Nàng ra đời liền mang theo tiên đoán trời định, long tình phượng cảnh thiên hạ chi mẫu, chỉ tiếc nàng mang danh phận đê tiện nhất – nữ nhi của thương nhân.
Nàng đọc thuộc tất cả điển tịch, là một tài nữ không hơn không kém, chỉ là có chút “giả tạo”! Như thế nào “giả tạo”? Tài nữ chân chính tất nhiên phải có một tấm lòng bao la, hải nạp bách xuyên*, khoan dung độ lượng! Nhưng vị tài nữ này, lòng dạ rất hẹp hòi, rất phúc hắc, trừng mắt tất báo*, vì vậy ngày nào cũng gây thù kết oán với không biết bao nhiêu người!
“Nguyên lai là cô!” Tiêu Vân Trác nhìn nữ tử trước mắt, dung nhan khiến núi sông phải e lệ mà cắn răng nghiến lợi.
“Tại sao lại là ngươi?” Ngu Thường Hy nhìn cái người trước mắt từng khiến nàng hận không thể róc xương lóc thịt của hắn, nhất thời hóa đá! Đây hắn phải là tên thối cầm thú, cư nhiên lại biến thành Đông cung thái tử!
Một ngày nào đó.
“Thái tử điện hạ, Phùng lương đễ hỏi tối nay vị nào thị tẩm?”
“Đi hỏi Ngu cung nữ!”
“Hải Hà vương đang muốn xông vào phủ, không ai dám ngăn cản, làm sao bây giờ?”
“Đi hỏi Ngu cung nữ!”
“…..” Mỗ thái giám im lặng triệt để, cái gì cũng hỏi Ngu cung nữ, vậy Thái tử gia ngài dùng làm cái rắm gì a? Đông cung này đến tột cùng là ai làm chủ?
Vì vậy mỗ nữ hoàn toàn bị chọc giận, vò đầu bứt tai, lệ rơi đầy mặt, liên tục vỗ ngực ngẩng đầu hô to: “Ai tới diệt tên cầm thú này đi!”
***
*hải nạp bách xuyên: biển lớn dung nạp trăm dòng sông nhỏ, ý chỉ khoan dung độ lượng.
*trừng mắt tất báo: người ta thì có thù tất báo nhưng chị Hy thì chỉ cần trừng mắt cũng sẽ cố sống cố chết mà báo thù!
Sau khi đưa cháu trai đến trường, tôi trở về nhà thì vô tình nghe được cuộc trò chuyện trong phòng làm việc giữa chồng và con trai.
“Ba, chuyện đi du lịch nước ngoài với dì Hà sắp xếp xong hết rồi chứ?”
“Xong cả rồi. Nhưng phải để ý mẹ con, đừng để bà ấy phát hiện.”
“Yên tâm đi ba, mấy chục năm nay mẹ đâu có nhận ra điều gì khác lạ đâu. Chỉ tội cho ba, hơn nửa đời người phải sống với một người phụ nữ mà ba không hề yêu.”
“Ba không sao. Dì Hà giống như cánh chim trời, không nên bị trói buộc vào cái cuộc sống phải nấu cơm giặt giũ cả đời vì ba.”
“Ba đặt tên cho con là ‘Trạch Hòa’ chính là vì muốn chọn lấy Hân Hà. Dù thân ba ở đâu, thì trái tim vẫn luôn bên dì ấy.”
(澤禾 (Zé hé): Trạch Hòa, 欣荷 (Xīn Hé): Hân Hà; hai cái tên có phát âm ‘hé’ giống nhau)
Tôi hoảng hốt rời khỏi đó, mơ hồ đi ra công viên và nằm ngủ thiếp đi trên ghế đá.
Nhưng khi tỉnh lại, tôi không trọng sinh, cũng không được quay lại làm lại cuộc đời.
