Một con người luôn chịu áp bức
Một chàng hoàng tử luôn phải sống theo sự sắp xếp của gia đình
Một cô nàng ngây thơ đến ngốc nghếch
Một anh hội trưởng hội học sinh
Bốn con người, bốn tính cách, bốn số phận
Sẽ ra sao nếu những con người không cùng huyết thống này sống chung một mái nhà?
Liệu định mệnh có kết nối cảm xúc của họ lại hay không?
Chẳng ai lường trước được...
♥ Nó - Hạ Trang: Trẻ của cô nhi viện, được nhà họ Lâm Hoàng cưu mang. Sở hữu một đôi đồng tử sắc sảo khiến mọi người đều sợ khi nhìn cô. Tiết kiệm từng lời nói, có một quá khứ đau buồn về gia đình.
♣ Nhỏ - Việt Châu: Em út trong nhà, cùng mẹ khác cha với Hoàng Thiên. Rất lễ phép, dễ gần. Là người đầu tiên không kì thị Hạ Trang.
♦ Hắn - Hoàng Thiên: Người thừa kế hợp pháp tập đoàn Lâm Hoàng, khó gần và khó tính, rất ghét người khác chạm vào mình, ngoài giờ học hầu như không bao giờ ra khỏi phòng.
♠ Anh - Hoàng Long: Anh cùng cha khác mẹ với Hoàng Thiên. Là một hội trưởng hội học sinh có trách nhiệm, một tay bóng rổ cừ khôi trong đội tuyển trường. Đã từng để ý nó.
Khi cô muốn đẩy anh xuống vách đá, anh đã mỉm cười nói với cô "Tôi can tâm giao toàn bộ sinh mệnh cho một người , nhưng là người đó không đủ tự tin để lấy đi. Lần này, tôi đặt vào tay em, muốn vứt bỏ cũng được , muốn bóp nát cũng được, chỉ cần em còn hứng thú, tôi cũng chẳng ngại giao nó lại cho em".
Nhưng khi cô nói vẫn còn yêu anh, anh lại tự nguyện đem mình xuống rơi xuống vách đá đó, lần cuối quay lại nói với cô "Tôi dùng sinh mạng mình đánh đổi lấy tình yêu của em".
Năm năm sau, anh quay về tìm cô, tại vách đá khi xưa mà nói "Sinh mệnh của anh chính là muốn cho em".
Nhưng lần này, cô thực sự không cần "Nếu em nói yêu anh, có phải anh lại một lần nữa tìm đến cái chết ?".
Anh tiến về phía trước, khẩu súng trong tay chĩa thẳng vào ngực cô "Nợ nần anh đã trả cho em, giờ đến lượt em trả nợ cho anh. Ba phát súng , một nhát dao em ban tặng, anh chỉ muốn lấy lại trái tim em".
Bảo hắn đi pha trà, hắn lại đem đồ cổ trong phòng toàn bộ huỷ hết, bộ ngươi là hầu tử hả?! A? Thật đúng là xảo đoạt thiên công hầu tinh a!
Nhưng mà có tên hầu tinh này, cũng cảm thấy tâm ấm áp hơn
Thế nhưng hắn lại cảnh cáo mình không được yêu hắn…
Không được, y đối với một tiểu hầu nhi để tâm như thế, vô luận như thế nào cũng phải đem hắn lưu lại…
Niềm vui, hạnh phúc chan chứa trong ký ức...
Nỗi buồn, đau thương đều bám trụ trong đó...
Ký ức của cô như một con đường đầy bóng tối mà dù có đi thế nào cũng không nhìn thấy đường ra.
Nhưng...
Cô đã nhận ra một điều...
Anh chính là tia sáng le lói trong miền ký ức đó...
Truyện Hoán Phu của tác giả
Mạc danh kỳ diệu nữ tiểu tam Mặt Bằng Góc Vuông Tọa Độ Hệ là câu chuyện vui nhộn nhẹ nhàng. Có chuyện gì đang diễn ra với hắn, ai có thể nói hắn nghe hay không?
Còn người đàn ông xa lạ này là ai ? Khế ước hoán phu là cái gì?
Lâm Nhạc hơi chóng mặt loạn xoạng ngã xuống giường.
Cả nhà anh từ đó tới giờ đều là thụ và anh cũng là thụ.
“Khụ…Cảm phiền cậu có thể mặc quần áo vào trước hay không?”
[Loảng xoảng rầm –! Tiếng vật nặng bay ra ngoài cửa sổ.]
Nội dung chính: Cuộc sống của Tiểu Tam áo vải cùng đại gia.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Ngày hôm nay tôi sẽ kết thúc nó … ha ha ha ==…. mặc dù ưa thích viết truyện dài, nhưng hôm nay đột nhiên cao hứng, cho nên sinh ra cảm xúc viết đoản văn.
PS: lời tác giả, ko phải lời của Dê! ^^~