Phật ở nơi nao? Giữa chốn đồng không mông quạnh cỏ cây tàn tạ, một ngọn cỏ xanh non là Phật; giữa đêm tuyết im lìm không tiếng động, một chậu than hồng là Phật; giữa sông bể mênh mang vô bờ, một chiếc thuyền con là Phật; giữa sắc màu đan xen rối rắm, đơn sơ là Phật; giữa ngày tháng loạn lạc huyên náo, bình an là Phật. Gặp Phật khi nào? Trong năm tháng đợi chờ hoa nở, giữa phù hoa giữ sự đơn thuần, trong phồn tạp tĩnh tâm dưỡng tính, sẽ có thể gặp Phật. - Trích Hoa Nở Gặp Phật
Victoria McKenna, cô gái xinh đẹp, giàu nghị lực, nhân hậu, có đôi mắt to tròn màu hổ phách, chiếc mũi hếch bướng bỉnh, đôi môi mọng gợi cảm cùng mái tóc vàng dày óng ả.
Mason T. Mahaffey, người đàn ông từng trải, mạnh mẽ, tự tin và quyết đoán lại sở hữu mái tóc đen nam tính, đôi mắt xanh thẳm như đại dương, ánh mắt hút hồn, và trái tim tràn đầy yêu thương.
Hai con người ấy buộc phải đối đầu trong cuộc chiến một mất một còn để giành quyền kiểm soát trang trại MM.
Ngay từ ánh mắt đầu tiên, Mason đã không thể cưỡng lại những cảm xúc mãnh liệt trước Victoria, bởi anh không ngờ đối thủ của mình lại xinh đẹp, cuốn hút đến vậy…
…Chúa ơi, cô thật xinh đẹp! Cô nhắc anh nhớ tới một đồng tiền được đúc bằng vàng, chỉ có điều không hề có nét cứng và lạnh nào trong sự duyên dáng, thanh nhã của cô. Duy chỉ có nỗi đau đớn và thất vọng in dấu trên khuôn mặt nghiêm trang ấy. Anh chưa gặp người phụ nữ nào đẹp như vậy – nữ tính và mềm mại, gợi cảm và quyến rũ. Anh đã thấy nhiều phụ nữ đẹp, nhưng cô gái này – anh quay đầu ngắm cô lần nữa và thấy đôi mắt hổ phách lại đang chiếu vào anh – là một phụ nữ đẹp tự nhiên, trong trắng và toàn vẹn….
Còn Victoria, cô những tưởng mình chỉ phải đối phó với gã công tử bột ẻo lả, thế nhưng …
…Tim cô thít lại trong lồng ngực, nghẹt thở. Cô có thể làm gì đây? Cô đâu biết người đàn ông tin mình là chủ nhân mới của trang trại không phải là kẻ yếu ớt người miền Đông. Cô đâu ngờ Mason T. Mahaffey là kẻ ghê gớm như thế…Tại sao Mason Mahaffey phải có mọi đặc tính cô không mong đợi chứ?
Và viễn cảnh mái nhà dấu yêu rơi vào tay kẻ xa lạ làm tim cô tan nát …
…Nước mắt ấm nóng đong đầy trong mắt Victoria. Cô không thể nén chúng lại nữa dù đã cố hết sức. Cô cảm thấy như thể mình đang đứng trên rìa vách đá và nếu di chuyển thì cô sẽ rơi xuống vực thẳm.
Mason thấu hiểu nỗi đau đớn của Victoria. Khao khát không để bất cứ điều gì làm cô tổn thương cùng mong muốn bảo vệ cô dâng tràn trong anh. Nhưng trách nhiệm với gia đình và quyết tâm xây dựng mái nhà cho các em cũng mạnh mẽ không kém. Mason bị giằng xé giữa các cảm xúc trái ngược, và anh có cảm tưởng như mình bị chia làm hai nửa ...
Mọi chuyện tưởng như rơi vào bế tắc thì những bí ẩn dần dần lộ diện. Victoria cuối cùng cũng phải để Mason và các em của anh sống tại trang trại MM trong khi chờ đợi phán quyết của tòa án và cô không thể ngờ rằng người mà cô ngỡ là kẻ thù không đội trời chung ấy lại bảo vệ, cứu cô thoát khỏi mưu đồ giết hại hòng chiếm đoạt trang trại một lần nữa của chính anh trai cô.
