1. Truyện

Truyện Gia Đấu

Hệ Thống Thần Bếp, Nhưng Thực Tế Lại Làm Công

Lượt Đọc:

0

Sau khi mất đi vị giác và bị đuổi khỏi nhà, Trần Nhiễm có được Hệ thống Trù Thần. Chỉ cần đi làm thuê khắp nơi, cô không chỉ khôi phục được vị giác mà còn học được những kỹ thuật nấu ăn đỉnh cao.

 

Chuyện tốt như vậy, mau bắt lấy thôi!

 

Làm việc tại trường mẫu giáo:

 

Không chỉ các bạn nhỏ ăn uống ngon miệng mà ngay cả các phụ huynh cũng vậy.

 

Một nhóc tì hơn hai trăm tháng tuổi, chỉ nếm thử một miếng cơm ở trường mẫu giáo, vậy mà đã tự nguyện đến bếp thực tập rồi.

 

Cái gì? Anh nói muốn “mượn” con tôi một chút, chỉ để vào trường mẫu giáo nếm thử thức ăn thôi sao?

 

Làm thuê tại đồn cảnh sát:

 

Từ khi đầu bếp Trần đến làm việc tại nhà bếp, số người oán hận vì tăng ca giảm hẳn, mức độ hạnh phúc khi làm nhiệm vụ cũng tăng cao.

 

Thậm chí còn dễ dàng lấy lời khai của tội phạm hơn lúc trước.

 

Khoan đã, anh nói anh tự thú hả? Thật sao? Nhưng hôm nay đầu bếp xin nghỉ rồi mà… Khoan đã! Đã tự thú rồi thì không được rút lại đâu!

 

Làm thuê tại đoàn làm phim của chương trình tạp kỹ:

 

Rõ ràng đây là một chương trình tạp kỹ nấu ăn với sự góp mặt của các ngôi sao đình đám, vậy mà tại sao mọi người lại dán mắt vào suất ăn của nhân viên vậy?

 

Khoan đã, cơm hộp dó là của nhân viên đấy, ảnh đế ơi!

 

Thì ra người lén lút xuất hiện sau bếp bấy lâu nay chính là ngôi sao ca nhạc đang… trộm cơm hộp?

 

Hóa ra ánh mắt thèm thuồng khi livestream chỉ là diễn xuất, còn trộm cơm hộp sau giờ quay mới là biểu hiện chân thật!

 

Mỗi lần đi làm thuê, tay nghề nấu nướng của Trần Nhiễm đều khiến thực khách mê mẩn.

 

Là đầu bếp trẻ tuổi nhất lọt vào hàng ngũ đỉnh lưu, các đầu bếp khác có thể bỏ tiền ra đặt chỗ trước, thậm chí dùng "hoàng ngưu" (dân phe vé) để mua suất ăn, nhưng chỉ có món ăn của cô, không có duyên thì chắc chắn không tài nào nếm được.

 

Mượn con để vào nhà trẻ, lén lút trà trộn vào chỗ làm thuê, thậm chí còn ngụy trang thành nhân viên công tác,... Tất cả chỉ để nếm thử món ăn mà cô nấu.

 

Vậy mà ngay khi mọi người vất vả trà trộn thành công thì có người phát hiện, đầu bếp lại đổi chỗ làm thuê rồi!

 

Lưu ý:

 

Nam chính thuộc kiểu người mê gái, nhưng bối cảnh xuất hiện tương đối muộn.

 

Có món ăn đặc biệt.

 

Thể loại: Làm ruộng, Mỹ thực, Hệ thống, Hiện đại hư cấu, Sảng văn, Thăng cấp lưu

 

Vai chính: Trần Nhiễm

 

Vai phụ: Hệ thống Trù Thần

 

Khác: Mỹ thực, Bày quán

 

Tóm tắt: Hệ thống + Mỹ thực + Hình tượng + Ăn với cơm + Hàng ngày

 

Lập ý: Chăm chỉ sống, nỗ lực hướng về phía trước

 

Chương 60: Chương 60
Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Lượt Đọc:

0

Chân Nguyệt, một cô gái từ thời hiện đại bị cuốn vào một thế giới cổ đại sau khi tận thế kết thúc. Điều đáng chú ý là cô không chỉ xuyên không mà còn có năng lực đặc biệt, trong trường hợp này là dị năng hệ Mộc (có thể là khả năng điều khiển cây cối, thiên nhiên).

Ngay khi cô vừa nghĩ rằng mình có thể bắt đầu một cuộc sống mới sau tận thế, cô lại rơi vào một tình huống hết sức khó xử. Không chỉ bị đưa đến một thôn xóm nhỏ, mà cô còn trở thành một "nông phụ cực phẩm", nổi tiếng trong vùng vì những tài năng đặc biệt, và còn đang mang thai sáu tháng mà không biết vì sao mình lại có thai. Điều này gây ra sự bối rối và tức giận cho Chân Nguyệt, vì cô không hề có mối quan hệ nào với người đàn ông nào trong quá khứ.

Chương 915: Hoàn
Cựu Cung Xuân

Lượt Đọc:

0

Ta đã trót yêu một ám vệ.

Khi ta đem lời này thưa cùng hoàng huynh, ngón tay người vẫn thản nhiên lật giở trang sách, chỉ khẽ cất lời: “Chữ ‘thích’ trong lời muội, ý nên giải nghĩa ra sao cho phải?”

Đương nhiên, cách hiểu của hoàng huynh, kẻ sở hữu tam cung lục viện giai lệ ba nghìn, khác xa ta. Trong mắt người, hình ảnh một vị công chúa chưa xuất giá như ta rốt cuộc là gì?

Chẳng lẽ bởi ta mãi chưa chịu kết tóc se duyên, bị người trong ngoài cung cấm trêu ghẹo thành “lão công chúa”, nên người cho rằng ta đã đến độ chẳng thể kiềm chế nổi nữa ư?

Hoàng huynh hoàn toàn chẳng mảy may phản ứng với lời vặn hỏi của ta. Người chẳng hỏi đó là ám vệ nào, chỉ lạnh lùng phán một câu về phía bóng tối trong điện: “Đưa hắn đi đi.”

Rồi phất tay áo, ý muốn đuổi ta.

Ta biết, chuyện này đã thành. Lân- tổ chức ám vệ hoàng gia độc nhất vô nhị, được Thái Tổ khai quốc dày công vun trồng, thủ lĩnh của tổ chức vĩnh viễn ẩn mình trong bóng tối sau lưng thiên tử.

Trên đường trở về, tâm tư ta chẳng lấy gì làm hoan hỉ. Hoàng huynh chấp thuận quá nhanh, tựa như ta đòi người món đồ chơi trẻ con vậy. Người cho rằng ta lại muốn một món đồ tiêu khiển nhỏ bé. Muội muội của thiên tử, công chúa tôn quý, muốn một ám vệ làm kẻ hầu cận, quả là chuyện nhỏ đến không thể nhỏ hơn.

Nhưng ta thực lòng ái mộ hắn, A Cửu, ám vệ đã bảo hộ ta từ thuở còn thơ ấu.

Mẫu thân ta và hoàng huynh, chính là Quý phi được tiên hoàng sủng ái nhất. Khi hoàng huynh cất tiếng khóc chào đời, trong cung rộ lên lời đồn đãi, nói rằng Tam hoàng tử sẽ uy hiếp vị trí thái tử của Hoàng hậu. Lời đồn này đã khiến mẫu phi và hoàng huynh phải chịu không ít khổ sở, không biết bao nhiêu là dày vò.

May mắn thay, tiên hoàng đã phá lệ ban cho mẫu phi và hoàng huynh ám vệ của Lân, nhờ đó hoàng huynh mới bình an trưởng thành, còn ta cũng có thể chào đời một cách an toàn.

Khi sinh ta, mẫu phi suýt chút nữa hồn lìa khỏi xác. Tiên hoàng đã túc trực ba ngày ba đêm. Ta cũng nhờ họa mà được phúc, trở thành vị công chúa duy nhất trong số các tỷ muội có thị vệ riêng.

 

Chương 20: Chương 20
Một Kẻ Tiện Nhân

Lượt Đọc:

0

Từ thuở bé, phụ mẫu đã dạy ta phải làm người lương thiện. Ta kính trên nhường dưới, đặt người trước bản thân, thế nhưng ngày tháng trôi qua, cuộc sống lại càng lúc càng bế tắc.

 

Phu quân sủng ái tiểu thiếp, nhi tử lười nhác không chịu học hành, ái nữ thì coi ta như kẻ thù.

 

Đường cùng ngõ tận, ta treo cổ quyên sinh.

 

Nào ngờ, một hồn phách đến từ dị thế lại thừa dịp chiếm lấy thân xác ta.

 

Ta cả kinh thất sắc.

 

“Sao ngươi có thể như vậy? Ngươi là ai?”

 

Đối phương thản nhiên đáp:

 

“Ta là một kẻ tiện nhân!”

Chương 12: Chương 12
Năm Mất Mùa: Xuyên Thành Mụ La Sát, Ta Có Siêu Thị Vạn Năng

Lượt Đọc:

1
Thần y trứ danh nghiệp giới Tiền Mộc Mộc bỗng một ngày bị đột tử, xuyên thư thành nhân vật phản diện mẫu thân ác độc. Chính vào năm mất mùa, mẫu thân ác độc không chăm chỉ nuôi sống gia đình, ngược lại quen thói cờ bạc, đi khắp nơi kiếm chuyện, còn mặc kệ sống chết của mấy hài tử.

Mấu chốt nhất là, trong sách hai nhân vật phản diện vì yêu mà hóa điên, là kiểu ngay cả mẫu thân ruột thịt của mình cũng có thể đánh chết. . .

Hệ thống còn nhảy ra nhảy vô, nói phải uốn nắn tính cách của nhân vật phản diện. Vừa năm mất mùa, vừa nuôi hài tử. Còn phải uốn nắn tâm tính của hai nhân vật phản diện. Trực tiếp khiến Tiền Mộc Mộc choáng váng. Nhưng đến cũng đến rồi, cũng không thể bỏ đó không làm. Vượt qua hạn hán, sống qua tuyết tai, gắng gượng qua lũ lụt, tiêu diệt châu chấu, sống qua chạy nạn. . . Một năm rồi lại một năm trôi qua, mắt nhìn thấy mấy hài tử đã trưởng thành, Tiền Mộc Mộc coi như rốt cục có thể thở phào, kết quả là gặp nam nhân cao tám thước, tướng mạo tuấn lãng nằm nghiêng ở trên giường, vỗ vỗ bên gối, ôn nhu cưng chiều mà nói: "Phu nhân, nên đi ngủ rồi."

