Tần Hoan và Cố Phi Trần là hai anh em nuôi. Do công ty ba Tần Hoan phá sản, cô được ba của Cố Phi Trần là Cố Hoài Sơn nhận về nuôi từ năm mười sáu tuổi. Cùng sống trong một nhà nhưng Cố Phi Trần luôn tỏ ra lạnh lùng với Tần Hoan. Điều này khiến cô thực sự cảm thấy bức bối. Và nhất là khi cô cảm mến anh, cô càng muốn anh để ý đến cô. Cuối cùng tình cảm của cô cũng được đáp lại.
Mối tình tuổi thanh xuân của Tần Hoan và Cố Phi Trần nhẹ nhàng mà cũng thật ngọt ngào. Nhưng mọi chuyện dường như chấm dứt và biến thành thù hận khi Tần Hoan phát hiện ra rằng anh không hề yêu cô, anh thậm chí còn lợi dụng cô như một quân cờ trong cuộc chiến thương trường của anh. Cố Phi Trần được điều anh muốn, nhưng anh đã gây sự tổn thương sâu sắc cho Tần Hoan. Tần Hoan cố gắng chôn vùi những kí ức đau buồn đó bằng việc hẹn hò với Nghiêm Duyệt Dân – một bác sĩ tuyệt vời và dành cho cô tình yêu chân thành. Nhưng lúc nào trong đầu cô cũng toàn hình bóng của Cố Phi Trần. Mười mấy năm trước, khi cô chỉ mới trở thành thiếu nữ, Cố Phi Trần trong mắt cô tỏa sáng như một thiên thần, cô đã luôn nghĩ rằng mãi mãi mình cũng không chạm tới được. Và hiện tại, dù trong mắt cô là dáng vẻ thanh tú nhưng lạnh lùng đến cùng cực đó, vẫn đẹp như một vị thần.
Có một chàng trai từng nhắc mình rằng không được yêu người con gái đó, nhưng lại cứ muốn giữ cô bên mình. Và một cô gái, với vẻ đẹp khiến người ta mê mẩn cứ mãi đắm chìm trong một tình yêu không hồi kết. Giận hờn, thù ghét, những lời nói lạnh lùng, mỉa mai, nhưng mãi mãi trong lòng cô chỉ có hình bóng của chàng trai ấy. Bức màn bí mật được hé mở và một câu chuyện tình lại bắt đầu. Hai con người, hai trái tim, dù những vết thương lòng chưa hẳn đã lành lặn, vẫn cùng chung nhịp đập với nhau.
Thời đại học Lâm Nặc từng có được tình yêu với Từ Chỉ An - một chàng trai xuất chúng, ưu tú đa tài trong trường nhưng do hoàn cảnh gia đình mà luôn cảm thấy tự ti. Ở bên Từ Chỉ An, Lâm Nặc không tìm thấy cảm giác yêu thương chiều chuộng mà ngược lại cô chính là người chủ động kiếm tìm cảm giác đó. Tình cảm giữa hai người bắt đầu xuất hiện những vết rạn do lý tưởng và suy nghĩ của hai người không nhau. Vết rạn đó ngày càng sâu thêm kể từ khi có sự xuất hiện của Giang Doãn Chính.
Chính dáng vẻ không bao giờ tỏ ra yếu đuối của Lâm Nặc đã thành công trong việc khơi dậy niềm ham muốn bảo vệ của Giang Doãn Chính. Anh khiến cô tìm thấy được niềm khao khát được yêu thương che chở mà bấy lâu không có được khi ở bên Từ Chỉ An nhưng cô vẫn kiên quyết không để mình rơi vào lưới tình của anh. Giang Doãn Chính rất tự tin rằng trong cuộc chơi này anh chính là người thắng cuộc dù anh biết giữa anh và Lâm Nặc vẫn còn tồn tại Từ Chỉ An.
Rất lâu sau, Lâm Nặc vẫn cho rằng trên thế gian này không thể có hai chữ “nếu như”. Cho dù Từ Chỉ An quen cô trước, nhưng đến phút cuối cùng, cô vẫn tiến đến cạnh Giang Doãn Chính. Âu đó cũng là số phận.
Giang Doãn Chính là người bạn trai tuyệt vời hoàn hảo, anh mang đến cho cô tất cả mọi thứ nhưng duy chỉ một thứ Lâm Nặc cũng như bao cô gái khác hằng khát khao nhất thì anh lại chẳng thể đáp ứng. Bởi vì anh là một cơn gió tự do không muốn bị hai chữ “hôn nhân” giam cầm.
“Tất cả mọi thứ em cần, anh đều dành cho em cả, chỉ cần em ở bên anh thế này, em còn điều gì không hài lòng?”
“Cảm ơn anh, đã cho em tất cả tình cảm khiến người khác phải ngưỡng mộ, nhưng giờ thì em phải rời xa anh!”
Hai năm sau, Từ Chỉ An quay về, ba người gặp lại nhau và câu chuyện dang dở lại được viết tiếp……
Câu chuyện về Tô Lương Thần, một cô gái xinh đẹp sắp lên xe hoa về nhà chồng.
Lăng Diệc Phong, tài phiệt của giới truyền thông, áo gấm vinh quy. Đôi tình nhân năm năm trước của trường đại học từng khiến mọi người ngưỡng mộ, năm năm sau gặp lại đã cảm thấy sự đùa cợt và khiêu khích của số phận.
