“Anh thật sự không phải là người máy đúng không?”
“… Không phải.”
“Nhưng em có cảm giác anh chính là người máy.”
“Được rồi, anh chính là người máy.”
“… A a a! Rốt cuộc anh là gì? !”
“Anh là chồng em.”
Thành Chu, thường được mọi người gọi là lão Thành, năm nay 26 tuổi, bộ dạng vứt giữa đám đông cũng không có gì nổi bật, tính cách cực kỳ đoảng kèm theo là làm một công việc nhàm chán.
Bình thường là người làm chuyện vặt vãnh trong công ty, bỗng nhiên lại nhận được một chuyến đi Nhật Bản.
Đây là chuyện trong mơ sao? Làm gì có chuyện may mắn nhường này?
Đúng như dự đoán, Chu Thành đến Nhật liền bi ai phát hiện ra rằng mình đến thế nhưng không một ai đến đón.
Dùng vốn tiếng Nhật bập bõm của mình hỏi đường thì phát hiện ra rằng họ nói gì đều nghe không hiểu, cuối cùng khi mặt trời dần lặn thì hắn biết mình đã thực sự lạc đường. Vì vậy hắn đành qua đêm ở ngôi miếu, ai ngờ vừa mở balo thì phát hiện ra một tiểu quỷ đang cầm thức ăn của hắn trên tay ăn một cách ngon lành.
Từ lúc vác theo của nợ này thì hắn đã xui xẻo không biết bao nhiêu lần, bị tình nghi là kẻ giết người, bị người ta dùng ánh mắt "người cha vô lương tâm" để nhìn...thật đúng là thần xui xẻo nhìn trúng hắn mà.
Thể loại: Cổ trang, 1×1, khốn nạn công si tình thụ, ngược luyến tàn tâm, HE
Biên tập: Hà Hi, Trang Nguyen, Tiểu Quyên
Hiệu chỉnh: Lynn, Hà Hi.
Từng ngày trôi qua Mã Phu ở bên cạnh Lục Khí chắm sóc yêu thương hắn, chẳng những dạy hắn võ công mà ngay cả thân thể cũng tự nguyện dâng đi. Y không cầu điều gì cao sang chỉ mong một điều rằng Lục Khí mãi mãi nhớ đến y… chỉ như vậy là đủ…
Nhưng khi Lục Khí lớn lên y thay đổi tính cách đến khi công thành dành toại, áng hình xưa kia cũng một mực chôn vùi để sánh vai cùng giai nhân. Đem tất cả cảm tình biến thành tình cảm đơn phương, biến thành vọng tưởng của riêng mình Mã Phu…
Nữ tử mềm mại, nam tử chở che…Họ đi bên nhau là một bức tranh tuyệt mĩ.
Mã Phu thấy thống hận, sống mắt cay cay nhìn nét ôn nhu trên gương mặt kẻ bạc tình…Biểu tình đó, một lần thôi có thể nào dành cho y?
Lục Khí đối với Mã Phu là tình yêu, là sinh mệnh, là toàn bộ những gì y có thể có được…Không quản ngại gian lao, ôm hết đau thương vào mình cốt chỉ để một người quan tâm đến…
Kẻ si tình chạy mãi, chạy mãi theo sau một kẻ bạc tình…
…Cuộc tình này rồi sẽ đi về đâu…?
Biên tập: Bạch Biên Bức
Thể loại: hiện đại đô thị, mỹ công suất thụ, xuyên không (từ quá khứ tới hiện tại), nhất công nhất thụ, ngược luyến tàn tâm, kết thúc viên mãn.
Con phố nhỏ rất dài, kiến trúc hai bên phố nhỏ vì kết cấu, phong thái khác biệt tự nhiên lộ rõ nét cách biệt giàu nghèo. Hai đầu phố nhỏ là đường cái rất rộng, đường bên phía đông nam gọi là Đông Đầu, phía bên tây nam gọi là Tây Đầu.
Đông Đầu phố nhỏ, gần như ở phương bắc những căn nhà xoay về hướng nam là một công trình cổ chiếm hàng trăm mẫu đất, bên trong là đình đài lầu các, còn có cả cây cầu nhỏ bắc qua dòng nước, cây cối xanh um.
Tòa nhà cổ này tên là Lý Viên, nghe nói là nơi ở của quan lớn thời xưa. Lý Viên được quốc gia chọn làm trọng điểm cho công tác bảo hộ tài sản văn hóa, trong đó có một phần nhỏ được ngăn ra thành điểm du lịch của thành phố, phần lớn còn lại nghe nói vẫn do người đời sau dòng họ Lý quản lí.
Từ phố nhỏ nhón chân nhìn sang có thể thấy vài công trình cận hiện đại mới xây giữa những bức tường vây đỏ thẫm cao hơn trượng, giữa những um tùm bóng bóng cây xanh, nghe nói người đời sau nhà họ Lý sinh sống ở đó.