Tiền Mộc Mộc: ". . ." Cứu mạng! ! !
 
Chương 496: Chương 496
Nhẹ Tiếng Mực, Vẽ Non Sông

Lượt Đọc:

0

Trọng sinh trước một khắc rơi xuống vực sâu, ta đã thẳng chân đá văng phu quân đến cứu mình, mãn nguyện lao vào muôn trượng sâu thẳm.

Đời trước, khi phu quân ta, Lâm Khoát Chi, chết trận nơi Bắc Cương, ta chỉ mới hai mươi tuổi. 

Nghe lời bà bà, ta không tái giá, vét sạch hồi môn để nuôi lớn đám con thứ của hắn. 

Đến khi tuổi già bệnh trọng, lại bị bọn chúng ném ra bãi tha ma, cuối cùng bỏ mạng dưới bụng sói hoang. 

Sống lại một kiếp, ta quyết để bọn chúng chết ngay trong bụng cha chúng. 

Chương 24: Chương 24 (Hết)
Thập Niên 80: Trọng Sinh Làm Cô Vợ Nhỏ

Lượt Đọc:

0

Văn án nữ chính:

Khương Từ vào núi hái hạt dẻ, lại lạc đường vào sâu trong đó, rồi bị người ta đẩy từ sườn núi xuống.

Cố Thanh Xuyên đã cõng cô đi suốt sáu tiếng không nghỉ, đưa cô đến bệnh viện cấp cứu.

Vậy mà đám người kia lại vu oan cho Cố Thanh Xuyên là nhân lúc cô hôn mê rồi giở trò đồi bại. Trước khi cô kịp tỉnh lại để làm chứng rửa sạch tội danh cho anh, thì chính cô lại bị người ta tố cáo đầu cơ trục lợi và phải ngồi tù mấy năm.

Khi Khương Từ mãn hạn tù, những người thân gọi là ruột thịt chẳng một ai đến đón, chỉ có Cố Thanh Xuyên xuất hiện.

Sau này, người đàn ông đó trở thành đại phú hào số một Tần thành, cho cô mười năm hạnh phúc nhất đời.

Lúc cô hấp hối, anh đau đớn đến tan nát cõi lòng, hỏi cô đời này còn điều gì tiếc nuối.

Cô gắng gượng một hơi, nói:

“Năm đó em rơi xuống sườn núi, anh đã cõng em đến bệnh viện. Giá như em tỉnh lại sớm hơn thì hay rồi, anh đã không phải ngồi tù oan mấy năm trời.”

Khương Từ nói xong thì nhắm mắt, lúc mở mắt ra đã quay về mười lăm năm trước.

Chỉ một tiếng nữa thôi, người đàn ông kia sẽ bị kết tội lưu manh.

Khương Từ rút ống truyền nước:

“Cố Thanh Xuyên, anh đợi em.”

Kiếp này cô sẽ tỉnh lại sớm hơn, ân phải báo, oán phải trả.

*

Văn án nam chính:

Cô em gái út xinh đẹp nhất nhà họ Khương bị người ta đẩy xuống núi, không chết, mà còn trọng sinh.

Sau đó vận may liên tiếp ập đến, lại còn trở thành vị hôn thê của Cố Thanh Xuyên.

Cậu thiếu niên nghèo khổ, tính tình cứng rắn chạy tới đòi hủy hôn, ai ngờ vị hôn thê xinh đẹp giàu có như phát điên, hôn cậu một cái, còn đòi cho cậu vào ở rể.

Thiếu niên hoảng loạn bỏ chạy, thề phải kiếm thật nhiều tiền cưới được bạch phú mỹ, tuyệt đối không làm chàng rể ăn nhờ ở đậu.

Về sau, thiếu niên sa cơ lỡ vận năm nào trở thành đại lão thương giới, nhưng lại phát hiện tài sản của vị hôn thê lúc nào cũng hơn mình một con số 0.

Cố Thanh Xuyên cuống rồi, nếu cứ tiếp tục thế này, không chỉ không được ở rể, mà e là đến vợ cũng chẳng cưới được…

(Cái văn án nam chính này là lừa tình đó 🙃)

---

Tag nội dung: Trọng sinh, vả mặt, sảng văn, niên đại văn, nhẹ nhàng.

Chương 99: C33.4 (Hết)
Thập Niên 70 Em Gái Ghẻ Trọng Sinh

Lượt Đọc:

0
Trong kiếp trước, Trình Nịnh và Hàn Đông Quân không hề có mối quan hệ tốt đẹp với nhau. Cô chỉ cháu gái được cô ruột đưa vào gia đình Hàn. Tuy nhiên, điều này không gây ảnh hưởng lớn đến cô bởi trong gia đình Hàn, vẫn cần phải có một người phụ trách nông trại, Hàn Đông Nguyên. Và anh đã chấp nhận xuống thôn quê để chăm sóc nông trại, lấy lại cơ hội ở thành phố cho cô.

Tuy nhiên, vì cứu một người bị lũ cuốn, Hàn Đông Nguyên đã mất đi một cánh tay và phải hầu tòa trong 10 năm. Khi tù xa xỉng, anh trở thành người hung dữ nhưng sau đó lại trở thành một người mà người ta ngưỡng mộ. Tuy nhiên, cánh tay đã mất và thời gian trong tù không thể lấy lại được.

Nhưng tất cả đều bắt nguồn từ việc anh đã đồng ý thay cô xuống thôn quê. Vì vậy, khi sống lại, Trình Nịnh đã quyết định dọn đồ và đi theo anh xuống nông thôn.

Anh đã thay Trình Nịnh xuống thôn quê nhưng không phải là từ thiện. Đó vẫn là mối quan hệ gia đình. Anh không bao giờ nghĩ rằng cô nha đầu ngu ngốc kia sẽ chạy theo anh. Nhưng giờ thì anh cùng quản đông quản tây với cô và nuôi dưỡng cô.

Lưu ý:

- Nam nữ chính không phải gia đình.
- Nam chính không phạm tội và có một bí mật ẩn giấu trong quá khứ.
- Tình huống trong truyện sẽ thay đổi theo thời gian.
- Tác giả còn có hai tác phẩm khác: Thập Niên 70 - Mỹ Nhân Tuyệt Sắc Đến Nông Trường & Thập Niên 80 - Đại Viện Tiểu Tức Phụ.
Chương 630: Chương 630: Kết
Sau Khi Từ Hôn, Bà Bà Hối Hận Rồi

Lượt Đọc:

0

Bà bà ghét ta cả một đời.

 

Bà chê ta xuất thân bùn lầy, vậy mà lại có thể theo nhi tử bà làm phu nhân quan gia.

 

Bà hận trượng phu ta tuy hiếu thuận, nhưng lại không chịu nghe lời bà hưu thê tái giá.

 

Bà càng căm ghét việc ta cả đời không sinh con, khiến nhà họ Chu không có trưởng tử trưởng tôn.

 

Sau khi trọng sinh, bà lập tức vội vàng hủy bỏ hôn sự với nhà ta.

 

Để dập tắt ý định của nhi tử, bà bày mưu khiến ta phải gả cho một tú tài què chân trong thôn.

 

Bà chờ xem ta sa sút thảm hại, sống cuộc đời khốn khổ.

 

Không ngờ, thứ bà chờ được lại là ta được phong mệnh phụ, con cháu đầy đàn.

 

Còn nhi tử bà, cả đời cũng không thể bước ra khỏi ngôi làng nhỏ kia.

Chương 12: Chương 12 (Hết)
Trọng Sinh Nữ Thầy Phong Thuỷ - Thiên Sơn Trà Tân Quán

Lượt Đọc:

0

Tác giả: 天山茶賓館

Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Gia Đấu, Linh Dị, Nữ Cường, Hiện Đại, Hài Hước, Sủng, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Tiên Hiệp, Điền Văn

Team dịch: Vân Mộng Hạ Vũ

Giới thiệu:

Cô gái Chu Thiện, có khả năng nhìn thấy và thay đổi số mệnh, đang đối diện với một thế lực tàn ác và phong kiến ​​đầy tín dị dị.

Đây là một tình huống thú vị trong những câu chuyện về việc thay đổi số phận hay chiến đấu với số mệnh.

Chương 367: Kết thúc
Túy Kim Trản - Cửu Thập Lục

Lượt Đọc:

0

Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, HE, Tình cảm, Hào môn thế gia, Cung đình hầu tước

Giới thiệu:

Định Tây hầu phủ đích nữ Lục Niệm sau hai mươi năm xa xứ đến Thục địa nay đã hồi kinh, mang theo cả trưởng nữ vừa cập kê – Dư Như Vi.

Đường sá xa xôi, tin tức khó bề thông suốt, nhưng trong kinh thành, giới quyền quý vẫn từng bước nghe được tình hình của hai mẹ con này—quả thật ly kỳ khó tin.

Lục Niệm khi chưa xuất giá đã nổi danh ngang ngược, phụ thân không quản nổi, kế mẫu không dám can thiệp, đến mức hầu phủ buộc phải gả nàng đi thật xa để tránh hậu họa.

Nào ngờ nữ nhi nàng sinh ra còn vượt xa mẫu thân, khiến Dư gia gần như tuyệt diệt, cuối cùng đành quay về nương nhờ Lục gia.

Các phu nhân trong phủ công hầu bá tước đều lập tức cảnh giác—tuyệt đối không thể để Dư Như Vi, kẻ còn hơn cả Lục Niệm năm xưa, nhắm trúng con trai nhà mình!

Sinh ra là cháu gái nhỏ của tam triều Thái sư, A Vi dù theo phụ mẫu huynh trưởng đến nhậm chức ở vùng đất xa xôi, vẫn là tiểu bảo bối được tộc nhân cưng chiều nhất.

