Tác giả Giảo Xuân Bính

Mong Rằng, Em Ở Bên Cạnh Anh

Lượt Đọc:

0
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Gương vỡ lại lành, Thiên chi kiêu tử.

Tác giả khắc họa lại hình ảnh của một Lệ Khôn đã được 35 tuổi là một con người mạnh mẽ rắn rỏi, tư thái cuộc sống hiên ngang

Một con người nhiều ưu điểm vậy mà lại có một truyện thất bại lớn nhất chính là: "Từng bị một  cô gái nhỏ 19 tuổi lừa tấm chân tình, lại còn mất thân."

Năm 2017, hai người họ gặp lại nhau

Nghênh Thần vẫn xinh đẹp như thuở ban đầu, nhiệt tình như cũ:

"Đội trưởng, anh ăn bánh kem không?."

"Đội trưởng, anh có bạn gái chưa?"

"Đội trưởng, số điện thoại của em vẫn chưa đổi đâu."

Lệ Khôn không thể nhịn được nữa, đẩy cô dựa trên tường --

"Lớn rồi phải không, đủ năng lực rồi?"

*

Sau mấy năm chia tay đó, Lệ Khôn nhận nhiệm vụ khắp thế giới.

Vào sinh ra tử, họa phúc không biết.

Các anh em chiến sĩ hay hỏi anh: "Anh Lệ, anh muốn làm gì nhất?"

Lệ Khôn cười, không đáp...      

Là muốn trở lại bên cạnh cô tới phát điên.
Bách Niên Hảo Hợp

Lượt Đọc:

0
Văn án 1

Sau khi Triệu Tây Âm và mối tình đầu chia tay, mối tình đầu ra nước ngoài.

Cô gả cho Chu Khải Thâm, trở thành bà Chu.

Chu Khải Thâm là mộng đẹp thành thật.

Song lại chịu cái danh chen chân vào tình cảm mà những năm qua dù có rửa cũng không tài nào sạch.

Một cuộc hôn nhân sống say chết mộng(*) chưa tới hai năm.

Chu Khải Thâm và Triệu Tây Âm ‘một phách hai tán’ (**) ly hôn.

Cùng năm đó, Mạnh Duy Tất quay về Bắc Kinh.

Có người trêu chọc anh hỏi, Chu lão đại nhìn thấy vợ trước và mối tình đầu thành đôi thành cặp dưới mí mắt thì có cảm giác gì?

Chu Khải Thâm dúm điếu thuốc trong tay, cười đến thản nhiên mà không sợ

… tim thật đau.

(*) 醉生梦死: Nôm na là sống trong cơn say, chết trong cơn mơ, hòng ám chỉ trạng thái của những người uống say hoặc nằm mộng, cứ mê mê mang mang. Hán – Việt là ‘Túy sinh mộng tử’.
(**) 一拍两散: Hán – Việt ‘Nhất phách lưỡng tán’ nôm na là chỉ những chuyện hoàn toàn cắt đứt xem như chưa có gì xảy ra
.
____________________

Văn án 2:

Chu lão đại: Tôi từng đi lính, từng tán gái, thích đứng trước cửa sổ sát đất trước giường lớn vào hai giờ sáng châm một điếu xì gà, nhưng tiểu Triệu biết, tôi là một người đàn ông tốt.

Triệu Tây Âm: Em không muốn biết.

#Mối thù đoạt vợ không đội chung trời của cẩu nam nhân họ Chu#

#Sau ly hôn tôi vẫn còn yêu em#

#Hôm nay Chu Khải Thâm phục hôn sao#

#Ôi thần linh ơi tuesday là đàn ông#

【Chú thích:
  1. Chu Khải Thâm x Triệu Tây Âm, kết HE.
  2. Đây là một câu chuyện máu chó, vừa vô vị vừa chậm nhiệt, gương vỡ lại lành.
Tag: Đô thị tình duyên, nghiệp giới tinh anh, dốc lòng nhân sinh.

