Tên tác phẩm: Em của ngày ấy.
Tác giả: Mễ Nháo Nháo
Thể loại: Bách hợp, Hiện đại , Nhẹ nhàng, Mưa dầm thấm lâu, HE,....
Nhân vật chính: Chị gái dịu dàng Giản Hứa Thu và Tuệ Tệ của chị ấy.
Số chương: 64 chương
Editor: Lăng.
Văn án
Nhiều năm đã trôi qua , tôi vẫn luôn cho rằng những năm tháng này đã trở nên lắng đọng tẻ nhạt, thứ còn sót lại chỉ là tế thủy trường lưu*.
Tế thủy trường lưu: [细水长流] mang hàm nghĩa khe nhỏ sông dài, dòng chảy chầm chậm trôi, từng chút một lấp đầy biển lớn, chảy đến vĩnh hằng ...
Nhưng không nghĩ tới em lại đứng sau tôi nhiều năm đến như vậy.
Vậy nên bắt đầu nhớ lại, nhưng cho dù có tỉ mỉ cố gắng đến như thế nào, thì tôi cũng không đếm được số lần em đã gọi tôi là Giản Hứa Thu trong những năm tháng ấy.
Tác phẩm: Vợ tôi ngày nào cũng phải giả nghèo (老婆每天都在装穷)
Tác giả: Kiến Kình Lạc (见鲸落)
Thể loại: Sa điêu, ngọt sủng, HE
Độ dài: 55 chương
Nhân vật chính: Vu Tư Linh, Lê Nguyệt Uẩn
Editor: Gà
-----------------------------
Vu – phú nhị đại – Tư Linh không thể không giấu giếm thân phận sang chảnh của mình, giả làm người nghèo, ngày ngày cùng Lê Nguyệt Uẩn ra chợ mặc cả giá rau giá cá, trong tay luôn kè kè túi vải để nhặt chai nhựa bảo vệ môi trường, tối tối ra lề đường bày sạp, nước rửa mặt, rửa chân cũng phải giữ lại để dội toilet... Đúng là tình yêu hoàn mỹ khu ổ chuột T ^ T
Vu Tư Linh, sinh viên năm ba khoa diễn xuất cho biết: Kỹ thuật diễn xuất cả đời này của cô đều dùng hết lên người bạn gái mình :)
Vậy mà có một ngày, cha cô lệnh cho cô phải hẹn hò với Chủ tịch công ty đối tác.
Chuyện này không thể được! Ở nhà vẫn còn cô vợ Lọ Lem ngọt ngào, cô sẽ không đồng ý.
Cô tức tốc chạy đến nơi đã hẹn, hy vọng đối phương thấy khó mà lui, nhưng mà ngồi đối diện lại là... Lê Nguyệt Uẩn lạnh lùng xa cách, một thân âu phục cắt may khéo léo, túi xách phiên bản giới hạn, cả người toát lên hương vị đồng tiền, chuyện gì xảy ra vậy?
Cả hai người cùng hoảng hốt ——
Lê Nguyệt Uẩn: "Vợ à, sao em lại ở đây?"
Vu Tư Linh: "Không phải lúc này chị nên đi bán ve chai sao?"
Sinh viên khoa diễn xuất X Kiến trúc sư
Truyện Rể Quý Trời Cho của tác giả Quỷ Thượng Nhân với nội dung truyện xoay quanh nhân vật chính – Lâm Thanh Diện: Khi đó mẹ Lâm Thanh Diện vì muốn nắm quyền nhà họ Lâm mà không tiếc để anh gánh tội danh phản bội, anh phải rời khỏi gia tộc, làm con rể phế vật bị người người chê cười ở Giang Thành. Cho đến khi vợ bị ức hiếp, anh mới không thể tiếp tục điệu thấp nữa, lộ thân phận, vả mặt bọn người.
Thể loại:
Nguyên sang, Bách hợp, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Nhẹ nhàng , 1v1
"Gần đây, Kỷ Lê gặp phải hai chuyện lớn.
Một, nàng bị đá.