Đôi tay tôi vẫn thô ráp, già nua. Mái tóc buông xuống vẫn lấm tấm bạc trắng.
Nhưng giờ đây, tôi mang trong mình một mối hận, hận đến mức muốn kéo tất cả bọn họ cùng rơi xuống địa ngục.
Thể loại: Tiểu Thuyết, Ngôn Tình, Đô Thị, Hiện Đại, Ngược, Chữa Lành, Ngọt
Tác giả: Ninh Thi
Giới thiệu
Chiến tranh khốc liệt lấy bao nhiêu mạng người, một chàng trai ba mươi tuổi xuân vác lên mình ý chí, công lý và khát vọng hoà bình. Mang theo lý tưởng cuộc đời mình, tay cầm súng, vai vác độc lập tự do. Trong tim người lính ấy chỉ có Đảng và công lý. Chiến tranh qua đi nhưng những nơi khác vẫn còn mãi những tên phản quốc và tổ chức khủng bố, bọn chúng tựa như những con thủy quái nằm sâu dưới đại dương mênh mông chỉ chờ ngày ngoi lên tàn phá.
Tống Miên thấy rõ mồn một những nghịch cảnh đẫm máu, âm thanh tuyệt vọng đứa trẻ khóc xé ruột gan len lỏi vào trái tim sắt đá và hành hạ, hay những người vợ thần trí không bình thường vừa ôm xác chết thối rữa vừa khóc. Bất chấp mọi hình phạt, làm trái lệnh cấp trên, ngày anh lên đường màn mưa trên trời trút xuống như gánh nặng nước A thời bấy giờ. Trước ngực mang phiên hiệu SS69 và biệt hiệu "Lính đánh thuê" rời khỏi đất nước B vừa có được hòa bình không lâu.
Giữa tiết trời nóng rực, cát bụi bay tràn ngập nơi đỉnh đầu, lần đầu tiên cô gặp người chiến sĩ toàn thân máu me ấy, đã rất sợ hãi rất muốn chạy trốn. Nhưng sau này mỗi khi nghĩ đến, cô lại cảm thán, nếu như lúc đó chạy đi, có lẽ cuộc đời này sẽ không bao giờ có được một người chồng như Tống Miên, không bao giờ tìm được hoàng hôn thứ hai của cuộc đời mình.
Tống Miên không chỉ mang lại ánh sáng rực rỡ cho đất nước xa lạ, không chỉ cứu vớt những người vô tội, mà còn cứu cả cuộc đời đau thương và bất hạnh của Sơn Chi.
Ngày thành hôn, cô cười ấm áp.
"Đời này có nhiều hối tiếc, chỉ là không hối tiếc khi làm vợ Tống Miên."
Bại gia tử của gia tộc luyện dược
Xuyên tới tương lai
Không học vấn không kĩ năng chỉ biết xài không biết kiếm
Vì giấc mộng trở thành dược sư mà bất đắc dĩ phải bán mình
Sau đó giặt quần áo nấu ăn luyện đan ấm giường
Cùng thực vật tranh đấu quyết liệt nghiên cứu dược thiện rượu thuốc chế dược luyện đan
Hăng hái phấn đấu cường thế thay đổi
Cuối cùng viết lên một câu chuyện xưa về một đại đại luyện đan sư
Tác phẩm này kiên trì 1vs1
Cường đại muộn tao công cùng các loại tiểu ôn nhu
Tra thụ đại nghịch tập ngốc đến không đứng đắn
Xuyên qua tương lai bàn tay vàng mĩ thực dị năng manh sủng một cái cũng không thể thiếu ! Tác giả tinh khiết tân nhân, thỉnh chớ bái bảng cảm ơn!
Kết hôn với Hạ Thư Văn ba mươi năm, tôi tự cho rằng cuộc hôn nhân của chúng tôi hạnh phúc mỹ mãn.
Sống hòa thuận với bố mẹ chồng, chưa từng cãi vã, con gái tuy là con nuôi, nhưng con bé hiểu chuyện, hiếu thảo.
