Chu Mỹ Tây đã làm việc ở công ty được hơn ba năm. Tuy không dám nói là luôn cần mẫn tận tụy, nhưng cô vẫn luôn thận trọng trong lời nói và hành động. Thậm chí đi làm muộn hay về sớm cũng hiếm khi xảy ra, hình tượng của cô trong công ty luôn là một người tuân thủ kỷ luật.
Cô không thể ngờ rằng sai lầm lớn đầu tiên của mình lại là vô tình đánh trúng "cậu em" của tổng giám đốc trong thang máy.
Sáng nay khi vào tòa nhà công ty, cánh tay phải của cô đột nhiên bị tê. Vừa dùng điện thoại tra cứu cách giảm tê cánh tay, cô vừa vung vẩy tay và bước vào thang máy. Cô đến sớm nên trong thang máy không có nhiều người, cô tiếp tục cúi đầu vung tay để giảm cơn tê.
Do biên độ hơi lớn và lực mạnh, cô chợt cảm thấy mình đánh trúng thứ gì đó, sau đó nghe thấy tiếng "hự" từ phía sau bên trái.
Chu Mỹ Tây theo phản xạ nói "xin lỗi", khi ngoảnh đầu lại mới kinh hãi nhận ra người bị cô đánh trúng chính là tổng giám đốc của họ.
Nếu chỉ đánh trúng cánh tay hay đùi thì cũng không sao, nhưng nhìn vẻ mặt bối rối và nhẫn nhịn của đối phương, cộng với quỹ đạo vung tay, độ cao và vị trí đứng của anh, trong tích tắc Chu Mỹ Tây nhận ra mình đã đánh trúng "cậu em" của đối phương.
Hoặc có thể là trúng vào hai quả "bi"? Bởi vì Chu Mỹ Tây cảm nhận rõ ràng từ mu bàn tay đến đầu ngón tay đều có cảm giác chạm phải thứ gì đó hơi đàn hồi, chắc chắn không phải cảm giác cứng như khi đánh trúng đùi.
Hay là cả hai?
TÊN TRUYỆN : BẠN CÙNG BÀN CÓ KẸO KHÔNG?
TÁC GIẢ: FY16
THỂ LOẠI: CHỦ CÔNG, HIỆN ĐẠI, NIÊN THƯỢNG, VƯỜN TRƯỜNG, THỤ CAO HƠN CÔNG, THỤ SỦNG CÔNG, HE
EDITOR: MOECHAN
TÓM TẮT:
Ngao Minh An tính tình có phần kỳ quặc, nhưng sâu bên trong lại là một người nhạy cảm, luôn khao khát được yêu thương (CÔNG) X Lê Thâm Việt một người mà chẳng biết phải giới thiệu thế nào (THỤ).
Lúc mới quen, Ngao Minh An được Lê Thâm Việt mời đi ăn một bữa, y cười nói: "Cậu bạn cùng bàn này đúng là vừa đẹp người lại vừa tốt tính."
Sau này, khi đã trải qua một đêm ân ái, Lê Thâm Việt ghé sát tai Ngao Minh An, thì thầm bằng giọng khàn khàn: "Vợ yêu, vừa đẹp người lại tốt tính."
Cả hai đều thâm tình, cả hai đều yêu sâu sắc.
Niên thượng, truyện tập trung vào góc nhìn của công, thụ cao hơn công, trên giường công có phần yếu thế hơn, thụ gọi công là "vợ", "cục cưng", có tình tiết công gọi thụ là "cục cưng", "ông xã".
Cảnh báo: Ngược công (công chịu nhiều tổn thương), độc giả cân nhắc trước khi đọc.
Lưu ý: Truyện có nhiều yếu tố hư cấu, không giống với thực tế.
Các yếu tố "lôi" khác: Độc giả tự khám phá và cân nhắc trong quá trình đọc.
(Nội dung tóm tắt chỉ mang tính chất giải trí, không hoàn toàn phản ánh cốt truyện.)
