Tác giả Mặc Bảo Phi Bảo

Trọn Đời Bên Nhau

Lượt Đọc:

0
Đây là một câu chuyện về tình yêu thầy trò, nhưng không chỉ giới hạn trong tình cảm thầy trò đó.

Nếu bạn gặp được một người thầy giáo, đã từng là một bác sĩ ngoại khoa. Năm 13 tuổi đó, anh ấy là bác sĩ nơi mẹ bạn đang điều trị, lại ngoài ý muốn mà sau bảy năm sau anh không còn nghe thấy gì, cũng không thể làm phẫu thuật được nữa, lại bắt đầu học lại một lần nữa và trở thành một người thầy giáo bình thường.

Nếu  anh cùng với bạn giống nhau, đều là những đứa con bị chính người mẹ sinh thành vứt bỏ, không thể nói chuyện được với cha mình.

Nếu anh bởi vì cứu sống người trong cơn dịch bệnh lan tràn mà mất đi sức khỏe vốn có của chính anh.

Nếu anh yêu bạn.

Bạn có thể bỏ qua anh sao, có thể không yêu anh sao?

“Cố Bình Sinh, bình sinh không có gì hối tiếc.”

Từ nay về sau, không cần nghĩ tới quá khứ đã qua, em chỉ muốn hướng đến tương lai mà anh đã trao cho em.

Đó là một câu chuyện xưa rất giản dị, kể về hai đứa trẻ đáng thương, sưởi ấm lẫn nhau.
Chương 69: Phiên ngoại 4
Cá Mực Hầm Mật

Lượt Đọc:

0
Thể loại: Hiện đại, võng du, lãng mạn, nữ cường, HE...
Converter: Ngocquynh520
Editor: Misali

Đây là câu chuyện của một anh chàng cao lớn, muốn theo đuổi một cô gái nhỏ bé trong sáng, lại phát hiện đối phương là một người cực kỳ cổ hủ.

Lần đầu tiên cô giới thiệu mình là ca kỹ, anh... nghe không hiểu.

Cô còn nói nick name của mình là cá lội mật thất, anh nghe vẫn không hiểu, cô tiếp tục giải thích, cái tên này lấy tự <HunterX-Hunter> trong thủ thuật lữ đoàn trung đoàn.

Anh.... không muốn nghe tiếp nữa.

Cô cho rằng mình đã ba lần theo đuổi một anh chàng đẹp trai, không ngờ, người này lại là nhân vật truyền kì trong giới game.

Nữ chính có chỉ số IQ cực cao nhưng EQ cực thấp, là một người mạnh mẽ (thích anime coser). Còn nam chính, một truyền kì trong giới game có chỉ số IQ và EQ đều rất cao, nhưng bởi vì quá cao nên đối với sinh vật giống cái không hề có hứng thú,luôn tránh như tránh sét.
Chương 50: Phiên ngoại
Tùy Tiện Phóng Hỏa

Lượt Đọc:

0
Ghi chú: Dịch Văn Trạch nợ Giai Hòa tiền xe về nhà. Mấy mươi năm sau gặp lại, vật giá tăng ~> tiền lời tăng, đành lấy thân báo đáp.

Giới thiệu:

Rạng sáng ba giờ, Giai Hòa đặt vé máy bay xong, đóng máy tính lại.

Đã hợp tác cùng tổ biên kịch qua ba vụ, rốt cuộc cô cũng có thể ngẩng cao đầu mà viết kịch bản bộ phim này một mình. Ba tháng trời dầu sôi lửa bỏng, từ lúc bắt đầu phân vai đến khi hoàn thành kịch bản, đạo diễn mới thông qua. Cô thở hắt ra một hơi, đặt ngay vé máy bay đi Tam Á, chuẩn bị tinh thần để hoàn toàn nghỉ ngơi trong vài ngày tới. Dù sao tuần sau mới bắt đầu bấm máy, cô sẽ ăn dầm ở dề trong cái rét đông người kia của Hoành Điếm [1] ròng rã ba tháng trời. Bây giờ không tranh thủ lười được tí thì đợi đến khi nào?