Cho đến khi Hạ Thư Văn đột ngột qua đời vì tai nạn xe.
Khi thu dọn di vật của anh ta, tôi phát hiện cuốn nhật ký anh ta khóa trong ngăn kéo bàn làm việc.
Trong đó chi chít ghi lại tình cảm của anh ta dành cho chị dâu góa phụ.
Mà đứa con gái chúng tôi nhận nuôi, hóa ra lại là con của anh ta và người phụ nữ đó.
Luật sư tuyên đọc di chúc anh ta đã lập từ trước.
Tôi mới biết, anh ta đã sớm giấu tôi, chuyển hết tài sản đứng tên mình đi, chỉ để lại cho tôi một đống nợ nần.
Trong cơn giận dữ, tôi bị đột quỵ não, ngã xuống đất.
Con gái nuôi phát hiện, nhưng chỉ bình tĩnh ngồi trên ghế, lặng lẽ nhìn tôi đau đớn giãy giụa trên sàn.
Suốt nửa tiếng đồng hồ trôi qua, con bé mới từ từ gọi điện thoại cấp cứu.
Vì đưa đi cấp cứu muộn, tôi bị di chứng nghiêm trọng, liệt giường.
Ba năm sau đó, tôi sống lay lắt trong sự hành hạ ác ý của người chăm sóc, cuối cùng còn đang sống sờ sờ mà lại bị bỏ đói đến chết.
Mở mắt ra lần nữa, tôi quay về những năm 80, năm thứ năm sau khi kết hôn với Hạ Thư Văn.
Cũng là năm anh ta chuẩn bị nhận con nuôi.
Tác giả: Tức Tức Đích Miêu
Thể loại: Ngôn tình, Tình yêu, Hiện đại, Showbiz, Nhẹ nhàng, Góc nhìn nữ chính, HE
Độ dài: 61 chương
Giới thiệu
Lần đầu tiên Khương Sơ Nghi nhìn thấy Tông Dã chính là lúc anh đang được người khác tỏ tình.
Trong cầu thang tối tăm.
Anh né tránh camera an ninh dày đặc, dựa người vào tường, tay che gió cúi đầu châm thuốc. Cô gái tỏ tình ngại ngùng hồi hộp, mà vẻ mặt anh trông rất hờ hững.
Về sau cô mới nhận ra, anh chính là Tông Dã, nhân vật vừa mới debut mà đã nổi tiếng bùng nổ.
***
Vì hợp tác trong một chương trình truyền hình thực tế, tổ tiết mục muốn tạo độ hot nên đã để Khương Sơ Nghi chủ động tương tác với Tông Dã, rõ ràng là đang dựa hơi ngôi sao lớn.
Khá nhiều người trong giới nịnh bợ Tông Dã, cô tự biết mình trèo cao không nổi nên âm thầm giữ mình, chưa bao giờ mảy may dám nghĩ tới anh.
Sau khi chương trình ấy phát sóng, fan trên mạng chiến nhau ngập trời, phóng viên cố ý hỏi mối quan hệ mờ ám giữa Tông Dã và cô.
Cô lập tức thanh minh thay anh: “Anh ấy rất tốt, luôn quan tâm tới mọi người, rất nhiều việc đều là để tiết mục đạt được hiệu quả.”
Bài phỏng vấn vừa tung ra, Tông Dã liền bay lên hotsearch.
—— Ngôi sao top đầu bị phát thẻ người tốt
Đêm đó, WeChat của Khương Sơ Nghi nhận được hai tin nhắn lười biếng của ngôi sao nọ:
[Vì hiệu quả chương trình ư?]
[Đừng nói là cô nghĩ tôi đang làm từ thiện đấy?]