Tháng 12 này, cùng "nhảy hố" nhé, ha ha!
HE
LƯU Ý:
- KHÔNG ĐỔI VỊ TRÍ CÔNG THỤ TRONG TRUYỆN NHÀ MÌNH! TAG ĐÃ GHI RÕ RÀNG, NÊN ĐỪNG CMT HỎI, ĐỪNG CÓ MÀ NGHỊCH CP. MÌNH RẤT LƯỜI NÊN CHỈ CẦN THẤY CMT KIỂU "CÔNG GIỐNG THỤ" SẼ KHÔNG ĐÔI CO MÀ TIỄN ĐI LUÔN NHÉ!!!
- Xưng hô đầu truyện
Công (Y) - Thụ (Hắn): Tôi - Cậu
- Khi yêu nhau:
Công - Thụ: Anh - em
Thụ - Công: Em - anh
- À thật ra, vì truyện niên thượng nên thấy xưng hô lúc đầu để nó chưa hay. Mà nghiệp dư nên cũng chưa biết đổi thế nào. Mà muốn đổi thì cũng lười đổi lại quá:)))) NÊN AI THẤY KHÔNG HỢP THÌ BỎ QUA TRUYỆN GIÚP MÌNH Ạ!!! MÌNH CẢM ƠN.
- Niên thượng nhưng công hay gọi thụ là anh. Ai lôi thì cân nhắc trước khi đọc.
Mười tám năm đằng đẵng gánh hàng đậu phụ nuôi ba con khôn lớn, nào ngờ hắn ta lại muốn đón ta về kinh, ban cho ta danh phận thiếp thất!
Ta vứt lại một tờ giấy hòa ly lạnh lùng.
Đại nhi tử ta đường đường là tướng quân oai phong lẫm liệt trấn giữ biên cương, nhị nhi tử là tân khoa trạng nguyên văn thao võ lược danh chấn kinh thành, tiểu nữ nhi được phong nhất phẩm quận chúa cao quý.
Ta đây là nữ phú Giáng Nam tiền hô hậu ủng, của cải chất đống như núi, danh tiếng vang xa. Làm thiếp cho hắn? Hắn... xứng sao!
Thể loại: Truyện gốc, đam mỹ, cổ đại, cung đình hầu tước, góc nhìn của thụ, yêu hận tình thù, xuyên vượt thời không, mối tình đầu, công nhỏ tuổi hơn thụ, nhẹ nhàng, HE.
Giới thiệu:
Thời điểm Tần Đạc Dã lên ngôi, triều đình hoạn quan chuyên chính, quan trường ngoại thích loạn quyền.
Y dốc cạn tâm huyết, dùng hết sức mình đặt nền móng cho thời kỳ thái bình thịnh trị của Đại Ngụy, nhưng vì lao lực quá độ mà đổ bệnh nặng, rồi đột ngột qua đời ngay trước khi nhìn thấy thời kỳ vàng son ấy.
Lúc mở mắt, y phát hiện mình xuyên vào thân thể của một quan văn ốm yếu thời trăm năm sau. Chỉ vì đối phương lỡ lời chọc giận bạo quân trên triều mà bị ném vào thủy lao, tính mạng ngàn cân treo sợi tóc.
Trong tình thế cấp bách, đối mặt với hậu bối trẻ tuổi, Tần Đạc Dã nở nụ cười, ôn tồn thuyết phục: "Bệ hạ, chúng ta hợp tác được không?"
Bạo quân nhìn chằm chằm vào đôi mắt y một thoáng rồi gật đầu, mọi việc diễn ra suôn sẻ đến mức vượt ngoài dự liệu của Tần Đạc Dã.
Song, dần dần y bắt đầu nhận ra có điều không ổn.
Dường như bạo quân rất thích cắn y.
Dường như bạo quân cực kỳ si mê ánh mắt y.
Cách bài trí cung điện của hắn không khác gì thời trăm năm trước.
