Tác giả Kim Vụ

Quy Dã - Kim Vụ

Lượt Đọc:

1

QUY DÃ

Tên Hán Việt: Quy Dã

Tác giả: Kim Vụ

Thể loại: Hào môn thế gia, Cuộc sống nỗ lực, Hợp thời đại

Độ dài: 61 chương + 10 ngoại truyện + 6 ngoại truyện thế giới song song ( 3O7,92O chữ raw )

Editor: Tây Tây Mễ Mễ

Văn án

Thẩm Thanh Đường và Hứa Kim Dã là hai loại người.

Một người là cô gái ngoan ngoãn lớn lên trong sự nghiêm khắc của gia đình. Dáng vẻ, thần thái, mọi thứ đều yêu cầu nổi bật nhất, làm gì cũng đều phải làm đến tốt nhất.

Một người là công tử nhà giàu trăng hoa, tùy tiện phóng đãng, đi ngược lại với quy tắc thông thường, kẻ đến người đi ở bên cạnh anh chưa bao giờ thấy anh thật lòng với bất kỳ ai.

Thẩm Thanh Đường biết anh từ rất sớm, trông thấy anh từ xa trên sân bóng, anh ném một cú ba điểm vào rổ hoàn hảo và nhận được sự cổ vũ của toàn trường.

Rất nhiều nữ sinh đến xem trận bóng, các cô ấy còn cầm theo nước, muốn đưa anh nhưng lại không dám.

Người thiếu niên quá ư chói mắt, cho nên chỉ cần đến gần thôi cũng lo lắng mình không đủ tư cách.

Bạn cùng phòng từng nói với cô rất nhiều lần: “Người như Hứa Kim Dã sẽ không thích con gái ngoan ngoãn đâu.”

Cô chỉ ừm một tiếng, không phản bác.

Thấm thoắt thời gian trôi đi, dưới ánh đèn đường, cô khoác một cái áo khoác nam không vừa người, ánh sáng chỉ dừng lại đến vai người thiếu niên, Hứa Kim Dã vuốt trán cô, nhếch môi cười mang theo ý xấu: “Học sinh giỏi.”

“Hôm nay lại dạy cậu một thứ khác.”

***

Hứa Kim Dã giành chiến thắng trong Giải đua xe MOTO GP(*), trong buổi phỏng vấn sau khi kết thúc cuộc đua, các phóng viên chú ý đến dây buộc tóc cherry trên cổ tay anh, hỏi có phải của bạn gái anh không.

Anh cúi đầu, khẽ cười, ngón tay chạm nhẹ lên trái cherry nhỏ, trả lời: “Cái này à, lừa lấy của người ta.”

Sau này, có người trông thấy người ngồi sau Hứa Kim Dã là Thẩm Thanh Đường, anh cúi người, nắm lấy cằm, hôn cô.

Thẩm Thanh Đường níu lấy áo anh, lông mi run rẩy.

Cô nghe thấy giọng nói trầm khàn của Hứa Kim Dã: “Thẩm Thanh Đường, em không ngoan chút nào.”

“Lúc hôn phải nhắm mắt.”

Hứa Kim Dã chưa từng nghĩ đến, cuộc đời này của anh sẽ rơi vào tay Thẩm Thanh Đường.

Rơi thì rơi thôi, anh vui vẻ chấp nhận.

[ Tôi tặng em lòng trung thành của một người đàn ông chưa từng trung thành. ] – Jorge Luis Borge (**)

*****

Chú thích:

-> Tên truyện trước kia đặt là “Anh là chốn bình yên” – được đặt dưới sự trợ giúp của một người chị Thiên Ham Hố. Giải thích một tý: tên Hán Việt là Quy Dã -> Quy là quay về, Dã là tên nam chính. Mọi người đọc truyện sẽ biết sao chị Thiên lại gợi ý cho Mễ một cái tên rất thoáng và siêu bình yên như vậy nhá. Nhưng mà đến cuối cùng editor lowtech, cái gì cũng gõ tay, tên kia dài quá nên lấy tên Hán Việt, gõ cho lẹ chứ hong gì.

