Tiểu thuyết Vợ quan gồm 2 tập, tập 1 Truy tìm hồ ly tinh và tập 2 Lòng bàn tay, mu bàn tay đều là thịt.
'Vợ quan' - những phụ nữ đằng sau giới quan chức Trung QuốcNgoài mấy nhân vật chính phụ ra thì độ kute của truyện cũng ko thể thiếu sự góp công của mấy em robo do bé thụ chế tạo, từ Trí não hay bị gọi nhầm thành Trư não (óc heo) =)) đến bọ rùa trinh thám và gà con mang bom =))
Tuy bé thụ hồi nhỏ siêu đáng yêu nhưng chả hiểu anh công cho ăn kiểu gì bé chậm lớn thế không biết, 2/3 truyện rồi mà vẫn ở bộ dáng nhóc tỳ 5 tuổi =.,= phải đến gần hết truyện bé mới biến được về bộ dáng cũ (15t), nhưng cảnh H lại… =.,= (ta muốn khóc)
Cp papa với phụ hoàng bé thụ cũng rất thú vị, đừng khinh papa bé là người thường, ảnh có máu hắc đạo trong người đấy nhá :))) sau hình như vì phụ hoàng bé mới chuyển sang làm ăn chân chính :”>
Cô từng yêu cuồng nhiệt một người
Trái tim nồng cháy khi ai chỉ chứa mỗi một bóng hình rạng rỡ ấy
Cho nên cô cởi bỏ tự tôn của bản thân để theo đuổi
Kết quả là thương tích đầy mình
Thế rồi, ở cái vùng đất mới đó, cô lại tìm thấy một thứ, có lẽ có thế gọi là tình yêu xuyên biên giới chăng?!
----
Anh không hiểu tại sao trái tim lỗi một nhịp đập trước cô gái ấy.
Tình yêu là một trò chơi trốn tìm. Cô không thổ lộ, anh im lặng
Rồi cứ thế hai người đi trên hai đường thẳng song song.
Cứ nghĩ rằng tình cảm ấy chưa đủ lớn để bày tỏ.
Để rồi bặt tin nhau.
Để rồi lại gặp lại nhau trong một buổi chiều rất lạ.
Kiếp trước, nàng tham vinh hoa phú quý, thầm mong một cuộc sống giàu sang, người người vọng ngưỡng
Chính vì vậy nàng bị phụ thân bán vào Tống phủ làm thiếp
Cuối cùng nhi tử chính mình mang nặng đẻ đau, đi một vòng qua quỷ môn quan mới sinh hạ được, lại bị người cưới đoạt
Bản thân kết cuộc là chết dưới mộc côn
---
Quế Thanh Thanh nhìn khuôn mặt có chút quen thuộc, nhớ tới đây là Lý Đồng thím Tống thị, vẫn đối xử với nàng rất tốt, mắt thấy thím mở hộp đựng thức ăn ra, một cỗ mùi thơm xông vào mũi, Quế Thanh Thanh không khỏi hoảng hốt, tất cả thế nào lại chân thực như vậy? Chẳng lẽ mình không phải linh hồn? Chẳng lẽ mình còn sống? Chẳng lẽ trọng sinh trở lại mười năm trước sao?
Nếu như được sống lại một lần, nàng không muốn tranh cường háo thắng, nàng không quan tâm ai vinh ai bại
Nàng thầm nghĩ làm lại một cuộc sống mới, nàng muốn dựng nghiệp bằng bản thân dù cho chỉ có đôi bàn tay trắng
Nàng sẽ có cuộc sống mới, gia đình mình, sẽ vượt qua nghèo đói
Còn những kẻ đã hãm hại nàng, những kẻ trước kia chà đạp nàng,... đi chết đi!