Sau nhiều năm xa cách, họ tái ngộ trong đám cưới của một người bạn. Khi còn học cấp 3, Trầm Nhứ từng là nhân vật nổi tiếng trong trường, các bạn học đến giờ vẫn trêu chọc vì cô từng mạnh miệng tuyên bố sẽ tán đổ Chu Hành trong vòng ba tháng.
Trước những lời trêu chọc đó, Trầm Nhứ chỉ lảng tránh không đáp. Khi cô rời đi, có người tò mò quay sang hỏi Chu Hành:
“Thế rốt cuộc cậu có bị tán đổ không?”
Người khác tiếp lời: “Chuyện đó còn phải hỏi à? Anh Hành đâu phải người dễ theo đuổi, chắc chắn là không thành rồi!”
Sau vài vòng rượu, người đàn ông nãy giờ chỉ im lặng nghịch bật lửa bỗng nhếch môi cười nhạt, giọng trầm thấp vang lên:
“Đã theo đuổi thành công.”
“…Nhưng rồi sau đó lại đá tôi.”
–
Sau khi đã làm lành, một ngày nọ, Trầm Nhứ vô tình lướt qua một diễn đàn, đọc được bài viết nói về Chu Hành:
“Nổi danh là nam thần trong giới, vừa lãng tử vừa phong trần, có vô số phụ nữ theo đuổi nhưng lạ một điều là bên cạnh anh trước nay vẫn chưa từng xuất hiện bất kỳ người phụ nữ nào.”
Đúng lúc ấy, Chu Hành bước ra từ phòng tắm, tóc vẫn còn ướt. Nhìn anh, sống mũi Trầm Nhứ chợt cay cay, cô khẽ hỏi:
“Tại sao vậy?”
Người đàn ông trầm mặc nhìn cô giây lát, sau đó không chút do dự kéo cô vào lòng, cúi xuống hôn thật sâu.
“Bởi vì Chu Hành yêu em.”
–
Thể loại: Gương vỡ lại lành / Nam chính tay là tay đua xe, phong trần nhưng chung tình x Nữ chính là phóng viên dịu dàng, trầm lặng
Lưu ý: Cả hai là mối tình đầu của nhau, không có người yêu cũ
Thời niên thiếu, Tô Ngộ từng trải qua một mối tình dang dở. Cô không ngờ rằng năm năm sau, tại văn phòng, lại tình cờ gặp lại mối tình cũ đó.
Trong văn phòng, đồng nghiệp cười giới thiệu: “Vị này chính là Phó tổng mới đến nhậm chức, cũng là sếp trực tiếp của cô.”
Chạm phải ánh mắt có phần lạnh lùng của người đàn ông, trái tim Tô Ngộ không khỏi giật “thót” một cái.
Nếu sớm biết trước năm năm sau Phó Tu Ninh sẽ trở thành sếp của mình, thì ngày ấy khi nói lời chia tay, cô nhất định sẽ chọn cách nhẹ nhàng hơn.
–
Về sau, có đồng nghiệp phát hiện ra chuyện hai người từng là người yêu cũ của nhau, họ liền kéo đến hóng chuyện, hỏi Tô Ngộ cảm giác khi làm việc cùng với bạn trai cũ là thế nào.
Tô Ngộ nhìn về phía góc khuất nơi hành lang, thờ ơ đáp: “Chuyện qua rồi, ngựa tốt không quay đầu ăn cỏ cũ.”
Huống chi, đây lại là người.
Đêm đó, trong văn phòng yên tĩnh không một bóng người, người đàn ông cao lớn giữ chặt cô trước bàn làm việc, gương mặt lạnh lùng chất vấn: “Thật sự là chuyện đã qua rồi sao?”
Tô Ngộ: “Ngựa tốt không quay đầu ăn cỏ cũ là câu anh từng nói mà. Phó tổng không quên chứ?”
“Không quên nhưng tôi đổi ý rồi.”
Ánh mắt người đàn ông tối sầm lại, anh giữ chặt cằm cô, từng chút từng chút hôn xuống: “Bây giờ thứ tôi thích nhất chính là ăn cỏ cũ.”
–
Tô Ngộ tự thấy bản thân từ nhỏ đến lớn cũng coi như là học giỏi, cũng có thành tích nổi bật, chỉ số IQ và EQ trong số bạn bè đồng trang lứa không phải là xuất sắc nhất nhưng cũng vượt trội hơn mức trung bình. Thế nhưng mỗi khi đối đầu với Phó Tu Ninh, cô đều cảm thấy thua thiệt.
Tô Ngộ vốn là người hiếu thắng, mỗi lần nghĩ đến chuyện này lại không khỏi cảm thấy có chút thất bại.
Với trí thông minh và thủ đoạn của Phó Tu Ninh, nếu anh ta thực sự muốn tính kế ai, e rằng chẳng ai có thể thoát được.
Một lúc sau, Tô Ngộ đột nhiên nghiêng đầu nhìn về phía Phó Tu Ninh, nói: “Phó Tu Ninh.”
Phó Tu Ninh: “Hả?”.
“IQ của anh cao quá, em muốn đổi bạn trai.”
Phó Tu Ninh khẽ cười, một tay đặt lên vô lăng, giọng điệu nhàn nhạt: “Đời này em không có cơ hội đó đâu.”
“……”
–
Không phải vì sắc dục hay cân nhắc lợi hại mà chỉ vì tôi thực sự yêu em..
Nhân vật: Dịu dàng cố chấp x Lạnh lùng cứng rắn
Thể loại: Đôi bên đều là mối tình đầu của nhau, trưởng thành, gương vỡ lại lành, chênh lệch địa vị, người trên cúi đầu.