Nhưng thời thế xoay vần, Thái sư phủ bị cuốn vào tranh đoạt hoàng vị, một sớm sụp đổ.

A Vi may mắn thoát nạn, gian nan mưu sinh, cho đến khi gặp được Lục Niệm, lúc đó đã gần như phát điên.

Nàng trở thành Dư Như Vi, trở thành liều thuốc của Lục Niệm, lại càng là thanh đao trong tay nàng ấy.

Nàng giúp Lục Niệm báo thù, cũng vì chính mình mà phục hận.

Một câu chuyện về cặp “mẹ con giả” đồng hành trên con đường báo thù.

Chương 246: Một đường tiến về sắc thu rực rỡ (Toàn văn hoàn)
Sau Khi Bị Phản Bội, Tôi Thừa Kế Một Gia Tài Kếch Xù

Lượt Đọc:

0

“Mau tới bệnh viện hiến máu."

 

"Lập tức tới bệnh viện.”

 

"Nhớ đến bệnh viện hiến máu.”

Dù đã hiến máu ba lần trong vài tháng qua, khiến cơ thể bị ảnh hưởng, nhưng Hoắc Xuyên chưa từng cảm thấy một chút thương hại nào cho người mà anh ta gọi là vợ suốt ba năm hôn nhân, Hoắc Xuyên chỉ liên lạc với cô mỗi khi cần cô đến bệnh viện hiến máu. Không, nói chính xác là cô đang bán máu. Bán cho người phụ nữ mà Hoắc Xuyên yêu, Bạch Đình.

 

Vân Thanh đã nỗ lực hết sức để đóng vai một người vợ tốt và một thư ký chu đáo, nhưng gia đình Hoắc Xuyên chẳng coi cô ra gì. Họ đối xử với cô một cách khó hiểu và nhỏ nhen. Vân Thanh thậm chí còn phải làm tất cả việc nhà và nấu ăn một mình. Sự tồn tại của cô tầm thường đến mức có thể khiến người ta lầm tưởng cô là một người hầu. Ở công ty, ai cũng coi thường cô. Vân Thanh đã chịu đựng đủ.

"Chúng ta ly hôn đi."

Có lẽ cô vẫn còn chút hy vọng, nhưng phản ứng của chồng cô khiến cô hoàn toàn thất vọng.

“Cô đang giở trò gì vậy? Ra giá đi. Bác sĩ nói rằng Bạch Đình đang trong tình trạng nguy kịch!”

Mẹ của Hoắc Xuyên nói.

"Một thư ký hèn mọn như cô phải biết ơn vì được gả vào nhà Hoắc chúng tôi, vậy mà còn dám làm loạn sao?"

Hoắc Xuyên nhìn cô một cách khinh miệt.

"Tôi biết tháng này cô đã hiến nhiều máu hơn, nhưng tôi đã chuyển khoản tiền bồi thường cho cô rồi! Tôi có thể chịu đựng việc cô đòi thêm, nhưng không thể chịu được trò hờn dỗi này!”

Nhìn vào gương mặt quyến rũ của Hoắc Xuyên, Vân Thanh tự cười nhạo bản thân. Đúng là anh ta có sức hút, nhưng anh chưa bao giờ dành cho cô một biểu hiện dễ chịu. Dù trái tim đau đớn, Vân Thanh vẫn kiên quyết ly hôn với Hoắc Xuyên.

"Sau này cô đừng có hối hận, Vân Thanh!"

"Hoắc Xuyên điều duy nhất tôi hối hận là đã đồng ý kết hôn với anh ba năm trước. Cuộc hôn nhân này khiến tôi tổn thương đến thảm hại. Đã quá đủ rồi!”

 

Vì Hoắc Xuyên, cô từ bỏ thân phận của mình và phớt lờ lời khuyên của gia đình. Cô lao vào Hoắc Xuyên như một con thiêu thân, chỉ để nhận lại sự lạnh nhạt và vô cảm từ anh. Sau khi rời khỏi nhà họ Hoắc, Vân Thanh bước lên một chiếc xe sang trọng. Ông nội đau lòng vì cô cháu gái.

"Thanh Thanh, cháu đã có thỏa thuận ba năm với ông, rằng nếu anh ta không yêu cháu, cháu sẽ trở về và thừa kế công ty. Giờ là lúc thực hiện lời hứa rồi."

Chương 98: Chương 98
Bạch Nguyêt Quang Của Nữ Phụ

Lượt Đọc:

1

Cố Sương vốn dĩ chỉ muốn sống một cuộc đời nhàn hạ, hưởng thụ thành quả của người khác sau khi kiếp trước đã vất vả kiếm tiền. Nhưng số phận lại trêu đùa cô khi đưa cô xuyên đến thập niên 70, nơi cô chẳng đủ ăn đủ mặc. Cố Sương quyết tâm làm lại cuộc đời, không muốn gồng mình chịu đựng thêm nữa, và tìm mọi cách để sống một cuộc sống sung sướng.

Một trong những cách cô chọn là "thả thính" Hứa Thiệu, một thanh niên trí thức về nông thôn. Không chỉ đẹp trai, trẻ tuổi và giàu có, Hứa Thiệu còn có tính cách dịu dàng, tài năng xuất chúng, khiến Cố Sương cảm thấy đây là "miếng mồi" lý tưởng để cô có thể thoải mái nằm hưởng thụ. Tuy nhiên, cô không ngờ rằng cuộc sống tưởng chừng như dễ dàng của mình lại chẳng hề đơn giản.

Chương 599: Chương 599
Tôn Nữ Ta Không Làm Nữ Chính Ngược Văn

Lượt Đọc:

1

Trước lúc lâm chung, trước mắt ta vụt qua mấy hàng chữ kỳ lạ:

 

【Lão thái quân đừng chết mà, người là người thân cuối cùng của Gia Nghi rồi!】

 

【Hu hu hu, lão thái quân mà chết, Vương Dục sẽ giáng Gia Nghi xuống làm thiếp, nàng ấy sẽ bị bắt nạt thê thảm lắm lắm.】

 

【Lão thái quân mau tỉnh lại cứu Gia Nghi đi, giờ nàng ấy còn đang quỳ ngoài tuyết, thêm một canh giờ nữa là cái thai trong bụng không giữ nổi đâu!】

 

Cái gì cơ?

 

Tôn nữ ta bị bắt nạt ư?

 

Ta phun ra một ngụm máu đen, lập tức ngồi bật dậy từ trên giường:

 

“Người đâu, mang Trường Minh Thương của ta tới đây!”

Chương 24: Chương 24 [Hết]
Xuyên Sách Vào Vai Kế Mẫu Của Nam Phụ Si Tình

Lượt Đọc:

1

Ta xuyên thành chủ mẫu của Hầu phủ, còn đứa con riêng của phu quân ta lại là một nam phụ si tình.

 

Sau khi trưởng thành, hắn sẽ cưỡng ép nữ chính, tiêu tiền như nước.

 

Với nam chính thì giở trò ly gián, bày mưu hãm hại.

 

Cuối cùng bị nam nữ chính liên thủ đánh bại, cạo đầu đi tu, sống cô độc cả đời.

 

Hầu phủ cũng vì hắn mà bị liên lụy, bị tịch thu gia sản, tước bỏ tước vị, chịu cảnh lưu đày thê thảm.

 

Mới xuyên đến, nhìn đứa nhỏ trước mắt đang giả vờ ngoan ngoãn…

 

Hắn muốn sống khép kín, sống trong tăm tối hả?

 

Không được, nhất định phải nuôi dưỡng hắn trở thành một đứa vui vẻ, tươi sáng như ánh dương rực rỡ cho ta!

 

Hắn muốn tiêu xài hoang phí ư?

 

Không được, nhất định phải nuôi dạy thành kẻ tiết kiệm, biết lo toan cho gia đình.

 

Khối tài sản to lớn của Hầu phủ này, ta nhất định phải giữ cho vững.

 

Về sau, người người đều nói ta vung tiền như rác, kiêu căng xa hoa.

 

Con riêng liền phản bác:

 

“Ngươi nói bậy! Mẫu thân ta là người tiết kiệm, biết lo toan việc nhà, hiền lương đức hạnh. Người từng chu cấp cho biết bao học trò, toàn là tiền tự tay người tằn tiện mà có. Ngươi làm được không?”

 

Có người nói thủ đoạn của ta độc ác, hành sự chẳng khác chi nam tử.

 

Hắn liền sa sầm mặt:

 

“Mẫu thân ta dịu dàng hiền hậu, nhân đức nhất đời. Rõ ràng người có thể đoạt thẳng bạc của ngươi, lại cố ý cho ngươi cơ hội cạnh tranh công bằng. Là ngươi vô dụng, chẳng trách được ai, đúng là phế vật.”

 

Đến cả phụ thân hắn cũng không nén nổi, cất lời:

 

“Con à, mở to mắt mà nhìn cho rõ, mẫu thân con vốn không phải hạng người dễ bị bắt nạt đâu.”

 

Hắn giận dữ nói:

 

“Phụ thân, người đừng ép con trở mặt với người. Người có thể nói con thế nào cũng được, nhưng mẫu thân—vạn lần không thể động đến.”

...

Chương 27: Chương 27
Kiếp Trước Ta Giữ Gia Phong, Kiếp Này Ta Diệt Cả Hầu Phủ!

Lượt Đọc:

0

Là chủ mẫu của Hầu phủ, vì danh dự gia tộc và tương lai của đích tử, ta nghiêm khắc quản lý gia đình, thậm chí còn dùng cả tiền hồi môn để duy trì vẻ vang cho Hầu phủ.  

 

Thế nhưng Hầu gia lại ngầm ủng hộ Thái tử đoạt vị, cuối cùng thất bại, khiến toàn phủ bị tịch thu gia sản, lưu đày biên cương.  

 

Tại vùng đất băng giá khắc nghiệt, lời cuối cùng ta nhận được là:  

 

"Trong nhà không còn phần cơm của ngươi nữa."  

 

Đói khát đến mức thoi thóp, ta bị ném vào chuồng bò, chếc trong giá lạnh và đói khát.  

 

Trùng sinh trở lại, lần này ta giúp các ngươi phá tan cái Hầu phủ này!  

