Tác giả Thủy Cổ Nguyệt

Tuần Trăng Mật Vĩnh Hằng

Lượt Đọc:

0
Convert: Nothing_nhh Link
Edit: Phù dung đào hoa & Panda đào hoa
Cặp đôi: Lâm Hinh Ý – Giang Vũ Chính

Giang Vũ Chính và Lâm Hinh Ý vốn là một đôi vợ chồng son hạnh phúc. Yêu nhau từ thời còn học đại học, gia thế ngang ngửa nhau. Cả hai đều là những người tài hoa, môn đăng hộ đối. Những tưởng họ rồi sẽ có một cuộc sống tuyệt đẹp, ngọt ngào như ngày còn yêu nhau nhưng định mệnh trớ trêu đã hủy hoại tất cả. Tuần trăng mật mặn nồng giờ chỉ còn lại đắng cay và chua chát.

Cha Hinh Ý chẳng may mất đi. Tội lỗi được quy lên đầu Giang Vũ Chính. Hận thù xoá nhòa yêu thương, cuốn phăng mọi hồi ức ngọt ngào cùng lời thề nguyện thiêng liêng trước bàn thờ của Chúa.

Buổi sáng mưa tầm tã ngày đó, vì một phút bốc đồng, Hinh Ý đã nguyền rủa chính người ông mình đã chọn để nắm tay đi hết cuộc đời trước đó không lâu.

“Nếu anh muốn đi lên, hãy đi bằng chính đôi chân của mình chứ đừng ngồi lên đầu hay vai người khác…”

Yêu người phụ nữ ấy hơn cả chính sinh mệnh mình. Khoảnh khắc lời nói tàn nhẫn đó thốt ra, Vũ Chính vẫn chọn che chở và yêu thương cô dẫu cái giá của tình yêu đó là đôi chân quý giá hay thậm chí là một thân thể oặt oẹo, mềm yếu.

Ba năm chia ly, người đàn ông đó không ngừng cố gắng, không ngừng xây dựng và mở rộng đế chế.

Sáng lập Giang Lâm, xây dựng JL. Tất cả cũng chỉ để chờ đợi người con gái kia có thể trở về bên mình một lần nữa.

Sợ cô bị tổn thương khi biết được sự thật về cái chết của cha. Anh chọn im lặng, đối mặt với sự ghẻ lạnh và mọi lời lẽ cay nghiệt của cô và người nhà Lâm gia.

Yêu đến hèn mọn, đến ti tiện. Đêm Noel thiêng liêng, mọi người quây quần bên người mình yêu thương còn anh thì cứ tin vào lời hứa đó mà chờ đợi mãi giữa đêm đông New York lạnh lẽo, giăng đầy tuyết trắng.

Lâm Hinh Ý vì người nhà, đã không chỉ một lần thất hứa với Giang Vũ Chính. Hết lần này đến lần khác, anh luôn là người bị hoài nghi, bị vứt bỏ.

“Lẽ nào em không nghĩ rằng Giang Vũ Chính cũng là người, cũng biết đau, cũng biết buồn, cũng biết sợ hãi?”

“Lẽ nào em không nghĩ rằng Giang Vũ Chính có một ngày cũng sẽ thấy mệt mỏi?”

Chứng kiến người đàn ông mình yêu thương ngã từ trên cao xuống ngay trước mắt mình, Lâm Hinh Ý chợt nhận ra bản thân mới chính là hung thủ gây đau đớn cho Giang Vũ Chính. Lòng tin cô dành cho anh không đủ nhiều, làm sao có thể mở miệng nói tiếng yêu?

Nhưng buông bỏ hận thù, nói thì dễ, làm có khó lắm không?
Chương 75: Viên mãn
Tích Ý Kéo Dài

Lượt Đọc:

0
Thể loại: Tình vấn vương, tình thâm, ngược
Nhân vật chính: Dung Ý, Lý Tịch, Dương Miễn
Phối hợp diễn: Cổ Duyệt, Đan Hiểu Uyển, Hà Vĩnh Tình, Lý Triều, Lý Thấm, Vincent 
Edit by Belle

17 tuổi, nàng kéo tay anh, đứng ở đỉnh ruộng bậc thang gần nhà nhất, tuyên bố: “Cậu là tiểu cừu của mình!” Nàng tươi cười như hoa, dường như trên đời không còn gì rạng rỡ hơn nữa, thầm nghĩ đến có thể nắm hết thảy: người mình yêu dấu, giấc mộng của mình, cuối cùng cũng có thể nắm chắc trong tay, vĩnh viễn không buông.

27 tuổi, bớt đi vài phần non nớt, bỏ đi khuôn mặt tươi cười xã giao, nàng thản nhiên mỉm cười, nhẹ nhàng né tránh cánh tay của anh, “Cô bé lọ lem, khi tiếng chuông đồng hồ vang lên 12 tiếng, tất cả đều tan biến, xiêm y lộng lẫy này, và cả hoàng tử khôi ngô kia, đều chỉ là một giấc mơ không thuộc về nàng.”

Có đôi khi nhớ về quá khứ, nhớ về những kỉ niệm đẹp đẽ đã qua, chúng ta bất giác không thể tự kiềm chế lại tình nguyện vĩnh viễn đắm chìm trong đó, để không phải đối diện những vết thương lòng đau xé tâm can. Nhưng là, chúng ta chưa từng biết, lại có những người, có những việc, khi nhớ đến lại không quay về, cứ thế trôi qua.

Mỗi việc ta làm, là vì ai mà lao tâm khổ tứ, là vì ai mà tình nguyện đương đầu với thử thách khó khăn?
Chương 86: Ngoại truyện- Con là Lý Miêu Miêu

Top 10 truyện tranh hot