Lãng Tiểu Lỗi không trả lời được, nhưng cậu biết mình sẽ ko bao giờ buông tha cho hắn ….nhất quyết bám theo hắn……..
Tiểu Lỗi sẽ làm cách nào để kẻ kia chịu chấp nhận mình, hãy chờ đọc Ma chi luyến để biết về mối tình giữa Tam hoàng tử và Ma thú a~
Tống Tiệp, cán sự trưởng Cao trung Hữu Thượng, anh tuấn đẹp trai, thể thao toàn tài, vang dội toàn ngành giáo dục, là một trong “F4”. Bề ngoài “thiên nhân trảm”, nhưng mặt khác lại chính là không muốn người biết bí mật mình chỉ là một xử nam đáng thương.
Sao? Bị nhìn thấu sao? Bị chính Cao trung Thượng Lạc, lão quái thiếu niên Cổ Vân Phong liếc mắt một cái đã biết tỏng bí mật của vị cán sự trưởng.
Suy cho cùng, dưới quần thể thao của ngài cán sự trưởng có bí mật ướt át gì đáng thẹn…
Thể loại : Đam mỹ, hiện đại văn, 3P (nhất thụ lưỡng công), HE
Edit : Hầu lão bà bà
Vì sao lễ vật nhân gia từ trên trời rơi xuống là mỹ nhân.
Hắn là cô nhi thân thế đáng thương lại được lễ vật từ trận rớt máy bay cộng thêm hai con “mèo” chết bầm cứ quấn lấy?
—— Ác, không, là con báo!
Nhất thời lòng từ bi cùng ánh mắt không biết sống chết nhận thức sai sót,
Lại rất nhanh khiến cho Lâm Đạm Chi khóc không ra nước mắt.
Hắn phải đối mặt với báo báo đem hắn thèm muốn mà ăn ngon lành,
Hắn phải đối mặt với báo báo thiếu chút nữa đem khí phong của hắn mà làm điều xằng bậy,
Hắn phải đối mặt với báo báo làm người ta phát điên vì tính kiêu ngạo ương ngạnh,
Nhưng điều hắn không kịp trở tay chính là, mặc kệ lúc còn nhỏ đáng yêu cỡ nào,
Mãnh thú dù sao cũng là mãnh thú, báo báo sau khi được bảo mẫu miễn phí, đồ chơi cùng thức ăn,
Lại một bước ngang nhiên tiến tới cưỡng đoạt,
Đúng là trên đời này hắn là xử nam trinh tiết cuối cùng ở tuổi hai mươi tám?
Truyền kỳ “Báo báo đáng yêu” lãng mạn, tình cảm mãnh liệt bắt đầu!
Khóc lóc.
Thở dốc.
Nhục nhãn dừng ở thân thể thống khổ phát run dưới thân, thiếu niên trước mắt lộ tất cả ngọn lửa hừng hực màu đen…
“Ngọc nhi… Đau quá a… Ngọc nhi…”
“Xuỵt… Nhanh thôi… Cũng nhanh thôi…”
“Ô… Không được… Ca ca chịu không nổi rồi… Ngọc nhi… Ngươi tha ca ca đi… Ca ca lần sau cũng không dám… Ô… Đau quá đau quá…”
“Không được! Ta không yên tâm! Nếu như không làm như vậy ta không thể yên tâm a… Ca, ngươi nhẫn nại chút nữa, rất nhanh, rất nhanh thôi oh… Ngoan… Ngoan…”
Tâm địa bắt đầu cứng rắn bắt buộc mình không chú ý đến lời cầu khẩn đau khổ của hắn, thiếu niên làm sao cam lòng trơ mắt mà nhìn con người dưới thân chịu khổ. Nhưng là… Hãy đọc tiếp va cảm nhận nha