 

Thiếu gia muốn cưới thôn nữ ư?  

 

Cưới đi! Cưới thêm hai thông phòng nữa vào cho ta!  

 

Lão phu nhân khóc lóc đòi về quê?  

 

Về! Người đâu, chuẩn bị xe ngựa, tiễn bà ấy đi ngay cho ta!  

 

Hầu gia uống hoa tửu?  

 

Được! Mỹ nhân cứ rước về nhà mà uống!  

 

Nhưng tại sao ta đã thuận theo ý các ngươi, giúp cả Hầu phủ sụp đổ đến mức không còn bức tường nào, mà từng kẻ lại đồng loạt tỏ ra ấm ức thế này?

Chương 11: Chương 11
Cầu Thần Không Bằng Cầu Ta

Lượt Đọc:

0

Tác giả: Trần Thập Niên

Tran / Editor: Thoa Trần

Thể loại: Cổ đại, Gia đấu, Hài hước, Nhẹ nhàng, Chữa lành, HE

Độ dài: 117

Giới thiệu

Triệu Doanh Doanh là một mỹ nữ xinh đẹp, nhưng mỗi lần “giao chiến” với tỷ muội trong nhà đều thất bại thảm hại. Đại khái là vì đầu óc nàng không tốt lắm, tất cả đều dùng để đổi lấy dung mạo hết rồi.

Một ngày nọ, nàng lại bị chơi xấu, phụ thân trách mắng, còn phạt quỳ nàng. Từ trong Từ đường đi ra, Triệu Doanh Doanh nhìn ánh trăng sáng, hy vọng thần tiên hiển linh, phù hộ nàng lần sau có thể thắng được tỷ muội trong nhà.

Vậy là từ trên trời rơi xuống một mẩu giấy, bên trên viết tỉ mỉ cách làm thế nào để đối phó lại chiêu trò của mấy tỷ muội.

Từ đó trở về sau, thần tiên vẫn luôn phù hộ cho Triệu Doanh Doanh. Mỗi lần nàng cùng các tỷ muội “giao đấu”, đều có thể toàn thắng!

Ngày nọ, nàng bắt gặp vị hôn phu và muội muội của mình đang gian díu với nhau. Vị hôn phu không những không cảm thấy tội lỗi, còn mắng nàng là đồ ngốc nghếch ngu xuẩn, vô cùng chướng mắt nàng.

Triệu Doanh Doanh tức điên, màn đêm buông xuống, nàng lại cầu nguyện dưới ánh trăng. Khẩn cầu thần tiên ban cho nàng một vị hôn phu tốt gấp trăm lần vị hôn phu kia, để cho hai người kia tức chết đi!

Thần tiên lại lần nữa chỉ dẫn, vị hôn phu tương lai của nàng hiện tại đang ở căn nhà sát vách kia. Thế là Triệu Doanh Doanh liền đi đến gặp, quả thật tốt gấp mấy trăm lần vị hôn phu cũ kia, còn nghe nói hắn là một đại quan ở Kinh thành, nàng vô cùng vui mừng.

Sau này, khi nàng cùng phu quân đến Kinh thành, mới biết được phu quân của nàng không chỉ là một vị quan bình thường mà còn là một người dưới một người, trên vạn người, công danh vô cùng hiển hách Hoắc Bằng Cảnh!

Triệu Doanh Doanh nhất thời sợ hãi không thôi, tất cả mọi chuyện đều là do thần tiên phù hộ mới mê hoặc được tâm trí của hắn, nếu hắn phát hiện ra nàng chỉ là một kẻ ngu ngốc thì sao?

Màn đêm buông xuống, nàng chuồn ra khỏi phòng, dưới ánh trăng tiếp tục cầu nguyện. Phía sau vang lên tiếng cười khẽ, hóa ra lại là phu quân của nàng.

Hoắc Bằng Cảnh nắm lấy tay cô vợ ngốc của mình, dắt nàng về phòng ngủ:

“Làm gì có thần tiên nào? Tất cả đều là ta giúp nàng. Trời lạnh, trở về ngủ thôi.”

-

Hoắc Bằng Cảnh bị người ta hạ độc, bất đắc dĩ phải đến Giang Nam tĩnh dưỡng.

Hắn mai danh ẩn tích ở Giang Nam, thuê một tòa tiểu viện, hằng ngày xử lý số sổ con được gửi từ Kinh thành tới.

Mỗi ngày ở Giang Nam đều trôi qua không chút gợn sóng, duy chỉ có việc, đó là tiểu cô nương sống ở cách vách kia, thật khiến cho người ta có chút phiền nhiễu.

Hoắc Bằng Cảnh nhìn không được, quyết định giúp nàng một phen.

Giúp một chút, không ngờ bản thân càng lúc càng lún sâu vào.

Triệu Doanh Doanh x  Hoắc Bằng Cảnh

Mỹ nhân ngu ngốc x quyền thần tâm cơ

Chương 117: Ngoại truyện hiện đại (Hết)
Nhị Tiểu Thư Hôm Nay Đã Trốn Chưa?

Lượt Đọc:

1

Chỉ trong một đêm, đích trưởng tỷ nhà ta đã thay đổi linh hồn. Vốn dĩ nàng vốn khù khờ, bỗng dưng trở nên hoạt bát khác thường. 

Không những ngày ngày kêu gào phải đi theo cốt truyện, thậm chí còn cố ý va chạm vào vị thái tử què chân kia. Mà vị biểu thiếu gia đến nhà hạ sính lễ, lại bị nàng đẩy ngã xuống đất giữa bàn dân thiên hạ, làm cho mất mặt. 

Đích trưởng tỷ nói, nàng là cô nương định sẵn sẽ trở thành thái tử phi, sao có thể để mắt tới hạng thương nhân hèn hạ này được. 

Ta nhìn vị biểu thiếu gia đang ngồi dưới đất với vẻ mặt đầy tủi thân, trong lòng không khỏi rùng mình. Đích trưởng tỷ có lẽ không biết rằng, thứ nàng đọc chỉ là hàng nhái mà thôi. Thái tử trong cuốn sách này căn bản là không sống nổi đến chương thứ mười. Còn vị biểu thiếu gia trước mắt nhìn như yếu đuối, ôn nhuận như ngọc kia, thực chất lại là nam chính thật sự giết người không chớp mắt - Nhiếp Chính Vương Dương Trầm.

Chương 35: Chương 35 (Hoàn)
Bỗng Xuyên Sách Về Thập Niên 70 Của Mỹ Nhân Khương Tuệ Tuệ

Lượt Đọc:

0

Khương Tuệ Tuệ bỗng dưng xuyên sách, trở thành người bị đoạt đối tượng mà nghĩ quẩn trong lòng rồi nhảy sông tự vẫn, mỹ nhân yểu điệu bị người nhà ghét bỏ vì lớn lên quá xinh đẹp, bọn họ nói cô trông quá quyến rũ, không có dáng vẻ của con gái nhà lành, nhìn y hệt như hồ ly tinh.
Khương Tuệ Tuệ: “…” Tôi mà là hồ ly tinh á? Tôi thấy các người mới là đầu váng mắt hoa không nhìn rõ thì có!
Hệ thống: Đinh! Hệ thống chiến đấu miệng quạ đen đã được mở ra, chúc mừng ký chủ tu luyện miệng quạ đen thành công, đạt được khen thưởng là kem trắng da x1!…
Cầm trên tay hệ thống cực phẩm, Khương Tuệ Tuệ cho rằng pháo hôi cũng có mùa xuân, cuộc sống ở những năm 70 cũng rất hạnh phúc.
Cô chẳng những nấu ăn ngon còn biết bói toán, không những vậy còn tính rất chuẩn.
Ai ngờ lúc sau hệ thống lại nói cho cô biết nếu muốn tiếp tục sử dụng hệ thống thì phải tiếp xúc với một người đàn ông.
Khương Tuệ Tuệ: Tìm ai làm đối tượng mới tốt giờ?
Tống đại lão đem cô đè vào góc tường, nhẹ giọng nghiến răng nghiến lợi nói ở bên tai cô: Em còn muốn tìm ai nữa hả?
Thân thể yếu ớt của Khương Tuệ Tuệ ngã vào trong vòng tay của anh, sau đó khóc rống lên: “Nhẹ một chút, em đau rồi đây này!”
Không phải trong sách viết là nam chính Tống Thời Thanh chỉ một lòng lo cho sự nghiệp sao, cơ bản là không đặt cô gái nào vào trong mắt? Nhưng người đàn ông trước mắt này không chỉ quấn lấy cô mà còn muốn ăn cô…vào bụng!

Nguyên văn trong cốt truyện là nam chính đi theo hướng không có CP, còn nữ phụ thì đảm nhận vai pháo hôi, cuối cùng từ truyện tuyến sự nghiệp lại thành truyện ngọt sủng.
Nam chính không có ánh trăng sáng trong lòng và cũng không có bạn gái cũ, chỉ yêu một mình nữ chính.
Một câu tóm tắt: Mỗi lần nữ chính phát huy được sở trường miệng quạ đen thì sẽ nhận được khen thưởng của hệ thống.

Chương 560: Chương 560: Hoàn
Đích Nữ Muốn Hưu Phu

Lượt Đọc:

1
Converter: LYSANSAN828 (Tàng thư viện)
Raw + edit: hoa hồng
Độ dài: 298 chương
Nội dung: Báo thù, tình cảm, trọng sinh mất quyền lực

Kiếp trước nàng vì hắn xa lánh chúng bạn, trong sạch cũng bị hủy, hàm oan mà chết.

Trùng sinh trở lại lúc nhỏ, nàng thận trọng, muốn những người đã từng hãm hại nàng, toàn bộ đều chết không được tử tế.

Nhưng không biết vì sao, nàng lại lâm vào bên trong khốn cảnh.

Nàng cho rằng bản thân kiếp này sẽ không yêu nam nhân khác, nhưng người nam nhân kia lại vì nàng mà trả giá tất cả.

Lòng của nàng nên đi đâu đây!
Chương 298: Kiếp trước kiếp này viên mãn cả đời
Trùng Sinh Vợ Trước Mê Hoặc

Lượt Đọc:

0
Thể loại: Hiện đại, trùng sinh
Độ dài: 105 chương
Converter: vtn-91
Nguồn convert: dieuhoacung.wordpress.com
Edit: XANCV

“Y Ngải Ngải, hôm nay cho dù là rút hết máu trên người cô, thì tôi cũng muốn cứu sống cô ấy!”

