Một tiểu thư của võ quán bị bố ra điều kiện trước sinh nhật năm 16 tuổi phải có bạn trai để sinh nhật làm lễ đính hôn. Nếu không cô sẽ bị ép gả cho vệ sĩ của mình. Cô ráo riết cho cuộc rượt đuổi của tình yêu của mình. Trên chặng đường đó cô gặp 2 chàng trai: 1 anh chàng hội trưởng của trường, 1 anh chàng có hoàn cảnh gia đình cực kì khó khăn, thậm chí phải làm thuê làm người yêu cho cô, khi được bạn giới thiệu. Tính rất ngọt ngào.
Cả hai đều rất đẹp trai, quyến rũ. Cô đã chọn chàng hội trưởng, làm tổn thương tới tình cảm của chàng trai nghèo. Anh ta quyết tâm bỏ đi du học cùng một cô nàng yêu chàng mê mệt. Song cô tiểu thư không thể mãi giấu lòng mình. Phút cuối trước khi chàng ra đi, cô tiểu thư nọ đã quyết giành lấy chàng trai. Liệu cô có tìm được hạnh phúc thực sự cho mình?
Tóm tắt truyện
“Có một cô gái. Có một chàng trai. Và họ yêu nhau.”
Đấy là cách đơn giản nhất mà một câu chuyện về tình yêu có thể được kể.
Nó có vẻ không thu hút độc giả cho lắm, vậy mà tại sao các nhà văn vẫn có thể tồn tại?
Bởi thứ họ hơn chúng ta, là khả năng tuyệt diệu khi thêm thắt tình tiết, thêm gia vị cho 3 câu văn đơn giản ấy, để mỗi câu chuyện tình yêu trở nên khác biệt, chẳng bao giờ nhàm tẻ và cũ kĩ. Đấy cũng chính là cách Mễ Mễ Lạp tạo ra Chàng trai ngọt ngào.
“Có một cô gái” – Mễ Mễ Lạp không chỉ có một cô gái mà còn tạo ra một cô gái khác thường.
Tiểu Vũ là tiểu thư độc nhất – người thừa kế duy nhất của một gia tộc giàu có, chỉ riêng điều này cũng khiến cô trở nên đặc biệt. Nhưng chẳng may thay, thứ mà cô được thừa kế không đơn thuần là một gia sản kếch xù mà là một võ đường bề thế đã trải qua 17 đời chủ nhân.
Người bố – chủ nhân thứ 17 của võ đường danh giá nọ – đã mù quáng tin tưởng con gái mình đến mức trao cho cô một trọng trách to lớn, đó là làm sao có thể đưa một chàng trai về ra mắt gia tộc trước khi cô bước sang tuổi 16. Chiến tích “thổ lộ với n chàng trai và không dưới n lần bị từ chối” đủ lừng lẫy để bạn bè nghĩ rằng cô gái này sẽ chẳng thể kiếm được một mối tình trước sinh nhật lần thứ 16 của mình.
Thế nhưng thật trớ trêu thay, khi cả thế giới quay lưng lại với ta thì vẫn luôn có một người đặt hết niềm tin vào ta.
“Có một chàng trai” – Mễ Mễ Lạp không chỉ có một mà là ba.
Một anh chàng là người tình trong mộng của Tiểu Vũ.
Một anh chàng là bạn thanh mai trúc mã và luôn sát cánh bên cô.
Một anh chàng đột nhiên xuất hiện trước mặt cô chỉ để kiếm một món tiền trang trải nợ nần.
Và cả ba chàng trai không hẹn mà cùng lúc bước vào cuộc sống của Tiểu Vũ để giúp cô giải bài toán éo le do ông bố bất thường đề ra.
Nhưng có vẻ như càng giúp thì họ càng làm mọi chuyện rối hơn tơ vò!
“Và họ yêu nhau” – Thế ư? Còn Mễ Mễ Lạp lại chẳng đời nào để cho câu chuyện của mình nhàm chán như vậy!
Thể loại: tình cảm, nhẹ nhàng
Anh yêu cô. Yêu cô từ 9 năm trước khi lần đầu nhìn thấy đôi mắt màu xám xinh đẹp kia ở tại buổi tan lễ của Ba, Mẹ của bạn thân của mình. Cô im lặng ngồi đó, đôi mắt màu xám vẫn như vậy đọng nước long lanh, cô khẽ ngước đầu lên nhìn trần nhà trống trãi, cố để những giọt nước chập chờn kia trôi ngược vào trong tim.
Anh yêu cô. Anh đã để cô được tự do chạy trốn bản thân cô đã 9 năm. Đã lâu như vậy, anh thật không đợi nỗi nữa, anh muốn cô là của anh, vĩnh viễn là của anh!
Anh yêu cô. Anh trân trọng cô như trân bảo quý hiếm, cầm trên tay sợ rớt ngậm trong miệng sợ tan chính là ví dụ cho những trân trọng và sủng cô đến tận trời của anh.
Một người nội tâm, trầm tính, ít nói, khuôn mặt nhìn hiền hòa dịu dàng nhưng luôn gây cho người khác cảm giác khó gần.
Một người lạnh lùng, ít nói, khuôn mặt luôn treo biển cấm "Chớ Đến Gần"
Họ đều vô tâm, nhưng rồi lại có một ngày, một ngày mà cả 2 người bọn họ không ngờ tới. Bên trong họ có một nỗi ích kỷ. Nhưng sự ích kỷ đó...lại là...
SỰ ÍCH KỶ NGỌT NGÀO!
Công: “A! Bảo bối! Thật thích thật thích! Hoa cúc của em thật tuyệt mà.”
Thụ: “…”
Công: “A được! Cứ như thế! Đúng là chỗ đó! Hút dùng lực hút! Ép khô anh đi!”
Thụ: “…”
Công: “A a a a a a a a, đến rồi đến rồi! Anh không được rồiiii”
Thụ: “…”
Công: “A, a, a ông xã chỗ đó của em thật đáng yêu thật thoải mái, thật sảng khoái”
Thụ: “…”
Công: “A a không được không thể tiếp tục cắm vào nữa! Kê kê của anh muốn hỏng mất!”
Thụ: “…”
Công: “Không cần không cần! Anh chịu không nổi!!!!”
Thụ: “…”
Công: “A a a a a a anh muốn bắn a a a a”
Thụ: “… Ừm”