Năm 1970, Công xã Hồng Dương.
Tôi và con gái đói đến mức phải lên núi đào rau dại mà ăn.
Chồng tôi kế thừa công việc của ba tôi ở trạm lương thực, lại lén lút đem phiếu lương thực đi cho nữ thanh niên trí thức.
Con gái bị bệnh, tôi phải về bên ngoại vay mười cân phiếu lương thực.
Vừa quay lưng đã bị chồng trộm mất, đem đi mời khách mừng sinh nhật nữ thanh niên trí thức.
Tôi vừa khóc vừa nói con gái mà không ăn cơm nữa sẽ đói chết, van xin anh ta đi lấy lại phiếu lương thực từ chỗ cô ta.
Chồng tôi lại mắng tôi, bảo tôi học theo nữ thanh niên trí thức, thà chec đói chứ không được đánh mất thể diện.
Sau này, tôi bán luôn công việc ở trạm lương thực, chồng tôi khóc lóc cầu xin tôi cho vay tiền mua lương thực.
Tôi cười nói: “Vì thể diện, anh cứ đói tiếp đi!”
Năm thứ ba biến thành Zombie, Tiết Linh trà trộn trong đám Zombie du đãng thì bất ngờ gặp phải một đoàn xe tiêu diệt Zombie.
Dưới nhà, tiếng xác sống gầm rú vang vọng.
Trong nhà, tôi và mẹ bị trói chặt, trơ mắt nhìn những người tự xưng là “bạn” lục lọi hết số lương thực dự trữ, khuôn mặt đầy vẻ khinh bỉ.
"Chỉ có chừng này thôi à, chắc chỉ đủ ăn một hai tháng? Vác theo hai mẹ con họ, khéo chẳng được nổi một tháng."
Lưu Kim Kim liếc mắt nhìn bạn trai to lớn của cô ta, người này hiểu ý, lập tức cầm dao đi về phía chúng tôi.
Họ... họ muốn giết chúng tôi!
Thích Mê là giáo viên mầm non lớp Đậu Đinh, lúc cô vừa mới chuẩn bị đưa trẻ tan trường thì bầu trời bỗng tối sầm lại. Thế giới họ mới đến này lạnh lẽo không có ánh sáng, một số người giống như con búp bê sứ, vừa chạm đã vỡ tan, số khác lại biến thành quái vật…
Còn gì tệ hơn việc phải dắt theo một đứa trẻ đang gào khóc đòi ăn đến tận thế?
Có chứ! Chính là phải dắt theo rất nhiều đứa trẻ! Tổng cộng mười đứa!
Nhóc 1: Cô ơi, cô đang cầm gì đấy ạ?
Thích Mê: Chỉ là một quả bóng bị hỏng thôi à~
Nói xong, Thích Mê ném hộp sọ trên tay đi.
Nhóc 2: Cô ơi thứ đỏ đỏ trên tay cô là gì thế ạ?
Thích Mê: Cô không cẩn thận dính phải chút sơn đỏ ấy mà, cô giáo đang bận làm đồ chơi mới cho các bạn đó~Nói xong, cô quay người rửa sạch vết máu trên tay.
Nhóc ba, bốn, năm, sáu, bảy…
Nhiều trẻ con, nhiều vấn đề, ai cũng nghĩ họ sẽ không sống được quá ba ngày.
Nhưng rồi ba ngày trôi qua... một tuần trôi qua… rồi một tháng trôi qua...
Lớp học Đậu Đinh không những không thiếu một ai mà còn trở thành những ngọn đèn quý giá thắp sáng thế giới đen tối khắc nghiệt, các bé vẫn lên lớp, vẫn ăn ngủ bình thường, thỉnh thoảng còn ra ngoài dạo chơi dưới sự bảo vệ của giáo viên.
Thích Mê: Không hỏi, chỉ thắc mắc tại sao người chơi game tận thế đã nghỉ chơi rồi lại bị mời quay lại.
——
Tiến triển:
[Thế giới đêm địa cực đã hoàn thành]
[Thế giới vẽ nguệch ngoạc đã hoàn thành: ở đây bầu trời màu vàng và cây màu đỏ. Bạn muốn tìm phù thủy thật giữa những thông tin sai?]
[Thế giới của xác sống-ing: Người sống sống dưới lòng đất, người giấy sống trên mặt đất, phá vỡ quy tắc sẽ mất mạng?]
Hướng dẫn đọc: Vô hạn lưu, xuyên không vào trò chơi tận thế, các bé con đều rất ngoan ngoãn, cốt truyện phá ải là chính.
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Thích Mê; Lãng Dữ | Vai phụ: Trịnh Viện Viện; Đỗ Thụy , mười cục cưng nhỏ.
Tóm tắt: Gấp! Mang theo mười đứa bé đến tận thế thì phải làm thế nào đây?
Dàn ý: Hãy bảo vệ cho niềm tin và hy vọng.
Chuyện diễn ra ở cuối thế kỷ hiện đại, một người cha bị kẻ điên cắn nhưng vì không muốn làm hỏng buổi sinh nhật của con nên đã trờ về sớm.
