Tác giả Mèo Lười Ngủ Ngày

Hoàn Toàn Ngoài Ý Muốn

Lượt Đọc:

0
Thể loại: Truyện ngắn
Edit: Linhmaroon

Chuyện kể về cuộc hôn nhân ngoài ý muốn của Ngôn Khanh và Ngyên Sở Thiên. Từ hai người xa lạ, họ đã cùng về ở với nhau, trải qua những chuyện vụn vặt trong cuộc sống hàng ngày và cùng nhau giải quyết khó khăn. Mời các bạn đón đọc và theo dõi truyện nhé.
Chương 6
Boss Đen Tối Đừng Chạy

Lượt Đọc:

0

Nguời ta có câu : "Anh gặp em kiếp này chắc chắn kiếp trước chúng ta có duyên, anh yêu em kiếp này thì nhất định chúng ta kiếp trước nặng nợ nhau." Duyên nợ gì thì cô không biết, nhưng mối quan hệ giữa cô và anh không thể dùng hai chữ "bình thường" để mà hình dung được. Cô vừa vào công ty anh hôm trước, hôm sau anh trở thành đối tượng xem mắt của cô, hại cô thiếu chút nữa thành nhân viên chuyên lừa lọc.

Oan cho cô quá, tất cả là lão ba mấy chục năm làm viên chức truyền lại kinh nghiệm vàng ngọc làm hồ sơ xin việc cho cô đấy chứ!!! Đã thế, mẫu thân đại nhân chưa tìm được con rể quý thì đương nhiên không cam lòng, cô tiếp tục phải đi gặp một "tiểu văn thư" cuồng truyện giả tưởng, gì mà quay lại kiếp trước dạo chơi, gì mà hoàng tử, vương gia, hại cô bị đại boss đen mặt chỉ trích hồng hạnh vượt tường, dám đi xem mặt nam nhân khác sau lưng người yêu ?!?!?! Cô vẫn còn đang không hiểu anh có ý tứ gì thì đại boss đột ngột tỏ tình với cô đêm hôm trước, nhưng sáng hôm sau lại không thấy bóng dáng đâu, hóa ra anh xấu hổ vì lần đầu nói lên lời yêu, xách vali đi công tác từ sớm ...

Tình yêu của Bối Bối và Tiêu Dật không nhất thiết là oanh oanh liệt liệt, vừa gặp đã yêu, mà cứ dần dần một cách tự nhiên mà đến. Cô cũng không nhất định phải là mỹ nữ bẩm sinh, nếu đem ra cân đo đong đếm trong mắt anh thì cũng được danh hiệu ngũ quan thanh tú với ba phần ngọt ngào, bảy phần đáng yêu. Nhưng lại vẫn có thể khiến cho một đại boss cao cao tại thượng phải tim đập, chân tay luống cuống bởi trong tình yêu, người ấy luôn là một, là riêng, là duy nhất! "Boss đen tối, đừng chạy !!!" nhất định sẽ nhấn nút F5 cho tình yêu của bạn với vô số nhưng cung bậc tình cảm mà có lẽ lâu nay bạn đã không gặp!

Chương 63
Thổ Thần Muốn Thăng Chức

Lượt Đọc:

0
Converter: Nothing
Editor: Tử Vi, Hà Đoàn

Tang Chỉ chống nạnh đứng lặng ở giữa bụi cỏ màu xanh, nhìn chăm chú vào ngôi nhà tranh nhỏ cách đó không xa.

Lúc này đúng là tháng ba xuân ý dạt dào, sáng sớm hương trấn nhỏ bị một làn sương mỏng manh bao phủ, cỏ bên đường êm mượt, hoa chúm chím kiều diễm, yên tĩnh hài hòa nói không nên lời.

