Tác giả Nhân Gian Tiểu Khả

Cô Gái Mang Tên Tự Tại

Lượt Đọc:

0
Edit:Heidi

Lúc còn nhỏ, hẳn là bạn luôn có một kẻ "oan gia", không những hay kiếm chuyện với bạn mà còn làm đủ trò quái ác
Nhiều lúc cảm thấy hắn đúng là một ác ma, chuyên quấy rầy người khác
Cô gái Tự Tại cũng vậy, vài sự việc từ lúc nhỏ khiến cô cảm thấy cái kẻ kia đúng là có bệnh, tốt nhất đừng có dây vào hắn
Cực khổ trải qua năm học, cứ nghĩ có thể né được tên đó rồi, lão thiên lại cố tình đùa giỡn, sắp xếp cho họ trở thành đồng học
Này này, đồng học cũng được, cùng trường thôi cũng có nhiều nguy cơ chạm trán nhau rồi, đã vậy còn là cùng lớp (quá khủng khiếp). Còn có thể tệ hơn được nữa không hả????
Và, một chân lý rằng, đừng bao giờ chửi rủa ông già trên cao, ông ta biết cả đấy, thêm vào, không có tệ nhất, chỉ có tệ hơn mà thôi... Kết quả, hai kẻ này còn ngồi cùng bàn với nhau...
Thôi thì chờ đợi các tình tiết cẩu huyết xảy ra
Chương 27: Mặt trời chiếu rọi
Nếu Tình Yêu Nhiều Hơn Một Chút

Lượt Đọc:

0

Đây là một câu truyện về sự trân trọng!

Đó là thời sôi nổi của anh, anh đã tùy tiện chà đạp lên tình cảm của một cô gái, anh quen với sự sùng bái và dịu dàng của cô, đối với cô anh là tất cảm cô tốt với anh và yêu anh, đó là chuyện đương nhiên.

Cuối cùng cô rời xa anh, rời xa con người không thể hứa hẹn với cô là anh.

Nhiều năm sau, anh quay về miền đất cũ, lúc này anh đã công thành doanh toại, chỉ muốn tìm lại người con gái mà anh đã đánh mất vì anh nhận ra, trên thế giới này chỉ có một người như cô. Cô là dòng nước mắt chảy vào lòng anh, không có cô trái tim anh sẽ cạn khô.

Nếu biết trân trọng hơn một chút, liệu có phải sẽ không có một kết cục như vậy?

Đây là một câu chuyện về sự tin tưởng!

Anh trúng tiếng sét áí tình của cô, thầm yêu trộm nhớ cô suốt một thờì gian dài. Anh may mắn vì không phải người đàn ông nào cũng có thể lấy được người phụ nữ mà mình yêu nhất.

Anh tặng cô hoa, tặng cô trái tim mình, tặng cô lời thề, tặng cô một mái ấm, tặng cô tất cả mọi thứ anh có thể, nhưng anh quên mất không tặng cô sự tin tưởng.

Anh để ý đến quả khứ của cô, để ý đến sự trầm mặc của cô mà quên mất không để ý đến tình yêu và sự quan tâm của cô dành cho mình.

Nếu biết tin tưởng nhiều hơn một chút, liệu có phải sẽ không có một kết cục như vậy?

Bài viết này dành tặng cho những tình yêu sắp mất và đã mất của chúng ta.

Tính cách mơ hồ, có một chút đa sầu đa cảm của một nữ sinh, mong muốn có một tình yêu trong sáng như cỏ cây, một hạnh phúc bình dị và một cuộc sông đơn giản. Đã từng nghĩ rằng hạnh phúc lớn nhất của đời người giống như mèo được ăn cá, chó được ăn thịt, siêu nhân đánh quái thú.

Tác phẩm "Ở nhân gian" của Cao Nhĩ Cơ, trong đó có viết: "Chúng ta chỉ là một nhân vật nhỏ bé giữa chúng sinh, gặp nhau biết nhau là điều hạnh phúc".

***
Các tác phẩm đã xuất bản của tác giả Nhân Gian Tiểu Khả: Vứt bỏ anh là điều dũng cảm nhất, Cảm ơn anh, khiến em yêu Bắc Kinh mùa đông nàỵ...

Quyển 5 - Chương 6: Ôm tôi một lần thật chặt!
Vứt Bỏ Anh Là Điều Dũng Cảm Nhất

Lượt Đọc:

0

Hạnh phúc là một khái niệm mơ hồ, khái niệm ấy không hề có bất cứ chuẩn mực nào. Có thể nói, hạnh phúc là một con tắc kè hoa, biến thành muôn hình vạn sắc khiến ta khó nắm bắt. Vậy mà Điền Khả Lạc trong Vứt bỏ anh là điều dũng cảm nhất của tác giả Nhân Gian Tiểu Khả sau khi trải qua mọi thăng trầm trong tình yêu và cuộc sống thì khái niệm hạnh phúc lại quay trở về với cô ở tuổi 16 đơn giản đến mức ngây ngô.