Tiểu Tam sanh non, cô cùng anh canh giữ ở bên ngoài phòng giải phẫu, Tiểu Tam làm giải phẫu xuất huyết nhiều, thì hắn không để ý trên đùi cô bị phỏng, đem cô đặt ở chổ truyền máu trên giường bệnh,

Anh mong muốn cô, dùng máu chính mình cứu sống Tiểu Tam, mà cái Tiểu Tam đó lại là em gái của cô!

Em gái ác độc tặng cô một bạt tai, nói rằng chuyện ba năm trước do cô dàn dựng ra, làm cho cô ta phải sanh non!

Cô bất ngờ, anh ném cho cô một tờ thư ly hôn: “Ký tên đi, đừng ép tôi phải dùng cách báo cáo lên tòa án tội cô mưu sát. “

Tay cô cầm bút bất lực run run,

“Chu Sâm, anh thật sự một chút cũng không thương em sao?”

“Tôi cho tới bây giờ vốn không có yêu cô!” Anh ôm lấy eo của Tiểu Tam, cẩn thận vuốt mặt của cô ta, dịu dàng hỏi cô ta có đau hay không.

Cô bước ra khỏi nhà, gặp liên tiếp tai nạn, nào là tai nạn xe cộ, mưu sát, rồi lại cửa nát nhà tan, mà hết thảy đều không thoát được quan hệ với anh! Anh đưa thi thể cô vào phòng hỏa thiêu!

………………………………………………………………………

Ba năm sau, trọng sinh rồi, cô liều lĩnh thủ đoạn đoạt lấy những thứ của em gái , chỉ bằng một cái quảng cáo thì cô liền trờ thành ngôi sao, cao hứng xuất hiện ở mặt chồng cũ!

Giày cao gót cô lóe sáng giẫm vào góc áo anh, giống như một nữ vương ở vị trí cao, cao ngạo vô cùng, cô dùng giày kim cương nhìn kẻ hèn mọn như anh, cưỡng bức nói: “Chu Sâm, chỉ cần anh cùng vợ ly hôn, tôi có thể cho anh ba trăm ngàn để cứu công ty của mình.”

Ngày xưa diễu võ dương oai, bây giờ anh chỉ có thể cúi thấp đầu, bất lực giãy dụa.

Miệng của cô đọng máu tươi cười, cô thề muốn đoạt lại những thứ của mình, nhất định phải làm cho từng người làm thương tổn mình ở quá khứ chịu khổ sở, cái này —— chính là cái bắt đầu!
Chương 45: Bị bỏ thuốc
Nhạc Gia Đích Nữ: Liệt Nữ Sợ Triền Lang

Lượt Đọc:

1
Thể loại: Gia đấu, nữ cường, sủng, siêu cấp đấu trí, Truyện sáng tác.
Beta-reader: LLc
Nhân vật: Nhạc Cam Đường, Phòng Uy Dịch| Phối hợp diễn: Ôn Tấn Thư, Nhạc gia, Nhạc Trân Châu, Hướng Tùng,…

Chi thứ hai của Nhạc gia ở Quế thành lập nghiệp. Nhạc Bách tuy giữ chức quan học sĩ nhỏ, cùng với thê tử là Vũ thị, con gái của một vị trong Sử Viện. Là gia đình dòng dõi thư hương, dù gia cảnh không quá sung túc nhưng gia phong nề nếp đủ cả. Vũ thị lại sinh được hai tiểu cô nương đáng yêu, xinh đẹp.

Trưởng nữ của Nhạc gia năm nay mười sau tuổi, đã bước qua cập kê đang đợi gả ra ngoài. Nhan sắc của nàng như một đóa phù dung chớm nở.

Nhị tiểu thư của Nhạc gia năm nay mười một tuổi, tóc còn búi trái đào, hay bện đuôi sam thắt chỉ đỏ.

Hàng năm, hội thưởng hoa được tổ chức chính là nơi để các mỹ nam tuấn nữ trong kinh gặp gỡ trao duyên. Năm nay đến lượt Ôn phủ tổ chức.

Nhạc phu nhân và Ôn gia phu nhân vốn tương giao thân thiết, đương nhiên Nhạc gia cũng chiếm được thiệp mời. 

Các vị phu nhân trong kinh coi như không phân cấp bậc, được tùy ý đi lại thăm quan trong Ôn phủ, không ngờ Tể tướng phu nhân cùng con trai con gái giá đáo!

Tin chắc chắn: Nhạc gia tiểu thư cùng Hướng gia công con trai của Sử viện đại nhân định ngày kết duyên.

Tin "quạc quạc": Con trai út của tể tướng, danh xưng Y công tử có bệnh "yêu trẻ con"!

-

[Đoạn cấm trong Cảm Mai uyển của phủ Tể tướng]

Tiểu cô nương cả người mặc áo bông phồng lớn, tay cầm tiểu lô, giống như là rất sợ lạnh đứng ở dưới mái hiên, mắt ánh lên vẻ khó chịu. Tiểu công tử mười sáu tuổi cũng trổ mã, nước da như bạch ngọc, cười như si như ngốc.

"Phòng công tử gọi ta đến là có chuyện gì?" Dứt khoát muốn đi về, tiểu cô nương bèn mở lời, thổi vào trong không khí một làn sương ấm.

"Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?" Công tử nào đó vẫn mỉm cười.

"Mười một lẻ." Nhạc Cam Đường ngoan ngoãn trả lời, Phòng Uy Dịch lại cười như không cười, ánh mắt sắc lẹm.

"Bé như vậy mà đã khôn ranh hư hỏng!"

Nhạc Cam Đường nhướn mày, quả nhiên là hắn đã biết những chuyện nàng nói rồi.

"Phòng công tử, dám nói ta hư hỏng? Ta liền quay về mách Tể tướng phu nhân."

Phòng Uy Dịch đắc ý cười lớn, xua xua tay.

"Tốt, tốt, đi mách đi, tiện thể để bà ấy làm quen con dâu tương lai cũng tốt!"

Nhạc Cam Đường dợm bước, nghe thấy sét đánh bên tai, quay ngoắt lại trừng mắt hỏi.

"Có ý gì?"

Phòng Uy Dịch bèn tiến sát đến, cúi xuống ôm lấy thân hình nhỏ bé chỉ cao đến hơn bụng mình bế lên, tiện tay véo một cái lên má tiểu cô nương.

"Năm nay mười một? Aiz, cũng phải hai, ba năm nữa mới đến tuổi gả chồng. Là đợi ta đến cửa đi!"

Mãi đến khi thiếu niên kia rời đi, người hầu đến gọi, Nhạc Cam Đường mới hết thất thần. Oa...oa... Nàng vừa bị nam nhân khi dễ!
Chương 16: Nghi hoặc
Mộc Uyển Vy

Lượt Đọc:

0
Mộc Uyển Vy vốn là thiên kim lá ngọc cành vàng, nhưng từ nhỏ lớn lên trong đạo quán. Chớp mắt mà mười năm trôi qua, nàng trở về trốn cũ, nơi Hầu phủ cao sang vàng ngọc. Khi nàng trở về, mẹ nàng đau ốm bệnh tật rồi chết, tiểu muội trở nên ngốc nghếch, cha thì coi thường, đại tỷ căm hận. 

Đại phòng trong phủ làm quan, Nhị phòng lo toan công việc gia đình, Tam phòng thì làm ăn buôn bán. Bên ngoài nhìn vào chỉ thấy cảnh hòa thuận, tốt đẹp thực chất bên trong là lại tranh đấu liên miên với vô vàn những chiêu thức ác độc. Mộc Uyển Vy chỉ biết nắm chắc tay tiểu muội, cẩn thận từng chút một...

Bị người đời ruồng bỏ, cha cũng ruồng bỏ, tổ tiên cũng ruồng bỏ, chỉ còn lại một tấm thân kiêu ngạo.

Khắc mẹ, khắc huynh, khắc Hầu môn duy chỉ không khắc huyết mạch chân tình
Chương 11: Dưỡng nương
Vương Phi Áp Đảo Vương Gia

Lượt Đọc:

1
Nàng xuyên qua, là một tiểu thư ngu ngốc của Hầu gia.

Nàng bị ép gả cho Vương gia trong khi trái tim nàng lại trao cho công tử An gia, đã vậy lại gặp biết bao mưu kế của đám nữ khiến nàng ngay cả mạng còn không giữ nổi..

Được, người không phạm ta ta không phạm người, người đã chơi ta ta chơi chết người!
Chương 171
Tầng Phía Dưới Bầu Trời

Lượt Đọc:

0

Trên thế gian này, mỗi con người đều sống dưới một lớp mặt nạ giả tạo, thế nhưng nếu bạn không chạm vào tôi, tôi không chạm vào bạn, thì sự giả tạo đó có tổn hại đến ai chăng? Bạn xem một bài báo, nghe một lời đồn, qua những cái nhìn phiến diện đó lại tùy tiện cho một người là người xấu. Bạn nhìn thấy một người luôn cười niềm nở với bạn, liền khẳng định anh ta là người tốt. Thế nhưng bạn không phải là anh ta, chưa từng trải qua những gì anh ta đã trải qua, làm sao bạn có thể khẳng định chắc nịch như thế?

Cuộc sống có muôn hình vạn trạng, có người tốt đương nhiên sẽ có kẻ xấu. Thế nhưng kẻ xấu khi vừa sinh ra cũng chưa hẳn đã xấu. Cái xấu không tự nhiên đến, đôi khi chúng chỉ hình thành khi linh hồn đã trải qua những tổn thương về mặt thể xác lẫn tinh thần, lạc lõng giữa dòng đời nhưng lại không được ai cứu rỗi.

Cũng có những con người, cho dù trưởng thành trong mưa giông gió rét, dù bị hắt hủi ghẻ lạnh nhưng trái tim thiện lương của họ vẫn không bị vùi lấp. Đó mới là sự lương thiện thật sự.