Nhưng ngay tại nơi hoang vắng âm u này, Tang Chỉ ngửa mặt lên trời thét dài, rốt cục đánh vỡ khung cảnh yên tĩnh, làm cho chú gà trống chưa rời giường cũng cả kinh ngỡ rằng bình minh đã đến. Tự khích lệ để tinh thần hăng hái thêm, Tang Chỉ vọt tới nhà gỗ trước mặt, đá  cửa mà vào, không do dự chửi ầm lên:

“Tuấn Thúc, ngươi lăn ra đây cho ta!”

“Đừng tưởng rằng trốn tránh sẽ không có chuyện gì ! !”

“Phượng hoàng chết bằm, phượng hoàng thối, phượng hoàng hỗn đản, Phượng tộc các ngươi sẽ không có thứ gì tốt! Gạt ta làm thổ thần đồ bỏ, thổ thần gì chứ, quả thực chính là thôn ủy hội bác gái (kiểu như hội trưởng hội phụ nữ ???)! Ta mặc kệ, ngươi đi ra cho ta! !”

… …

Tang Chỉ mắng xong, thấy bên trong nhà không hề động tĩnh thì không khỏi hơi hơi nhíu mày, nín thở ngưng thần, lại nghe tiếng nước ì oạp. Tính tò mò nổi lên, Tang Chỉ nghiêng đầu nhìn vòng qua bức bình phong, vừa thấy hai chân lập tức như đóng đinh tại chỗ, lưng cứng ngắc.

Sau bình phong, hơi nước lượn lờ, khói trắng mông lung, nhưng cũng có hiệu quả kỳ diệu như cảnh tượng bên ngoài nhà gỗ.  Trong dục dũng (thùng gỗ dùng để tắm ngày xưa) to lớn, trong làn sương lờ mờ xuất hiện bờ vai rắn chắc của nam nhân.

Nhìn tình cảnh này, Tang Chỉ chỉ cảm thấy máu huyết 噌噌 như xông lên tận ót, hắn bình thường nhìn đã có bộ dáng tuấn lãng tiêu sái, không biết rằng khi hắn  không mang quần áo cũng như vậy…. Thầm nguyền rủa, Tang Chỉ đỏ mặt quay sang một bên, nhưng trước sau đều không quên việc chính, hướng hắn lên tiếng:

“Ngươi… Ngươi đem… Đem quần áo mặc vào… Ta, ta có lời hỏi ngươi!”

Tuấn Thúc liếc mắt, ngón tay dính nước xoa nhẹ lên thân áo, âm điệu miễn cưỡng lại ẩn chứa ý ngả ngớn ái muội: “Sợ cái gì? Đâu phải ngươi chưa từng thấy qua.”

Tang Chỉ khóe miệng run rẩy, nhìn chằm chằm ngũ quan xinh xắn của Tuấn Thúc, đôi mắt long lanh nước, đáy lòng chỉ còn lại một ý niệm trong đầu: Yêu nghiệt! Tên này tuyệt đối là đồ yêu nghiệt đầu óc hư hỏng!

Chỉ vào chóp mũi yêu nghiệt, Tang Chỉ tức đến giậm chân: “Ngươi nói bậy! Ai xem phượng hoàng thối ngươi tắm rửa hồi nào? Ai xem hồi nào, ai xem hồi nào!”

Tuấn Thúc cười khẽ,  cánh môi nhỏ cong lên tới một biên độ đẹp mắt, đặt trên khuôn mặt hại nước hại dân kia lại càng làm nổi bật, càng phát ra ánh kiều diễm mê người, “Ai nha, thì ra không phải Tang Chỉ công chúa xem, như thế khẳng định là bản Phượng Quân nhớ lầm. Ngô ~” Tuấn Thúc chống má, bộ dáng trầm tư, con ngươi lại không hề chớp mắt dính ở  trên người Tang Chỉ:

“Ta nhớ rõ ngày ấy, bản Phượng Quân đang ở Thanh Ngô cung tắm rửa, đột nhiên một con hồ ly xông tới, ta bày một cái bẫy, cố ý thiết kế để dụ nó. Quả nhiên, hồ ly háo sắc này trúng kế, không chỉ tin lời ta nói, còn ngốc ngơ ngốc ngác tự tiến cử làm thổ thần.”