Một ngày nọ, Tần Đạc Dã tiện tay lấy một cuốn sách trong ngăn kéo.
"Hận người sinh sớm chẳng đợi ta,
Yêu rồi ly biệt,
Tình chẳng vẹn,
Ý chẳng thành,
Lệ đẫm khúc thương ca."
Tần Đạc Dã giật mình ném phăng cuốn sách đi, mạnh tay đóng sập ngăn kéo đầy tội lỗi ấy.
Trong đó toàn là những thứ do chính tay y viết, tranh y từng vẽ, còn có vật dụng quen thuộc như ấm trà hay bút mực của y từ kiếp trước.
Hỏng bét rồi, hình như bạo quân thích y, hoặc chính xác hơn, là thích Ngụy Thành Liệt Đế đã chết từ trăm năm trước.
Như một kẻ si tình cuồng dại, hắn giam giữ tất cả những thứ thuộc về y trong cung điện.
Khỉ thật, đáng sợ thật!
Bỗng nhiên, hơi thở mang theo khí lạnh phủ xuống từ phía sau, đôi tay lạnh lẽo của bạo quân nắm lấy đầu ngón tay y, giọng nói chứa đầy ham muốn chiếm hữu không tài nào che giấu: "Cuối cùng ngài cũng nhận ra rồi sao, bệ hạ của ta..."
Tổ tông rất giỏi dụ dỗ người khác - thụ × Bạo quân lý trí nhưng cực kỳ si tình - công.
Lưu ý:
● Thụ không có con cái, ẻm chỉ định con cháu trong tộc kế vị.
● Công không phải là hậu duệ của gia tộc thụ, không có chút quan hệ máu mủ nào.
● Công là bạo quân hàng thật giá thật, giết người như ngóe.
● Trước khi biết công không phải người trong tộc mình, thụ đối xử với công như con cháu trong nhà, đến khi chân tướng phơi bày mới dần nảy sinh tình cảm.
● Công và thụ chỉ có nhau về cả thể xác lẫn tâm hồn.
Tóm tắt: Nắp quan tài sắp bật rồi!
Thông điệp chính: Quốc thái dân an, trời yên biển lặng
Tên truyện: 《Bác sĩ Diêm là đại ma vương》 《阎医生是个大魔王》
Tác giả: Trương Thất Bồ 张七捕
Nguồn raw: Tấn Giang – Edit & beta: Carrot
Tổng số chương: 49 chương + 3 ngoại truyện
» Giới thiệu – phiên bản kịch tính «
Diêm Mặc, một đại ma vương không đứng đắn, vì tùy tiện cứu người mà bị Ủy ban Địa Ngục phán quyết phải thu thập đủ mười ngàn linh hồn ở nhân gian mới có thể quay về. Cô suy nghĩ mãi, chỉ những nơi có chiến tranh loạn lạc mới có thể đáp ứng được điều kiện này.
Tại Syria, cô gặp được bác sĩ Quý, một người đàn ông cao lớn, mạnh mẽ.
Người đàn ông này có dương khí rất mạnh, hấp thụ một chút có thể giúp cô dưỡng da, giữ được làn da đàn hồi.
“Bác sĩ Quý, anh có cần trợ lý không, loại có thể sưởi ấm giường ấy?” Cô cào nhẹ móng vuốt lên lưng anh.
“Bác sĩ Diêm, xin hãy giữ tự trọng.” Bác sĩ Quý nghiêm túc nói.
… Một lúc sau.
“Bác sĩ Quý, tiếp theo tôi phải làm gì đây?” Diêm Mặc, nằm bẹp trên giường, mệt mỏi đến mức muốn khóc, chợt nhận ra con người cũng biết hút tinh khí.
“Tôi.” Bác sĩ Quý để lộ cặp răng nanh sắc nhọn~
» Giới thiệu – phiên bản vở kịch nhỏ «
Một ngày nọ, Diêm Mặc đăng một bài viết lên diễn đàn Địa Ngục:
— Làm thế nào để quyến rũ con người?
