Tác giả Cốc Hựu Tử

Bao Giờ Em Muốn Gả Cho Anh

Lượt Đọc:

0
Bao giờ em muốn gả cho anh

Tác giả: Cốc Hựu Tử

Độ dài: 37 chương

Thể loại: hiện đại, nữ truy

Chuyển ngữ: Vân, Thảo và một số bạn khác

Biên tập: Tặc Gia, Iris

Giới thiệu:

Chuyện xưa của Lương Thần có rất nhiều phiên bản, nhưng tất cả đều chỉ với một người.

Năm mười lăm tuổi, Lương Thần cầm micro đứng trên bục kéo cờ giữa sân trường: “Bạn Ngôn Tể Thời lớp 10/4 ơi, em thích anh lắm đấy. Phải làm sao bây giờ?”

Ngôn Tể Thời: …

Lương Thần của năm mười tám tuổi lang thang trên phố bao người đến người đi: “Anh biết hút thuốc hả? Anh đã có bạn gái chưa? Vẫn chưa yêu ai chứ?”

Ngôn Tể Thời: …

Hai mươi tuổi, Lương Thần lao vào một trường đại học hoàn toàn xa lạ: “Hay là em theo đuổi anh nhé? Em sợ chờ nữa anh bị người ta cướp mất thì làm sao bây giờ”.

Ngôn Tể Thời: …

Ngôn Tể Thời của năm hai mươi chín, anh nói: “Lương Thần, anh nghĩ anh sắp kết hôn rồi”.

Hai mươi sáu tuổi, cuối cùng Lương Thần cũng đã trưởng thành hơn, cô mỉm cười đáp lại: “Chúc mừng anh. Dù em không đến được nhưng chắc chắn em sẽ gửi tiền mừng”.

Ngôn Tể Thời lại nói: “Không mang tiền cũng được, chỉ cần em đến là được rồi. Cô dâu không tới thì hôn lễ biết tổ chức sao đây?”

Nhưng mà, sao lại là em? Sao lại là lúc này?

Ngôn Tể Thời đáp lại, bởi vì ngày tốt [1] giờ lành, thích hợp cưới gả.

[1] Ngày tốt: đồng âm với tên của nữ chính, Lương Thần
Chương 36
Nếu Thời Gian Có Tên

Lượt Đọc:

0
Độ dài: 43 chương – 1 NT
Edit: Jins
Poster: Pio
Giới thiệu ngắn gọn: Nam chính phúc hắc, chung tình.
Nhân vật chính: Diệp Thái Vi – Từ Trạm | Nhân vật khác: Từ Ánh Kiều – Tô Gia Dương – Phùng Viện

Người đàn ông nọ: Em thích quay lại thuở xưa, anh chấp nhận; em thích trốn tránh người cũ, anh chấp nhận; nhưng em không thích anh, anh không chấp nhận được.

Diệp Thái Vi (đại não thiếu dưỡng khí – ing): Chấp nhận gì?

Người đàn ông nọ (gầm gừ): Anh không phải đầu đất, cũng không phải hòn đá!

Diệp Thái Vi (vô cùng hoảng sợ): Vậy thì anh là…bánh bao?

Người đàn ông nọ (bất lực – ing): Đúng, anh là bánh bao, em ăn anh đi.

Tại sao có thể nói ra câu này?

“Người phàm thì em chỉ thích Trường An, thật sự là chỉ thích Trường An thôi.”

Cũng bởi thế, cô mới không nói cho người khác biết ——

Thật ra, chân tướng là, tình yêu của Diệp Thái Vi không ở những năm tháng tuổi trẻ, mà ở thuở thiếu thời.

Chương 44: Ngoại truyện: Ác mộng của Giang thiếu

Top 10 truyện tranh hot