Khi con tim quá nóng là câu chuyện tình yêu xoay quanh hai nhân vật chính: bác sĩ Mike Flynn và cô gái Annabelle Ronaldi. Mike rất thích có được một người phụ nữ bên cạnh để anh quan tâm, chăm sóc. Với anh, không có gì có thể sánh bằng hút bụi và nấu vài món ăn để giúp một chàng trai thư giãn. Còn Annabelle thì sao? Cô chẳng đời nào tự nấu ăn nếu có thể gọi đồ ăn mang về. Ấy thế mà khi cả hai người tình cờ gặp nhau tại hôn lễ của chị gái cô, Mike tin chắc Annabelle chính là người phụ nữ đích thực dành cho anh, là người bấy lâu nay anh tìm kiếm để chăm lo mãi mãi. Nhưng, khi Mike bắt tay vào theo đuổi Annabelle thì cô cũng hạ quyết tâm nói ra những sự thật về gia đình, những bí mật, rắc rối có nguy cơ làm đảo lộn cuộc sống của cả hai.
Liệu đó có thể là chuyện gì? Và Mike, cả Annabelle, có đủ tự tin và dũng khí để bước qua mọi chuyện và đến bên nhau, cùng nhau xây dựng hạnh phúc?
Thông tin tác giả:
Robin Kaye sinh ra tại Brooklyn, New York và lớn lên dưới bóng cây cầu Brooklyn bên cạnh ông bà người Sicily của cô. Sống cùng một gia đình lớn theo phong cách của “Gilligant’s Island” và “The Sopranos” - hai bộ phim truyền hình nổi tiếng của Mỹ đã lý giải cho văn phong hài hước và những nhân vật có tính cách kì quặc trong những cuốn sách của Robin Kaye. Cô từng sống ở sáu tiểu bang, từ Idaho cho tới Florida, nhưng chất Brooklyn chưa bao giờ phai nhạt trong trái tim cô. Hiện cô đang sống tại Maryland cùng chồng, ba người con, hai chú chó và một chú mèo ba chân rất tính cách.
Tác giả Robin Kaye từng đoạt giải Trái tim Vàng của Hiệp hội các cây bút Lãng mạn Hoa Kỳ với tác phẩm đầu tay“Romeo, Romeo”.
Một số tác phẩm khác của cô: Call me wild, Wild thing; Too hot to handle; Bữa sáng trên giường; Khi con tim quá nóng...
Miêu tướng quân dưới đáy biển sâu, Phật không đầu ở Tây Tạng, quỷ hạn ngàn năm tại Liễu Châu, hòm treo Tương Kiềm, quỷ đồng tử trên núi Trường Bạch…
Nhân sinh bi thảm mà lừng lẫy ngất trời của Lâm Cảnh Phong cũng từ đây mà bắt đầu.
Công: “A! Bảo bối! Thật thích thật thích! Hoa cúc của em thật tuyệt mà.”
Thụ: “…”
Công: “A được! Cứ như thế! Đúng là chỗ đó! Hút dùng lực hút! Ép khô anh đi!”
Thụ: “…”
Công: “A a a a a a a a, đến rồi đến rồi! Anh không được rồiiii”
Thụ: “…”
Công: “A, a, a ông xã chỗ đó của em thật đáng yêu thật thoải mái, thật sảng khoái”
Thụ: “…”
Công: “A a không được không thể tiếp tục cắm vào nữa! Kê kê của anh muốn hỏng mất!”
Thụ: “…”
Công: “Không cần không cần! Anh chịu không nổi!!!!”
Thụ: “…”
Công: “A a a a a a anh muốn bắn a a a a”
Thụ: “… Ừm”
Quả nhiên, một cái chân mang giày vải đạp trên tờ chi phiếu kia.
Cậu nghe được âm thanh nhu nhu nhược nhược đó từ trên đầu cậu truyền đến: “Long, thầy không ngờ em lại như vậy, sao em có thể bắt nạt bạn học như vậy, thầy nhìn nhầm em rồi.”
Mi cái đồ cháu con rùa, mau dời cái chân khỏi tờ chi phiếu của ba ba mi đi a a a a.
