Tác giả Đồ Dạng Tiên Sâm

Vờ Ấu Trĩ

Lượt Đọc:

0
Tác giả: Đồ Dạng Tiên Sâm

Tran / Editor: AI_Atiso

Beta: AI_Bán Nguyệt Diệp

Thể loại: Gương vỡ lại lành, Hiện đại, HE, Hài hước, Nhẹ nhàng, Duyên trời tác hợp, Nghiệp giới tinh anh, Thanh mai trúc mã, Sủng Ngọt, Thiên chi kiêu tử

Giới thiệu:

Các đồng nghiệp trong hệ thống công an và kiểm sát đều từng nghe nói không ít thì nhiều rằng Viện Kiểm sát có kiểm sát viên họ Dụ, bên công an có cảnh sát Hạ, mặc dù hai người đều còn trẻ nhưng lại phối hợp vô cùng ăn ý trong công việc, chỉ cần hợp tác phá án thì dù làm ít cũng sẽ lập được công to.

Nhưng họ lại như chó với mèo, ngoài công việc thì trong tất cả những dịp khác họ đều là từ trường không hợp nhau, suốt ngày cau có với nhau.

Hôm nay, hai bên cùng ăn một bữa cơm, mọi người đều trò chuyện thỏa thích, sau ba tuần rượu thì bắt đầu chơi trò nói thật.

—— “Người yêu cũ là người thế nào?”

Đúng vào lúc mọi người cho rằng Dụ Ấu Tri sẽ uống rượu thay cho câu trả lời thì cô lại đáp:

“Dễ quạu, thích nhìn người bằng lỗ mũi, kiêu căng ngạo mạn, tự cao tự đại, thiếu những trận đòn nhừ tử của xã hội…”

Để mà nói xấu người yêu cũ thì luận văn dài tám trăm chữ cũng chưa chắc đã đủ.

Đồng nghiệp tò mò hỏi: “Vậy nếu ngày xưa có thể nhìn lọt vào mắt thì chung quy vẫn phải có ưu điểm chứ nhỉ?”

Dụ Ấu Tri nghĩ ngợi một lát, miễn cưỡng nói: “Trông cực kỳ đẹp trai.”

Chai rượu lại được chuyển tới chỗ Hạ Minh Sầm.

Cũng lại là một loạt những lời nói xấu không hề trùng lặp: “Trong ngoài không đồng nhất, giả tạo, nội tâm u ám…”

Hỏi tới ưu điểm, Hạ Minh Sầm im lặng suy nghĩ rất lâu rồi mới lạnh nhạt nói: “Trông cũng được.”

Các đồng nghiệp hiểu rõ nhưng không vạch trần, nói trắng ra thì chính là hai kẻ u mê ngoại hình.

*

Sau đó lại uống thêm rất nhiều rượu, đồng nghiệp đứng dậy đi vệ sinh, lại vô tình trông thấy hai người đang cãi nhau trên hành lang. Nội dung cuộc tranh cãi như sau:

“Nội tâm của em u ám á? Nội tâm cả nhà anh mới u ám ấy.”

Người đàn ông nhìn chằm chằm vào dáng vẻ say rượu của cô, tựa vào tường, ôm ngực cười lạnh nói: “Anh dễ quạu á? Người cãi nhau một lần mà dỗ dành cả một tuần vẫn không dỗ được là ai hả?”

Đồng nghiệp: “…”

Hình như đã phát hiện ra bí mật động trời gì đó rồi.

Không ai biết trong những năm tháng niên thiếu, họ đã từng trao nhau tất thảy ngây ngô và nồng cháy, nhưng mỉa mai thay, hình như bây giờ chỉ có một mình anh vẫn còn đắm chìm trong tình yêu ở quá khứ.

Nham hiểm giả thanh cao x lòng dạ đen tối vờ làm thỏ trắng.

Câu chuyện về cậu chủ nhỏ thanh cao ngoài miệng nói “Tôi không yêu, tôi không yêu” nhưng cơ thể vẫn yêu đến chết đi sống lại.

Truyện được kể đan xen giữa thời còn đi học và sau khi đã đi làm của nhân vật chính, tiêu đề những chương kể về thời đi học sẽ đánh dấu *.

[Gỡ mìn]:

Cửu biệt trùng phùng! Gương vỡ lại lành! Truyện cẩu huyết lại lộn xộn rề rà! Không phải trầy trật theo đuổi vợ nhưng khá ngược nam chính, các tình yêu đọc truyện thích nam chính hơn thì cẩn thận khi vào đọc.

Anh em gây hấn vì tình yêu. (Tôi biết là rất cũ kỹ, cho nên tôi mới xếp vào chỗ gỡ mìn.)

Ngày trước, cả nam lẫn nữ chính đều không hay nói, chính là kiểu mạnh miệng hạng vô địch đến mức trời sập thì dùng miệng đỡ.

Từ nhân vật chính đến nhân vật phụ đều không có mấy ai bình thường.

Một câu tóm tắt: Chỉ cần mặt dày thì gương vỡ cũng có thể lành!

