Tác giả Mộ Nghĩa

Chỉ Thiên Vị Mình Em - Mộ Nghĩa

Lượt Đọc:

0

Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Song khiết, Hào môn thế gia, Vườn trường, Thiên chi kiêu tử, Kim bài đề cử, 1v1, Thị giác nữ chủ

Giới thiệu:

[1] Năm mười sáu tuổi, Vân Nghê lớn lên ở một vùng quê nhỏ được đưa đến thành phố lớn để học chung trường cấp ba với anh ruột, sau đó quen biết một nhóm bạn của anh trai cô.

Bọn họ thấy cô mềm mại nhát gan nên luôn thích trêu chọc cô, chỉ có một người không bắt nạt cô, tên là Lục Kiêu Trần.

Chàng trai có đường nét gương mặt rõ ràng, hai hàng lông mày đen nhánh, mang  đến cho người ta một cảm giác xa cách mạnh mẽ, làm rất nhiều người mến mộ anh chỉ dám đứng nhìn từ xa.

Vân Nghê nghe người khác nói đừng nhìn bề ngoài anh lạnh lùng, thật ra anh rất tốt bụng nên có chuyện gì cũng có thể nhờ anh giúp đỡ.

Một đêm nọ, cô đang gặp rắc rối thì nhìn thấy Lục Kiêu Trần ở cửa quán bar, anh đang ngồi trên chiếc mô tô, cả cơ thể hòa mình vào bóng đêm.

Vân Nghê lấy hết can cảm đi đến nhờ anh giúp đỡ, nhưng đối phương lại hỏi tại sao, cô rối rắm một lúc lâu mới nhẹ giọng nói nhỏ: “Vì bọn họ đều nói anh là người tốt…”

Nghe vậy, chàng trai mặc áo thun đen dựa người về phía sau, dập tắt điếu thuốc, ngước mắt lên, thản nhiên liếc nhìn cô: “Lời nói giả dối như vậy mà em cũng tin?”.

Vân Nghê: “...”



Cô cho rằng hai người vốn không phải là người cùng một thế giới, không ngờ sau đêm hôm đó...

Vào một đêm hè khô nóng, phía sau cánh cửa phòng ngủ.

Nụ hôn nóng bỏng của Lục Kiêu Trần dừng ở bên tai cô, đôi mắt hạnh của cô ướt át, cô dùng đầu ngón tay túm lấy góc áo anh, gương mặt đỏ bừng mắng anh xấu xa, chàng trai cúi đầu nhìn cô, không đứng đắn nói: “Không phải lúc trước em còn nói anh là người tốt sao?”

"..." Giả, tất cả đều là giả QAQ.

[2] Vân Nghê luôn cảm thấy sự tồn tại của Lục Kiêu Trần giống như vầng trăng sáng trên trời, anh đối xử tốt với cô chỉ là do anh trai cô.

Sau này cô mới biết tất cả mọi thứ đều là âm mưu từ lâu của anh.

Quy định phạm vi hoạt động, chỉ chờ cô đến.

“Thế gian này vốn tầm thường, chỉ có em là người anh thiên vị.”

Chương 88: Vân Phong x Thẩm Thu Ý (12) [Hoàn toàn văn]
Dụ Dỗ

Lượt Đọc:

0
Tác giả: Mộ Nghĩa

Thể loại: Hiện đại, thanh xuân vườn trường, HE

Độ dài: 56C + 24 NT + 3C couple phụ + 1 chương kết

Edit+Beta: Selbyul Yang

Giới thiệu:

Bùi Thầm, người đứng nhất khối kiêm hot boy số một của trường THPT Số 1 thành phố Lâm, da trắng mắt lạnh, bình tĩnh lạnh nhạt tột cùng. Gia cảnh cậu nghèo khó, ngoài học tập ra thì không có việc gì có thể lọt nổi mắt cậu.

Lương Chi Ý với gia thế khác một trời một vực với cậu, là con cưng của trời đến từ danh gia vọng tộc, tóc đen môi đỏ, xinh đẹp lộng lẫy kiêu ngạo, vừa tới trường đã triển khai theo đuổi cậu một cách nhiệt liệt.

