Tác giả Tiểu Kỳ

Sủng Vật Của Tuyết Nhi

Lượt Đọc:

0
Thể loại: Đoản văn, thú nhân, SỦNG, SỦNG, SỦNG.

Vào đúng trung thu, mùa trăng tròn, ngay trên đỉnh núi Bình Sơn bao trùm một bầu không khí rất lạ, dường như mọi vạn vật đều mong chờ một cái gì sắp ra đời..

Tất cả mọi vật tinh linh đều tụ tập xung quanh đỉnh núi, khi đó Tuyết nhi lúc đó còn nhỏ, nắm tay của tỷ tỷ, tâm trạng đầy hưng phấn.

"Tỷ tỷ, theo tỷ thì lần này thần thú nào ra đời? Là Kỳ Lân, Phượng Hoàng hay là Hồ Ly a!" Vừa dứt lời liền cười khanh khách khiến những người xung quanh nhíu mày không hài lòng.

Hạ Linh khẽ siết tay em: "Nhóc yên lặng nào, tất cả mọi người đều đang tập trung..."

Hạ Tuyết Nhi khẽ nói: "Sao mọi người lại ra đây? đúng nửa đêm nữa chứ, em đang rất buồn ngủ..."

"Đồ ngốc, tộc tinh linh của chúng ta vốn yếu ớt cho nên ngày thần thú ra đời mọi người đều ở đây. 

Im lặng một chút lại tiếp " Mọi người chưa có thần thú đều tập trung ở đây, nếu như thần thú ra đời chọn trúng ai, thì coi như người đó may mắn.Có những người dù đã già mà vẫn chưa được ban phúc lành kìa..."

Vào đúng lúc trăng lên cao nhất, tinh hoa nhật nguyệt mạnh nhất, có một đạo hỏa quang xuất hiệ, càng lúc càng chíu.

Cơ hồ là đồng thời, Hạ Tuyết Nhi thấy thân mình mình cũng sáng lên, trôi lơ lửng...Hạ Linh kinh ngạc, một số người chán trường: " Hết rồi, hết rồi...Sao lại có thể chọn một đứa trẻ bé như thế chứ...."

Sau, ánh hào quang dần mất đi, để lộ một sinh vật nhỏ bé, hai mắt có màu tím nhạt, bộ lông trắng muốt, xù xù.Nó lắc lắc cái đầu như buồn ngủ, liếc Tuyết Nhi một cái rồi nhắm mắt, ngủ tiếp...

"A,..." Tuyết Nhi ôm nó vào trong lòng, lớp lông của nó rất mềm mại, rất thoải mái, mặc dù nó không để ý đến nàng, nhưng cũng chẳng ảnh hưởng đến tâm trạng đang nhảy nhót của nàng. "Tỷ tỷ, tỷ nói xem nó là con gì???"

Hạ Linh vẫn không hết bàng hoàng, tại sao muội muội của mình lại may mắn như vậy, có lẽ nó rất mạnh đây.
Tuyết Nhi vừa cười ha hả vừa vuốt đầu vật nhỏ: "Nó là của em.."
Chương 5: Tạm Biệt. Ngươi sẽ chờ ta chứ? (Hết)
Muội Muội Đừng Chạy

Lượt Đọc:

0
Thể loại: Giả inc, sủng, Cổ đại, hơi ngược nam. He nhá
Khuyến cáo: Truyện siêu sạch, siêu sủng, càng cuối càng lên chuẩn bị khăn giấy khi đọc :v (Khăn giấy để lau nước mắt nhá, lúc trước ta không chú ý nên cứ bị hiểu lầm :v).Với cả không phải anh em ruột nhá :D

Trường Lạc thành có Tuy tiên lâu, ngồi trên tầng hai nhìn ra có thể thấy mênh mông trời nước, liễu xanh rờn cả một màu, trông xa như một tấm rèm đẹp đẽ...Mà lúc này, nếu ai có thể đứng ở dưới nhìn lên có thể thấy qua cánh cửa sổ hơi khép, mơ hồ nhìn thấy một bóng áo đen tuyền mảnh khảnh...

Huyền y cẩm bào, màu tóc như mặc. Đầu hơi hơi cúi chỉ có thể nhìn thấy sống mũi cao thẳng, phía dưới môi mỏng hơi mím, làn da trắng nõn tinh tế tỉ mỉ.Nam tử không biết nghĩ ngợi cái gì, ly ngọc cầm trong tay nghiêng đi, rượu như sắp tràn ly mà ra...

Hắn nhớ nàng rồi...

Rồi lại sợ hãi...

Hắn vốn không có khả năng chỉ làm huynh trưởng của nàng,
Hắn vốn không có khả năng buông tay...

Chỉ là làm sao để nàng rõ ràng, huynh muội thì sao? Nàng rốt cục để ý cái gì?
Cho nên mới có tin tức hồi sáng...

Hẳn là nàng cũng biết rồi đi...

Cho dù làm như vậy, hắn hơn ai hết rõ ràng nàng sẽ thương tâm khổ sở nhưng mà hắn vẫn phải tàn nhẫn quyết định..

Chỉ cần chưa tới bước cuối cùng nàng vẫn sẽ trốn tránh...Hắn làm sao cho 
phép.

Hắn muốn nàng rõ ràng, nếu thật sự buông tay, bên cạnh hắn sớm muộn cũng sẽ có người khác..

Cho dù hắn biết hắn sẽ không bao giờ thích được ai nữa rồi.Hắn đời này chỉ biết có nàng.Hắn muốn nàng rõ ràng, muốn nàng quay trở về bên cạnh hắn.

Cho dù làm tất cả rồi hắn cũng sẽ đau đớn.Sẽ vì của nàng đau đớn mà đau đớn..Trời biết hắn có nhiều không nỡ.

Hắn yêu nàng, yêu nàng...

Nàng sinh ra vốn dĩ đã là của hắn..

Bất kể người nào cũng không thể cướp nàng đi...

Cho dù vốn là huyết thống..
Chương 10-2

Top 10 truyện tranh hot