Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, chua ngọt, yêu thầm, cưới trước yêu sau, 1×1, HE
Xinh đẹp dịu dàng, cảm xúc ổn định (thụ)
×
Lạnh lùng, ngoan cố, tính cách bất thường (công)
Nhân vật chính: Hứa Tế × Phó Ứng Thâm
Giới thiệu:
Kết hôn nửa năm, ai ai cũng ngưỡng mộ Hứa Tế khi có một người bạn đời như Phó Ứng Thâm.
Trong mắt người ngoài, Phó Ứng Thâm là mẫu người chu đáo, trách nhiệm, ngoài việc quan tâm quá mức đến Hứa Tế ra thì gần như không có gì để chê.
Nhưng chỉ Hứa Tế mới biết, Phó Ứng Thâm đối xử tốt với cậu như vậy... chỉ bởi vì cậu quá giống mối tình đầu của anh ấy.
Cậu biết điều đó, nhưng vẫn nguyện lòng đón nhận tất cả.
Cho đến khi "chính chủ" trở về nước.
Điều đầu tiên Giang Uẩn Hòa, mối tình đầu của Phó Ứng Thâm làm sau khi trở về là hẹn gặp Hứa Tế.
Hứa Tế hiểu, đã đến lúc cậu nên lui bước.
Thời gian trộm được vốn không thể kéo dài mãi, mộng đẹp cũng đến lúc phải tỉnh.
"Vì sao lại ly hôn?" - nhìn bản thỏa thuận ly hôn đặt trên bàn, Phó Ứng Thâm nhíu chặt mày.
"Giang Uẩn Hòa về rồi, anh biết chứ?" Hứa Tế hỏi anh.
Vừa nghe đến cái tên ấy, Phó Ứng Thâm lập tức khó chịu: "Thì sao? Có liên quan gì đến em?"
Hứa Tế ngây người, quả nhiên cậu lại tự làm mình khó xử trước mặt anh.
"Cậu ta vừa về là em liền muốn ly hôn với anh?"
Sắc mặt Phó Ứng Thâm càng thêm khó coi, rồi ngay sau đó, anh xé toạc bản thỏa thuận ly hôn ngay trước mặt Hứa Tế: "Đừng mơ."
Biết được hai người sắp ly hôn, Giang Uẩn Hòa đã tìm đến Hứa Tế.
"Tôi đã từ chối Phó Ứng Thâm. Hứa Tế, tôi thích em, hãy rời xa anh ta và đến bên tôi."
"Thành Nghiện" - Tác giả: Mộc Tây Tây Trạch
Thể loại: nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, niên thượng, cứu rỗi, ngọt ngào, 1v1, HE
Thành thục, ổn trọng, tổng giám đốc công (Chu Thời Bùi) x Tiểu thiếu gia bị câm, xinh đẹp, ngoan ngoãn, sa cơ thất thế thụ (Hạ Trí)
Độ dài: 69 chương
Edit: anhii79
Văn án
Lần đầu tiên Hạ Trí gặp Chu Thời Bùi là tại yến tiệc Hạ gia. Cậu ngồi trên chiếc xích đu trong vườn, còn hắn từ cửa hông bước ra, mang theo hơi men nồng đậm, trông có vẻ mệt mỏi.
Dường như nhận ra có người ở đó, hắn khẽ nói: "Cho tôi ngồi đây một lát."
Hạ Trí im lặng dịch sang một bên, nhường lại một nửa chỗ ngồi trên xích đu.
Khi Chu Thời Bùi ngồi xuống bên cạnh, mùi rượu nhàn nhạt trên người hắn quyện vào làn gió đêm, khiến lòng người có chút ngây ngất.
Lần thứ hai gặp lại Chu Thời Bùi, là dưới cái nắng gay gắt bên lề đường. Cậu ngồi xổm dưới đất, im lặng không một tiếng động.
Nhà họ Hạ phá sản, cha mẹ mất trong một vụ tai nạn, họ hàng đối xử với cậu như rác rưởi.
Giữa ánh nắng chói chang, hắn che ô bước tới, đứng trước mặt cậu: "Lên xe, theo tôi về đi."
Thế là Hạ Trí được Chu Thời Bùi nhặt về nhà.
Sau đó, cậu tỏ tình với hắn.
Chu Thời Bùi thoáng ngạc nhiên sau đó bật cười: "Em còn nhỏ lắm, đừng nhầm lẫn giữa cảm động và thích."
Mãi sau này, Hạ Trí mới nhận ra rằng, hóa ra mình bị từ chối. Chu Thời Bùi chưa từng đặt lời tỏ tình của cậu trong lòng.
Nhưng chuyện này lại bị người khác biết được. Cậu vô tình nghe thấy họ bàn tán sau lưng mình: "Tên câm kia thì có gì vui chứ? Nó thật sự nghĩ Chu Thời Bùi nhặt nó về là vì thích nó à? Chỉ là thấy đáng thương thôi."
"Nhưng công nhận nhan sắc không tệ, nếu ngoan ngoãn một chút, tôi cũng không ngại…"
Hạ Trí lặng lẽ thu dọn hành lý. Cậu vốn trầm lặng, rời đi cũng chẳng để lại chút dấu vết.
Nhưng Chu Thời Bùi thì phát điên, lật tung cả khắp nơi để tìm cậu…