Ngưu Đầu: Lão đại, đừng sợ, cứ xông thẳng lên!
Bạch Vô Thường: Lão đại, trời ơi, không ngờ khẩu vị của ngài nặng vậy!
Đế Thính: @¥%……&@¥
Diêm Mặc nhìn màn hình, gật gù suy tư.
Ngày hôm sau, diễn đàn lại xuất hiện một bài viết khác:
— Gấp! Làm sao để an ủi con người bị mình đâm vào? Tặng thêm mười năm tuổi thọ được không…
Nhãn nội dung: Không gian huyễn tưởng, ngọt ngào, hiện đại giả tưởng, sảng văn.
Nhân vật chính: Quý Trạch x Diêm Mặc
Nhân vật phụ: Kỷ Thù, Tiểu Thự, Từ Du Ninh,…
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Hào môn thế gia, Nhẹ nhàng, Duyên trời tác hợp, Phương Tây, Thị giác nữ chủ
Văn Án
Rạng sáng sáu giờ
Lương Uyển đến Na Uy – nơi không một ai biết cô. Ban đầu cô chỉ định “mượn” chút gene Bắc Âu. Nhưng vào đêm cô đang tìm kiếm đối tượng tại quán bar, một người đàn ông châu Á điển trai bất ngờ lọt vào tầm mắt cô.
Men rượu giúp người ta thêm can đảm, Lương Uyển bước đến trước mặt anh ta.
“Xin hỏi, anh có bạn gái chưa?”
Anh ta hơi mất kiên nhẫn, đáp: “Chưa.”
“Anh có bệnh tật gì hay tiền sử bệnh di truyền trong gia đình không?”
Anh ta ngừng lại vài giây, ngẩng đầu lên nhìn cô: “Cũng không.”
“Anh không phải là người Trung Quốc đúng không?”
Anh ta cười nhạt, hỏi ngược lại: “Trông giống sao?”
Anh ta nói mình sống lâu dài ở Đức. Lương Uyển liền đánh cược sau này họ sẽ không bao giờ gặp lại.
Trong vòng hai tuần, cô tận dụng triệt để. Đến ngày về nước, cô để lại toàn bộ số tiền mặt còn lại cho anh ta và lặng lẽ rời đi.
*
Trở lại Bắc Kinh, Lương Uyển tiếp tục cuộc sống bận rộn, thỉnh thoảng nhớ lại đoạn ký ức như một giấc mộng.
Cô chưa từng nghĩ rằng mình sẽ lại gặp gương mặt đó một lần nữa.
Chu Lịch đứng bên cửa sổ, nhìn cô bằng ánh mắt nửa cười nửa không: “Cô Lương, 1000 Krone… có vẻ quá rẻ thì phải?”
“Tôi… tôi có thể trả thêm tiền.”
Bỗng nhiên cô nhớ ra trong mười ngày ở bên Chu Lịch, anh đã từng nói anh chưa bao giờ tha thứ cho sự lừa dối.
Tag: Hào môn thế gia | Tình yêu duy nhất | Định mệnh gặp gỡ | Tinh anh ngành nghề
Tóm tắt: “Ngủ trước yêu sau, chọc xong chạy mất.”
Tư tưởng cốt lõi: Sống vì chính mình.
Nàng ra đời liền mang theo tiên đoán trời định, long tình phượng cảnh thiên hạ chi mẫu, chỉ tiếc nàng mang danh phận đê tiện nhất – nữ nhi của thương nhân.
Nàng đọc thuộc tất cả điển tịch, là một tài nữ không hơn không kém, chỉ là có chút “giả tạo”! Như thế nào “giả tạo”? Tài nữ chân chính tất nhiên phải có một tấm lòng bao la, hải nạp bách xuyên*, khoan dung độ lượng! Nhưng vị tài nữ này, lòng dạ rất hẹp hòi, rất phúc hắc, trừng mắt tất báo*, vì vậy ngày nào cũng gây thù kết oán với không biết bao nhiêu người!
