Tác giả Khương Ti Chử Tửu

Thập niên 80: Người Chồng Hung Dữ Là Người Xuyên Từ Cổ Đại Đến

Lượt Đọc:

0

Tạ Tiểu Ngọc đã trọng sinh, trở lại đúng khoảnh khắc đang trên đường đi đăng ký kết hôn với Diệp Hành Chu.

Rất nhiều người khuyên cô:

“Phúc Sinh hung dữ lại lạnh lùng, một ngày nói không nổi một câu, anh ta bị bệnh đấy. Lấy anh ta, đời cô coi như xong.”

Cũng có người chờ xem trò cười: Nữ thanh niên trí thức xinh đẹp nhất làng, từ bỏ cơ hội về thành phố, lại đi lấy một kẻ vừa lạnh lẽo vừa dữ tợn như Diệp Hành Chu, chết thảm cũng đáng đời.

Sau này, Tạ Tiểu Ngọc mới biết, Diệp Hành Chu là người xuyên từ cổ đại đến.

Anh mắc chứng rối loạn nhận thức, không biết cách giao tiếp với người khác.

Sau khi sống lại, Tạ Tiểu Ngọc quyết định sẽ dành cho đứa trẻ đến từ vì sao này tình yêu thương tốt nhất.

Cô dùng đồ ăn ngon từng chút một chữa lành Diệp Hành Chu:

“Phúc Sinh, chân giò hầm xì dầu ngon không?”

Tai Diệp Hành Chu đỏ bừng.

Ở thế giới trước kia, ai ai cũng gọi hắn là quái vật.

Chỉ có Tạ Tiểu Ngọc nói:

“Phúc Sinh là giỏi nhất, Phúc Sinh là đứa trẻ đến từ các vì sao.”

---

Tag nội dung: Trọng sinh, ngọt ngào

Tóm tắt một câu: Bận rộn làm nông thời kỳ những năm tám mươi.

Chủ đề: Yêu thương có thể chữa lành tâm hồn

Nhân vật: Tạ Tiểu Ngọc, Diệp Hành Chu (tên trên giấy tờ) - Phúc Sinh (tên ở nhà)

Chương 91: Hết
Thập Niên 80: Trọng Sinh Làm Cô Vợ Nhỏ

Lượt Đọc:

0

Văn án nữ chính:

Khương Từ vào núi hái hạt dẻ, lại lạc đường vào sâu trong đó, rồi bị người ta đẩy từ sườn núi xuống.

Cố Thanh Xuyên đã cõng cô đi suốt sáu tiếng không nghỉ, đưa cô đến bệnh viện cấp cứu.

Vậy mà đám người kia lại vu oan cho Cố Thanh Xuyên là nhân lúc cô hôn mê rồi giở trò đồi bại. Trước khi cô kịp tỉnh lại để làm chứng rửa sạch tội danh cho anh, thì chính cô lại bị người ta tố cáo đầu cơ trục lợi và phải ngồi tù mấy năm.

Khi Khương Từ mãn hạn tù, những người thân gọi là ruột thịt chẳng một ai đến đón, chỉ có Cố Thanh Xuyên xuất hiện.

Sau này, người đàn ông đó trở thành đại phú hào số một Tần thành, cho cô mười năm hạnh phúc nhất đời.

Lúc cô hấp hối, anh đau đớn đến tan nát cõi lòng, hỏi cô đời này còn điều gì tiếc nuối.

Cô gắng gượng một hơi, nói:

“Năm đó em rơi xuống sườn núi, anh đã cõng em đến bệnh viện. Giá như em tỉnh lại sớm hơn thì hay rồi, anh đã không phải ngồi tù oan mấy năm trời.”

Khương Từ nói xong thì nhắm mắt, lúc mở mắt ra đã quay về mười lăm năm trước.

Chỉ một tiếng nữa thôi, người đàn ông kia sẽ bị kết tội lưu manh.

Khương Từ rút ống truyền nước:

“Cố Thanh Xuyên, anh đợi em.”

Kiếp này cô sẽ tỉnh lại sớm hơn, ân phải báo, oán phải trả.

*

Văn án nam chính:

Cô em gái út xinh đẹp nhất nhà họ Khương bị người ta đẩy xuống núi, không chết, mà còn trọng sinh.

Sau đó vận may liên tiếp ập đến, lại còn trở thành vị hôn thê của Cố Thanh Xuyên.

Cậu thiếu niên nghèo khổ, tính tình cứng rắn chạy tới đòi hủy hôn, ai ngờ vị hôn thê xinh đẹp giàu có như phát điên, hôn cậu một cái, còn đòi cho cậu vào ở rể.

Thiếu niên hoảng loạn bỏ chạy, thề phải kiếm thật nhiều tiền cưới được bạch phú mỹ, tuyệt đối không làm chàng rể ăn nhờ ở đậu.

Về sau, thiếu niên sa cơ lỡ vận năm nào trở thành đại lão thương giới, nhưng lại phát hiện tài sản của vị hôn thê lúc nào cũng hơn mình một con số 0.