Hai, vị mỹ nữ lạnh lùng đến mức truyền thuyết cũng phải e dè - Đàm Vị Cẩn - bất ngờ gửi lời mời kết bạn cho nàng. "
Tag: Nhẹ nhàng
Từ khóa tìm kiếm: Kỷ Lê, Đàm Vị Cẩn
Một câu tóm tắt: Chờ người thật lâu.
Số chương: 46 chương.
Truyện được dịch từ cuốn Remain สิ่งที่เ หลืออยู่ (Những Gì Còn Lại) của tác giả ดอก ไม้แห่งคว ามทรงจำ (Hoa Ký Ức)
Tóm lược: Biết rằng một ngày nào đó ta phải chia xa, nhưng con tim lại không thể ngăn được điều ấy. Dù thực tại vẫn luôn nhắc nhở ta phải tỉnh táo, nhưng trái tim đã trót lún sâu ấy lại chẳng thể nào gạt bỏ hình bóng của em...
Tiêu Ngôn Cẩn xuyên vào thế giới ABO, chưa kịp tận hưởng cuộc sống đã phải đối mặt với cảnh gia tộc phá sản. Chưa hết, cô còn bị cha mẹ kéo đi xem mắt!
Đối tượng xem mắt chính là Quý Vân Nặc – một Omega danh giá, mỹ nhân cao lãnh nổi tiếng với khí chất thanh tao, hoàn mỹ không tì vết. Một người như vậy sao có thể chấp nhận một "Tra A" như cô? Đối mặt với sự lạnh nhạt của đại tiểu thư và sự khinh thường từ nhà họ Quý, Tiêu Ngôn Cẩn quyết không làm liếm cẩu, thà nhận mình là Tra A còn hơn.
Không muốn dính dáng đến hôn nhân, cô dấn thân vào giới giải trí để kiếm tiền tự nuôi thân. Ai ngờ lại bị lừa tham gia show tuyển tú nữ đoàn 《 Truy Mộng Đi! Thiếu Nữ 》. Tại đây, cô gặp lại Quý Vân Nặc, người cũ tái ngộ.
Chuyện đáng sợ hơn là, trong buổi phỏng vấn, cô vô tình... nôn thẳng lên người Quý đại tiểu thư.
Vốn định buông xuôi rời đi, Tiêu Ngôn Cẩn quyết định chơi lớn – tạo CP với Quý Vân Nặc để bị fan mắng mà out sớm! Kế hoạch nghe có vẻ ổn, nhưng kỳ lạ thay, đại tiểu thư lại chấp nhận chơi chung.
Kết quả, hai người mỗi ngày diễn trò, Tiêu Ngôn Cẩn gọi "tỷ tỷ" ngọt lịm, còn cố tình trêu chọc. Kỳ lạ hơn nữa, Quý đại tiểu thư... chẳng những không phản kháng mà còn phối hợp rất tốt?!
Không chỉ CP đại bạo, fan tăng vèo vèo, Tiêu Ngôn Cẩn còn phát hiện đại tiểu thư đối với cô có gì đó... rất không bình thường.
Rồi đến một ngày, Quý Vân Nặc ghen đến phát điên, kéo tay cô cưỡng hôn, mắt đỏ hoe uất ức: "Em chỉ có thể yêu mình tôi thôi!"
Sau khi nữ đoàn thành công debut, cả nhóm phải tham gia show sinh tồn ở nông thôn. Tại đây, Tiêu Ngôn Cẩn liên tục chăm sóc Quý Vân Nặc: khát đưa nước, đói nấu cơm, mệt thì quạt cho mát. Đạo diễn nhìn mà rớt nước mắt, không hiểu sao trước đó cô còn cố gắng buông xuôi từ bỏ cơ.
Tiêu Ngôn Cẩn: "Mấy người biết gì chứ? Tôi chỉ sợ lão bà của tôi mệt!"
Mẹ ruột của Quý Vân Nặc nghe tin liền nổi giận đùng đùng, định kéo Tiêu Ngôn Cẩn ra khỏi con gái mình. Nhưng ngay lúc đó, Quý Vân Nặc lại nắm tay cô, thản nhiên tuyên bố: "Con đã có thai với Tiêu Ngôn Cẩn."
Tiêu Ngôn Cẩn: ???