Tuấn Thúc đảo đảo đôi mắt, “Ai, đáng tiếc đáng tiếc, làm công chúa êm êm đẹp đẹp không làm, lại xung phong đi làm thổ thần làm cái gì, toàn bưng trà đưa nước dâng phàm nhân (người phàm, người trần mắt thịt), còn muốn giúp người ta kết duyên tơ hồng, thật là đáng thương a ~ Nhưng mà công chúa Tang Chỉ nói xem, tiểu hồ ly này tại sao lại xuẩn ngốc như vậy, lời nói dối trắng trợn như vậy mà nàng ta cũng tin?”

“Ngươi ——” Tang Chỉ chán nản, đúng mình quả nhiên trúng bẫy của tên phượng hoàng xấu xa này. Vậy mà hiện tại, đầu sỏ gây nên chuyện còn làm ra vẻ mặt thuần lương nhìn chằm chằm vào nàng mà nói lời độc mồm độc miệng, toàn chọc cho người ta rất căm tức.

“Phượng hoàng chết tiệt, phượng hoàng xấu xa, ta và ngươi không oán không thù, vì sao ngươi lại muốn hại ta!”

“Không thù sao?” Tuấn Thúc mắt phượng chớp chớp, ánh mắt sắc bén nhìn trừng trừng vào Tang Chỉ, tựa hồ như muốn nhìn ra cái gì đó trên mặt nàng.  Nhiệt độ đột nhiên hạ thấp, thoáng chốc, chung quanh gió lạnh thổi từng trận, mặt Tuấn Thúc cũng đã đen hơn phân nửa, nghiến răng nói: “Không phải không thù, chỉ là Tang Chỉ ngươi không nhớ rõ thôi.”

Dứt lời, Tang Chỉ chỉ nghe nổ oành một tiếng, thì ra Tuấn Thúc đột nhiên lại nổi cơn thịnh nộ, dục dũng bị phá vỡ. Tang Chỉ kìm lòng không đậu cúi đầu nhìn xuống, lại bị cảnh tượng trước mắt làm cho cả kinh, á khẩu không trả lời được, trong lỗ mũi có cái gì nóng chảy ồ ồ.

Tuấn Thúc thấy thế, mỉm cười nói: “Thêm lần này nữa là Tang Chỉ công chúa đã rình coi tại hạ hai lần, đẹp mắt không?”

“… …” Tang Chỉ che miệng nói không ra lời, đã thấy Tuấn Thúc từ trong màn sương trắng đi ra, y bào trên người đã sớm chỉnh tề, mái tóc đen hất sau lưng, đổ xuống một dòng lộ ra tao nhã vô hạn.

Chỉ thấy hắn thong thả bước đến trước mặt Tang Chỉ, thì thầm ái muội bên tai Tang Chỉ: “Bất quá công chúa cũng biết, rình coi mỹ nam tắm rửa là phải trả giá đắt đó.”

Hơi thở ấm áp của hắn thổi tới bên tai nàng, Tang Chỉ nghiêng đầu, đối diện với một đôi mắt sâu không thấy đáy.  Nàng nháy mắt mấy cái, bỗng nhiên cảm thấy mũi chảy ra chất lỏng ấm áp, theo bản năng đưa tay lên sờ, ôi sao tự nhiên mình lại chảy máu mũi rồi.

Trong lúc nhất thời, Tang Chỉ lệ rơi đầy mặt. Quả nhiên, xem mỹ nam tắm rửa là không có kết quả tốt.

Nhưng mà, cái giá này có cần phải quá lớn như vậy không  a a a ——
Chương 50
Nhật Ký Thăng Chức Của Thổ Thần

Lượt Đọc:

0
Công chúa hồ ly Tang Chỉ - à không, bây giờ phải gọi là thổ thần Tang Chỉ mới đúng - ngay lúc này đây, ở cái trấn Bình Lạc khỉ ho cò gáy này, “vinh dự” làm nhiệm vụ của một vị thần thổ địa.