Bỗng nhiên di động chợt rung lên, cắt ngang cái ngáp của cô.

“Một tin tốt và hai tin xấu, bây giờ em muốn nghe tin nào trước?” Nhà sản xuất Kiều Kiều phấn khích nói to.

“Lại phá đám nữa.” Giai Hòa lại mở máy tính ra, bắt đầu nhanh tay tìm file kịch bản. Lúc này nhận được điện thoại của nhà sản xuất, không cần phải nói chi dài dòng, nhất định là có liên quan tới kịch bản.

“Tốt. Lần này nhất định phải nghe cho hết đấy.” Kiều Kiều đương nhiên có năng khiếu khiến cô phải ức chế. “Vai nam lần này, là thần tượng em đó.”

Giai Hòa bật thốt lên theo bản năng: “Justin Bieber hả?”

“Mơ gì đó, chúng ta diễn cổ trang đó! Biên kịch đại nhân!”

“Mấy bữa nay em mê cậu nhỏ này nha. Có một đoạn trên Grammy mà em cũng coi gần hai mươi lần.” Giai Hòa nhớ tới cậu nhóc mới mười bảy tuổi kia, hai mắt đều sáng bừng bừng, bắt đầu phun trào không ngừng với Kiều Kiều, “Chị không biết đâu, lúc thằng bé ở YouTube em đã thích rồi á——”

“Dịch Văn Trạch.”

Ba chữ, thành công bóp nghẹn cổ họng cô.

Dịch Văn Trạch?

Giai Hòa vừa mở kịch bản ra, hoàn toàn kinh ngạc: “Không phải nói giỡn với em chớ? Làm gì mà phải diễn như vậy nha?”

“Chúc mừng em. Rốt cuộc em cũng đã ý thức được tầm cỡ của vụ này.” Kiều Kiều ở bên kia cười đến sung sướng.

Giai Hòa không so đo việc cười cợt của cô nàng, lại truy hỏi tiếp: “Thật sự là Dịch Văn Trạch?”

“Đương nhiên rồi, mới nói chuyện xong.” Kiều Kiều tiếp tục nói: “Bây giờ đến tin xấu. Anh ta có ý kiến với kịch bản, mới vừa rồi cũng nói với đạo diễn luôn. Cho nên tin xấu thứ nhất là ngày nghỉ của em tiêu rồi. Tin xấu thứ hai là em phải mở máy lên và sửa ngay lập tức. Nhân tiện tặng thêm một câu, anh ta chuyên nghiệp và cũng vô cùng kỹ tính, cho nên em với tổ của em, ba tháng là có chắc.”

Ảnh nền trên màn hình máy tính chính là Dịch Văn Trạch. Anh ta nhìn Giai Hòa cười nhạt.

Giai Hòa trừng mắt nhìn lại, căn bản không để ý đến câu cuối cùng của Kiều Kiều, cũng không ý thức được chị đã cúp điện thoại. Chỉ nhìn thấy mỗi thần tượng đã theo từ năm cấp Hai, đầu óc ngưng hoạt động luôn rồi.

Cô có toàn bộ bài viết, tin tức cả tốt lẫn xấu của Dịch Văn Trạch, còn lưu thêm một đống thư mục trong word, tất cả đều bắt đầu từ lúc Dịch Văn Trạch mới vào nghề. Đương nhiên, cô đã không còn giống với những cô thiếu nữ, phát cuồng vì minh tinh thần tượng, đến đón ở sân bay, tham gia fan club này nọ. Hơn nữa, vì đặc thù công việc, đa số thời gian cô đều bận rối beng lên, cũng không còn hứng thú với ngôi sao nào nữa, biểu hiện vô cùng chuyện nghiệp…Mà sự thật là, ngoại trừ Dịch Văn Trạch, những người khác trong mắt cô vĩnh viễn là những đóa phù dung sáng nở tối tàn mà thôi.