(*) MotoGP: Giải đua xe mô-tô quốc tế  (trước kia còn được gọi là MotoGP) là giải thể thao tốc độ số một thế giới về mảng đua môtô được tổ chức ở các trường đua đường nhựa. Nguồn: Wikipedia

(**) Jorge Francisco Isidoro Luis Borges là một nhà văn, nhà thơ và dịch giả nổi tiếng người Argentina. Ông được coi là cha đẻ của chủ nghĩa hiện thực huyền ảo Mỹ Latinh. Ông là người có kiến văn uyên bác trải từ cổ chí kim, từ Đông sang Tây.

Câu thơ trích từ Bài thơ số hai của Jorge Luis Borge

Bản tiếng Anh: I offer you the loyalty of a man who has never been loyal.

Bản Raw: 我给你一个从未有过信仰的人的忠诚.


CP: nữ chính Thẩm Thanh Đường – nam chính Hứa Kim Dã

Phong cách: Chính kịch

Góc nhìn: nữ chính.

Chương 77: ~ Ngoại truyện 16: Thế giới song song 06 – Hoàn toàn văn ~
Dư Ôn - Kim Vụ

Lượt Đọc:

2

Tên truyện: Dư ôn

Tác giả: Kim Vụ

Độ dài: 25 chương

Thể loại: Hiện đại, đô thị, nhẹ nhàng

Edit: Meo thiếu ngủ

Bìa: Xiaohongshu

Giới thiệu:

Tưởng Sương vẫn còn nhớ đêm hôm đó.

Bóng đèn huỳnh quang được bao quanh bởi một cái chụp đèn tạm bợ, treo trên cột gỗ đã bị côn trùng gặm nhấm. Gió thổi qua khiến chụp đèn đung đưa, ánh sáng lay động. Phó Dã bước ra từ trong bóng tối, bờ vai gầy gò, cả người đầy vết thương, vết máu trên mặt còn chưa lau sạch, ánh mắt sắc lạnh, trông như một con chó hoang hung dữ và cô độc.

Cậu bước đến cửa sổ quầy tạp hóa, mùi máu tanh xộc vào mũi cô. Cô thấy cậu móc từ trong túi ra một nắm tiền lẻ nhàu nát rồi chỉ tay ra phía sau lưng cô, muốn mua một bao thuốc.

Cô biết cậu ấy.

Kể từ sau căn bệnh nặng mắc năm mười tuổi, Phó Dã bị mất đi thính giác. Sau khi bố mẹ ly hôn, cậu bị vứt cho người bà sống một mình. Phó Dã mà nổi điên lên thì vô cùng liều mạng, cả khu ai cũng biết, không ai dám dây vào.

Mợ đã khuyên cô nên tránh xa loại người có thể làm ra bất cứ chuyện gì như cậu.

Sau này cũng là vào ban đêm, cậu lấy từ trong ví ra một chiếc máy trợ thính rồi đeo lên, giơ tay chỉ vào tai, ra hiệu cô tiến lại gần.

Tưởng Sương chống tay nhích người về phía trước, chậm rãi dựa sát lại.

Đường nét xương quai hàm thiếu niên sắc bén như lưỡi dao. Cô đè chặt trái tim đang đập điên cuồng, khẽ thì thầm một câu.

Phó Dã nghiêng đầu, đối diện với ánh mắt cô.

Cậu khẽ nhếch môi, âm thầm nở nụ cười.

Đã mười năm rồi, âm thanh đầu tiên cậu nghe được là giọng nói của Tưởng Sương.

Cô gọi cậu: “A Dã.”

Chương 25: [Ngoại truyện] Ngoại truyện (Hoàn)

Top 10 truyện tranh hot