Khởi đầu là hận thù cùng căm ghét, trải qua bao nhiêu khúc mắc, hiểu lầm, rồi cuối cùng sát cánh bên Mason, được anh chở che trong giây phút cận kề với cái chết, liệu Victoria có tiếp tục cuộc chiến giành quyền sở hữu trang trại, hay cô sẽ lắng nghe tiếng con tim mách bảo rằng Mason chính là người đàn ông của đời mình? Liệu hai người có tìm được một cõi bình yên sau bao biến cố, khổ đau, một nơi để trái tim trở về đích thực sau những tháng ngày chông chênh ấy?
Tác giả:
Dorothy Garlock là một trong những tác giả bestseller của NEW YORK TIMES, USA TODAY, WASHINGTON POST… Với trên 50 tác phẩm chủ yếu viết về mảnh đất miền Tây hoang đã được dịch sang 18 thứ tiếng, xuất bản ở 36 quốc gia cùng 20 triệu bản in trên toàn thế giới, Dorothy Garlock được mệnh danh là “Tiếng nói của đất mẹ Mỹ - The voice of America’s heart”.
Bà đã đạt được hơn 21 giải thưởng danh giá trong sự nghiệp văn chương đồ sộ của mình.
Là công tước thì phải chọn vợ một cách khôn ngoan... Leopold Dautry, công tước Villiers khét tiếng phóng đãng, phải cưới gấp và phải cưới một đám cao quý - nhưng những lựa chọn của anh thì…, trời đất, khá ít ỏi.
Con gái của công tước Montague, Eleanor, một cô gái xinh đẹp và thông minh. Nhưng chính cô lại tự vùi mình trong một dáng hình “lạc điệu”, lỗi mốt và quá già so với bản thân kể từ sau khi thất bại trong cuộc tình mà cô đã yêu bằng tất cả trái tim.
Sau thất bại của trái tim, với một lần “lỡ miệng”, cả giới quý tộc Luân Đôn đều biết tiểu thư Eleanor sẽ không cưới một ai có địa vị thấp hơn một công tước và… Cho đến tận bốn năm sau, công tước Villiers xuất hiện.Anh cần một người mẹ cho những đứa con hoang của mình, còn cô cần một người chồng là công tước. Họ bắt đầu có một giao ước…
Giằng xé giữa lý trí và đam mê, giữa trí tuệ và óc tưởng tượng, sự hấp dẫn ẩn giấu trong Eleanor dần dần khiến Villiers nhận ra mình sắp sửa phá vỡ mọi giao ước. Nhưng phải đến sau khi anh có mặt trong một vụ thách đấu mà một trong hai bên sẽ phải chết, đấu tranh vì danh dự của người phụ nữ anh yêu, thì rốt cục Villiers mới nhận ra rằng điều nguy hiểm nhất có thể không phải ở trong khu vực thách đấu...
Mà ở trong phòng ngủ. Và con tim.
“Anh muốn trở thành tất cả những gì em mong đợi. Nếu em không muốn một công tước thì anhsẽ không làm công tước nữa.”
Chỉ cần ngươi còn gọi ta Viêm nhi, ta sẽ vẫn là Viêm nhi của ngươi!”
Nước mắt cùng khuất nhục, không thể xóa nhòa nỗi đau tê tâm liệt phế. Đã lừa gạt ta mười sáu năm, vì sao ngươi không tiếp tục? Vì thành nghiệp lớn của bản thân, ngươi có thể dễ dàng đẩy ta vào sa mạc liên miên bão cát sao?
“Dù là Địa ngục chăng nữa, ta cũng sẽ cùng ngươi đọa lạc!”
Nam nhân là sinh vật vì tôn nghiêm cùng quyền lợi mà sống. Tình yêu, có thể chiếm mấy phần sức nặng đây?
Cho nên, khi ta đã cướp đi hết thảy mộng đế vương của hắn… Ta muốn đổ.