Lập ý: Chính nghĩa sẽ không vắng mặt.

**Nhân vật chính: Dụ Ấu Tri x Hạ Minh Sầm.
Chương 110: C110: Chương 110
Xin Đừng Trèo Cao

Lượt Đọc:

0
Năm thứ hai sau khi kết hôn, chồng ngoại tình.

Thư Thanh Nhân phát huy đầy đủ tố chất của một thiên kim tiểu thư kiêm một phu nhân, dùng giá tiền cao ngất ngưởng để mua lại ảnh chụp của chồng và bồ nhí từ tay paparazzi.

Tin tức sốt dẻo về cuộc liên hôn hào môn này không những không ồn ào lên mà còn bị vị Tống phu nhân trẻ tuổi này giải quyết gọn gàng trong một nốt nhạc.

Tuy ngoài miệng mọi người khen ngợi cô là “giải quyết vấn đề nhanh nhạy”, nhưng thật ra trong lòng đều cười nhạo cô nhu nhược xui xẻo: “Nhà mẹ ruột có nhiều tiền thì sao chứ, chẳng phải cũng lấm la lấm lét che đậy tội lỗi của chồng mình hay sao?”.

Mấy tháng sau, hôn sự giữa hai nhà Tống Thư bị phá vỡ.

Nghe nói Thư Thanh Nhân dùng những bức ảnh mình mua được làm bằng chứng, mạnh mẽ tiêu diệt khối tài sản trị giá hàng trăm triệu của Tống thị bao gồm bất động sản, cổ phiếu, cửa hàng và các hợp đồng làm ăn.

Mọi người: “…”

***

Buổi đấu giá Sotheby’s tổ chức một năm một lần ở Hồng Kông.

Thiếu gia vừa ly hôn không lâu của Tống thị cũng tham dự, lớn tiếng tuyên bố với truyền thông rằng sẽ đấu giá cho bằng được viên kim cương “Ngôi sao hồng” 59.6 cara.

Nghe đồn là dùng để theo đuổi vợ trước.

Trong hội trường buổi đấu giá, Tống thiếu ra giá 7100 vạn đôla nhưng cuối cùng vẫn không địch lại thế lực của đại gia địa ốc Berlin ở Hồng Kông đột nhiên nhảy ra cướp viên kim cương.

Trong buổi tiệc rượu sau đó, Tống Tuấn Hành tìm thấy đại gia ấy, Thẩm Tư Ngạn.

“Vợ tôi luôn thích viên kim cương này, nên tôi mong Thẩm tổng giúp cô ấy hoàn thành ước nguyện, tôi đồng ý mua với giá cao hơn.”

Thẩm Tư Ngạn nhấm nháp ly rượu vang đỏ trong tay, giọng điệu lười biếng: “Không may là bạn gái của tôi cũng rất thích cái này, vậy đành để cho Tống thiếu thất vọng rồi.”

***

Một năm sau, Thư Thanh Nhân tổ chức một bữa tiệc sinh nhật.

Tống Tuấn Hành nhìn người vợ cũ vẫn luôn tỏa sáng của mình có đeo một chiếc nhẫn ở ngón tay giữa. Mà chiếc nhẫn ấy lại là viên kim cương “Ngôi sao hồng”.

“…”

Sau khi tiệc sinh nhật kết thúc, Thư Thanh Nhân gỡ chiếc nhẫn trả lại cho chủ của nó.

Thẩm Tư Ngạn giật giật mí mắt, cười nhạo hai tiếng: “ Thư Thanh Nhân, em giỡn với anh đúng không?”

Thư Thanh Nhân: “Nếu anh không dùng thì bán lại cho em cũng được.”

“Ông đây thiếu chút tiền nhỏ nhoi ấy của em sao? Ông tặng em một viên kim cương lớn như vậy, lẽ nào em không hiểu có ý gì sao?”

“…”

***
Lời tác giả:

1. Là một hành trình theo đuổi lại vợ cũ rất khó khăn/ hơn nữa theo đuổi không được / nam phụ biến thành nam chính/ nam nữ đều xấu xa / có nhiều tình tiết cẩu huyết
2. Phần ngọt sẽ nhiều hơn, hãy lãng mạn lên một chút. Tôi chỉ muốn viết về hành trình theo đuổi vợ gian nan của một người đàn ông mà thôi, không theo khuôn mẫu và không phản ánh điều gì cả.
3. Nếu nội dung có làm cho mọi người khó chịu thì cho phép tôi xin lỗi, mong là mọi người sẽ tìm được truyện mà mình thích.
4. Nếu như mọi người drop cũng không sao, cảm ơn sự hợp tác của mọi người.
Chương 83: Chương 83
Nữ Thần Thuộc Tính Nữ Phụ

Lượt Đọc:

0
Tên Hán Việt: Nữ thần thuộc tính nữ xứng mệnh

Tác giả: Đồ Dạng Tiên Sâm

Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, HE, ngọt sủng, showbiz, nhẹ nhàng, đô thị tình duyên, duyên trời tác hợp, 1vs1.