“Nguyên lai là cô!” Tiêu Vân Trác nhìn nữ tử trước mắt, dung nhan khiến núi sông phải e lệ mà cắn răng nghiến lợi.
“Tại sao lại là ngươi?” Ngu Thường Hy nhìn cái người trước mắt từng khiến nàng hận không thể róc xương lóc thịt của hắn, nhất thời hóa đá! Đây hắn phải là tên thối cầm thú, cư nhiên lại biến thành Đông cung thái tử!
Một ngày nào đó.
“Thái tử điện hạ, Phùng lương đễ hỏi tối nay vị nào thị tẩm?”
“Đi hỏi Ngu cung nữ!”
“Hải Hà vương đang muốn xông vào phủ, không ai dám ngăn cản, làm sao bây giờ?”
“Đi hỏi Ngu cung nữ!”
“…..” Mỗ thái giám im lặng triệt để, cái gì cũng hỏi Ngu cung nữ, vậy Thái tử gia ngài dùng làm cái rắm gì a? Đông cung này đến tột cùng là ai làm chủ?
Vì vậy mỗ nữ hoàn toàn bị chọc giận, vò đầu bứt tai, lệ rơi đầy mặt, liên tục vỗ ngực ngẩng đầu hô to: “Ai tới diệt tên cầm thú này đi!”
***
*hải nạp bách xuyên: biển lớn dung nạp trăm dòng sông nhỏ, ý chỉ khoan dung độ lượng.
*trừng mắt tất báo: người ta thì có thù tất báo nhưng chị Hy thì chỉ cần trừng mắt cũng sẽ cố sống cố chết mà báo thù!
Những vị thần cổ xưa ngủ sâu tại cõi vĩnh hằng. Thiên Thần và Ác Quỷ bị đẩy trở lại từ nơi chúng tới và vĩnh viễn không còn được đặt chân lên mặt đất. Con người cùng các loài sinh vật huyền bí và quyền năng vẫn sinh sôi, tồn tại cho đến bây giờ.
Nơi đây,
Vùng Bóng tối huyễn hoặc này, nó sống và thở dưới sự trị vì của Cambion, những đứa trẻ lai giữa quỷ và người trong cuộc chiến hỗn loạn.
Vào một ngày mưa rào tại vịnh Thiên Đường, vùng vịnh tuyệt đẹp ở vùng Ánh sáng, một kẻ lạ mặt bỗng xuất hiện. Hắn dừng chân trước tiếng khóc của một đứa trẻ sơ sinh, và bị âm thanh ấy mời gọi. Hắn đến bên nôi đứa bé, thì thầm những lời đầy buồn bã. Vận mệnh của đứa trẻ đã được vạch ra thật rõ ràng.
Rồi hắn gieo rắc những hạt giống hy vọng cuối cùng, mà một ngày nào đấy, sẽ khiến cả một thế giới đã chết tái sinh.
Sidney Sheldon, tác giả của nhiều cuốn tiểu thuyết thuộc hàng Best-selling được người đọc Việt Nam yêu thích như "Nếu còn có ngày mai", “Âm mưu ngày tận thế”, "Thiên thần nổi giận"..., đã từ trần ở tuổi 89.
Warren Cowan, một trong những cố vấn của Sheldon cho biết nhà văn từ trần vào chiều ngày 30/12 tại Bệnh viện Eisenhower ở Rancho Mirage (Mỹ) vì bệnh viêm phổi. Vợ ông, bà Alexandra, con gái Mary Sheldon đồng thời cũng là một nhà văn, đã có mặt bên cạnh Sheldon trong lúc lâm chung. Cowan xúc động nói: “Tôi đã mất một người bạn lâu năm và thân thiết nhất. Trong suốt những năm tháng được làm việc cùng Sheldon, tôi chưa bao giờ nghe thấy ai đó nói một từ không hay về ông”. Sidney Sheldon từng có thời gian làm việc tại Hollywood và là tác giả của nhiều kịch bản phim nhựa và phim truyền hình nổi tiếng.
