Tác giả Lưu Thiên Thiên

Duyên Phận Ngàn Năm

Lượt Đọc:

0
Hạ Tịch Mạn nàng yêu Mạc Lương Đình ngay từ cái nhìn đầu tiên. Nhưng Mạc Lương Đình chỉ coi cô như học muội. Đã như vậy nhưng lại luôn chơi trò mờ ám với cô.

Chẳng may qua không, Hạ Tịch Mạn cô cứu giúp được một soái ca, liền bị bám theo không rời. Sau đó, cô lại gặp được Mạc Lương Đình phiên bản cổ trang.

Ngàn năm chẳng thể thoát nổi hai chữ duyên phận. Cuối cùng là Mạc Lương Đình ôn nhu thâm tình hay Vô Ngạn bá đạo mang theo chút ngây thơ đây?

Đoạn trích 1: tại tửu lâu

Hắn gắp cho ta 1 miếng cá đã được gỡ xương. Ta tự nhiên định ăn, lại bị 1 đôi đũa thò vào bát ăn mất.

Kia… Vô Ngạn… Không lẽ huynh…

Ta nhìn Vô Ngạn, rồi quay sang Mạc Lương Đình.

Không lẽ hắn ghen?

Đầu năm nay đam mỹ rất thịnh hành. Dáng dấp của Vô Ngạn tiêu chuẩn của lạnh lùng lãnh khốc công rồi. Còn Mạc Lương Đình… nữ vương thụ a… 2 người….

Cứ YY hình ảnh 2 người trong đầu, ta không khỏi co rút khóe miệng.

–           Ăn.

Vô Ngạn cứng ngắc gắp cho ta 1 miếng rau.

Nhưng là….

–           Ta nhớ muội không thích rau, để ta ăn cho.

Mạc Lương Đình cũng tự nhiên gắp lại rau trong bát ta.

Ta dương ánh mắt cầu cứu Lệ Viên Ngân. Hắn rất không phúc hậu nhún vai, ý nói không có cách.

2 người muốn gắp cho nhau cứ tự nhiên. Làm ơn đừng lấy ta làm bình phong.

Đoạn trích 2: tỏ tình

“Còn muốn ngắm tới bao giờ?”

Ta tròn mắt. Lại thất thần. Vĩnh viễn không thể thoát cái bệnh hoa si khi nhìn mĩ nam. Ta luống cuống muốn thoát khỏi hắn.

“Đừng động.” giọng hắn khàn khàn

Ta cứng ngắc.

Khóc ròng. Tại sao có thể quên nam nhân khi tỉnh dậy dễ bị kích thích nhất cơ chứ. Mà hắn lại ôm trong lòng bông hoa xanh tươi mơn mởn là ta đây, không có phản ứng mới là lạ.

“Ta không động, ngươi thả ta ra đi.” Ta nuốt nước bọt cười

“Để ta ôm nàng một chút.”

Ta nằm yên, cứng đờ nhìn trần nhà.

A, từ bao giờ ta biết nghe lời thế nhỉ?

“Mạn Mạn”

“Ừ”

“Mạn Mạn”

“ơi”

“Mạn Mạn”

“Ta đây”

“Chúng ta thành thân đi”

“….”

“Không phải nói, ta yêu nàng.”

Chương 15: Phiên ngoại
Cuồng Vũ Khuynh Nhân

Lượt Đọc:

0
Truyện Cuồng Vũ Khuynh Nhân của tác giả Lưu Thiên Thiên mang một triết lý sâu sắc đó là ai cũng muốn mình sở hữu sức mạnh và quyền lực để phán xét kẻ khác. 

Nàng xuyên qua dị giới, là muội muội bé nhỏ trong một gia đình có nhiều nam nhi, đặc biệt nàng có tinh thần học hỏi võ thuật đáng nể. 

Nàng đã ra sức cố gắng 
luyện tập để khỏi phụ lòng mong mỏi của gia đình, bên cạnh đó còn có những khó khăn và vui buồn cô phải trải qua.
Quyển 2 - Chương 29: Trứng nở
[Đồng Nhân Vô Hạn Khủng Bố] Viễn Giả

Lượt Đọc:

0
Thể loại: Đồng nhân Vô hạn khủng bố.

Viễn giả nghĩa là người đứng ngoài xem.

Dạo này đọc nhiều vô hạn xuyên, vô hạn lưu với vô hạn khủng bố nên cũng nổi hứng viết truyện. 

Truyện này nữ chính tuyệt đối là con đẻ. Đánh đấm ác lịêt là việc của Trung Châu đội, bày mưu tính kế đã có Sở Hiên, đánh nhau là việc của Trịnh Xá, con đẻ của ta chỉ cần dạo chơi rồi đưa bạn trai về thôi. Nữ chính chính là BUG lớn.

Nữ chính mắc chứng bệnh sợ người lạ nên chỉ nói chuyện với các sinh vật. Là nhân vật không ảnh hưởng toàn cục. Đặt ra là không thể đổi huyết thống, không thể mở khóa AND, không bị đưa vào ác ma đội. Ta chỉ muốn dạo một vòng chủ thần không gian, tiện thể thể hiện cái nhìn của mình về Trung Châu đội và các nhân vật trong truỵên thôi. Có thể sẽ hắc nhân vật mọi người thích, không ăn tiêu thỉnh đi ra. 
Viết cho vui, không cần quá nghiêm túc.

Nhấn mạnh TÁC GIẢ LÀ MẸ ĐẺ, KHÔNG PHẢI MẸ KẾ.

Phần I Alien 4 (Không hòa hợp) Đã hòan

Phần II Resident Evil 2 (Đòan diệt) Đã hoàn

Phần III The mummy return Đã hoàn

Phần IV Công viên kỉ Jura
Chương 20: Tỉnh dậy đi Vô Nhan

Top 10 truyện tranh hot