Ngôi sao nhỏ X Anh đẹp trai nổi tiếng
#Cam tâm tình nguyện cho em ké fame ngoại trừ yêu ra thì còn gì nữa#
***
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Khương Sơ Nghi ┃ vai phụ: Tông Dã┃
Một câu tóm tắt: Ngôi sao nhỏ X Anh đẹp trai nổi tiếng
Xác định chủ đề: Mong ước trở thành sự thật
Note của editor: Ông nam 9 yêu thầm nữ 9 hơn 10 năm, thịt thà sương sương.
Tác giả: Chung Cận
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Đô Thị, HE, Hiện Đại, Đoản Văn, Ngược, Huyền Huyễn, Chữa Lành, Hư Cấu Kỳ Ảo, Ngọt
Team dịch: Lê Mật
Giới thiệu
Thời Ly trúng “vé số âm phủ” nên có diễm phúc quay lại căn hộ cũ từng thuê dưới hình dạng một hồn ma.
Không ngờ tên bạn trai cũ – người mà cô chẳng mấy thiết tha – vẫn còn sống ở đây.
Ban ngày thì bảnh bao bóng bẩy, vest phẳng lì bước ra khỏi cửa, vậy mà về nhà lại bầy hầy như ổ chuột, biến cả căn hộ thành một mớ hỗn độn. Mùi thuốc lá sặc lên suýt làm cô chết thêm lần nữa.
Thời Ly nhịn đúng ba ngày, cuối cùng đành chui vào giấc mơ của anh, bỏ qua mọi lời khách sáo, đi thẳng vào vấn đề.
“Em trước khi chết cực khổ lắm mới để dành được một trăm hai mươi nghìn. Sổ tiết kiệm em giấu trong ngăn dưới bồn rửa tay, anh lấy ra đi, đổi hết sang tiền âm phủ đốt cho em được không?”
“Nếu anh dám nuốt trọn…”
“Thì dù làm ma, em cũng sẽ không tha cho anh đâu.”
Tác giả: Cô Nương Đừng Khóc
Tran / Editor: AI_Quả Tầm Xuân
Beta: AI_Mộc Lan
Thể loại: Hiện đại, Sủng Ngọt, Góc nhìn nữ chính, HE
Độ dài: 115
Giới thiệu
Tô Cảnh Thu thích cô gái khác.
Tư Minh Minh không yêu bất kỳ người đàn ông nào.
Nhưng bọn họ lại kết hôn với nhau.
Chỉ trong một đêm, đích trưởng tỷ nhà ta đã thay đổi linh hồn. Vốn dĩ nàng vốn khù khờ, bỗng dưng trở nên hoạt bát khác thường.
Không những ngày ngày kêu gào phải đi theo cốt truyện, thậm chí còn cố ý va chạm vào vị thái tử què chân kia. Mà vị biểu thiếu gia đến nhà hạ sính lễ, lại bị nàng đẩy ngã xuống đất giữa bàn dân thiên hạ, làm cho mất mặt.
Đích trưởng tỷ nói, nàng là cô nương định sẵn sẽ trở thành thái tử phi, sao có thể để mắt tới hạng thương nhân hèn hạ này được.
Ta nhìn vị biểu thiếu gia đang ngồi dưới đất với vẻ mặt đầy tủi thân, trong lòng không khỏi rùng mình. Đích trưởng tỷ có lẽ không biết rằng, thứ nàng đọc chỉ là hàng nhái mà thôi. Thái tử trong cuốn sách này căn bản là không sống nổi đến chương thứ mười. Còn vị biểu thiếu gia trước mắt nhìn như yếu đuối, ôn nhuận như ngọc kia, thực chất lại là nam chính thật sự giết người không chớp mắt - Nhiếp Chính Vương Dương Trầm.