Nhìn xuống bụng Quý đại tiểu thư, cô bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc về chuyện kiếm tiền nuôi con.
Quý phu nhân choáng váng tại chỗ, đành phải cắn răng đồng ý: "Được rồi, để Tiêu Ngôn Cẩn vào cửa."
Tin tức bùng nổ: "Người thừa kế Tiêu gia kết hôn với Quý đại tiểu thư, chính thức trở thành con rể hào môn!"
Netizen: "Tiêu Ngôn Cẩn bị ép ở rể à? Với tính cách của cô ấy, làm gì có chuyện chịu thiệt?"
Tiêu Ngôn Cẩn duy phấn (fans only): "Nhất định là hợp đồng hôn nhân! Tiêu Ngôn Cẩn sẽ không bao giờ chịu ủy khuất!"
Nhưng thực tế là... mỗi ngày cô nấu cơm, giặt đồ, viết bài hát còn phải phát "cẩu lương" cho vợ. Show thực tế phát sóng, fan còn thấy bụng Quý đại tiểu thư ngày một lớn lên.
Ai mà ngờ, từ một kẻ định bỏ trốn, Tiêu Ngôn Cẩn lại trở mình, trở thành con rể hào môn thực thụ!
Thể loại: ABO, showbiz, hài hước, ngọt sủng
CP: Giả heo ăn thịt hổ, nói ít nhưng chất × Đại tiểu thư cao lãnh ngạo kiều.
Tóm tắt: Đại tiểu thư quá mức ghen, còn bắt tôi kết hôn!
Thông điệp: Kiên trì không ngừng, theo đuổi mộng tưởng.
Bạn đang đọc truyện Lão Công Nói Nàng Không Thương Ta của tác giả Đồ Sinh Sinh.
Thượng Tuyết: Em yêu chị, Đặng Tuyển.
Đặng Tuyển: Ừ.
Thượng Tuyết: …
Trích đoạn:
“Nên rời giường.” “Vâng.” Bốn năm kết hôn, đối thoại cứ thế mà lặp đi lặp lại vào mỗi buối sáng ở trong căn phòng ngủ. Nghe được tiếng gọi quen thuộc, Thượng Tuyết mở mắt ra, lão công của nàng, Đặng Tuyển đã ăn mặc chỉnh tề, đứng ở đầu giường mỉm cười nhìn nàng, để bên cạnh gối là trang phục nàng phải mặc vào ngày hôm nay —— thật là một buổi sáng tuyệt vời. Thật sự rất tuyệt vời. Con đường nhân sinh hai mươi sáu năm của Thượng Tuyết đi rất thuận buồm xuôi gió: Cha mẹ khoẻ mạnh, công tác thuận lợi, vợ vợ hòa thuận —— nàng hầu như không tìm được lí do để than phiền. Đánh răng rửa mặt xong, Thượng Tuyết đi ra phòng tắm, mặc lên bộ đồ công sở mà Đặng Tuyển đã vì nàng chuẩn bị kỹ càng, màu sắc phối hợp rất tốt, tựa như phong cách của Đặng Tuyển, lộ ra một vẻ đẹp thanh nhã duyên dáng. Giống như một bức tranh phong cảnh đầy ấn tượng, lúc ẩn lúc hiện, không thể nhìn thấu.
Tên truyện: Lời tỏ tình đầu đông của em
Tác giả: Mộc Phong Khinh Niên
Độ dài: 91 chương
Editor: Hine
-
Văn án 1:
Chiếc xe buýt dừng lại rồi lại tiếp tục lăn bánh, tại trạm kế tiếp, hai người ngồi cạnh nhau không ai nhúc nhích.
Một nữ sinh trung học ăn mặc tùy ý và một người phụ nữ thành thục, trang phục chỉnh tề, cử chỉ tao nhã, hai người vốn không hợp nhau lại mang đến một cảm giác hài hòa kỳ lạ.
Cô nữ sinh hai tay đút túi quần, từ trên cao nhìn xuống chăm chú vào đôi mắt người phụ nữ, thần sắc bình thản tuyên bố: "Chị Tô, em muốn theo đuổi chị."