Thân là sủng phi nhất định phải thân kiều thể nhu, giọng nói thánh thót.
Thân là sủng phi nhất định phải phòng âm phòng mưu, chống chọi đả kích.
Thân là sủng phi nhất định phải kiêu ngạo ương ngạnh, trèo lên Hoàng Đế.
Một khi có người trêu chọc sủng phi.
Như vậy…
Ha ha –
[Tinh! Hoàng Đế cùng ngài lần đầu mây mưa, điểm mị lực +30. Đánh giá hữu nghị: thân ái, bạn không thuần khiết nha ~[ beep ——]]
“Cút!” Cô gái xoa thắt lưng, nghiến răng nghiến lợi.
Ps: đây là câu chuyện về một thiếu nữ đáng thương bị ném lên con đường mị hoặc quân chủ.
A.Beljaev được đánh giá là “một trong những người đặt nền móng cho loại truyện khoa học viễn tưởng Xô-viết”, với những tác phẩm như: Người bay Ariel, Người cá, Bột mì vĩnh cửu, Đầu giáo sư Dowel… Các tác phẩm đặc sắc của ông đều mang một nội dung xã hội sâu sắc, trong đó có cả tính khoa học, tính hấp dẫn và tính hài hước. Tác giả đã đề cập đến những vấn đề khoa học và kỹ thuật trong tương lai, chinh phục vũ trụ, sinh vật học, sinh lý học, y học ..v..v và có những dự kiến hết sức táo bạo.
Bột mì vĩnh cửu là sản phẩm “tự nở” bước ra từ phòng nghiên cứu của một nhà bác học đầy tâm huyết với quê hương. Để thử nghiệm, ông đưa cho một người đánh cá nghèo sử dụng với những lời căn dặn cẩn mật. Tuy nhiên, sáng chế chưa hoàn chỉnh của ông đã bị những người đánh cá nghèo sử dụng vô tội vạ, bị bọn đầu cơ trục lợi… và cuối cùng trở thành một thảm họa đe dọa sự tồn vong của toàn nhân loại. Nhà bác học phải đau đầu tìm cách hủy đi phát minh của mình, trong sự sục sôi căm hận của những người từng tung hô mình lên mây xanh…
Sau khi muội muội rơi xuống nước, tính tình bỗng thay đổi hẳn.
Nàng nghĩ đủ mọi cách để ngăn cản hôn ước của ta.
Suốt ngày quấn lấy ta, khuyên nhủ không dứt:
“Tỷ tỷ không nên lấy một kẻ ngốc như vậy.”
“Ngoài gương mặt tuấn tú ra thì Phương Vi An chẳng có điểm nào xứng với tỷ.”
“Phụ mẫu chỉ muốn trèo cao, đem tỷ gả đi như bán cho người ta.”
Trước kia, chính nàng không muốn gả, một mực khen ngợi hôn ước này đủ điều, nói bao nhiêu là lợi ích.
Giờ đây lại đổi giọng, thái độ quay ngoắt, nói ngược hoàn toàn.
Ta còn tưởng nàng thật lòng thương ta, nên nhẹ giọng an ủi rằng Phương Vi An là người tốt.
Nào ngờ, nàng lại lén chạy đến nhà họ Phương xin hủy hôn.
Cha mẹ nhà họ Phương nổi giận, lập tức cho người mời phụ mẫu ta đến nói chuyện.
Trước mặt song thân hai nhà, muội muội mặt đầy kiên quyết, lạnh lùng cất lời:
“Tỷ tỷ ta xứng đáng có được người tốt hơn. Phương công tử hoàn toàn không hợp với tỷ ấy. Nếu các người cứ khăng khăng muốn ép buộc…”
Nàng dừng lại, ánh mắt vừa nhẫn nhịn vừa kiên định:
“Vậy thì, ta thay tỷ tỷ gả đi.”
Tất cả mọi người sững sờ, cả sảnh đường chìm trong im lặng.
Ngay lúc ấy, ta bỗng nghe được một giọng nói khe khẽ, chan chứa mừng rỡ:
“Chờ gả qua đó rồi, đầu óc hắn ta khôi phục lại, thì người được hưởng phúc… chính là ta.”