Góc phải màn hình đột nhiên hiện một ô cửa sổ nhỏ.

Là một file mới gửi đến. Giai Hòa thuận tay mở ra, là của đạo diễn.

File chuyển đến…là kịch bản Dịch Văn Trạch gửi lại.

[1]: Hoành Điếm là phim trường nổi tiếng của Trung Quốc, nằm tại Thượng Hải và được xem là Hollywood của phương Đông.
Chương 62: Ngoại truyện 04 | dạy con
Vĩnh An

Lượt Đọc:

0
Tên gốc: Vĩnh An điều
Edit: utdzeo
Thể loại: Cổ đại, lịch sử, HE
Độ dài: 82 chương

Ta là Võ gia quý nữ, hắn là hoàng tôn Lý gia

Quen biết nhau ở Đại Minh cung, kết duyên ở Thái Sơ cung, thân phận tôn quý, lại khó cầu một đạo chỉ tứ hôn, cứ như vậy để vuột mất

Lai buồn cười, họ Võ độc chiếm thiên hạ, trong cung kiêng kị khó lường, ai có thể trách vì sao tình bạc ý đoản?

Ta nguyện dùng chút sức lực của mình, cũng chỉ mong bảo hộ ngươi cả đời bình an, không ngờ rằng, bức ngươi buông tay thiên hạ lại uổng phí cuộc đời này.

Không sợ niệm khởi, chỉ sợ giác chậm. Khi đã cầm tay nhau, cả đời này không phụ.

Lời người edit

Nếu các bạn đã từng đọc Tuỳ tiện phóng hoả của Mặc Bảo Phi Bảo thì sẽ biết hai nhân vật chính trong truyện quen biết và yêu nhau khi hợp tác làm bộ phim Vĩnh An. Và nội dung của bộ phim đó cũng chính là tác phẩm này.

Mình đặc biệt rất thích tính cách nhân vật nữ chính trong truyện: thông minh, hiểu chuyện, cẩn trọng và chỉ luôn yêu nam chính, không dây dưa linh tinh.

Bonus: Truyện của MBPB nên đảm bảo là là cả nam chính và nam phụ đều sủng nữ chính nhé. Còn ngược ( nếu có ) thì chỉ là do hoàn cảnh khi đó thôi.



TÓM TẮT BỐI CẢNH LỊCH SỬ

Cốt truyện xảy ra trong khoảng thời gian Võ Tắc Thiên lên ngôi nữ hoàng. Hai thế lực Võ gia ( nhà mẹ Võ hoàng ) và Lý gia ( nhà chồng Võ hoàng) đấu đá nhau để giành ngôi thừa kế.

Bên Võ gia nổi bật là Võ Thừa Tự cùng Võ Tam Tư, gọi Võ hoàng là cô. Vĩnh An (nữ chính) gọi Võ hoàng là hoàng cô tỗ mẫu, tức bà cô.

Bên Lý gia là các con của Võ hoàng như Thái tử Lý Đán, con trai thứ 3 của Võ hoàng. Lý Đán có trưởng tử là Lý Thành Khí ( nam chính), sau đó Lý Thành Nghĩa, và Lý Long Cơ (nam phụ). Ngoài ra còn có Thái Bình công chúa.

Vì Võ hoàng giành ngôi của Lý gia nên bà đối với người của Lý gia rất kiêng dè, sợ bị tạo phản. Bà cho giam lỏng và giám sát Thái tử Lý Đán và các con trai của ông, ngoài ra thẳng tay tàn sát bất cứ ai mà bà nghi ngờ mưu phản.

Võ gia cực thịnh, Võ Thừa Tự nhăm nhe muốn được truyền ngôi. Nhưng về sau Võ hoàng nghe lời khuyên của tướng Địch Nhân Kiệt nên dần nghiêng về hướng Lý gia. Võ Thừa Tự bị thất sủng, ngược lại Võ Tam Tư biết thuận theo chiều gió nên vẫn được Võ hoàng trọng dụng.