----
Văn án 2:
Nhan Sơ trong mắt cha mẹ là một đứa con ngoan ngoãn, trong lòng thầy cô là một học trò giỏi giang, trong miệng hàng xóm láng giềng lại là "con nhà người ta".
Từ nhỏ đến lớn, nàng chưa từng làm một chuyện gì khác thường, đến nỗi chính nàng cũng nghĩ tương lai của mình sẽ đi theo con đường mà cha mẹ đã vạch sẵn.
Cho đến khi nàng gặp Tô Từ.
Người phụ nữ hơn nàng mười một tuổi.
Nàng nghĩ, đời này, nàng chỉ nổi loạn một lần này thôi.
Chị Tô có tất cả, chỉ thiếu một tấm chân tình.
Nhan Sơ không có gì cả, chỉ có trái tim chân thành này.
Những điều cần lưu ý khi nhảy hố:
Tên khác của truyện là 《Chị gái lớn hơn tôi 11 tuổi》, do cố ý đổi tên thành 《Lời tỏ tình đầu đông của em》, là tập thứ hai của tác phẩm 《Lời tỏ tình mùa hè của em》.
Ngọt, nhiều đường, thỉnh thoảng có chút ngược tâm nhỏ, HE.
Chênh lệch tuổi tác: 11 tuổi.
Tag: Niên hạ, Yêu sâu sắc, Ngọt văn, Trưởng thành
Vai chính: Nhan Sơ, Tô Từ
Tóm tắt một câu: Cô Tô lớn hơn tôi mười một tuổi.
Lập ý: Dũng cảm đối diện với lý tưởng nhân sinh.
"Sự giải thoát vượt thời không, lời hẹn ước vượt núi biển."
"Tôi đến từ quá khứ xưa kia, từ hàng nghìn năm trước đó.
Phá vỡ hết mọi trình tự ngôn từ.
Chỉ để tìm thấy người."
Một câu tóm tắt: Ngoạn sóng dâng, cùng đêm nay,
Chờ dạ vãn, nhịp triều lay.
Warning:
- Cách nhau 13 tuổi.
- Có em bé (Không phải con ruột)
- "419" (không phải thuần 419, dự kiến sẽ có một số tình tiết đã húp nhau nhưng không thành đôi)
[Cảnh báo có thể xảy ra chứ chưa chắc. Vui lòng cân nhắc trước khi xem, nhưng không đảm bảo các tình tiết đã nói sẽ xuất hiện theo cách quý vị tưởng tượng]
Tác phẩm: Lời Tỏ Tình Mùa Hè Của Cậu
Tác giả: Mộc Phong Khinh Niên
Số chương: 122 Chương + 9PN
Thể loại: Trọng sinh, Vườn trường, Hiện đại, 1x1, HE
Nhân vật chính: Nhan Vị x Giang Ấu Di
Văn án:
Bảy năm trước, Nhan Vị lấy lý do mình là thẳng nữ mà từ chối lời tỏ tình của bạn cùng lớp Giang Ấu Di.
Đêm trước khi thi đại học, Giang Ấu Di uống thuốc ngủ được đưa đến bệnh viện nhưng không qua khỏi, di vật để lại chỉ là một quyển nhật ký cùng lá thư tỏ tình vẫn chưa đưa được vào hôm sinh nhật tuổi 17.
Bảy năm sau, Nhan Vị thức giấc, trở về ngày hôm sau sinh nhật tuổi 17 của Giang Ấu Di.
Từ đây cho đến kỳ thi đại học còn một năm ba tháng.
Cô muốn thử, cô giữ lấy nàng.
Văn án 1:
Công chúa Lưu Quốc - Ông Linh Tiêu từ nhỏ đã bị giam trong lãnh cung, nàng không biết nói, cung nhân gọi là "công chúa câm". Một đêm nọ, nàng được đưa đến Phi Diệp Tân Thư Viện một cách kỳ lạ, trở thành đệ tử của Văn Huyền Ca. Sau khi tháo gỡ nút thắt trong lòng, nàng cuối cùng lại có thể nói được, từ đó luôn học tập tại thư viện. Mười năm sau, khi xuống núi luyện tập, nàng vô cớ gặp mỹ nhân tỷ tỷ luôn bám theo mình. Không thể thoát, không thể trốn, thậm chí còn... không đánh lại. Không còn cách nào, nàng đành gọi sư phụ, không ngờ sư phụ Văn Huyền Ca gặp tỷ tỷ đó lại bảo: Linh nhi, gọi sư tỷ.