Quyển sách này của tôi chính là nói đến những số phận như thế. Ở mỗi chương truyện, chúng ta sẽ đứng trên khía cạnh và thế giới quan của mỗi nhân vật để quan sát cuộc sống này, qua đó hiểu sâu xa hơn về cuộc đời họ, và lý do họ trở thành những con người như hiện tại.

Tôi không dám đảm bảo bạn sẽ tìm thấy điều gì bên trong quyển sách, là niềm tin vào những giá trị bất diệt của tuổi trẻ, hay tin tưởng vào tình yêu, tình bạn, sự tha thứ và tính bổn thiện của mỗi con người. Nhưng tôi tin là, những gì bạn nhìn thấy cũng chính là những thứ bạn hằng tin tưởng.

Bên dưới bầu trời này, cuộc sống vẫn luôn tiếp diễn, từng số phận sẽ đi theo những con đường khác nhau. Nhưng cho dù thế nào đi nữa, tôi vẫn tin bản chất của con người là tốt đẹp. Chỉ cần chúng ta không vượt qua những quy tắc làm người của bản thân mình.

Một chút nhẹ nhàng, ngây ngô của tuổi trẻ, nhưng ẩn chứa trong đó lại là những toan tính thị phi của kẻ trưởng thành. Một chàng trai mười mấy năm bám vào mối thù gia tộc mà sống, một cô gái bao năm vẫn thủy chung đợi chờ lời ước hẹn thuở ban đầu. Trong vòng xoáy oan nghiệt đó, là ai sẽ cứu rỗi ai? Có lẽ tất cả sẽ được giải đáp trong‘Tầng phía dưới bầu trời.’

Chương 34: Đoạn cuối: Ngày hôm qua
Nữ Nhi Lạc Gia

Lượt Đọc:

0
Thể loại: Cổ đại, trùng sinh, điền văn, gia đấu, sủng...
Chuyển ngữ:Số 13 (JuuSan), Nuy Ham
Conveter:hanthientuyet
Số chương:tác giả không phân rõ chương, trên 1500 trang

Kiếp trước, Lạc Tương Nghi chỉ là kế nữ của chủ mẫu Lạc thị, không có quyền của một Đại Tiểu thư thật sự, sức chiến đấu vô cùng nhỏ. 

Đều nói chỉ cần có một người nguyện ý yêu thương, không ngại khoảng cách giữa hai bên thì sẽ sống hạnh phúc với nhau, Lạc Tương Nghi tin, mặc cho người khác cười nhạo, nàng cam tâm làm thiếp, trên lưng mang danh Hồ ly tinh, nhưng cuối cùng lại kết thúc cuộc đời trên giường sinh. 

Một lần nữa sống lại, tình yêu chân thành đều không có ý nghĩa gì, nàng chỉ cầu một cuộc đời thoải mái tự do, ai chán ghét nàng, nàng đều mặc kệ. 

Khi cây cân hỉ vén khăn voan đỏ lên... 

Lạc Tương Nghi: "Tại sao lại là huynh?" 

Dung Gia Mậu: "Vì sao không phải là ta?"
****
JuuSan có lời:

Đây là câu chuyện nói về đời trước nữ chính yếu đuối bị Kế mẫu hại, sau khi sống lại, nàng phấn đấu để thoát khỏi "ác mộng" kiếp trước. Nam chính rất yêu nữ chính, chuyện giữa hai đời kiếp trước và kiếp này của họ hoàn toàn không có liên quan gì cả, nên mọi người yên tâm, không phải kiếp trước nam chính phụ nữ chính đâu.

Tuy truyện này dài nhưng JuuSan rất thích nữ chính và cả nam chính. Nữ chính cũng không có gì là quá tài giỏi, nàng có mạnh mẽ, có yếu đuối, có khi kiên cường, có khi buồn bã suy nghĩ vẫn vơ... Có thể đây là truyện điền văn nên tả nhân vật rất chân thật, sâu sắc. Khi ta đọc thì có lúc tức giận bất bình cho nữ chính, nhưng cũng có lúc lại thấy vui vẻ vì nàng cũng được người quan tâm, yêu thương. 
Chương 288-34: Ngoại truyện 4 (chương 34 phần ngoại truyện) : Liên Kiều và Ca Lạp Nhĩ
Chuyên Tâm Độc Sủng, Mùa Xuân Của Hạ Đường Thê

Lượt Đọc:

1
Thể loại: Xuyên không, nữ cường, nam cường, sủng, hơi ngược, cung đấu, trạch đấu
Edit: namyên
Độ dài: 113 chương

Kiếp trước nàng dùng hết tâm tư xuất giá lại nhảy ra kế mẫu tính toán, lại gặp phu quân chán ghét, trắc phu nhân hãm hại làm nhục, cuối cùng bởi vì hồng hạnh ra tường bị gièm pha náo động cả kinh thành, bị phu gia đuổi ra khỏi cửa ôm hận tự sát!

Mở mắt lại lần nữa, hồn đã đổi khác, ác nô kêu gào, nam nhân cặn bã khiêu khích, kế mẫu ác độc, còn có âm mưu quỷ kế một đợt sóng lại nối tiếp một đợt sóng? Tần Mục Ca hai tay ôm ngực cười lạnh: " Đống cặn bã ở cửa, phóng ngựa tới đây coi!"

Cái gì, tên nam nhân cặn bã muốn tái hợp lại? Thật xin lỗi, bản tiểu thư tạm thời không có cái an nhàn thoải mái này!


Đoạn ngắn một:

Hiên Viên Triệt mắt lạnh từ trên cao nhìn xuống nhìn Tần Mục Ca, môi mỏng khẽ mở nói: " Ngươi cho rằng ở trước mặt bản tướng quân ngươi cũng gọi là xinh đẹp sao?

Tần Mục Ca cười nhạt: " Trước đây,có một người nói ta không đẹp, về sau, hắn bị điên rồi, cách đây không lâu lại có người nói ta không đẹp, hiện tại, hắn đã chết..."

Gương mặt tuấn tú của người nào đó lập tức cứng ngắc.
Chương 107: Quyết định của Hiên Viên Triệt
Trùng Sinh Chi Đích Thân Quý Nữ

Lượt Đọc:

1

Đinh Tử kiếp trước, là đại công chúa văn võ song toàn, kinh tài tuyệt diễm không thua nam nhi, trên đường hòa thân bị hại mà chết.

Đinh Tử kiếp này, thân là trưởng nữ Thị Lang phủ, bị di nương thiết kế mà tức chết.

Thế là nàng trong một đám tranh cãi ầm ĩ chửi rủa chỉ trích mà trọng sinh, nàng, thề phải thay đổi hiện trạng!

Di nương tâm địa ác độc muốn mưu hại, nàng gặp chiêu phá chiêu, thủ đoạn càng hung ác cao siêu.

Thứ muội hư vinh, gây xích mích ly gián muốn hại thân trong sạch của nàng, nàng đạm mạc giơ tay lên, đem người quần áo lụa đưa đến trên giường.


Phụ thân không quả quyết, sắc tâm không giảm, nàng âm thầm tặng người, từng người một âm thầm đưa nhập vào phủ.

Tổ mẫu tâm tư thâm trầm, nàng cẩn thận kinh doanh, che giấu tai mắt người, thể hiện như một người dịu ngoan.

Vốn tưởng rằng kiếp này có thể bảo hộ tốt đệ đệ ruột thịt, làm cho hắn khỏe mạnh trưởng thành, liền cảm thấy đủ, nhưng ai biết bọn họ xuất hiện, thay đổi kế hoạch của nàng cùng số phận…

Chương 50: Buồn nôn!
Thiên Tài Khí Phi

Lượt Đọc:

2
Edit: Sunny Út
Beta: Sally

Xuyên không thành công chúa, thành tiểu thư thiên kim,...có bàn tay vàng, có sẵn gia thế, có sẵn tài mạo.

Mấy thứ đó thât không đáng kể tới

Chuyện xuyên không kinh tâm động phách nhất chính là xuyên qua ngay tại bãi tha ma...

Có thiên lý không cơ chứ?

Nhưng nàng nhanh chóng trở nên mạnh mẽ, ngoan cường

Sườn phi giả ngây thơ, hiền lành ư?

Di nương vờ đoan trang thục đức à?

Thứ muội tỏ vẻ ôn nhu thiện lương nữa?

Chưa kể tổ mẫu thiên vị, bạc đãi tôn nữ

Thêm một vị phụ thân cả ngày giả nhân giả nghĩa

Khuyến mãi thêm tên "chồng hờ" cuồng ngạo, tự phụ

Hết thảy chờ đó, Vân Y nàng không hoàn trả lại mọi thứ bọn chúng thiếu nàng, nàng thề không ngừng tay

Dùng mọi cách trở về phủ, nàng quyết tâm lật ngược nơi đây

Dùng vẻ đẹp tao nhã, tuyệt luân, nàng quyến rũ hết thảy mọi người tại Mẫu Đơn hội, hoa với nàng càng không thể so e ấp, kiêu kì, thanh tao của nàng

Dùng tài múa kinh thế tuyệt diễm, nàng mê đảo chúng sinh, che lấp tất cả ánh sáng những tài năng khác, không ai không đắm chìm vào thiên vũ kinh hồng của nàng

Thế nhưng, càng tài hoa, càng tuyệt thế, càng kinh diễm nhiều người, càng nhiều người ghen ghét nàng, hãm hại nàng, căm hận nàng

"Con bà nó, nàng không phát uy, thật đúng là nghĩ đến nàng là chỉ con mèo nhỏ ôn nhu, mỗi người đều có thể bắt nạt?"

Chờ xem

Nàng làm thế nào làm nghiêng ngả Tướng phủ

Bằng cách nào tiêu diệt Vương gia tạo phản

Làm sao đoạt được Quốc khố mà vẫn bình yên vô sự
Chương 50: Giết người
Yêu Nhầm Nam Chủ

Lượt Đọc:

0
THỂ LOẠI : Xuyên không thập cẩm: cung đình một tí, giang hồ một tí, trạch đấu một vài tí
Nam phúc hắc - Nữ điêu ngoa.

Những nàng thích nữ chính siêu xinh đẹp, siêu thông minh, siêu đào hoa, siêu siêu siêu... tóm lại là siêu boss, mời click back!

