Tác giả Ngọc Ẩn

Vong Hoan

Lượt Đọc:

0
Thể loi: Đam mỹ, cổ  trang, cung đình, ngược luyến tàn tâm, ngược thân, ngược tâmnhất thụ nhất công
Biên tập: Dạ Tư Vũ

Trong một đất nước mà ngay cả con người cũng bị đối xử tệ bạc thì hắn - một tính nô sao có thể thoát khỏi sự chà đạp, làm sao có thể sống một kiếp người bình thường.
Không có ánh sáng, không có tình thân hay bất kì thứ gì mà con người bình thường có. Có hay chăng chỉ là một màu đen bóng tối vô hạn.

Mà hắn chỉ nhớ rằng bản thân là tính nô.

Hắn được truyền từ tay kẻ này sang kẻ khác, nhưng đây là lần đầu tiên hắn gặp một người ôn nhu và tốt với hắn đến vậy.

Hắn đem tất cả tình yêu hắn có trao cho vị chủ nhân ấy, để đến cuối cùng cái hắn đổi lại chỉ là… một lần nữa lại bị bán đi.

Từ đây về sau không còn có ai mang tên Hoan tồn tại. Không. Có lẽ , từ cái ngày Hoan bị cải tạo thành một tính nô, thế giới này đã vĩnh viễn mất đi Hoan …..  hữu tình , vô tình  đều là trống rỗng.

Ước vọng, hạnh phúc, cái nhân cách cuối cùng của một con người – tất cả đã hoàn toàn sụp đổ… đến tột cùng hắn vẫn chỉ là tính nô.

Chương 3: Hạ
Hồng Ảnh Tuyết Ngân

Lượt Đọc:

0
Thể loại: Đam mỹ, đoản văn, cổ trang, giang hồ, nhất thụ nhất công, ngược, HE
Chuyển ngữ: QT lão lão
Edit: Na Xiaholic

Đêm, trời đất tối đen như mực, không gian tối tắm khiến người ta có cảm giác khó thở.

Một hắc y nhân đem theo một chiếc hộp, cảnh giác nhìn tứ phía. Bỗng dưng hắn cảm thấy tim mình đập nhanh đến lạ thường, hắn biết, nguy hiểm đang gần kề.

"Đem chiếc hộp lưu lại" một âm thanh vang lên tự như từ phía chân trời truyền đến.

"Ngươi có biết trong đây là thứ gì không?"

"Biết, cho nên mới cần ngươi để lại"

"Ngươi đừng giả thần giả quỷ, hãy bước ra đây lão tử không sợ ngươi"

"Ta nghĩ sẽ không giết ngươi"

"Sao ngươi lại không nghĩ rằng ta sẽ giết ngươi" lời vừa dứt thì một quyền đã đấm thẳng tới kẻ đứng đằng sau núi tuyết khiến núi tuyết lập tức tản ra. Người nọ vòng ra sau hắc y nhân một cách đột ngột.

"Đem chiếc hộp đặt xuống đất" âm thanh lành lạnh vang lên.

Hắc y nhân cầm chiếc hộp chậm rãi đưa ra, đem hộp phóng lên mặt đất. Bỗng nhiên cổ tay hắn chuyển động, đưa ngón trỏ về hướng chốt nắp hộp có ý muốn mở.

Một đạo bạch quang lóe sáng như muốn cắt ngang bầu trời đêm, tiếp theo đó là một tiếng kêu thảm thiết đến tê tâm liệt phế.

“Lệ Băng kiếm… Hoàn Kiếm sơn trang…”, hắc y nhân trước khi tắt thở đã mơ mơ hồ hồ phun ra mấy từ rời rạc này.

Kẻ giết người từ trên thi thể lấy đi chiếc hộp, nghênh ngang bỏ đi.

Gió nổi lên, tuyết trắng mang theo nhiều điểm đỏ tươi nhảy múa khắp trời.

Chương 8: Vĩ thanh

Top 10 truyện tranh hot