Sư... sư tỷ? Ông Linh Tiêu dám chắc tỷ tỷ xinh đẹp này chắc chắn không phải từ thư viện, vậy thì từ đâu ra?
Công Dã Ti Đồng từ nhỏ được sư phụ nuôi dưỡng, sư phụ nàng ngang ngược, nàng cũng được nuông chiều đến vô pháp vô thiên. Một ngày nọ khi hành tẩu giang hồ, nàng nhặt được muội muội xinh đẹp. Nàng muốn dẫn muội muội về nhà, nhưng muội muội này rất chính trực, thích giảng giáo, khiến nàng muốn phát điên, cuối cùng là ai đã dạy muội muội này vậy! Tiểu muội muội không chỉ không để nàng dẫn đi, còn muốn tìm sư phụ cáo trạng, nhưng người này trông có chút quen quen, sư... sư cô?
Văn án 2
Tiểu công chúa có số phận bi thảm, sau khi được Chưởng Viện đưa về Phi Diệp Tân thì cuộc đời như được thay đổi, không chỉ có sư phụ, có sư tỷ, có sư muội, còn vô tình có thêm một sư tỷ vị xuất thân từ ma giáo!
Công Dã Ti Đồng: Ta là sư tỷ của muội.
Ông Linh Tiêu: Đừng nói bậy! Sư tỷ của ta đều xuất thân từ thư viện, ngươi là thiếu chủ ma giáo!
Công Dã Ti Đồng: Sư phụ ta là sư tỷ của sư phụ muội.
Ông Linh Tiêu: Cái gì???
Công Dã Âm: Để xem ai dám bắt nạt đồ đệ của ta.
Công Dã Ti Đồng: Sư phụ, con mới là đồ đệ của người.
Công Dã Âm: Đồ ngốc! Linh Tiêu mới là đồ đệ của ta, bằng không ngươi lấy đâu ra tức phụ?
Công Dã Ti Đồng: Sư phụ thật cao minh!!
Văn Huyền Ca: Sư tỷ, trả đệ tử cho ta! Sao lại cướp đệ tử của taaaa?
Giang Phong Mẫn: Tại sao lại nói "lại"?
Văn Huyền Ca: Ngươi còn dám hỏi?
Chưởng Viện: Chọc vào chỗ nhạy cảm, đáng đời! Huyền Ca, cứ đánh đi, đừng nể mặt ta.
Giang Phong Mẫn: Phán Liễu! Ngươi không quản sao?
Ân Phán Liễu: Gió to quá, ta không nghe rõ.
Cố Ly: *thở dài* Đại sư tỷ mau quay về trấn thủ thư viện! Phu tử sắp nổi điên rồi!
Thần Nhứ: Hiện tại, ta không nghe thấy gì cả.
Cố Ly: *khóc ròng*
师尊每晚要我哄着睡 - 沐枫轻年
Sư Tôn Mỗi Đêm Đều Muốn Ta Hống Ngủ - Mộc Phong Khinh Niên
Số chương: 79 chương chính văn
________________
Hạ Thanh tinh thông bát quái dịch lý, ban đêm làm thêm nghề đoán quẻ ở bãi tha ma, không ngờ gặp phải bách quỷ dạ hành, trợn mắt tỉnh lại, phát hiện mình xuyên vào một quyển tiểu thuyết tiên hiệp.
Tin tốt: Kính Huyền Tiên Tôn thanh lãnh như trăng, được vạn người kính ngưỡng, là một mỹ nhân tuyệt thế, lại là sư tôn của nàng! Tuyệt đối là nhân vật đỉnh cấp trong tu chân giới.
Tin xấu: Nàng là gian tế do Ma Tộc phái đến.
Tin xấu hơn: Tiên Tôn hôm nay kết thúc bế quan!
