quần áo:

“Bây giờ em sẽ mang đến cho anh trai yêu quý ngay.”

“Không được! Đêm khuya em chạy lung tung làm gì? Sáng mai bảy giờ, không được ngủ quên.”

Cúp điện thoại, Hứa Minh Trạch cảm thấy tâm trạng đã khá hơn, anh đến tiệm thuốc mua thuốc cảm thường dùng, sau đó mới đi siêu thị.

Trong xe đẩy của anh, ngoài bộ đồ ngủ màu hồng, còn có hai chiếc đèn ngủ hình gấu trúc, một con gấu bông cao bằng người, chăn ga giường hoạt hình, dép lê hình vịt vàng…

Đi tới đi lui vài lần, anh vẫn lấy một bộ đồ lót nữ.

Anh cảm thấy trang trí trong nhà toàn màu lạnh, theo phong cách tối giản, có lẽ không tốt cho việc hồi phục bệnh tình.

Khó khăn lắm mới có được người trước mặt, sao có thể không nắm lấy cơ hội?

Anh biết Lục Xuyên Tịch không đáng tin, gây ra rắc rối lớn, làm phí hoài công sức một năm của mình.

Ban đầu anh thực sự không có ý định trở thành kẻ thứ ba, nhưng bây giờ cơ hội đã đến, chỉ có kẻ hèn nhát mới rút lui.

Giữa Lục Xuyên Tịch và Vi Vi là một vấn đề không thể giải quyết.

Dù có nói anh thừa nước đục thả câu, hay đào tường nhà người khác cũng được, để họ tiếp tục dây dưa không rõ ràng, người đầu tiên phát điên chắc chắn sẽ là Vi Vi.

Nỗ lực một năm, chỉ trong chốc lát đã quay trở lại điểm xuất phát.

Tất cả duyên phận bắt đầu từ mùa hè, rồi phát triển mạnh mẽ trong mùa hè, cuối cùng vẫn lắng đọng lại trong mùa hè.

Hứa Minh Trạch:

Lần đầu tiên anh gặp Lăng Vi, chính là vào một buổi tối mùa hè nóng bức.

Rồi anh rung động.

Năm tốt nghiệp đại học, khi anh đang thực tập tại văn phòng luật, thầy hướng dẫn giao cho anh một vụ đòi nợ, người bị hại chính là bố của Lăng Vi. Xưởng của ông bị đối thủ chơi xỏ, cả xưởng ngày đêm tăng ca để sản xuất một số lượng đơn hàng lớn, nhưng khi bán ra lại không thu hồi được vốn.

Vì hợp đồng có bẫy, tiền phạt vi phạm rất cao, nếu bố của Lăng Vi đi đòi nợ, họ sẽ cố tình sử dụng bẫy đó, kiện ông vi phạm hợp đồng.

Tết đã cận kề, không chỉ xưởng cần vốn xoay vòng, mà công nhân cũng cần lương về nhà ăn Tết, bố của Lăng Vi lo lắng đến mức gần như phát điên, suýt nữa quỳ gối trước anh.

Lúc đó anh tuổi trẻ hăng hái, thức mấy đêm liền, tìm ra chứng cứ hợp đồng vô hiệu, sáng hôm sau cùng bố của Lăng Vi đi làm rõ lợi hại với bên kia.

Ý của bố Lăng Vi là có thể giải quyết riêng thì giải quyết, ông không muốn đắc tội với kẻ cầm đầu nơi đây.

Nhưng kẻ cầm đầu thì vẫn mãi là kẻ cầm đầu, gã rất hống hách, chưa nói hết ba câu đã vẫy tay gọi một đám đàn em bắt giữ họ, còn đánh họ một trận thừa sống thiếu chết. Nếu không phải có một kẻ nhát gan trong đám khuyên can, e rằng bố của Lăng Vi đã bị đánh cho tàn phế.

Điều này thật sự đã đụng phải tổ ong vò vẽ, nhà họ Hứa có người trong hệ thống công an, chiều hôm đó cảnh sát hú còi, bắt hết đám người đó.

Sau sự việc, bố Lăng Vi rối rít cảm ơn, cứ mỗi dịp lễ Tết lại mang quà đến cho anh, anh đã từ chối rất nhiều lần nhưng vẫn không ngăn được sự nhiệt tình của ông.

Vẫn nhớ đó là một ngày hè nóng nực, khiến lòng anh cũng trở nên xao động.

Hôm đó, sau khi anh làm thêm giờ về, thấy trước cửa có một bóng đen nhỏ.

Sau khi tốt nghiệp anh chuyển ra ngoài ở, khu vực này an ninh không tốt lắm.

Nghe thấy tiếng bước chân, cô gái nhỏ ngẩng đầu lên, là một khuôn mặt rạng rỡ, dưới ánh đèn cảm ứng âm thanh mờ ảo, càng thêm phần duyên dáng đáng yêu.

“Hứa tiên sinh, anh về rồi, bố em có việc không ở nhà, đây là ông bảo em mang đồ khô đến.”

Hóa ra là con gái của ông Lăng – Lăng Vi. Ông Lăng thường nhắc đến cô, ba câu không rời việc ông có một cô con gái ngoan ngoãn, bộ dạng như muốn gả cô cho anh vậy.

Anh mang đồ vào nhà, hỏi cô đã ăn chưa.

Cô lắc đầu.

Anh nói mời cô ăn cơm, cô vừa ngại ngùng xua tay, vừa hỏi anh thích ăn gì.

Đến nhà hàng mới biết, hóa ra cô muốn mời cơm anh.

Cô ăn đến phồng cả má, trông như chú chuột hamster của em gái anh nuôi, rất đáng yêu.

Anh hỏi sao không gọi điện cho anh, cô ngồi đó đợi, tối thế này rất nguy hiểm.

background
TrướcSau