Công việc của nàng, nói dễ nghe là chăm nom quản lý đời sống của người dân, còn nói thẳng ra thì chẳng khác nào công việc của mấy bà thím: bưng trà rót nước cho người phàm, còn phải làm mai mối cho người ta, đứng ra hòa giải mấy vụ đánh nhau gì đó…

Cứ nghĩ đến thảm cảnh hiện giờ của mình là nàng lại nghiến răng nghiến lợi nguyền rủa tên phượng hoàng Tuấn Thúc cả nghìn lần. Nguyên nhân của nỗi oán hận ngút trời này phải kể lại cái bẫy vài tháng trước, nhưng nguyên nhân của cái bẫy ấy thì hãy quay lại một ngày cách đây bốn trăm năm. Năm đó, tiểu công chúa Tang Chỉ của chúng ta mới chưa đầy trăm tuổi, tham gia yến hội bàn đào chỉ biết có ăn và ăn, giữa trận đấu long trời lở đất quyết định danh dự của Phượng tộc và Long tộc, đại diện là Tuấn Thúc và Nhai Xải, lại sáng mắt lên coi Tuấn Thúc là “con gà lớn” mà lao vào cắn mãi không buông. Hậu quả là Tuấn Thúc bị phân tâm mà thua trận, khiến Phượng tộc bẽ mặt. Mối thù ấy khiến Phượng hoàng Tuấn Thúc nhớ mãi không quên.

Biết Tang Chỉ ngây thơ vừa lười biếng tu luyện lại vừa mơ ước có tu vi cao, bèn lập mưu lừa nàng làm thổ thần của trấn Bình Nhạc. Nào ngờ lúc nàng đến nhậm chức, bảo bối thì chẳng thấy đâu mà công việc lông gà vỏ tỏi thì ngập đầu. Nhưng đây lại là mở đầu cho một mối tình không biết nên gọi là lương duyên hay nghiệt duyên? Tuấn Thúc trêu đùa Tang Chỉ đến nghiện, từ oán hận biến thành yêu thương, đau đầu không biết phải làm thế nào. Chẳng có lẽ… quyết tâm lập mưu lừa nàng thêm lần nữa, từ thổ thần trấn Bình Nhạc thành… Phượng Quân phu nhân?
Chương 68: NGOẠI TRUYỆN 2: Ca ca khoa trương
Hưu Thư Khó Cầu

Lượt Đọc:

0
Edit: Thanh Thanh
Beta: Bella
Thể loại: xuyên không, cung đình, âm kém dương sai

Giới thiệu:

Liêm Chi – nhân viên quèn trong một công ty ở trên bàn rượu uống tới say mèm, xuyên qua; vừa mở mắt ra đã bị nhét vào kiệu hoa, lập gia đình; nhìn thấy vị tướng công được đồn đại là “Thiên hạ đệ nhất mỹ nam”, nàng sợ ngây người.

Tướng công của nàng là một kẻ nhược trí!!! @#@¥&… *%(#&

Đến nước này, Liêm Chi bắt đầu cuộc sống mới “cùng mẹ chồng đấu trí đấu dũng”, làm con dâu tốt, khó cầu hưu thư. Mẹ chồng phúc hắc không phải quả hồng mềm dễ nắn bóp, bên này tướng công ngu ngốc của nhà mình cũng hết sức quỷ dị, lại thêm một đám đại đại tiểu tiểu nha hoàn, sai vặt, bà tử bụng dạ hẹp hòi chuyện xưa cứ thế mà bắt đầu.

Tổng thể mà nói, đây là một câu chuyện bi thảm của một tiểu bạch tự cho là thông minh rơi vào Mục vương phủ chốn chốn phúc hắc làm vợ.

Nhân vật chính: Liêm Chi ; Phối hợp diễn: An Lăng Nhiên, Mặc Ngọc, Túc Phượng, Kỳ Nhi

Đi kèm: rượu trắng, hưu thư.
Chương 100

Top 10 truyện tranh hot