Ôm ấp một tia hy vọng mong manh, Hạ Thanh vội vàng gieo quẻ.
Quẻ tượng hiển thị, thân phận nàng bị bại lộ, chết oan chết uổng.
Hạ Thanh:......
Tiên Tôn xuất quan, giây trước trong đầu Hạ Thanh còn nghĩ cách bỏ trốn, giây sau tim đã đập loạn xạ không kiểm soát.
Kính Huyền Tiên Tôn, quả thực là một mỹ nhân danh bất hư truyền.
Trước mặt bao người, mỹ nhân xuyên qua đám đông đi thẳng đến trước mặt Hạ Thanh.
"Thời gian không còn sớm, về phòng thôi, A Thanh thay y phục cho vi sư."
Hạ Thanh và mọi người: ?
Đêm đó, trong vòng tay mềm mại thơm tho của Tiên Tôn, Hạ Thanh mới biết khi bế quan tu luyện, Tiên Tôn đã gặp chuyện ngoài ý muốn, ký ức hỗn loạn, lầm tưởng Hạ Thanh là đạo lữ tiên duyên của nàng.
Hạ Thanh quyết định đâm lao phải theo lao, một bên đóng vai đạo lữ ân ái của Kính Huyền Tiên Tôn, một bên âm thầm lên kế hoạch đào tẩu.
Hằng đêm sênh ca, đồng sàng dị mộng.
Kính Huyền Tiên tôn không những không nghi ngờ, mỗi đêm còn muốn Hạ Thanh ôm hôn dỗ dành mới có thể ngủ.
Trời có gió mây khó lường, đêm Hạ Thanh thực hiện kế hoạch bỏ trốn, Kính Huyền Tiên Tôn khôi phục ký ức.
Tiên Tôn tùy tay vung kiếm, cao thủ Ma Tộc đến viện trợ toàn bộ ngã xuống.
Xong đời, Hạ Thanh thầm nghĩ.
Kịch bản pháo hôi này nàng thực sự diễn quá mệt mỏi, Hạ Thanh không hề giãy giụa, nhắm mắt chờ chết.
Nào ngờ, cảm giác nhất kiếm xuyên tâm không hề xuất hiện.
Thay vào đó, một bàn tay nâng cằm nàng lên.
Bàn tay lạnh lẽo của Kính Huyền Tiên Tôn nhẹ nhàng vuốt ve khóe môi nàng.
"Ngày thường chẳng phải đều gọi vi sư 'Khanh Khanh' sao? Đêm nay, nàng có nguyện vì vi sư mà ở lại?"
Hướng dẫn đọc:
1. Giả thanh lãnh thật ra là một sư tôn điên cuồng yêu đương vs đồ đệ xuyên thư làm công.
2. Tu tiên theo lối riêng của tác giả, tác phẩm có nhiều yếu tố tự sáng tạo của tác giả mà không dựa trên cơ sở nào.
3. Cấp bậc tu luyện: Đại Thừa, Địa Tiên, Chân Tiên, Linh Tiên, Huyền Tiên, Kim Tiên, Phục Thần, Thượng Thần, Thiên Thần.
Nhân vật chính: Hạ Thanh, Bạch Kính Huyền
Tóm tắt một câu: Xuyên thành gian tế tiểu đồ đệ của đại boss, cầu xin được sống sót online.
Chủ đề: Dũng cảm khiêu chiến nhân sinh đại biến, không phụ thanh xuân, không phụ lý tưởng.
Truyện Độc Chiếm Chị Ấy của tác giả Ải Cân Hài kể về Ôn Dư Nhiễm là nữ tổng tài của Ôn thị, hôm ấy đi dự tiệc vô tình nhìn thấy một thiếu nữ, sau mãi không quên.
Vị cô nương ấy da trắng cực kì, mà đôi mắt lại đen láy, sáng rực rỡ, như một bầu trời đêm đen thẳm lấp lánh ánh sao.
Nhìn qua thật sự không khác một bé cừu non tươi mọng, ngon miệng.
Vì thế cô tự nhiên mà nhìn vài lần,
Nhưng điều mà Ôn tổng tài không thể tưởng tượng được là thiếu nữ ấy không phải người, mà là ma.