Nhưng chàng trai không dao động, lạnh lùng như băng. Mọi người đều thầm nói rằng Bùi Thầm có khí phách, dù cho cô có theo đuổi thế nào cũng vô ích.

Lương Chi Ý nghe thế thì tay nâng cằm, mặt mày cong cong: “Cậu ấy sẽ chỉ thích mình mà thôi.”

***

Bên cạnh Lương Chi Ý bỗng dưng xuất hiện một anh chàng con nhà giàu, trong trường có rất nhiều tin đồn, nói hai người họ là một cặp trời sinh.

Vào buổi tối sau khi thi đại học, Lương Chi Ý và Bùi Thầm đi ở con ngõ không người, cô gái níu góc áo chàng trai, cười ranh mãnh: “Hôm nay Hạ Minh đã tỏ tình với mình rồi, nếu cậu không thích mình, thì mình và cậu ấy sẽ bên nhau.”

Quai hàm chàng trai căng chặt, cậu cúi mặt xuống, không nói gì.

Cô gái tưởng là cậu vẫn không phản ứng như ngày thường, vừa định xoay người thì cổ tay đã bị nắm lấy, rồi một nụ hôn rất nhẹ được đặt lên khóe môi.

Bùi Thầm nhìn cô, đôi mắt đen rực sáng, giọng điệu nhẫn nhịn và kiềm chế: “Cậu có thể đừng đồng ý cậu ta không?”

***

Sau này, Bùi Thầm trở thành gương mặt mới nổi trong ngành khoa học công nghệ với tổng tài sản hơn trăm triệu, anh đã tặng Lương Chi Ý một hôn lễ cực kì lãng mạn linh đình.

Sau khi kết hôn cô tình cờ lục tìm thấy cuốn nhật ký anh từng viết, chữ viết phía trên mơ hồ không rõ:

“Nếu tôi có gia cảnh tốt thì khi hôn cô ấy, tôi nhất định sẽ không kiêng nể gì, cạy mở hàm răng, chìm đắm trong đó.”

Vẻ lạnh lùng trước đây không phải vì không rung động, mà là bởi vì em cao xa vời vợi*, còn anh ti tiện thấp kém.

(*)高高在上 : Thành ngữ-Chỉ địa vị cao quý, hoặc thái độ coi thường người khác.

Đại tiểu thư xinh đẹp lộng lẫy kiêu căng x Học sinh nghèo kiềm chế tự ti lạnh lùng.

Đoạn kịch nhỏ: 

Bùi Thầm có tiếng là tính tình lạnh nhạt.

Sau khi Lương Chi Ý và anh ở bên nhau, cô bạn thân cảm thấy lo lắng dùm cô, “Cậu nói xem, với một con mọt sách như cậu ấy, hai người mà nằm xuống thì có phải cậu ấy sẽ chỉ biết trò chuyện về vi phân và tích phân hoặc là toán cao cấp với cậu không?”

“…”

Lúc ban đầu Lương Chi Ý cũng tưởng là như thế. Nhưng vào một buổi tối nào đó của sau này, cô bị anh đè xuống, Bùi Thầm chống người lại gần cô, hơi thở phả trên mặt, ánh mắt sáng rực, thấp giọng dụ dỗ: “Có thích anh không, hửm?”

Đêm đó cô mới phát hiện ra rằng, dưới vẻ ngoài lạnh nhạt của chàng trai là sự điên cuồng vừa ngây ngô vừa xốc nổi cùng với mùi hormone bùng nổ, một sự tương phản gợi cảm tột cùng.

Cuối cùng, cô khóc thút thít mắng anh: “Đồ lưu manh…”

Bùi Thầm cúi đầu trả lời, hôn vành tai cô: “Ừ, chỉ có em biết mà thôi.”

Dàn ý: Mong rằng bạn sẽ gặp được ánh trăng thuộc về riêng mình.
Chương 81: Kết thúc

Top 10 truyện tranh hot