Điền Khả Lạc, chỉ nghe tên đã khiến người khác phải bật cười, con người cô ngây ngô từ cái tên đến cả suy nghĩa. Đôi khi, bản thân cô cũng tự hỏi sao ông trời lại có thể "nặn" ra được một người như cô, đơn giản, vô tư, cái gì cũng không hiểu nhưng cuộc sống lại lấy đó làm thuận lợi. Tình yêu lãng mạn trong sáng của cô với chàng trai ưu tú Tiêu Viễn đã trở thành nỗi ghen tị của nữ sinh trong trường, là cái gai trong mắt của gia tộc danh giá họ Tiêu.

Khoảng cách giai cấp đã chia rẽ họ, Tiêu Viễn đi du học gửi lại lời nhắn nhủ chờ đợi mà không dám nói thẳng với người anh yêu. Hai năm không liên lạc, không tin tức, mỗi người một nơi nhưng tình cảm họ dành cho nhau thì chưa hề phai nhạt. Hình ảnh Tiêu Viễn luôn dễ dàng làm rung động trái tim mẫn cảm của Điền Khả Lạc. Hơn hai năm qua, tình cảm cô dành cho anh vẫn không hề thay đổi, ngay cả mỗi nhịp tim đơn điệu cũng vì sự xuất hiện trở lại của anh mà đập mạnh hơn, trở nên rối loạn hơn.

Người ta vẫn nói khi yêu dù là người thông minh đến đâu thì IQ cũng trở thành con số không nhưng Điền Khả Lạc hoàn toàn ngược lại. Cô là người sáng suốt nhất trong tình yêu, cô đã kịp buông tay mối tình vô vọng, chìm trong bế tắc ngay từ khi bắt đầu với Tiêu Viễn. Cũng có thể tình yêu của họ không đủ kiên trì, mối duyên phận không đủ sâu, họ quá để ý đến những thứ bên ngoài tình yêu mà bỏ qua mất tình yêu đích thực. Cô đã kịp nhận ra mọi việc không phải luôn diễn ra theo ý muốn, khi bất lực cần phải buông tay ra, biết rằng tình yêu cũng có lúc không thể nào viên mãn... "Yêu nhau và chia xa, đều là lẽ tất yếu trong sự ngẫu nhiên, bất luận kết quả như thế nào, bất luận thời gian đúng hay sai".

Tình yêu vốn là thứ không thể tính toán đúng sai - hơn thiệt, Điền Khả Lạc đã biết buông tay đúng thời điểm và đón nhận đúng cơ hội. Cô đón nhận tình yêu của Chương Ngự bởi cô có được cảm nhận của hạnh phúc, bình yên từ sự quan tâm của anh chứ không phải anh là người quyền cao chức trọng, ưu tú hoàn hảo khiến cô có được hào quang trước thiên hạ.

Vứt bỏ anh là việc làm dũng cảm nhất với văn phong nhẹ nhàng, cuốn người đọc vào những tình tiết "hỉ nộ ái ố" của số phận nhân vật. Hài hước, dí dỏm, đau thương nhưng không rơi vào bi kịch, mỗi nhân vật đều tìm được ngã rẽ cho cuộc đời mình.

Chương 12: Chuyện cổ tích trong những câu chuyện cổ tích
Hạnh Phúc Ước Hẹn

Lượt Đọc:

0
Những lời hứa, lời ước hẹn của các cặp đôi đang yêu và đã yêu là chính là những lời khiến con người ta hạnh phúc cũng như đau khổ nhất. 

Khi những lời hứa, lời ước hẹn đó không được thực hiện hay nó bị quên lãng đi thường khiến cho con người ta cảm thấy đau khổ, trái tim như vụn vỡ ra từng mảnh nhỏ. Làm sao để có thể cảm nhận được tình cảm của đối phương, để có thể sưởi ấm trái tim đã giá lạnh kia? 

Đó là câu hỏi dành cho anh, một con người lúc nào cũng muốn dành những điều tốt nhất cho người yêu của mình, muốn người yêu luôn được hạnh phúc trong vòng tay của anh.

Một chuyện tình lãng mạn nhưng không biết kết thúc sẽ ra sao? Cùng nhau đón đọc để biết liệu anh có làm được những gì anh mong muốn không nhé!
Chương 20: Ngoại truyện 3: Lúc đó chúng ta vẫn còn trẻ, nhưng bây giờ chúng ta đã không còn trẻ nữa

Top 10 truyện tranh hot