Ôn đại tổng tài càng không ngờ rằng chính mình sẽ bị ma nữ có vẻ ngoài ngây thơ này đẩy ngã....
Kể từ đó trở đi, hàng đêm luôn bị ma.... áp....giường
Nếu yêu thích truyện bách hợp, bạn có thể đọc thêm Người Không Tồn Tại hoặc Tử Linh Chuông
Thể loại: Tình hữu độc chung, thiên chi kiêu tử, tiên hiệp tu chân, ngọt văn
Nhân vật chính: Yến Quy Chi (Yến Kỳ), Tô Phong Ngâm (Tô Tích Vũ)
Nhân vật phụ: Yến Quỳnh Cửu, Yến Tu Linh, Yến Đỗ Nhược, Nguyệt Giảo, Nguyệt Hạo, Trọng Nham, Tân Sinh, Tang Nhiêu, Cửu Hoa
Văn án 1
Gần đây Yêu tộc có đại sự phát sinh, chính là hôn sự giữa Điện hạ Tham Lang và Thiếu chủ Đồ Sơn.
Nào ngờ khi hai tộc đang bàn chuyện hôn sự, Thiếu chủ Đồ Sơn đột nhiên thay đổi ý định, giơ tay chỉ vào Tộc trưởng Tham Lang, nói: "Ta muốn nàng!"
Người tộc Tham Lang hết sức khuyên can, dùng mọi cách thuyết phục, vô cùng tức giận người Tô gia.
Nhị ca của Tô gia quát lên: "Muội muội ta trời sinh Cửu Vĩ, điềm lành giáng sinh, chính là chí tôn của Đồ Sơn ta, sao, không xứng với nàng?"
Đại ca của Yến gia thấy vô lễ, giận dữ nói: "Muội muội ta sinh ra là Ngân Lang, lúc sinh ra chòm sao chiếu xuống, được toàn tộc kính yêu, đương nhiên không phải người bình thường có thể so sánh!"
Đại ca của Tô gia lại nói: "Muội muội ta xinh đẹp tuyệt trần, được Nhân Hoàng ái mộ, vạn yêu si mê, bao nhiêu người cao quý mong muốn cũng không được!"
Tam ca của Yến gia đáp trả: "Muội muội ta đẹp khuynh đảo tứ phương, khiến bao thiếu nữ thầm thương trộm nhớ, bao tuấn kiệt si mê, sao, kém muội muội ngươi?"
Ca ca của Tô gia nói: "Muội muội ta là đệ nhất mỹ nhân thiên hạ!"
Ca ca của Yến gia nói: "Muội muội ta là đệ nhất giai nhân thế gian!"
Muội muội nhà ai mà chẳng là bảo bối, đây chính là cuộc tranh tài giữa những người được cưng chiều nhất.
Hai bên tranh cãi không ngừng, không ngờ chính chủ lại lên tiếng đồng ý.
Một yêu bình luận: "Đôi mắt đào hoa này, ánh mắt đẹp lay động lòng người, thoáng nhìn đã vạn tình, một chút e ấp, nhẹ nhàng như hoa phất liễu, trêu chọc biết bao ái tình. Hai người này đúng là trời sinh một đôi, đất tạo một cặp, nên ở bên nhau, khỏi đi gieo họa cho người khác!"
Văn án 2
Chữ tình này là mối duyên trăm năm chẳng dứt. Dưới chân Vu Sơn, nghìn trùng người cản bước.
Yến Quy Chi là chủ nhân của tộc Tham Lang, được con dân kính yêu, Tô Phong Ngâm là chí tôn của Đồ Sơn, được tộc nhân sủng ái. Một người là Ngân Lang trầm tư, ôn hòa đôn hậu chỉ là mặt nạ, một người là Yêu hồ xinh đẹp, quyến rũ mê hoặc, trêu chọc người đoạt hồn là bản tính. Vốn tưởng rằng là duyên do gượng ép, kỳ thực là tình đã định trước.