Nữ chủ trong truyện của ta, bình thường như bất kỳ cô nàng hiện đại nào.

Vô tình bị xuyên vào trong tiểu thuyết, lại vào vai nữ phụ chua ngoa, Giang Thu Ảnh tự biết bản thân không tài không sắc, bèn kiên quyết lựa chọn chiến thuật sâu gạo, tận lực tránh xa nam chủ, cải biến kết cục của đá lót đường.

Số phận luôn luôn trêu người. Nàng tận lực tránh tránh tránh, trong lúc vô tình lại dây dưa không ngớt với một thân phận khác của hắn. 

Đến lúc biết rồi, thì đã tình căn thâm chủng!

Hắn là nam chủ đó! Tình địch của nàng, chính là kẻ có được bàn tay vàng a...

Bỏ qua? Nàng lại không cam lòng...

Đây là chuyện xưa của một nàng nữ phụ trên hành trình giành lấy nam chủ.
Chương 54: Cái gọi là bị bắt gian trong truyền thuyết
Vị Hôn Phu Muốn Cưới Tì Nữ Của Ta

Lượt Đọc:

0
Thể loại: Trọng Sinh, Cổ Đại, Gia Đấu, Nữ Cường, Vả Mặt, HE, Hào Môn Thế Gia, Cung Đấu

Team dịch: Ổ truyện của MeoMeoz

Văn án

Trọng sinh đến ngày Lương Văn Chi từ chối hôn ước trước Kim Điện, nhìn thấy hắn chặt chẽ nắm lấy tay tỳ nữ của ta, thái độ kiên quyết.

"Hoàng thượng, Tiểu Thiến là người trong lòng của thần, ngoài nàng ra, thần tuyệt đối không lấy bất kỳ nữ nhân nào khác."

Là công chúa bị từ chối hôn ước, ta tự mình cầu xin cho hắn ân điển.

"Phụ hoàng, nếu Thế tử đã có ân tình sâu nặng như thế, vậy thì không cần miễn cưỡng nữa.

Tiểu Thiến tuy là tỳ nữ, nhưng nàng ấy cũng là người hầu thân cận của con, chi bằng phụ hoàng viết một đạo thánh chỉ ban hôn, cũng xem như thành toàn cho mối lương duyên này."

Lương Văn Chi đột ngột ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn ta, ta mỉm cười nhè nhẹ.

Ta thật sự cũng rất tò mò, kiếp này không có sự trợ giúp của ta, không biết Lương Văn Chi có thể leo lên vị trí nào.
Thập Niên 70 Nữ Cường Nhân

Lượt Đọc:

0
Tác giả: Lạc Thuỷ Già Nam

Thể loại: Truyện Nữ Cường, Hài Hước, Điền Văn, Đô Thị, Ngôn Tình, Truyện Khác, Xuyên Không, Truyện Sủng, Truyện Gia Đấu

Giới thiệu:

Nữ cường nhân Dương Quân Tô xuyên đến nông trường Đại Thắng Lợi thập niên 70, tình huống mà cô gặp phải đó là:

Cha mẹ trọng nam khinh nữ, cha chỉ lo cho bản thân, mặc kệ gia đình, mẹ thì thích chèn ép con gái. Công việc cũng bị người thay thế, mẹ chồng chị cả đến cửa nhà mắng chửi.

Dương Quân Tô: Con người tôi chưa bao giờ kén ăn, nhưng chưa bao giờ ăn thiệt thòi. Thể trọng 100 cân, năng lực phản kích 200 cân. Hôm nay tôi sẽ dạy cho mấy người cách làm người.

Cô tiến hành dạy cho các cực phẩm lớp tư tưởng, phẩm đức, ngữ văn:

Ông nội, ông nói con gái không có năng lực, vậy ông đã 70 rồi sao không thấy ông phát huy năng lực của mình, ông muốn giữ lại đến khi xuống mồ rồi phục sinh sống lại à?

Mẹ, mẹ nói con là đồ vong ân bội nghĩa, dê con còn biết ơn bú quỳ, mẹ phải tin tưởng khoa khọc nha, dê con bú quỳ là bởi vì nó không đứng được.

Lừa cha: Đoán mệnh nói con tiền đồ vô lượng, là người làm nên chuyện lớn.

Các đồng nghiệp, tôi là tới làm việc chứ không phải tới kết bạn, các người muốn xa lánh tôi, vậy thì đúng lúc tôi đỡ phải lãng phí thời gian hòa hợp với tập thể.

Một loạt hành động của Dương Quân Tô mạnh như hổ, bảo vệ công việc, chế phục nhà chồng chị cả, chinh phục một đám đồng bọn, thăng cấp lên làm chị Dương, lại từ trưởng khoa lên thẳng tới Tổng tràng trường, từng bước thăng chức, nghịch tập một cách hoàn mỹ. Đám cực phẩm vô cùng hối hận, thi nhau cầu hòa.

Sự nghiệp được mùa, tình yêu cũng phải có.

Lãnh đạo để cô đi xem mắt, vừa xem mắt một cái liền đánh bay đối tượng hẹn hò.

Đảo mắt coi trọng tiểu thịt tươi hiền huệ ở nhà, gừng càng già càng cay, thịt thì phải non mới ngon.

Cô đã phải làm công việc phức tạp thì yêu đương phải nên đơn giản thôi.

Sau khi kết hôn, cả nhà cha mẹ chồng cưng chiều cô lên tận trời.

Cô chuyên tâm dốc sức gầy dựng sự nghiệp, tiếp tục thăng chức. Lúc nhàn rồi, cô mở miệng trấn an cả nhà: Chồng ơi, anh vất vả rồi. Cha mẹ, mọi người vất vả rồi, không có mọi người con phải làm sao đây?

Ngày cô công thành danh toại, cô nói với truyền thông: “Sau lưng mỗi một người phụ nữ thành công đều có một người đàn ông yên lặng ủng hộ cô ấy. Tôi có thể có ngày hôm nay, đều là dựa vào chồng và cha mẹ chồng ủng hộ. Công việc đúng là rất vất vả, phụ nữ thời đại mới chúng ta phải dũng cảm gánh vác vất vả và trách nhiệm, tạo dựng ra một mảnh đất trời cho đàn ông.”
Thứ Nữ Song Sinh

Lượt Đọc:

0
Converter: ngocquynh520
Editor: Tiểu Mập Mạp

Con đường số mệnh của hai chị em song sinh bỗng trở nên xáo trộn bởi những âm mưu toan tính của người tỷ tỷ. Đánh mất vị hôn phu là người kế thừa ngai vàng, lại bị hãm hại đưa vào gia đình chán ghét nàng làm thiếp, chịu đủ tủi nhục.

Dòng rượu độc xuôi xuống cổ, nàng thề nếu có kiếp sau, nàng sẽ hoàn trả mối thù này gấp trăm ngàn lần!

Và nàng đã được trọng sinh!
Quyển 3 - Chương 16: Giang sơn như hoạ (Đại kết cục)
Tướng Công Viết Giấy Từ Hôn Đi

Lượt Đọc:

0
Tiêu đề gốc: Tướng Công, Viết Hưu Thư Đi

[Với người ngoài, đây là một câu chuyện thế này:]

Từ lúc biết mình phải gả cho Tống Thế An, Tô Đường đã quyết định chắc chắn phải nhận được hưu thư trong vòng một tháng!

Có rất nhiều nguyên nhân, mà nguyên nhân quan trọng nhất đó là, nàng chướng mắt cái mâm mặt lạnh kia rất lâu rất lâu rồi!

[Thật ra, nó cũng là một câu chuyện thế này:]

Có sét đánh, có máu chó, cũng có thịt heo. Thích bánh bao, thích đồ ăn ngon, cũng thích gia đấu.

Ra cửa quyết tâm làm giàu, về nhà ngồi vững chủ mẫu! Ai dám làm loạn? Dùng đại hình trừng phạt!

Nhân vật chính: Tô Đường, Tống Thế An

Phối hợp diễn: Lục Thúy Thúy, Hàn Tuyên, Triển Dịch Chi, Hỉ Thước

Chuyện khác: lưu manh, co giật, gây sự.

Phiên ngoại tổng hợp: Lục Thúy Hoa của núi Phượng Hoàng.
Chương 80: Phiên ngoại – Lục Thúy Hoa ở núi Phượng Hoàng
Cổ Đại Thí Hôn (Cổ Đại Thử Cưới)

Lượt Đọc:

0
Edit: Kún
Số lượng chương: 342 Chương
Thể loại: xuyên không, cổ đại, hài, tranh đấu, vợ chồng bá đạo cả đôi kẻ tung người hứng....

Trùng sinh làm con gái của một nhà nông nghèo, nghèo tới nỗi, nhà chỉ có bốn bức tường, chị dâu tham lam vô tình vô nghĩa, ca ca nhu nhược không có chủ kiến, không bàn bạc gì đã ép ta làm thiếp nhà giàu. Ta đành tìm một tú tài đến chịu trách nhiệm, nếu là người có tiềm lực, hai người cùng hợp tác với nhau, nếu là kẻ bất tài, làm một hiệp ước đề phòng.

Làm thiếp nhà giàu hay làm vợ người nghèo?

Chị dâu nói: “Tên Lý tú tài kia nghèo rớt mùng tơi, đi theo hắn không những phải vất vả khổ cực, đến ngày nào đó không chịu được nữa hắn sẽ bán cô đi đấy.”

Ca ca nói: “Chị dâu em nói rất đúng!”

Chị dâu nói: “Gả vào Trương gia, cả đời cô cơm áo không lo, chỉ cần hưởng phúc.”

Ca ca nói: “Chị dâu em nói rất đúng!”

Lâm Lan: “Lý tú tài, chúng ta thương lượng đi. Nếu trong ba năm anh có thể thi đỗ tiến sĩ thì tôi miễn cưỡng làm vợ anh. Nếu không, chúng ta đường ai nấy đi.”

Lý Minh Doãn: “Cô nương, cô nương muốn lợi dụng ta sao!?”