Con trai thứ 2 của Võ hoàng là Lý Hiển bị lưu đày nhiều năm trở về. Lý Đán nhường ngôi thái tử cho anh, Lý Hiển thành Thái tử.

Võ hoàng bị ép thoái vị, Lý Hiển lên làm vua. Vợ ông là Vi thị cùng con gái là An Lạc công chúa Lý Khoả Nhi có tham vọng muốn xưng vua giống Võ hoàng nên câu kết với Võ Tam Tư và Thượng Quan Uyển Nhi ( cánh tay phải của Võ hoàng - bạn thân nữ chính ), bày kế giết vua. Sau bị Lý Long Cơ bắt tay cùng Thái Bình công chúa lật đổ và giết chết.

Lý Đán lên ngôi, muốn phong cho một người con làm thái tử. Ông đứng trước hai sự chọn lựa giữa Lý Thành Khí, con trai trưởng do chính thê sinh ra và Lý Long Cơ, con trai thứ nhưng lập được công lớn trong việc khôi phục nhà Đường. Thành Khí thấy ông khó xử, bèn từ chối. Cuối cùng Lý Long Cơ được làm Thái tử.

Lý Long Cơ lên ngôi vua, mâu thuẫn với Thái Bình công chúa càng trở nên gay gắt. Thái Bình muốn mưu phản, bị Lý Long Cơ kéo quân đánh bại và tiêu diệt hết bè đảng của Thái Bình.

Vĩnh An gồm 4 quyển, kéo dài từ lúc các nhân vật còn nhỏ cho đến khi trưởng thành. Truyện được lồng ghép chặt chẽ và hợp lý giữa những chi tiết lịch sử và nhân vật có thật với hư cấu thêm của tác giả.

Chương 50: Sóng ngầm (3)
Mandarin Của Tôi

Lượt Đọc:

0
Số trang: 380
Nhà phát hành: Nanubook 
Nhà xuất bản: NXB lao động
Type: Ximiiesk, Alex Pooh, chuot tery, LDMhiNhi, jerrytrang3010, Mều, Phùng Hà Trang

Luôn luôn chôn trong lòng mình về mối tình đầu khó quên cũng bởi vị nan thần ngày đó quá nghiêm túc lại cứng nhắc không biết cách bày tỏ tình cảm nên bị đối phương từ chối.

Không bỏ cuộc đã mười mấy năm trôi qua anh vẫn âm thầm tìm cách theo đuổi người ta. Nhưng cố gắng ra sao, theo đuổi thế nào cũng chẳng được cứ mãi mà không xong...

"Sơ Kiến, anh thích em đã nhiều năm như vậy rồi, nể tình những năm qua, có thể cho anh thử lại lần nữa hay không?"

Lời bạn nhím: Chắc hẳn độc giả của Mặc Bảo Phi Bảo đã quen thuộc với lối viết hài hước, nhẹ nhàng của chị. Câu chuyện này cũng thế, ít sóng gió, ít ngược, chỉ có sủng và ngọt, ừm có chút ngược nam nhưng mà anh thì lừa chị thê thảm luôn. Nói chung, đây là câu chuyện khá hay, ai có điều kiện thì hãy mua để ủng hộ nhé
Chương 37: Hậu ký
Kẹo Dẻo Vị Quýt

Lượt Đọc:

0
Thể loại: Ngôn tình
Editor: Fei Yang
Nhân vật chính: Kiếm Biên Lâm, Sơ Kiến

Làm một thần tượng là điều không dễ dàng, ngày đó bởi vì nghiêm túc quá mà không theo đuổi được, cũng chẳng dám để lộ ra ngoài.

Mười mấy năm qua anh luôn âm thầm tiếp cận, thần tượng theo đuổi một người là rất khó, theo đuổi mãi không được, cuối cùng vẫn là không được.