Tuy nhiên, bước sang 50 tuổi, tức là vào khoảng những năm 1967, ông lại chuyển sang viết tiểu thuyết và nổi tiếng với hàng chục tác phẩm ăn khách nhất hành tinh, được dịch sang nhiều thứ tiếng khác nhau trên toàn thế giới. Những cuốn sách của Sheldon, như “Thiên thần nổi giận”, “Phía bên kia nửa đêm”, “Nếu còn có ngày mai” đã khiến tên tuổi của nhà văn Mỹ luôn tồn tại trong lòng bạn đọc.
Ông là một nhà văn có tài thực thụ. Bằng cách viết và diễn tả tình tiết câu chuyện rất ly kỳ với giọng văn hóm hỉnh nhưng đầy trí tuệ, những tác phẩm của Sheldon thường nói về những nhân vật thành đạt, nổi tiếng nhưng không có thật và thường là phụ nữ.
Trong một cuộc phỏng vấn năm 1982, Sheldon tâm sự: “Tôi cố gắng viết những tác phẩm để người đọc không thể đặt chúng xuống. Tôi viết để khi người đọc đọc tới cuối chương, họ phải đọc thêm một chương nữa”. Giải thích lý do tại sao có quá nhiều phụ nữ là các nhân vật chính trong các tác phẩm của ông, Sheldon nói: “Tôi thích viết về những người phụ nữ tài giỏi, và quan trọng hơn, là họ vẫn đầy quyến rũ, nữ tính. Phụ nữ có một sức mạnh vô cùng to lớn - đó là nét quyến rũ và người đàn ông không thể làm gì nếu thiếu điều này”. Không giống như những nhà văn khác thường sử dụng máy chữ hoặc máy tính để viết tác phẩm, Sheldon thường đọc ra 50 trang truyện mỗi ngày cho thư ký hay máy thu âm ghi lại. Sau đó, ông sửa bản sáng tác vào ngày hôm sau và cứ tiếp tục công việc như vậy cho tới khi tác phẩm của ông dài từ 1.200 tới 1.500 trang.
Sheldon nói: “Tôi đọc và sửa lại bản viết cuối cùng từ 12 tới 15 lần. Có thể tôi chỉ dùng cả năm để sửa lại bản viết đó”. Sidney Sheldon sinh ngày 11/2/1918 tại Chicago, Illinois dưới tên Sidney Schechtel, trong một gia đình có bố là người Do Thái gốc Đức, mẹ là gốc Nga. Ông bắt đầu việc viết lách ngay từ khi còn rất nhỏ. Lên 10 tuổi, cậu bé Sheldon đã kiếm được 10 USD cho một bài thơ. Thời trai trẻ, Sheldon từng làm nhiều nghề để kiếm sống trong khi là sinh viên tại Northwestern University và tham gia một nhóm chuyên viết những vở kịch ngắn.
Sheldon từng thú nhận ông suýt tự tử vào năm 17 tuổi. Năm 17 tuổi, Sheldon quyết định thử vận may tại Hollywood. Công việc ban đầu duy nhất mà Sheldon nhận được là đọc kịch bản phim tại Universal Studio với giá 22 USD/ tuần. Trong khi đó, ban đêm ông viết kịch bản phim riêng của mình và bán lại cho Universal với giá 250 USD. Sau thế chiến thứ 2, từ một phi công của Lực lượng không quân Mỹ, Sheldon giải ngũ và về làm việc cho sân khấu kịch Broadway - nơi đánh dấu những bước đi quan trọng trong sự nghiệp viết văn của ông. Cũng tại đây, Sheldon nhận giải Tony award cho kịch bản hay nhất cho “Redhead”.
