Tống Tiệp, cán sự trưởng Cao trung Hữu Thượng, anh tuấn đẹp trai, thể thao toàn tài, vang dội toàn ngành giáo dục, là một trong “F4”. Bề ngoài “thiên nhân trảm”, nhưng mặt khác lại chính là không muốn người biết bí mật mình chỉ là một xử nam đáng thương.
Sao? Bị nhìn thấu sao? Bị chính Cao trung Thượng Lạc, lão quái thiếu niên Cổ Vân Phong liếc mắt một cái đã biết tỏng bí mật của vị cán sự trưởng.
Suy cho cùng, dưới quần thể thao của ngài cán sự trưởng có bí mật ướt át gì đáng thẹn…
“Không phải tôi mang cô về địa phủ, để bồi thường, tôi đã tìm được một thân thể phù hợp với linh hồn cô ở thế giới khác, chỉ cần cô đồng ý, tôi sẽ mang cô đến đó.”
Tình huống như thế này rất thường xuyên xảy ra ở địa phủ, trước đó cậu cũng đã an bài vài vị giống cô lữ hành đến thế giới khác, mỗi người đều rất vui a.
Hình như là thật.
“Giữ lại trí nhớ hiện tại?”
Gật đầu.
“Thân thể khỏe mạnh?”
Lại gật đầu.
Vậy thì không thành vấn đề, chỉ còn lại một yêu cầu.
“Tôi muốn 500 triệu, tiền của thế giới kia.” Dù sao làm trạch nữ 27 năm, không hề có kỹ năng sinh tồn, chút tiền đó là được.
[ Tác giả: Có “chút” sao?
Đáp: Không phải có chút sao? Hay là phải thêm mới được? *Sát khí*
Tác giả: Không, vừa vặn vừa vặn……]
Chỉ như vậy thôi sao? Diêm Vương lại liều mạng gật đầu, yêu cầu của người này so với những người trước quả thực quá nhỏ, nhất định phải làm tốt cho cô thoải mái, ừm, hay là cho cô thêm vài thứ nữa, dù sao thế giới kia cũng cực kỳ nguy hiểm.
“À, hỏi cậu một vấn đề được không.” Suy nghĩ đã lâu.
“Cái gì?” cậu luôn luôn có hỏi tất đáp.
“Sao cậu làm được Diêm Vương?” Tò mò, cậu ta không có khí thế lại có chút ngơ ngơ, hay làm sai chuyện mà lại được làm Diêm Vương, rất kỳ quái.
“Ai cần cô lo!!” Cái trán chật ních ‘ngã tư đường’, thẹn quá thành giận đẩy mạnh cô vào thế giới đã định.
Trước khi chìm vào bóng tối, tôi mới nhớ tới ra còn chưa hỏi cậu ta muốn tôi đến thế giới gì, thôi vậy, đến sẽ biết.