Tô Phong Ngâm nói: "Kẻ phụ lòng yêu tộc Triều Dương Sơn, chỉ có con đường là sẽ bị chúng ta cắn xé, nuốt trọn vào bụng, xương cốt cũng chẳng còn sót lại một mảnh!"
Yến Quy Chi nói: "Tiểu hồ ly, sao nàng lại câu dẫn người?"
Chữ tình này tựa mũi nhọn đối đầu đao sắc. Oan gia ngõ hẹp, lối nhỏ càng thêm chông gai.
Yến Đỗ Nhược phóng khoáng thẳng thắn, Tang Nhiêu lộ liễu ngang tàng, một người là sói khát máu ngạo nghễ, tính tình nóng nảy, một người là Cự Mãng nuốt trời, tính nết kiêu ngạo, như củi khô gặp lửa lớn, không đánh nhau thì không quen biết.
Tang Nhiêu nói: "Con chó con!"
Yến Đỗ Nhược nói: "Con rắn vô lại!"
Chữ tình này là nhất kiến chung tình, yêu sâu đậm không nói thành lời.
Yến Quỳnh Cửu không thể nói, vì vậy thuần khiết dịu dàng, Cửu Hoa trong lòng mang vết thương, vì vậy lạnh lùng thờ ơ. Một người là Lục điện hạ của Tham Lang, một người là Trưởng Công chúa của Minh giới. Mang theo vết thương yêu hận trải qua ba trăm năm, nơi cuối con đường gặp được người, là trời cao ban cho ta ân huệ duy nhất.
Cửu Hoa nói: "Quỳnh Cửu."
Yến Quỳnh Cửu mỉm cười yếu ớt, một nụ cười đẹp đến nao lòng.
_______
Giới thiệu vắn tắt: Sói hiền như cục bột, chính trực, ôn nhu, xinh đẹp × Hồ ly "bốc lửa" hết sẩy, quyến rũ lòng người đỉnh của chớp.
Tác giả: Nam Môn Đông Qua
Thể loại: Bách Hợp
Giới thiệu:
Tiêu Ái Nguyệt vẫn chờ đợi, chờ đợi một người, thật lâu, thật lâu
Từ Phóng Tình thẳng tay chặt đứt tơ tình của cô,
Sau đó, mọi thứ dường như lần nữa đầu lại...
Tiêu Ái Nguyệt: quản lý Từ, năm nay tôi mới ba mươi tuổi, vẫn còn rất trẻ, chị có muốn ở bên cạnh tôi không?
Thể loại: Tình hữu độc chung, Duyên trời tác hợp, Huyền huyễn, Phiêu lưu mạo hiểm, Nhẹ nhàng, hấp dẫn, cổ trang, tu tiên, cổ đại
Một người tựa thỏ trắng, một kẻ như sói con.
Một người cô độc thanh cao, một kẻ cuồng phong rực lửa.
Một người lạnh lùng hờ hững, một kẻ phóng khoáng vô ưu.
Một người tâm tư trăm mối, một kẻ thẳng thắn vô cùng.
Một người tinh thông y thuật lẫn độc dược, một kẻ linh võ song tu.
Giữa chốn huyền huyễn, nơi võ đạo giao thoa cùng linh thuật, hai nàng hữu duyên tương ngộ.
莫寒 (Mạc Hàn)戴萌 (Đới Manh)
Nhân vật khác: 锦瑟 (Kim Sắc) 叶成 (Diệp Thành) 李宇琪 (Lý Vũ Kỳ) 风灵兽 (Phong Linh Thú) 风灵草 (Phong Linh Thảo) 青玄剑 (Thanh Huyền Kiếm) 阿卡林 (A Khải Lâm)
Có những con đường, nhìn như chẳng thể vượt qua, kỳ thực lại có thể.
Chỉ cần có đường ngựa vằn.
Đường ngựa vằn ở đây là gì?
Tình yêu.
Vũ Miên (Ngủ trong mưa) - Du Võng
"Thân ái, thân ái, những lời người từng nói,
Sao đến hôm nay lại chẳng thể tìm ra.
Nhân sinh u mê, tình yêu là gì?
Giữa vũ trụ hư không, ai dám gánh vác?"
Nhân vật chính: Thường Nhạc, Tống Dữ Miên