Giải Goncourt cho giới trẻ 2001
Tại một đô thị hẻo lánh vùng Mãn Châu những năm 1930, một thiếu nữ mười sáu tuổi băn khoăn nhiều đến những chuyện riêng tư con gái của mình hơn là những cuộc xung đột thù hận giữa đồng bào mình với quân xâm lược Nhật Bản. Vẫn còn là nữ sinh trung học, nàng đã chọn được người tình đầu tiên của mình, một sinh viên kháng chiến, nhưng càng dấn sâu vào cuộc đời người lớn, nàng càng cảm thấy khinh bỉ nó, và nàng càng mê đắm vào những cuộc cờ vây mà nàng vẫn bày hàng ngày trên quảng trường Thiên Phong, nơi đó, một sỹ quan Nhật cải trang thành kỳ thủ đáng ghờm nhất của nàng. Và cùng với những trận cờ, cuộc đời phong kín của họ dần dần lộ ra, thay đổi, một mối tình không ai nói, với những thế cờ khiến họ xích lại gần hơn số phận dị thường của họ. Sự điềm nhiên của thếu nữ và những quân cờ trên quảng trường cuối cùng không thoát khỏi sự xô đẩy của cuộc chiến. Nàng gặp lại kỳ thủ của mình trong một tình huống oái oăm hơn bất cứ thế cờ nào mà họ từng đối mặt, và chỉ có cái chết mới giúp hai người được an lành với tình yêu của mình giữa cuộc chiến thảm khốc ấy.
Trong "Thiếu nữ đánh cờ vây", Sơn Táp đã chưng cất những xúc cảm của tuổi hoa niên thành một câu chuyện mê đắm, đẹp một cách khắc khổ, về tình yêu, sự tàn bạo và sự mất đi của tuổi ngây thơ trong trắng.
"Tôi nghĩ, cuốn sách này sở dĩ đoạt giải thưởng văn học, được đông đảo bạn đọc yêu thích, là do nó đã chạm đến đáy sâu về tình cảm, về sự sinh tồn của người hiện đại...Khi viết đến trang cuối của "Thiếu nữ đánh cờ vây" tôi không sao kìm được nước mắt. Nhiều độc giả viết thư cho tôi bảo sau khi đọc xong cuốn sách, họ cũng từng khóc nấc lên." - (Lời tựa của tác giả viết cho bản tiếng Trung)
"Với văn phong sáng sủa, tự nhiên, “Thiếu nữ đánh cờ vây” cuốn hút ta. Vẻ nữ tính của tác giả thể hiện rõ nét hơn ở cuối tiểu thuyết, nó như một dòng chảy tuôn trào không ngừng nghỉ" - (Hà Nội mới)
"Tiểu thuyết đã từ một không gian cực nhỏ "Cờ vây", miêu tả và khúc xạ nỗi bi ai cực lớn của thời đại và nhân loại. Với một cấu tứ tinh xảo diệu kỳ và lối tự sự đầy cảm xúc cảm như vậy, có thể coi Thiếu nữ đánh cờ vây là thượng phẩm của sáng tác nữ tính" - (Trương Kháng Kháng - nữ văn sỹ Trung Quốc)
"Chừng mực...Chính xác...cái phông lịch sử mãnh liệt ở phía sau đã tạo ra một khung cảnh hấp dẫn cho câu chuyện về một mối tình tưởng như không thể" - (Sara Ivy, San Francisco Choronicle)
"Mộng mơ...mãnh liệt...câu chuyện tình yêu dị thường này...thật là đẹp, gây sốc và buồn" - (Jennifer Reese, Entertainment Weekly)
"Một lối văn xuôi đơn sơ với những hình ảnh làm lay động tâm trí...Sự tiếp nối của những giọng kể thôi miên, như trong giấc mộng, đối lập với một cốt truyện bạo liệt" - (Janice P.Nimura, New York Time Book Review)
Thẩm An Bình có cảm tình với Cố Bình An, nhưng Cố Bình An lúc nào cũng cự tuyệt tình cảm ấy. Khi Thẩm An Bình du học ở nước ngoài, vì quá nhớ nhung Cố Bình An nên đã đáp máy bay trở về gặp cô, không ngờ vừa đúng lúc chứng kiến cảnh thân mật giữa Tất Nhiễm và Cố Bình An trong vườn trường. Thẩm An Bình đau khổ buồn bã, uống một trận thật say rồi quyết định buông xõa, còn Cố Bình An thì không hề biết gì.