Với hơn 300 triệu ấn bản được bán, Sheldon không chỉ là một trong những nhà văn “lão làng” của Mỹ mà còn có ảnh hưởng lớn trong nền văn học thế giới. Ông từng đoạt giải Oscar với kịch bản hay nhất cho phim “The Bachelor and the Bobby-Soxer” (1957), giải Tony Award cho vở nhạc kịch “Rehead” (1957) nổi tiếng của sân khấu kịch Broadway và giải Emmy cho “Dream of Jeannie” (1967) Tại Việt Nam, nhiều tác phẩm của Sheldon đã được dịch và xuất bản như “Âm mưu ngày tận thế”, “Bầu trời sụp đổ”, “Người lạ trong gương”, “Phía bên kia nửa đêm”, “Nếu còn có ngày mai”, “Kế hoạch hoàn hảo”, “Cát bụi thời gian”….
Đây là một câu chuyện thiên về tâm lý xã hội hơn là tiểu thuyết trinh thám, mở màn bằng hai vụ án mạng, một của vị luật sư sự nghiệp thành công – Lý Tín Như và hai của một nữ sinh trước kia từng làm trợ lý cho vị luật sư đó – Chu Khiết Khiết. Cả hai đều bị sát hại trong cùng một ngày.
Người phụ trách vụ án này là cảnh sát Trần Tử Ngư, hai mươi tám tuổi, một cảnh sát có ngoại hình rất điển trai, anh có một cộng tác viên xinh đẹp – cô Hứa Lưu Ly; cả hai đều là cảnh sát hình sự thuộc Cục cảnh sát.
Một vụ án tưởng như bình thường không chút đặc sắc nhưng lại kéo tằm nhả tơ phát hiện ra chân tướng đau lòng xót xa.
Biết rằng, có một loại tình yêu giống như bức tường Berlin ngăn cách hai mặt Đông – Tây nước Đức, rồi đột nhiên một ngày, bức tường đổ sụp, biến mất hoàn toàn, cho nhân dân hai miền tự do…
Sidney Sheldon, tác giả của nhiều cuốn tiểu thuyết thuộc hàng Best-selling được người đọc Việt Nam yêu thích như "Nếu còn có ngày mai", “Âm mưu ngày tận thế”, "Thiên thần nổi giận"..., đã từ trần ở tuổi 89.
Warren Cowan, một trong những cố vấn của Sheldon cho biết nhà văn từ trần vào chiều ngày 30/12 tại Bệnh viện Eisenhower ở Rancho Mirage (Mỹ) vì bệnh viêm phổi. Vợ ông, bà Alexandra, con gái Mary Sheldon đồng thời cũng là một nhà văn, đã có mặt bên cạnh Sheldon trong lúc lâm chung. Cowan xúc động nói: “Tôi đã mất một người bạn lâu năm và thân thiết nhất. Trong suốt những năm tháng được làm việc cùng Sheldon, tôi chưa bao giờ nghe thấy ai đó nói một từ không hay về ông”. Sidney Sheldon từng có thời gian làm việc tại Hollywood và là tác giả của nhiều kịch bản phim nhựa và phim truyền hình nổi tiếng.
Tuy nhiên, bước sang 50 tuổi, tức là vào khoảng những năm 1967, ông lại chuyển sang viết tiểu thuyết và nổi tiếng với hàng chục tác phẩm ăn khách nhất hành tinh, được dịch sang nhiều thứ tiếng khác nhau trên toàn thế giới. Những cuốn sách của Sheldon, như “Thiên thần nổi giận”, “Phía bên kia nửa đêm”, “Nếu còn có ngày mai” đã khiến tên tuổi của nhà văn Mỹ luôn tồn tại trong lòng bạn đọc.
Ông là một nhà văn có tài thực thụ. Bằng cách viết và diễn tả tình tiết câu chuyện rất ly kỳ với giọng văn hóm hỉnh nhưng đầy trí tuệ, những tác phẩm của Sheldon thường nói về những nhân vật thành đạt, nổi tiếng nhưng không có thật và thường là phụ nữ.