Cứ ngỡ mọi thứ đã sớm kết thúc, nhưng khi hai người tình cờ gặp nhau, hồi ức xưa lại ùa về. Có lẽ cuộc đời đang trêu đùa họ. Chia xa rồi trùng phùng, họ lại yêu nhau thêm lần nữa. Và còn có những thứ ẩn nấp dưới niềm hạnh phúc ấy - bờ vực giữa sinh và hận…
Yêu có thể dùng lý trí kiềm chế, nhưng có thể chấp nhận quá khứ hay không thì mỗi người mỗi khác. Lương Thần tự nhận không làm được, cũng như không thể buộc bản thân không yêu người ấy nữa.
Nhưng nếu như sự thật đúng như những gì năm xưa cô đã nhìn thấy, dù cả đời không tìm được người thứ hai có thể yêu như cô đã yêu anh thì giữa cô và Lăng Diệc Phong cũng không thể nào trở lại như trước nữa.
Cũng như lúc này, đi bên nhau, cùng bước trên những lối đi ngày trước, nhưng con tim mỗi người ra sao, ai biết?
“Thực lòng em rất sợ nếu mình buông tay, tất cả những hạnh phúc sẽ đột nhiên bay biến mất hết. Cho nên, khi đó em chỉ muốn có thể chút thời gian suy nghĩ, ai ngờ càng lâu thì càng do dự. Cho đến tận khi gặp lại anh, em mới phát hiện ra dù cho có bao nhiêu day dứt, bao nhiêu sợ hãi, em vẫn muốn được ở bên anh…”
Thẩm Thanh, một cô gái cũng giống như cái tên của cô vậy, đơn giản mà dịu dàng. Cô đã từng âm thầm thích một đàn anh khóa trên trong suốt những năm đại học và cho đến tận 2 năm sau khi ra trường, cô vẫn mang trong mình một tình yêu lặng lẽ chưa một lần cất thành lời. Để có cơ hội được gặp lại người mình vẫn yêu thầm, Thẩm Thanh đã chuyển từ Đông thành sang Tây thành với hy vọng vào một lần tình cờ của số phận sẽ cho cô gặp lại người đó. Và đúng là số phận đã đem đến cho Thẩm Thanh một sự tình cờ.
Trong ngày đầu tiên chuyển đến căn phòng ở tầng 19 của một khu chung cư phía Tây thành, Thẩm Thanh đã gặp một chàng trai khiến cho cô không thể không đứng lại nhìn. Đó là một chàng trai có khuôn mặt đẹp trai nhưng có phần thờ ơ lãnh đạm, dáng người cao ráo, mang đến cho người ta cảm giác cô độc. Điều thu hút sự chú ý của Thẩm thanh đầu tiên chính là khuôn mặt đẹp trai đến mức hoàn mỹ ấy nhưng điều thực sự ấn tượng với cô lại là dáng vẻ cô đơn của người đó, giữa những con người đang tất bật xung quanh, dáng người cao cao mảnh khảnh đứng đó dường như càng trở nên đơn độc hơn, thật dễ khiến người ta có cảm giác đau lòng. Thật tình cờ người đó cũng chính là hàng xóm của Thẩm Thanh và còn bất ngờ hơn nữa khi cô biết rằng người con trai này bị mù.
Chàng trai bị mù ấy chính là Khuynh Quyết. Kể từ ngày tai nạn định mệnh 3 năm trước, thế giới của anh đã vĩnh viễn mất đi ánh sắc, màu sắc và hình ảnh. Ước mơ, sự nghiệp và tình yêu anh đang nắm giữ trong tay lúc đó cũng vụt biến mất, điều duy nhất còn lại với anh chỉ là một màu đen mênh mông cũng những chênh vênh chấp chới và một sức khỏe chẳng thể tồi tệ hơn nữa vì bệnh tim và đau dạ dày. Ba năm trôi qua anh đã quen với việc gắn liền cuộc đời mình với một màu đen sâu hun hút của bóng tối, anh cũng chưa từng hy vọng ánh sáng từ xuất hiện của bất cứ người nào trong cuộc sống của mình, cho đến khi anh gặp Thẩm Thanh…
Biên tập: Hamilk
Chàng soái ca Thẩm Trì dường như luôn giấu kín rất nhiều điều bí ẩn. Bao nhiêu cô gái say mê anh cũng vì những điều bất ngờ họ tìm thấy nơi anh
Yến Thừa Ảnh là một cô gái thông minh, đầy bản lĩnh, cũng là vợ trên danh nghĩa của anh
Tiền Tiểu Phi, một nữ sinh trẻ tươi với sự bồng bột, mạnh dạn yêu đương đã rơi vào lưới tình...
Không biết là ngẫu nhiên hay cố ý, những con người này cứ vậy mà ảnh hưởng đến nhau, trộn lẫn vào cuộc sống của nhau
Đâu là khởi đầu?
Đâu là điểm kết?
Cho tình yêu, cho lý tưởng và cũng cho cuộc sống của riêng họ?
" Yêu càng sâu đậm thì càng thương tổn. Từ khi bắt đầu đến hiện tại, có lẽ tất cả đều đã thay đổi, chỉ có tôi yêu em là chưa từng thay đổi."