____________________

Giải thích nhan đề truyện:

(*) 百年好合 – Bách niên hảo hợp: Là một lời chúc phúc cho những đôi vợ chồng mới cưới, cầu mong tình cảm lâu dài tốt đẹp. ‘Bách niên hảo hợp’ còn được gọi tắt là ‘bách hợp’ một tên gọi khác của loài hoa Lily – loài hoa tượng trưng cho hạnh phúc và sơ tâm. Người Trung Quốc tin rằng hoa Bách hợp mang đến sự may mắn, bởi vì cái tên ‘Bách niên hảo hợp’ mà hoa Bách hợp thường được dùng trong các đám cưới Trung Quốc.

Câu chúc đi đôi thường là: Bách niên hảo hợp – Vĩnh kết đồng tâm.
(Trăm năm hòa hợp – Đồng tâm kết mãi.)
Chương 101
Xin Em Ở Lại Bên Anh

Lượt Đọc:

0
Trong ba mươi năm cuộc đời của Lệ Khôn.

Điều thất bại nhất chính là khi còn trẻ bị một cô gái nhỏ 19 tuổi lừa tình, còn lừa mất luôn cả thân.

Năm 2017, hai người gặp lại. Nghênh Thần vẫn thông minh, xinh đẹp như xưa, vẫn nhiệt tình như cũ:

“Đội trưởng, anh ăn bánh kem không?”

“Đội trưởng, anh có bạn gái chưa?”

“Đội trưởng, số điện thoại của em vẫn không đổi nha”

Lệ Khôn thông thể nhịn được nữa, đem cô đẩy đến trên tường ——

“Trưởng thành rồi, có năng lực rồi đúng không, hửh?”

*

Những năm xa cách kia, Lệ Khôn điên cuồng làm nhiệm vụ. Vào sinh ra tử, không biết đâu là họa, đâu là phúc.

Các chiến sĩ nhỏ hỏi: “Lệ ca, điều anh muốn làm nhất là gì?”

Lệ Khôn cười, không đáp:

Là muốn trở lại bên cạnh cô ấy đến phát điên lên được.
Chương 71: Phiên Ngoại 4: Đường Kỳ Sâm
Chúng Ta Kết Hôn Thôi

Lượt Đọc:

0
Giới thiệu:

Trác Dụ không phải quân tử mà cũng chẳng dính dáng gì đến cái gọi là lịch thiệp.

Ngày hôm đó đưa người đến “Giản Yên” để lấy sườn xám, bên trong tiệm không có người, mãi mới có một âm thanh dịu dàng ấm áp từ sau cánh cửa vang lên: "Xin chào, anh Trác."

Trác Dụ xoay lại, đây là lần đầu tiên anh gặp Khương Uyển Phồn.

Điếu thuốc trên tay quên cả châm lửa, lời nói đến bên miệng cũng không còn nhớ để thốt ra.

Trong lòng Trác Dụ nảy sinh một suy nghĩ…

Đời này của anh không xong rồi.

Thợ thêu thủ công mỹ nghệ x Tổng giám đốc không ngang tàng hống hách lắm.

Vừa gặp đã yêu. Từ đeo đuổi chết đi sống lại cho tới kết hôn sinh sống được như ý nguyện.

Thiên về cuộc sống hằng ngày. Nam chính không hoàn hảo. Kết hôn trước, sau lại càng yêu hơn?

[Hy vọng em không bị thói đời quật ngã, mãi mãi có lập trường riêng.

Còn khi đứng bên cạnh anh, có thể sống như một cô gái thuần khiết, rạng ngời.]

Tag nội dung: Ngọt ngào, nghiệp giới tinh anh.

Nhân vật chính: Khương Uyển Phồn, Trác Dụ.

Nhân vật phụ: Tạ Hựu Địch, Trác Di Hiểu, Khương Vinh Diệu, Hướng Giản Đan.

Một câu giới thiệu đơn giản: Nam chính đắm chìm trong tình yêu dành cho vợ.

Dàn ý: “Kế thừa cơ nghiệp trăm năm, người thông tuệ ắt rạng danh xa gần.”

Top 10 truyện tranh hot