Cho đến khi, Lãng Tử cưới vợ, Tiến Phương mới nghĩ rằng mình thực sự hết cơ hội. Cô thất tình, nhưng không buồn bã, chán nản như bao cô gái khác, cái kiểu thất tình của Tiến Phương khá đặc biệt, cô mở chiến dịch “Lạnh lùng và kiêu hãnh” để chứng minh cho Lãng Tử thấy anh ta sai lầm vì đã không chọn cô. Và cô đã thành công ngoài mong đợi.
Sau rất nhiều nỗ lực, Tiến Phương và Lãng Tử cũng đã đến được với nhau. Nhưng tình yêu của họ không được bao lâu thì tan vỡ. Tiến Phương lại trở về với con người thật của mình, vui vẻ, ương ngạnh, tưng tửng nhưng đã có nhiều suy tư hơn. Bên cạnh cô, “oan gia” Hoành Tá Tràng vẫn không ngừng gây rắc rối và anh chàng xấu trai “ Hăng-rô” Nguyễn thì không ngừng tán tỉnh làm cô nhiều phen đau đầu nhức óc. Tiến Phương cuối cùng cũng tìm thấy tình yêu của mình bên một người xứng đáng. Không những thế, cô đã khiến cho Cục Kẹo – một cô gái yếu đuối, người luôn theo đuổi Hoành Tá Tràng có cái nhìn khác đi về cuộc sống, cô đã bồi đắp cho Cục Kẹo lòng yêu cuộc sống, sức mạnh để vượt qua nỗi buồn để tiến lên.
"Này, sau này bà hãy yêu một người đàn ông luôn chờ để đội và cài quai mũ bảo hiểm cho bà nhé!”
“Tại sao?”
“Vì người ấy sẽ coi sự an toàn của bà trên tất cả mọi thứ.”
“Ừ!”
Diệu Lam leo lên xe, Đông Phong ngoái lại nhìn cô rồi lặng lẽ nổ máy. Nhưng cậu đột nhiên dừng lại.
“Này, còn nữa, sau này bà hãy yêu một người đàn ông dù đang đói nhưng vẫn kiên nhẫn ngồi nhìn bà ăn hết mọi thứ trên mâm mà không ca thán lời nào nhé!”
“Sao lại thế?”
“Vì chỉ cần bà no, người ấy sẵn sàng chịu chết đói.”
“Ý ông là tôi ăn hết phần của người khác chứ gì?”
“Không, ý tôi là thằng ngu kia quá sĩ gái.”