Editor: Đường Mật

Văn án*:

Ảnh đế mỹ nhân khí chất xuất trần thích giả heo ăn thịt hổ x nữ vương khí chất nhưng nội tâm đơn thuần thiếu nữ

Đại! Nữ! Chủ!

Không muốn đọc thì không cần đọc

( văn án của tác giả có nhiêu đó đó.)

Một câu tóm tắt: Nữ diễn viên chuyên trị nữ phụ phản diện VS ảnh đế cổ trang.

Từ khóa tìm kiếm: 

Vai chính: Ôn Oanh, Lâm Tự Ngôn

Vai phụ: nhân vật đi mua nước tương~
Chương 23: C23: Hẹn hò ở paris 3
Cô Ấy Và Vị Trí Đứng Đầu Tôi Đều Muốn

Lượt Đọc:

0
Tên trên thẻ mượn sách, thật sự là tên của cậu ấy sao? Sao tôi lại có trực giác, cái tên mà cậu ấy viết trên tấm thẻ đó, hẳn là tên của cậu ——《Thư tình》

Tư Dật tự giới thiệu: “Tôi kêu Tư Dật, Tư trong tư pháp, Dật trong Cố Dật Nhĩ”

Có được cái tên tương đồng với em, mỗi một nét bút, đều là tình ý sâu đậm dành cho em.

***

Nam nữ chính không muốn yêu đương, chỉ muốn làm ba ba.

Phiên bản ngọt sủng

Màn đêm đầy sao, bóng hai người kéo dài trên mặt đất, không ai để ý tới ai cũng không ai muốn nhận thua nhưng cuối cùng vẫn nghe cậu thở dài một tiếng: “Nhĩ Đóa, tớ cảm thấy tớ sắp chết.”

Cô bĩu môi, không để ý đến cậu.

“Tớ chọc giận một tiểu tiên nữ.” Cậu có chút khổ sở, “Ông trời nhất định sẽ trừng phạt tớ.”

Phiên bản điên rồ:

Thành phố Thanh Hà năm nay có hai Trạng Nguyên trong kỳ thi cấp ba, mối quan hệ của hai Trạng Nguyên trong mắt các bạn học vẫn luôn là một bí ẩn cho đến một ngày.

“Mẹ nó, tớ vừa nhìn thấy hai người đi về phía rừng cây nhỏ! Yêu sớm thật rồi! Mau đi chụp ảnh đi!”

Trong rừng cây nhỏ, dưới tán cây đa, nam sinh ấn nữ sinh lên thân cây ánh mắt sáng quắc, trầm mặc thật lâu sau, ngữ khí trầm thấp: “Gọi ba ba đi.”

Quần chúng ăn dưa: Sorry?????

Phiên bản trưởng thành:

Thanh quý như bác sĩ Tư, một thân áo blouse trắng, mặt mày tinh xảo, không dính khói lửa phàm tục, được coi là bông hoa của khoa ung bướu, rất được đồng nghiệp nữ và bệnh nhân nữ yêu thích, cho đến một ngày có người nhìn thấy bác sĩ Tư như đang làm nũng áp mặt vào chỗ xương quai xanh của một người phụ nữ:

“Nhĩ Đóa, mấy ngày em đi công tác anh ngoan lắm.”

***

Sau khi khai giảng, hai Trạng Nguyên được phân vào cùng một lớp.

Thiếu niên thiếu nữ 15 tuổi, nam tuấn tú đĩnh đạc, lạnh lùng cao ngạo, nữ mặt mày tinh xảo, đoan trang hào phóng.

Nhưng một núi không thể có hai hổ ——

Mọi người nhìn vào thì thấy bọn họ như thế này:

“Tiếng Anh còn không thi nổi 140 điểm? Cùi bắp.”

“Mấy cái đề toán này, một phút tôi có thể làm mười mấy đề, phế vật.”

“Nếu lần này tôi đứng đầu, cậu phải gọi tôi là ba ba.”

“Ông đây toán học với vật lý lúc nào cũng đứng đầu, ai cho cậu mặt mũi chiếm tiện nghi của tôi?”

—— Trừ phi hai con hổ này một đực một cái.

Sau lưng mọi người, bọn họ là như thế này:

Trong rừng cây nhỏ của trường, dưới tán cây đa.

Tư Dật ấn cô lên thân cây, ánh mắt sáng quắc:

“Nhĩ Đóa, chúng ta yêu sớm đi.”

Thiếu nữ bị gọi là Nhĩ Đóa, ánh sáng trong mắt lóng lánh, đôi môi như cánh hoa kiều diễm ướt át, khiến người muốn hái.

Trong lòng cậu ngứa ngáy khó nhịn, muốn cúi xuống hôn lên môi cô.

Sau đó trời đất quay cuồng, cậu bị cô đè ngược lại dưới tán cây.

“Được, gọi một tiếng ba ba trước đã.”

“????”
Chương 108: Trạm cuối - Hoàn chính văn

Top 10 truyện tranh hot