*Văn án:
● Truyện hài hước vô lý theo phong cách của tác giả / Hướng dẫn đọc ở cuối văn án
● Chính văn đã hoàn, phiên ngoại đang cập nhật
*Meomeo: đọc ko cười là ko được mấy ní à -)))
Năm Thừa Càn thứ ba, tân đế Tiêu Ứng Hoài lập ra Thiên Sát Ti, giao cho thủ lĩnh ám vệ Tống Tiệm quản lý cung cấm, thăm dò tin tức, quyền hành lớn đến mức kinh người.
Năm Thừa Càn thứ sáu, biến cố trong cung xảy ra, các lão thần tiền triều cấu kết với Hằng vương mưu phản, lập tức bị ám vệ Thiên Sát Ti chém giết ngay trước triều đình.
Đúng lúc này, từ nóc Kim Loan Điện "rầm" một tiếng rơi xuống một người, thủ lĩnh ám vệ đáp thẳng vào lòng Tiêu Ứng Hoài.
Cả điện kinh hãi: "Hộ giá! Hộ giá!!"
Tống Kiệm vừa xuyên đến, đối diện với vị hoàng đế trước mặt, ánh mắt tràn ngập kinh hoàng: "???"
Hả??? Hộ cái gì cơ????
-
Tống Kiệm xuyên thành thủ lĩnh ám vệ, vừa đến đã ngã thẳng vào lòng thánh thượng. Nghi vấn có ám sát hay không thì chưa rõ, nhưng quan trọng là hắn làm việc không hiệu quả, theo quy tắc của Thiên Sát Ti, hắn phải lĩnh ba mươi roi.
Tống Kiệm quỳ trong ngự thư phòng, mặt cắt không còn giọt máu.
Tiêu Ứng Hoài hỏi hắn: "Ngươi có nhận phạt không?"
Tống Kiệm run bần bật như cầy sấy, một lúc sau mới nặn ra được một câu: "Không, không nhận được không ạ?"
Tiêu Ứng Hoài: "?"
...
Tiêu Ứng Hoài biết bên cạnh mình có kẻ phản bội, hắn âm thầm bày một ván cờ lớn, chỉ chờ đến ngày xảy ra biến cố trong cung sẽ lấy Tống Tiệm làm gương giết gà dọa khỉ.
Kết quả, Tống Tiệm đi một nước cờ hiểm, không để hắn nắm được chút sơ hở nào.
Sau đó, Tiêu Ứng Hoài cài cắm rất nhiều người giám sát ám vệ này, nhưng tin tức nhận được đều là:
"Hoàng thượng, Tống đại nhân ngủ quên trên xà nhà trong tẩm cung của ngài, còn bảo người mang cho hắn một cái chăn."
"Hoàng thượng, Tống đại nhân lại chạy tới ngự thiện phòng trộm điểm tâm rồi."
"Hoàng thượng, Tống đại nhân nói... nói rằng công việc này chẳng muốn làm một ngày nào nữa."
Tiêu Ứng Hoài: "..."
Rồi đến sau này.
"Hoàng thượng! Tống đại nhân bị giữ lại vì trêu ghẹo Thị lang Lễ bộ!"
Hai mắt Tiêu Ứng Hoài tối sầm.
Nghiến răng nghiến lợi: "Lôi người về đây cho trẫm."
-
Làm ám vệ chẳng có gì hay ho cả, ăn không đủ no, mặc không đủ ấm, trực chiến 24/7, còn phải ngủ trên xà nhà mỗi ngày. Tống Kiệm vác đôi mắt thâm quầng, ngày ngày chửi thầm Tiêu Ứng Hoài là chó hoàng đế.
Sau này, Tiêu Ứng Hoài lương tâm trỗi dậy, nói sẽ cho hắn một điều ước.
Tống Kiệm chắp tay sau lưng, ngoan ngoãn nói: "Có thể không ngủ trên xà nhà không? Ta... ta ngủ không yên, dễ bị ngã xuống."
Tiêu Ứng Hoài cười khẽ: "Chuẩn tấu."
Tối hôm đó, Tống Kiệm bị trói chặt trên long sàng.