Trong một cuộc phỏng vấn năm 1982, Sheldon tâm sự: “Tôi cố gắng viết những tác phẩm để người đọc không thể đặt chúng xuống. Tôi viết để khi người đọc đọc tới cuối chương, họ phải đọc thêm một chương nữa”. Giải thích lý do tại sao có quá nhiều phụ nữ là các nhân vật chính trong các tác phẩm của ông, Sheldon nói: “Tôi thích viết về những người phụ nữ tài giỏi, và quan trọng hơn, là họ vẫn đầy quyến rũ, nữ tính. Phụ nữ có một sức mạnh vô cùng to lớn - đó là nét quyến rũ và người đàn ông không thể làm gì nếu thiếu điều này”. Không giống như những nhà văn khác thường sử dụng máy chữ hoặc máy tính để viết tác phẩm, Sheldon thường đọc ra 50 trang truyện mỗi ngày cho thư ký hay máy thu âm ghi lại. Sau đó, ông sửa bản sáng tác vào ngày hôm sau và cứ tiếp tục công việc như vậy cho tới khi tác phẩm của ông dài từ 1.200 tới 1.500 trang.
Sheldon nói: “Tôi đọc và sửa lại bản viết cuối cùng từ 12 tới 15 lần. Có thể tôi chỉ dùng cả năm để sửa lại bản viết đó”. Sidney Sheldon sinh ngày 11/2/1918 tại Chicago, Illinois dưới tên Sidney Schechtel, trong một gia đình có bố là người Do Thái gốc Đức, mẹ là gốc Nga. Ông bắt đầu việc viết lách ngay từ khi còn rất nhỏ. Lên 10 tuổi, cậu bé Sheldon đã kiếm được 10 USD cho một bài thơ. Thời trai trẻ, Sheldon từng làm nhiều nghề để kiếm sống trong khi là sinh viên tại Northwestern University và tham gia một nhóm chuyên viết những vở kịch ngắn.
Sheldon từng thú nhận ông suýt tự tử vào năm 17 tuổi. Năm 17 tuổi, Sheldon quyết định thử vận may tại Hollywood. Công việc ban đầu duy nhất mà Sheldon nhận được là đọc kịch bản phim tại Universal Studio với giá 22 USD/ tuần. Trong khi đó, ban đêm ông viết kịch bản phim riêng của mình và bán lại cho Universal với giá 250 USD. Sau thế chiến thứ 2, từ một phi công của Lực lượng không quân Mỹ, Sheldon giải ngũ và về làm việc cho sân khấu kịch Broadway - nơi đánh dấu những bước đi quan trọng trong sự nghiệp viết văn của ông. Cũng tại đây, Sheldon nhận giải Tony award cho kịch bản hay nhất cho “Redhead”.
Với hơn 300 triệu ấn bản được bán, Sheldon không chỉ là một trong những nhà văn “lão làng” của Mỹ mà còn có ảnh hưởng lớn trong nền văn học thế giới. Ông từng đoạt giải Oscar với kịch bản hay nhất cho phim “The Bachelor and the Bobby-Soxer” (1957), giải Tony Award cho vở nhạc kịch “Rehead” (1957) nổi tiếng của sân khấu kịch Broadway và giải Emmy cho “Dream of Jeannie” (1967) Tại Việt Nam, nhiều tác phẩm của Sheldon đã được dịch và xuất bản như “Âm mưu ngày tận thế”, “Bầu trời sụp đổ”, “Người lạ trong gương”, “Phía bên kia nửa đêm”, “Nếu còn có ngày mai”, “Kế hoạch hoàn hảo”, “Cát bụi thời gian”….
Một chiếc ô đưa ra, một cánh tay vươn tới, cản đi không ít mưa, cũng đồng thời giảm bớt sự rát buốt của những hạt mưa táp vào da thịt…
Nam tử mê man nhìn lên, lại bị nước mưa khiến cho không cách nào nhìn rõ, chỉ mơ hồ nhận ra… đó là một người thiếu niên!