Lâm Lan: “Vậy anh có đồng ý hay không đây?”
Chương 342: Tuế nguyệt tĩnh hảo (đại kết cục)
Bảo Vật Trong Lòng Bàn Tay

Lượt Đọc:

0
Tác giả: Tiểu Thần Lộ

Chuyển ngữ: SAC

Designer: Montblanc

Tag: Cổ đại, Cưng chiều, Cung đình hầu tước, Duyên trời tác hợp, Gia đấu - Trạch đấu, HE, Kiếp trước kiếp này, Ngọt, Song xử, Trọng sinh,

Tổng số chương: 174

Giới thiệu:

Thủ phụ cấm dục VS kiều thê nhỏ nhắn.

Sau khi được trùng sinh, ở ngay trong hoa viên, Tân Hà đã tình cờ gặp được người mà sau này nắm trong tay quyền khuynh thiên hạ - Nội Các thủ phụ Cố Vọng Thư.

Lúc này hắn vẫn đang được gửi nuôi ở Tân gia, sống một cuộc sống hèn mọn thấp kém và hắn cũng chính là tiểu Tứ thúc trên danh nghĩa của nàng.

Để tránh lặp lại bi kịch của đời trước, toàn gia bị trảm, tịch thu tài sản, nàng quyết định “đến thăm” tiểu Tứ thúc – áp dụng ân cần hỏi han, ra tay tương trợ.

Nhưng nàng đâu biết được, chỉ một chuyến “viếng thăm” này liền khiến nàng không thể buông tay…

Hướng dẫn đọc:

Đây là sủng văn, phi logic.

Nam nữ chính không có cùng quan hệ huyết thống.
Chương 90
Đình Viện Thâm Thâm 1

Lượt Đọc:

0
Tác giả: 无语子

Thể loại: Cổ Đại, Gia Đấu, Nữ Cường, Ngược

Team dịch: Nhân Trí

Giới thiệu

“Đại cô nương! Đại cô nương! Có chuyện vui lớn!” giọng nói kích động của Thanh Tước từ xa vọng vào tai.

Ta không tự chủ được mở mắt ra, muốn nhìn đại nha hoàn hoạt bát tươi đẹp trước kia.

Nàng ấy c..hết vì ta, nhưng ta chưa bao giờ gặp nàng ấy trong mơ. Đây là lần đầu tiên.

“Nhỏ tiếng một chút!” Thanh Mai thấp giọng quát: “Cô nương thật khó khăn mới nghỉ ngơi được một lát, ngươi hốt hoảng như thế đã đánh thức cô nương, xem ta xử lý ngươi như thế nào.”

Ta theo giọng nói nhìn về phía Thanh Mai, trong lòng càng kinh ngạc.

Thanh Mai cũng không còn lão hóa và tiều tụy nữa, khôi phục thành dáng vẻ thiếu nữ.

Một giấc mộng cũ, hai vị cố nhân, có cả Thanh Mai...

Mũi cay cay, ta bất giác rơi nước mắt.
Chương 33: Hoàn
Tiên Nữ Xuyên Vào Truyện Thập Niên 70

Lượt Đọc:

0
Tác giả: Yên Mộng Hiên

- Văn án:

Từ Đóa là một tu chân phế sài(*) nhưng suốt ngày mê muội đọc tiểu thuyết, sau khi xuyên vào thời hiện đại, cô bị Thiên Đạo đá vào một quyển truyện niên đại, trở thành vợ cũ chuyên đi ngoại của đại lão.

(*)Người tu luyện nhưng không có tố chất hoặc tư chất kém.

Sinh hoạt khó khăn, Từ Đóa đành phải cuốc đất trồng trọt, bắt đầu chuỗi ngày làm ruộng, hái thuốc..., sau đó ngồi chờ chồng đưa đơn ly hôn.

Một năm trôi qua, đối phương không có động tĩnh.

Hai năm trôi qua, đối phương vẫn không có động tĩnh gì.

Mắt thấy cuộc sống trôi qua ngày một khá hơn, anh không những không đi mà còn mặt dày rúc vào ổ chăn của cô.

Từ Đóa cuối cùng không thể nhịn được nữa: “Không phải anh muốn về thành phố à? Sao còn không chịu trở về?”

Người đàn ông dịu dàng vuốt ve bụng cô: “Đóa Đóa, chúng ta cùng trở về thành phố dưỡng thai đi, cha mẹ anh đã muốn gặp em từ lâu rồi.”

Từ Đóa: “…” Điều này khác với những gì được viết trong sách mà!!!
Chương 48: Chương 48
Cách Làm Sủng Phi

Lượt Đọc:

4
Thể loại: Xuyên không, sủng, điền văn, gia đấu, cung đấu
Editor: heocon0808
Nội dung nhãn: Cung đình hầu tước, xuyên qua thời không
Tìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Hình Thượng Thiên, Cố Tương ┃ phối hợp diễn: Uông thị, Hoài An vương, Hoài An vương phi┃ cái khác: một đám nô tỳ/nô tài, phi tần

Cố Tương bị mẹ ruột của chính mình bán đi làm thiếp cho người. May mắn, nàng gặp được một phu quân yêu thương, đại phu nhân thiện lương, cuộc sống thực hạnh phúc.

Nhưng có ai nói cho nàng biết, tại sao cha chồng nàng chính là Hoài An Vương lại tạo phản? Con trai của ông đều chết chỉ còn duy nhất phu quân nàng sống?

Nói vậy, nàng sau này chính là sủng phi của thái tử a!

PS: Kỳ thật chính là một chọi một, nam chủ chúng ta thực ngây thơ, về phần Uông thị có nhân sinh riêng của nàng ấy.
Chương 87
Thật Ư? Thật Ư? Phải Là Hồng Phai Xanh Thắm

Lượt Đọc:

1
THẬT Ư? THẬT Ư? PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM
(Tên gốc: Tri phủ? Tri phủ? Ứng thị lục phì hồng sấu)

Thể loại: Điền văn, trạch đấu, xuyên không.
Editor: Kamyo + Nàng Riva + Shimmiryandyuo + XiaoYing96.
Poster: tmn
Tình trạng sáng tác: Hoàn
Độ dài: 220 chương + 4 phiên ngoại.
Tốc độ: 2 - 3 ngày/chương

Giải thích về tên truyện gốc: Tri Phủ? Tri Phủ? Ứng Thị Lục Phì Hồng Sấu.  ( trích từ bài “ Như mộng lệnh – Lý Thanh Chiếu”)

Tạc dạ vũ sơ phong sậu, nùng thuỵ bất tiêu tàn tửu.
Thí vấn quyển liêm nhân, khước đạo hải đường y cựu.
Tri phủ? Tri phủ? Ứng thị lục phì hồng sấu.

昨夜雨疏風驟,濃睡不消殘酒。
試問卷簾人,卻道海棠依舊。
知否,知否,應是綠肥紅瘦。
(如梦令•李清照)

Đêm qua mưa thưa, gió dữ, 
Hơi rượu thơm nồng giấc ngủ. 
Hỏi thử cô cuốn rèm, 
Thưa rằng: "Hải đường như cũ". 
Thật ư? 
Thật ư? 
Phải là hồng phai xanh thắm.

Nguồn phỏng theo: Tống từ, Nguyễn Xuân Tảo, NXB Văn học, 1999

Hồng phai xanh thắm ý chỉ thời điểm cuối xuân hoa rụng lá đâm chồi, hàm ý mùa xuân qua đi nhưng thời gian vẫn trôi, hoa tàn nhưng cây vẫn đâm chồi nảy lộc. Ý tác giả là tiếc thương hồng nhan, tiếc cho thời gian vẫn trôi, cuộc sống vẫn tiếp diễn còn nhan sắc tuổi trẻ người con gái lại chóng lụi tàn.

Truyện kể về một cô nhân viên công vụ ở tòa án xuyên về cổ đại trong thân phận một thứ nữ nhà quan. Mẹ đẻ là di nương bị hại chết, cha ruột sủng thiếp, giả nhân giả nghĩa. Trong hoàn cảnh như vậy, nữ chính với thân phận đứa bé 4 tuổi đã cố gắng sinh tồn, dùng sự khôn khéo để đấu tranh cho hạnh phúc của mình. Truyện không mang tính chất YY, nữ chính xuyên không phải siêu nhân thánh nữ, chỉ khéo léo cư xử cho phù hợp hoàn cảnh, ngoài ra tính cách nàng vô cùng đáng yêu, suy nghĩ hài hước. Nam chính là một lãng tử quay đầu, để có thể cưới được nữ chính anh đã phải vận dụng rất nhiều quỷ kế. Tác giả cũng lồng vào truyện những suy nghĩ đánh giá về cuộc sống cổ đại với nhiều so sánh rất dí dỏm thông qua cái nhìn của nữ chính.
Đôi lời editor: Nếu yêu thích điền văn cổ đại, đây là một câu chuyện vô cùng phù hợp với bạn. Đứng đầu top 100 ngôn tình theo view tính đến 11/2013 trên Tấn Giang và là điền văn duy nhất lọt top, truyện đã làm mình tò mò đến mức quyết định dấn thân vào sự nghiệp edit để có thể đọc truyện. Và quả thực câu chuyện đã không làm mình thất vọng. Đây là một câu chuyện sinh động với dàn nhân vật chính phụ phong phú, đủ màu sắc, cá tính, với các mối quan hệ, mâu thuẫn và cách giải quyết. Bạn sẽ thấy ở đây những nhân vật rất " đời ", một nữ chính xuyên không nhưng không toàn năng và cố gắng xoay chuyển số phận bằng sự khéo léo, một nam chính đầy khiếm khuyết nhưng yêu thương và thấu hiểu nữ chính. Một gia đình tuy có sóng gió nhưng vượt qua sóng gió là đoàn kết, gắn bó, là hậu phương vững chắc. Mình nghĩ điểm nổi bật của truyện này so với nhiều cuốn điền văn khác hay truyện xuyên không khác là ở nữ chính. Cách tác giả xây dựng suy nghĩ nữ chính rất hài hước, đáng yêu và logic. Các mâu thuẫn hấp dẫn, cách xử lý cũng hấp dẫn và không lê thê. Hi vọng, các bạn cũng sẽ có cùng cảm nhận với editor khi đến với câu chuyện này.Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, mình nghèo từ rồi:P!
Chương 229: Lời cuối sách

Top 10 truyện tranh hot