Tiêu Ứng Hoài chậm rãi kéo nhẹ đai áo hắn, giọng nói trầm thấp: "Ám vệ đại nhân có cái eo đẹp lắm."
Tống Kiệm: "???"
-
Tống Kiệm: Có thể không làm ám vệ không?
Tiêu Ứng Hoài: Làm hoàng hậu cũng được.
---
*Lưu ý trước khi đọc (của tác giả):
● Truyện hài hước, nội dung phi logic, vui là chính.
● Cốt truyện quyền mưu kiểu học sinh tiểu học, thả bay mọi logic, xin cứ cười thoải mái.
● Nếu là người theo chủ nghĩa logic hoặc thích nghiên cứu kỹ lưỡng thì nên cân nhắc trước khi đọc, có rất nhiều chi tiết không chặt chẽ.
● Mọi thứ đều theo nội dung chính văn.
● Không cãi nhau, không gây war, những bình luận quá mức vô lý sẽ bị xóa.
● Mỗi ngày cập nhật khoảng 3000 chữ, từ 18h-24h. Nếu không đăng sẽ có thông báo.
● Chúc mừng năm mới!
*Lời nhắc cuối: Hãy chắc chắn rằng bạn có thể chấp nhận phong cách này trước khi thêm vào danh sách đọc. Những bình luận cố tình gây sự sẽ bị xóa. Truyện này chỉ để giải trí và tạo niềm vui, không đảm bảo logic, không đảm bảo logic, không đảm bảo logic. Tôi chưa từng gắn thẻ "chính kịch", từ đầu đã không có! Nếu tình tiết hợp lý thì coi như tôi phát huy vượt mức!
Tiếp theo hành trình lữ khách nguy nan và đầy bất ngờ, lữ khách Pendragon cùng Spader - lữ khách của lãnh địa Cloral - đã truy đuổi Saint Dane đến Trái Đất Thứ Nhất - hình ảnh Trái Đất vào năm 1937, khi diễn ra Chiến tranh Thế giới thứ nhất, với âm mưu chế tạo bom nguyên tử của Đức Quốc xã.
Tại đây, Pendragon và bằng hữu như những con rối trong một màn kịch do ác quỷ Saint Dane sắp đặt và giật dây. Các lữ khách đứng trước một lựa chọn sống còn vô cùng cấp bách và khó xử: cứu cả ba lãnh địa của trái đất hay cứu 36 mạng người khỏi vụ thảm họa của khinh khí cầu Hindenburg. Liệu họ có nên thay đổi lịch sử của trái đất?
Lúc tham gia show hẹn hò, đạo diễn yêu cầu chọn nam khách mời yêu thích. Tôi chọn Giang Tần cùng công ty, giúp anh ta xào couple để tăng độ hot.
Ai ngờ bề ngoài anh ta tỏ vẻ ngoan ngoãn khéo léo, sau lưng lại nói với fan rằng tôi dựa vào địa vị mà ức hiếp anh ta đủ điều, cuối cùng lại hại chính bản thân mình chết thảm dưới bánh xe, xác không toàn thây.
Nhưng không ngờ, mở mắt ra lần nữa, tôi đã trở về thời điểm show hẹn hò bắt đầu ghi hình.
Ban đầu định trực tiếp hủy hợp đồng, tôi lại đột nhiên nghe được tiếng lòng của Ảnh đế nổi tiếng là trong sáng.
【Tôi đã thầm mến ba năm rồi! Vất vả lắm mới có cơ hội cùng tham gia chương trình, cầu xin Nguyễn Nguyễn chọn tôi đi!】
【Ơ? Cô ấy đang nhìn tôi? Sao lại là ánh mắt này?】
【Không quan tâm nữa, cứ câu dẫn trước đã!】
√ Tên hán việt: Lão sư, ngã thị nâm đích khoa đại biểu.