Đúng như ngài Tiền Chung Thư đã từng nói: Từ nay về sau chúng ta không sinh ly, chỉ có tử biệt

Chương 36: Kết thúc (2)
Cốt Cách Mỹ Nhân

Lượt Đọc:

0
Sảnh đến và đi, sân bay.

Có người kéo hành lý, có người lại dắt theo con nhỏ, ánh mặt trời xuyên qua tấm kính thuỷ tinh mười mấy mét hắt xuống mặt sàn, vô số những bóng người loang lổ lướt đi dưới nắng.

Châu Sinh Thần chỉ mang theo duy nhất máy tính xách tay của mình, không có hành lý nào khác, bước nhanh tới cửa đăng ký, trong đầu anh vẫn là những số liệu thực nghiệm, thống kê dài dằng dặc, rất nhanh chóng thông qua xử lý của đại não, loại bỏ, chỉ giữ lại những thông số hữu dụng...

Bỗng nhiên có người từ đằng sau, giữ lấy cánh tay anh, khiến anh bị bất ngờ

"Làm ơn chờ một chút, tôi có chuyện muốn nói với anh."

Anh chau mày, dừng bước, bất giác quay đầu lại nhìn.

Đó lại là... một cô gái trẻ.

Cô vận một chiếc quần dài màu xanh thẫm, đi chân trần, nắm chặt lấy cánh tay anh, ngực phập phồng, tựa hồ cô ý thức được rằng hành động của mình quá đường đột, lúc anh quay đầu lại, liền luống cuống buông ra: "Làm ơn chờ một chút, tôi đang kiểm tra ở cửa an ninh, còn phải quay lại làm nốt thủ tục nữa. Làm ơn đợi tôi, tôi chỉ muốn nói với anh vài câu thôi...".

Phía sau bốn nhân viên của sân bay đang chạy tới... hoàn toàn chứng thực lời của cô gái.

Cô gái này chạy ra đây từ cửa an ninh? Chỉ vì muốn giữ anh lại, nghe cô ấy nói mấy câu?

Châu Sinh Thần nghi hoặc nhìn cô gái.

Đôi mắt đen láy lấp lánh kia dường như nhìn thấu mọi sự, lặng lẽ rơi vào trong mắt cô. Cô dè dặt nhìn anh, chỉ sợ anh cự tuyệt, sợ anh thực sự cự tuyệt.

Khi ấy, họ sẽ không có cơ hội gặp lại nhau nữa...

Cô nghe thấy tiếng tim mình đập chậm, thật chậm, chậm vô cùng, dường như chỉ cần anh cất tiếng cự tuyệt thôi, ngay lập tức nó sẽ ngừng đập.

Em biết anh, anh có hay không?

Châu Sinh Thần, ngàn vạn lần xin đừng từ chối em. Ngàn vạn lần, xin đừng từ chối em.
Chương 23: Ngoại truyện 5: Bên nhau trọn đời
Thần Chi Tả Thủ

Lượt Đọc:

0
Edit + Beta: Tiểu Vũ
Thể loại: e-sports, thanh xuân, lãng mạn…

Giải thích tên truyện: 神之左手 Thần Chi Tả Thủ hiểu đơn giản là bàn tay trái của thần, giống như bàn tay của Phật Như Lai ý, ở đây nói đến tay trái là vì khi thi đấu thể thao điện tử thì cần tay trái trên bàn phím phải cực nhanh, cực chuẩn. Thần Chi Tả Thủ cũng là biệt danh mà mọi người đặt cho nam chính Dt (coi như nam chính đi vì ở truyện này thì không nói nhiều đến tình cảm lắm, phải đến truyện thứ  hai trong hệ liệt mới nói đến nhiều.)