Cố Thanh Xuyên cuống rồi, nếu cứ tiếp tục thế này, không chỉ không được ở rể, mà e là đến vợ cũng chẳng cưới được…

(Cái văn án nam chính này là lừa tình đó 🙃)

---

Tag nội dung: Trọng sinh, vả mặt, sảng văn, niên đại văn, nhẹ nhàng.

Chương 99: C33.4 (Hết)
Thập Niên 80: Xuyên Thành Tiểu Bảo Mẫu

Lượt Đọc:

5

Sau khi khôi phục kỳ thi đại học và thực hiện cải cách mở cửa, Tần Viêm đã bắt kịp thời cơ tốt. Đáng tiếc, số phận của anh không may mắn, trước thềm kỳ thi đại học anh gặp tai nạn xe và bị liệt, từ biệt giấc mơ đại học, ngày càng gầy yếu.

Mẹ của Tần Viêm lo lắng đến mức nói rằng ai có thể sinh con cho con trai bà, bà sẽ tặng gia đình đằng gái một căn tứ hợp viện. Các cô gái xếp hàng dài đến nhà Tần Viêm xin cưới, khiến Tần Viêm cảm thấy phiền phức.

Hôm nay, một cô gái xinh đẹp nhất đã đến, mặc quần áo rách, tóc rối bù, đứng trước cửa nhà anh với vẻ đáng thương, giải thích rằng: "Tôi không phải đến để xin cưới, tôi là bảo mẫu được mẹ anh trả lương cao đến chăm sóc anh."

Tần Viêm lạnh lùng nói: "Diễn xuất không tồi, chỗ này không cần bảo mẫu, cút đi."

Khi bị dòng dị thú bao vây, nghĩ rằng mình sẽ chết, Khương Nguyễn đã xuyên không đến thập niên 80, nhập vào thân xác một bảo mẫu cùng tên.
Dù bệnh nhân nói không cần bảo mẫu, nhưng người thuê đã trả tiền, Khương Nguyễn quyết định ở lại chăm sóc Tần Viêm.

Năng lực đặc biệt của cô có thể chữa trị bệnh của Tần Viêm. Cô hỏi anh: "Tôi có thể chữa khỏi cho anh, anh có thể cho tôi lấy trứng gà nhà anh không?"
Tần Viêm: "...Cứ tiếp tục diễn đi."

Mỗi lần Khương Nguyễn chữa trị cho Tần Viêm, cô lấy đi mười quả trứng để bán. Sau đó, trứng gà nhà Tần Viêm bị cô lấy hết, cô hỏi: "Tôi có thể lấy gạo nhà anh để bán không?"

Sau đó, trứng gà, gạo, sữa, bột mì, báo cũ ở nhà Tần Viêm đều bị bảo mẫu bán hết. Tần Viêm lo lắng, nếu cứ bán tiếp, anh cũng sẽ bị bán mất.

Anh bất ngờ dùng sức, từ trên xe lăn đứng lên được một lúc...

Khương Nguyễn hàng ngày chữa trị cho Tần Viêm, mỗi lần đều lấy đi một thứ làm tiền công.

Tần Viêm chỉ chờ đợi ngày bảo mẫu lộ mặt thật, cho đến một ngày cô không đến nữa, Tần Viêm hoảng sợ.

Chương 229: Ngoại truyện 14
Thập Niên 80 Sau Khi Trọng Sinh Làm Giàu Bằng Tiệm Tạp Hoá Cũ

Lượt Đọc:

0
Tác giả: Khương Ti Chử Tửu

Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cận đại , HE , Tình cảm , Xuyên việt , Xuyên thư , Sảng văn , 1v1

Văn án tóm tắt như sau:

Khương Nhượng sau khi chết mới biết được mình là cô trước, số khổ của nam chính trong một quyển truyện niên đại. Đời trước nam chính Trình Văn Năm vẫn luôn nhớ mãi không quên bạch nguyệt quang của mình. Sau khi hai hai người ly hôn, Trình Văn Năm liền tổ chức hôn lễ cùng bạch nguyệt quang. Trong hôn lễ vui mừng đó, Khương Nhượng liền tặng cho đôi vợ chồng mới mỗi người một đao.

Khương Nhượng bị người ta nói thành một cô vợ trước độc ác, sau đó liền bị đẩy xuống lầu, ngã từ trên bậc thang cao xuống. Sau khi đôi vợ chồng mới cưới dưỡng thương thật tốt, liền bắt đầu cuộc sống sinh hoạt ở bên nhau.

Sau khi trọng sinh, việc đầu tiên Khương Nhượng làm là gì? Tất nhiên là lui hôn rồi, đem Trình Văn Nam và người nhà của anh ta đều đóng gói lại, sớm hơn đời trước hai mươi năm, gửi anh ta đến cho bạch nguyệt quang của anh ta. Sau đó Khương Nhượng liền chuyên tâm kinh doanh tiệm tạp hoá mà ông nội đã để lại cho mình.

Nhưng tiệm tạp hoá này rất thần bí.

Một câu tóm tắt: Tiệm tạp hóa của ta có thể xuyên qua thời không.

Chúc các bạn vui vẻ!!!!
Chương 50: Chương 50

Top 10 truyện tranh hot