√ Tác giả: A Lập.
√ Số chương: 24 chương.
√ Hậu kỳ: The Konbini.
√ Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hài hước, Nhẹ nhàng, Niên hạ, Thầy trò, Vườn trường.
__________
[Văn án]
【Được đằng chân lân đằng đầu học sinh VS Núi băng đến đúng lúc sẽ tan thầy giáo】
Gặp phải một thầy giáo lạnh lùng như núi băng thì phải làm sao đây?
Một từ thôi: Khóc!
(Ghi chú: Mối quan hệ thầy trò ở giai đoạn đầu)
Tác giả: zhihu
Tran / Editor: Quỷ Cổ Nữ
Thể loại: Vả mặt, HE, Hiện đại
Độ dài: 17
Giới thiệu
Tôi xuyên vào một bộ truyện tiểu thư thật giả máu chó, là một tiểu thư thật bị mọi người làm lơ.
Tối hôm đó về nhà, trong phòng tiểu thư giả truyền đến tiếng nói chuyện của mấy người.
Anh trai song sinh với tôi nói: "Tâm Tâm muốn ở lại thì phải nghe lời các anh."
Tiểu thư giả đáng thương: "Cầu xin anh... đừng đuổi em đi. Em nhất định sẽ ngoan."
Tôi hóa đá ngay tại chỗ.
Biết ngay cái nhà này không chào đón tôi mà.
Mấy người đừng đi, tôi đi còn không được à?
Đích tỷ của ta là vị hôn thê chính thức của Tạ Thính Trúc.
Ta thay tỷ xuất giá, sống bên Tạ Thính Trúc suốt ba năm, đổi lại chỉ là sự lạnh nhạt, hờ hững từ chàng.
Cho nên, khi thủ lĩnh loạn quân nói rằng giữa ta và chị, chỉ một người có thể sống...
Ta không đợi Tạ Thính Trúc đưa ra lựa chọn, liền gieo mình từ vách đá.
Khoảnh khắc rơi xuống, dường như chàng đã kịp nắm lấy vạt áo của ta.
Nhưng điều đó cũng không còn quan trọng nữa, bởi vì——
【Nhiệm vụ đã hoàn thành, ký chủ có thể tùy ý lựa chọn thân phận để tiếp tục sống ở thế giới này.】
Cuộc đời thật sự thuộc về ta... giờ mới chính thức bắt đầu.
Hắn tự xưng là Casanova, người tình tuyệt vời nhất thế gian…
Hắn đam mê cái đẹp đến ám ảnh, khao khát sở hữu cái đẹp bằng mọi giá, để rồi lại đang tâm thủ tiêu nó. Nạn nhân của hắn đều là những cô gái trẻ xinh đẹp, tài năng. Một trong số đó là cháu gái của Alex Cross.
Alex Cross, thám tử gạo cội kiêm tiến sĩ tâm lý vào cuộc với tâm trạng đau đớn và có phần nóng vội. Cuộc săn lùng kẻ thủ ác trở nên khó khăn hơn bao giờ hết bởi tên tội phạm quá cáo già, cùng lúc lại xuất hiện một nhân vật mang danh Kẻ Lịch Thiệp với cách ra tay tàn độc. Giả thiết đặt ra là: Liệu Casanova chỉ là một kẻ đa nhân cách hay đây là hai tên tội phạm tâm thần đang cạnh tranh khốc liệt trong một trò chơi hiểm ác?
Ta có nghề nghiệp cao cấp, ta là một kiến trúc sư. Tác phẩm ta thiết kế bị cướp khỏi tay. Kẻ từng là đồng nghiệp, là người ta bỏ sạch tâm tư yêu thương.
Nhưng mà hôm nay, ta thất nghiệp.
Bởi vì tác phẩm của ta giúp công ty kiếm lời hơn nghìn vạn(*). Chẳng qua không phải cho công ty ta mà là công ty đối thủ.