Tại giải đấu WCG Asian Championship ở Singapore năm 2007, phải nói là diễn ra một trận chiến cực kì kịch liệt. Đội Trung Quốc có một tuyển thủ mười lăm tuổi, được xưng là "tay trái thần kì". Trong cuộc chơi đó, cậu ngồi bên cạnh cô.

Sự nghiệp của bọn họ, bắt đầu từ năm 14, 15 tuổi và kết thúc khi 26 tuổi.

Ở các trận thi đấu, chỉ những ai chú ý mới thấy, tài sản bọn họ sở hữu chỉ có chuột, bàn phím và tai nghe, thế nhưng lại vì Trung Quốc mà giành lấy tấm HCV.

Đây không phải là truyện võng du, không phải trò chơi trên web.

Đây là truyện về thi đấu thể thao điện tử… Thi đấu thể thao điện tử…Thi đấu thể thao điện tử…

E-sports đó.

P/s: tuyển thủ và các sự việc liên quan đều chỉ là hư cấu.

Thể loại: Thi đấu thể thao điện tử, Chúng mỹ nam, Nhiệt huyết thanh xuân, không phải ngôn tình lãng mạn chính thống…

Nhân vật: Ngải Tình, Dt, Solo, Grunt, Gun, all, Tiểu Mễ, 97, Ngải Tĩnh, Hoạt Thê, Bảo Na

* Thần chi tay trái: bàn tay trái của thần, giống như bàn tay của Phật Như Lai ý, ở đây nói đến tay trái là vì khi thi đấu thì cần tay trái trên bàn phím phải cực nhanh, cực chuẩn.
Quyển 2 - Chương 39
Mãi Nhớ

Lượt Đọc:

0
“Các bạn có nhớ một câu nói trong Gossip Girl không? Nếu hai người nhất định phải ở bên nhau thì cuối cùng họ cũng sẽ tìm được cách để về với nhau thôi.”



Truyện này không dài, chỉ có 15 chương thôi, nội dung rất nhẹ nhàng. Cuộc sống là một trái đắng nên tiểu thuyết thì phải ngọt ngào chứ, mọi người thấy đúng không?

Về cái tên truyện thì tớ đã nghĩ rất nhiều, nguyên gốc là “niệm niệm không nghĩ quên (nhớ mãi không quên)” kia. Cái này tớ không biết có chơi chữ hay không, vì nữ chính tên là Tư Niệm. Nhưng mà nếu để cái tên kia thì dài quá, thế nên tớ chuyển thành Mãi Nhớ. Bản thân Mãi Nhớ đã là Niệm Niệm, mà Mãi Nhớ thì cũng là không quên. Tớ thấy cái tên này khá là được.

Truyện chống chỉ định với những bạn muốn tìm máu dê máu chó hoặc muốn cười rụng răng.
Chương 15
Giữa Cơn Bão Tuyết

Lượt Đọc:

0
Bạn đang đọc truyện Giữa Cơn Bão Tuyết của tác giả Mặc Bảo Phi Bảo. "Cuộc đời này vẫn luôn như thế, em xem, có được thì cũng có mất

Mà chúng ta, anh luôn mong rằng bão tuyết không bao giờ xuất hiện, luôn là một bầu trời trong xanh đầy nắng."

Lâm Diệc Dương - người con trai xa xứ, chạy trốn khỏi quá khứ huy hoàng đã lụi tàn. Từ một cơ thủ bi a tuổi trẻ tài cao, nhận được vô số lời khen, giờ đây anh chỉ là một chàng du học sinh nghèo trên đất Mỹ, làm đủ mọi việc để tồn tại giữa chốn phồn hoa.

Ân Quả - nữ cơ thủ đầy triển vọng, là niềm mong đợi của giới bi a Trung Quốc. Cô ngây thơ hồn nhiên, tràn đầy sức trẻ, sống trong hào quang rực rỡ với sự yêu quý của mọi người xung quanh.