Bỗng nhiên cái chân kia dùng lực một cái, roẹt một tiếng.
Dường như cậu nghe thấy âm thanh chính mình tan nát cõi lòng.
Editor: Đừng nhìn cái tên mà hoảng nhé, như văn án đã nói đây ngọt văn, không có ngược thân ngược tâm. Chỉ kể về những mẩu chuyện dở khóc dở cười của một đôi phu phu ^^. Bé thụ trong này moe hết phần người (≥◇≤), vì ở nhà rảnh rỗi em ấy thường xuyên xem phim và tiểu thuyết đam mỹ khổ tình, sau đó tự coi mình là nữ chính/ tiểu thụ trong đó, rồi khăng khăng nói chồng mình leo tường (¯^¯ )…
Dịch giả: Phạm Viêm Phương - Huỳnh Kim
- Đạt Giải Nobel Văn Chương 2006 -
Ẩn dấu bên trong bức màn bí ẩn, đầy lôi cuốn của câu chuyện trinh thám với những án mạng bi thảm, Tên tôi là Đỏ đã đưa độc giả trở về 4 thế kỷ trước, giữa thành Istanbul hoa lệ, khám phá chiều sâu tâm hồn của một dân tộc.
Câu chuyện bắt đầu vào mùa đông năm 1591, trong lễ kỷ niệm một ngàn năm Hegira, Hoàng đế Thổ ra lệnh cho Enishte - một nhà tiểu họa tài ba, thực hiện một cuốn sách ca ngợi đế quốc của mình, và phải được minh hoạ theo phong cách Venice, vốn là lối vẽ của phương Tây. Trong bối cảnh lịch sử, văn hóa của Thổ Nhĩ Kỳ thế kỷ XVI, đây là một điều bị ngăn cấm, ai thực hiện có thể sẽ gặp nguy hiểm. Nhận trọng trách từ Đức vua, Enishte bí mật giao cho những nhà tiểu họa bậc thầy: Zeytin, Zarif, Leylek, Kelebek, mỗi người một phần việc riêng để hoàn thành cuốn sách mà không một ai thấy được thành phẩm hoàn chỉnh.
Thế nhưng, cuốn sách chưa kịp làm xong thì những vụ án mạng đã xảy ra. Zarif - người thợ mạ vàng tài hoa bị giết chết thảm khốc và ném xác xuống giếng hoang. Sau đó, Enishte bị hạ sát ngay tại nhà bằng chiếc bình mực cổ. Kẻ sát nhân đã để lại những vết tích kỳ lạ trên cuốn sách dang dở. Bao mối hoài nghi được đặt ra, phải chăng mục đích giết người là sự đố kỵ nghề nghiệp, lòng ghen tuông tình ái… Bức màn bí ẩn chỉ thực sự hé mở vào cuổi tác phẩm. Người đi tìm lời giải mã là chàng Siyah và sư phụ Osman - một nhà tiểu họa già. Động lực tình yêu của Siyah với Shekure, con gái của Enishte, đã đưa chàng khá phá vụ án bí ẩn đó. Chính điều này khiến Tên tôi là Đỏ đa chiều hơn, phong phú hơn, đẹp đẽ hơn.
Từ câu chuyện trinh thám ly kỳ, Tên tôi là Đỏ đưa ra một cuộc đối thoại Đông – Tây, để rồi từ đó khai phá chân dung và vẻ đẹp tinh thần ẩn chứa dưới những bức thành Istanbul, những nét đặc sắc đã đưa người Ba Tư trở thành một huyền thoại mãi mãi của thế giới. Cũng từ đó, tác phẩm khai phá một triết lý sống với những chiêm nghiệm về tình yêu, nghệ thuật, sự sống và cái chết.
Tác Giả
Orhan Pamuk (sinh ngày 7 tháng 6 năm 1952 ) là một tiểu thuyết gia người Thổ Nhĩ Kỳ. Ông được tặng giải Nobel Văn học năm 2006, trở thành người Thổ Nhĩ Kỳ đầu tiên nhận vinh dự đó. Ông hiện là giáo sư dạy môn văn học so sánh ở Đại học Columbia.