Liệu, tình yêu lặng lẽ chưa kịp nói của Thẩm An Bình có ngày nảy mầm? Liệu, có lúc nào đó Cố Bình An tình cờ nhận ra? Liệu, trên con đường này, họ có mỗi người một phương?
Nếu như gió ngừng đưa tiếng hát du dương, chỉ còn lưu lại dư vị nhàn nhạt, hồi ức đau buồn có phải cũng theo gió tĩnh lặng mà dừng lại? Nếu như hồi ức không lan theo thủy triều, chỉ để lại sự khô cạn, sự lưu luyến trong đáy lòng có phải cũng theo ký ức khô kiệt mà tiêu tan mãi mãi?
Ban đêm xông vào hoàng cung, tiểu hầu gia Đường Tiêu cướp lấy chí bảo của hoàng cung là Yêu Thối Ma Hồ, từ nay về sau đi theo một con đường tu võ kỳ lạ.
Khống chế đối thủ đánh khắp thiên hạ.
Khống chế cửa hàng, ăn không mất tiền.
Khống chế mệnh quan triều đình đường làm quan một mực thăng tiến.
Khống chế thục nữ ngự tỷ, thê tử người khác, lạ lỵ, các ngươi nói nên làm cái gì bây giờ?
Hắc hắc, nên làm gì thì làm cái đó.
Bàn tay duỗi ra thiên hạ, tất cả đều là con rối của ta, ai cũng không tránh khỏi ma trảo của bổn thiếu gia.
Đẳng cấp võ giả phân chia: Nhân Nguyên, Địa Nguyên, Thiên Nguyên.
Năm 614 : Thừa Kiền sinh ra, cũng vào lúc đó Thái Tông đế 16 tuổi.
Năm 615 : Kế đến là Lí Thái, Lí Kính sinh ra .
Năm 616 : Tiếp theo Lí Hữu, Lí Âm, Trường Nhạc, Dự Chương sinh ra.
Năm 621 : Ngoài ra còn có cuộc binh biến Huyền Vũ Môn, Thái Tông đế 23 tuổi, Lí Tĩnh 35 tuổi.
Năm 621 . Sau đó , Thái Tông xưng đế. Năm 625 . Lí Trì sinh ra, Lí Minh Đạt [ Tấn Dương công chúa ] sinh ra.
Thêm vào đó theo đúng tư liệu, nhũ danh Thanh Tước , Trĩ Nô không phải là bịa đặt , Thừa Kiền là trưởng tử, lấy hai chữ làm tên , mà Lý Thái, Lý Trì đều lấy một chữ làm tên , nhưng đều là con trai trưởng, vì con vợ kế khác nhau, cho nên Thái Tông vì bọn họ lấy nhũ danh Thanh Tước cùng Trĩ Nô.
Bất quá, vẫn là cấp nhũ danh cho Lí Kính, thuận tiện thành văn . Mỗi nhũ danh của các hoàng từ đều có nguyên do riêng, cùng sự kết hợp nhiều yếu tố.
Lí Kính nhũ danh kêu Huyền Lân![ Kỳ Lân: Cổ đại thần thú, đại biểu điềm lành, so sánh tài năng kiệt xuất nhân tài ]
Lí Hữu nhũ danh kêu Đằng Vũ![ đằng xà: Cổ đại thần thú. chỉ đa nghi giả dối ]
Lí Âm nhũ danh kêu Văn Đào [ ác thú: Cổ đại thần thú, truyền thuyết là ác nhân biến thành làm người ta sợ hãi]
Mời các bạn theo dõi tiếp tục câu chuyện này
Thể loại: xuyên việt, thú nhân, chủ công, sinh tử, 1×1, HE.
Edit: Zổ.
Hắn là một thạc sĩ của chuyên ngành pháp luật to lớn, Tư Văn thực sự không tin sau cơn mê hắn tỉnh dậy thì thấy mình đã là một dã thú, lại là một con thú có cánh, nhưng đặc biệt nhất vẫn là con dã thú này có vấn đề về sinh lý.