Nhưng sau một khoảng thời gian người cha bắt đầu có những biểu hiện lạ.rồi đột nhiên hắn không có tròng mắt, bắt lấy vợ mình mà ăn từng miếng một.
Cảnh tượng đó đập ngay vào mắt con hắn, chợt hắn nhìn về phía cô bé, liệu cô bé có là nạn nhân tiếp theo? Hắn bị làm sao vậy ?
Mạt thế hàng lâm, thành thị trở thành thiên đường của đám Zombie khát máu, còn ở ngoài khu dã ngoại lại trở thành thánh địa đi săn của đám quái vật biến dị.
Thanh niên “củi mục” La Hầu, trong một lần đi ra ngoài tìm kiếm vật tư cần thiết cho việc sinh tồn thì gặp phải một biến cố bất ngờ, vào lúc nguy cơ hắn sắp phải chết, hắn lại vô tình nhặt được bảo vật nghịch thiên có tên là Ngự Linh Chỉ Hoàn, chỉ cần có Chỉ Hoàn này trong tay hắn liền có năng lực điều khiển được đám Zombie cùng lũ Quái thú khát máu.
Trên thế giới lúc này không biết là có bao nhiêu người may mắn còn sống sót và đang phải khổ sở giãy giụa để sinh tồn, còn La Hầu hắn bằng vào Ngự Linh Chỉ Hoàn, lại sống vô cùng thoải mái và tự do.
Người khác thì phải lăn lộn chiến đấu sống chết với đám Zombie, quái thú để tìm kiếm vật tư, còn La Hầu hắn thì chỉ cần đi theo phía sau đám Linh Sủng của chính mình khống ngự nhẹ nhàng đi nhặt chiến lợi phẩm!
Người khác thì ngày đêm nỗ lực tu luyện mà hiệu quả không thấy đâu, còn La Hầu cho dù ở lúc ngủ thì hắn cũng không ngừng trở nên mạnh mẽ!
...
Người có ân với ta, ta liền hoàn lại gấp mười lần; còn người mang oán đến cho ta, ta nhất định sẽ cho kẻ đó sống không bằng chết! —— La Hầu
Nội dung cẩu huyết:
Dịch Nhiên vì tận thế mà chết đi, sống lại một ngày trước tận thế, thay đổi số phận của mình có được nhiều may mắn, có không gian, có dị năng, có lương thực, có tiểu đệ, có tất cả những cái này liền mang theo không gian tìm tiểu công!!
Tóm tắt:
Một tên tiểu thụ sống lại, tiểu thụ cặn bã biến thành tiểu thụ trung thành yêu thương tiểu công.
Bàn tay vàng và vân vân khẳng định có, không thích đừng xem.
Giới thiệu:
Em thụ rất ghét anh công, nhất là sau khi biết anh công yêu mình, em vốn là thẳng nên ghét đồng tính, nhục mạ mắng chửi anh công rất nhiều lần nhưng anh công rất giỏi chịu đựng, anh không nói gì, mặc cho em thụ nói gì thì anh vẫn cứ yêu.
Tận thế đến, em thụ hoảng sợ ở trong nhà trốn tang thi ăn thịt người, anh công chạy tới cứu em, đưa em đến nơi an toàn.
Dù được anh công cứu và bảo vệ, nhưng em thụ không có chút hòa nhã với anh công, sau đó vì tìm thức ăn cho em mà anh bị tang thi cắn, anh là dị năng giả nên mấy tiếng sau mới biến thành tang thi, tranh thủ thời gian đó anh dụ tang thi đi, gửi gắm em cho thuộc hạ bảo vệ.
Mặc dù được bảo vệ, nhưng sau đó em thụ vẫn bị tang thi ăn sống, thế là hết.
Nhưng…………….
Em thụ trọng sinh trước tận thế một ngày, có không gian, có dị năng.
Em thụ không muốn lịch sử tái diễn, cảm thấy áy náy với anh công, nên đời này quyết bù đắp cho anh, vì anh mà sống, tuy chưa thể yêu anh ngay, nhưng em đã nghĩ, nếu sau này có yêu ai, người đó chỉ có thể là anh công.
Truyện không có nhiều tình tiết yêu nhau, phần lớn là quá trình em thụ càng ngày càng mạnh và nhân loại đối phó tang thi, cho nên, ai thích đọc tình cảm thì truyện này không phù hợp, vì tới phân nửa truyện thì hai người mới gặp nhau, và cũng không dành cho người thích xôi thịt luôn, gần như thanh thủy và chỉ có 1 đoạn tả H duy nhất.
Nội dung chính: mạt thế trọng sinh, tùy thân không gian.
Nhân vật chính: Bạch Cảnh, Tiêu Táp.
Phối hợp diễn: Hàn Diễn, Chu Tập, Vương Học Binh, Tào Lỗi và đám người liên quan.
Khác: mạt thế, tang thi, thiên tai, biến dị.
Tận thế diễn ra , mọi thử tan hoang điêu tàn.
Bạch Cảnh mang theo linh hồn của hắn mà trọng sinh ở thế giới khác.
Trở thành một tiểu thụ ngoan ngoãn nghe lời.
Mọi thứ bắt đầu lại từ đầu có linh hồn, có lương thực và bàn tay vàng.