Giữa cơn bão tuyết, hai con người cùng chung niềm đam mê với bi-a vô tình gặp nhau nơi xứ người. Hai người với hai hoàn cảnh khác biệt, trải qua bao khó khăn, liệu cuộc tình của họ sẽ giống như cơn bão tuyết kia, kinh hoàng dữ dội, hay sẽ như bầu trời trong xanh, dịu êm ấm áp?
Chương 74: Sóng Gió Vận Mệnh1
Đường Về

Lượt Đọc:

0
Thể loại: Hiện đại, tiểu ngược, sủng
Độ dài: 43 chương
Chuyển ngữ: Tặc Gia + Cá Mắm Rừng + Địa Đản
Biên tập: Tặc Gia

Khi tôi đứng ở trạm xăng đã gặp lại tình đầu của mình sau tám, chín năm.

Thấy anh bước ra từ siêu thị, tôi liền hỏi anh có còn nhớ tôi không?

Tay anh cầm chai nước suối, nhìn tôi bình tĩnh trả lời:"Dù em có hóa thành tro tôi vẫn nhớ"

Có một câu hát như thế này: “Hẹn ước kiếp này, thiếu nhau một lần gặp lại, từ nay về sau, vết thương không thể lành lặn như lúc đầu”.
Chương 43: Quy Lộ hướng Thần Hiếu (2) - Đường về tới sớm mai
Dễ Dàng Đến Gần

Lượt Đọc:

0
Converter: Ngocquynh520
Editor: hoa hồng
Số chương: 49 chương 

Nhiều năm như vậy, nhiều người như vậy, từ Tây Tạng Kuala Lumpur, đến Hồng Kông Campuchia, em vẫn cho là cách anh rất nhiều thứ.

Cũng đang càng lúc càng xa thì mới chính thức hiểu được, từ đầu đến cuối, đáp án đều rất đơn giản:

"Anh có yêu em hay không? Nếu như yêu, vậy có yêu em nhiều hay không?"
Chương 48: Một người tác thành (3)
1 Cm Ánh Dương

Lượt Đọc:

0
Người dịch: Minh Lê
Type: tuyền xù (tập 1) + Tiểu Cân (tập 2)

Lời tựa

Biết nhau quá sớm, kỷ niệm quá nhiều nên họ cũng mơ hồ về nhau.

Cô chỉ nhớ rằng, mình từng bất chấp tất cả để yêu anh, nhưng anh đã phụ cô.

Đến khi cô trưởng thành, anh từ bỏ nghề ký giả chiến trường ở nơi bom rơi lạc đạn -  nơi đã khiến mất đi người anh em tốt của mình.

Đôi khi Thượng đế rất khắt khe, chỉ ban cho ta một centimet ánh dương mong manh yếu ớt, bất kể đối với cô ấy, với anh ấy, hay với những người khao khát hòa bình.

"Em là Ký Ức của anh, và cũng là ký ức suốt cuộc đời anh."

Một câu chuyện đơn giản, anh là một centimet ánh dương cuối cùng trong cuộc đời cô; còn cô, là lý do duy nhất để anh tiếp tục kiên cường.

Giới thiệu về tác giả - Mặc Phi Bảo Bảo

Không rõ tuổi tác. Cô là người Bắc Kinh, nhưng lại sinh sống ở Thượng Hải. Cô rất thích viết kịch bản phim cổ trang, tiểu thuyết tình cảm, chỉ muốn viết nên những câu chuyện ngọt ngào, bình lặng.

Cô thích sự yên tĩnh, ghét ồn ào, thích ngủ và hơi lười biếng. Cô thích đọc sách, đặc biệt thích kinh Phật, chỉ viết những câu chuyện bản thân thấy hứng thú, gửi gắm ở trong đó một vài giá trị quan của bản thân như lòng yêu nước, sự chính trực,...

Các tác phẩm tiêu biểu: Trọn đời trọn kiếp, Cốt cách mỹ nhân
Quyển 2 - Chương 27: Ngoại truyện

Top 10 truyện tranh hot