Được rồi, dã thú thì dã thú, thế nhưng từ dã thú biến thành người là sao thế này? Chẳng lẽ đây là thế giới thần thoại, chính mình xuyên thành một con yêu tinh hổ? Đan Mạch!!!!
Xuyên việt đại thần, có cần khổ sở tới vậy không, ngay cả phụ nữ cũng không cho ông!!! Nhưng mà … được rồi, đàn ông cũng không tồi…
Nói tóm lại, đây chính là một câu chuyện, về một luật sư chuyên nghiệp, xuyên thành một thú nhân có chỗ thiếu hụt, yên lặng bẻ cong bản thân, cùng tiểu thụ nhà mình tương thân tương ái.
Thể loại: hiện đại, thương trường, đô thị sinh hoạt, hỗ công
Edit: Huang Fang
Tiêu Luân gặp Dung An Trúc lần đầu tiên, lúc đó cũng khoảng 24 25 tuổi mà thôi, đó là thời kỳ trẻ tuổi hăng hái. Thế nhưng Dung An Trúc lại mặc một bộ đồ vãi bông đi giày vải trên tay còn mang theo một quyển kinh thư hư hư thực thực.
Từ đó về sau, cảm giác của Tiêu Luân đối với Dung An Trúc vô cùng phức tạp, trong kính sợ mang theo một tia khinh thường, trong khinh thường mang theo một tia tò mò, trong tò mò lại mang theo một tia xa cách.
Hai người lần đầu gặp mặt, là vì chuyện hợp tác mở công ty.
Nữ tử không thể nói rõ là xinh đẹp nhưng mang theo một tia khí chất nhịn xuống khoé miệng run rẩy. “An Trúc, trường hợp ngày hôm nay, không cần anh phải mặc tây trang giày da, nhưng tốt xấu gì cũng nên ăn mặc bình thường một chút có được không?”
Dung An Trúc khoé miệng khẽ cười, không ưu không phiền đáp. “Vì biểu đạt thành ý của anh, hôm nay anh đã đem một mặt chân thật nhất của mình thể hiện ra, Tiểu Tuệ em cảm thấy như vậy không tốt sao?
Khang Giai Tuệ đỡ trán.
Ngược lại Tiêu Luân không có phản ứng quá lớn, chỉ mỉm cười vươn tay ra. “Xin chào, tôi là Tiêu Luân”.
“Nghe danh đã lâu”. Dung An Trúc đứng lên, cùng hắn bắt tay. “Xin chào, tôi là Dung An Trúc”.
Thể loại: Vườn trường, nhất công nhất thụ, ngọt, HE
Editor: Mạc Mạc
Tất cả mọi chuyện bất đầu từ một bức thư tình
Trương Phàm có được bức thư tình đầu tiên, nhưng buồn não lại từ đồng tính, hắn không biết phải làm sao cả
Nhưng cái phong thư sạch sẽ xinh đẹp đó haiz
Ngẫu nhiên khiến hắn nghĩ đến một tiểu ngốc tử, không thể không nhận được.
Vì vậy không hề cố ý làm khó dễ, chậm rãi ở chung, chậm rãi tới gần…
Tựa như nếm phải kẹo bạc hà, sạch sẽ, nhẹ nhàng, khoan khoái.
Trương Phàm trong lòng nghĩ, nam nhân thì sao, lão tử thích thì thích chẳng ai ngăn cản được.
Vì vậy thế giới phút chốc như sáng hẳn lên.
Thế nhưng hắn lại quên mất một điều, bạc hà cũng có vị cay đắng không kém.
Chưa kịp chuẩn bị tâm lý thì mọi sự hiểu lầm cứ thế được giải bày. Bức thư tình này chỉ là hiểu lầm, nguyên lai người kia chưa bao giờ thích hắn.
Thế giới như sập đổ trước mắt
…
Kẹo bạc hà, kẹo bạc hà, ngọt ngào cay đắng, cay đắng ngọt ngào
Một quyển sách vui buồn lẫn lộn, rất thích hợp đọc trước khi ngủ nhaaa~