Tác giả Tuyết Ảnh Sương Hồn

Những Tháng Năm Hổ Phách

Lượt Đọc:

0

“Trong những phút giây rực rỡ cuối cùng của thời thanh xuân này, bạn có nhận ra mình càng lúc càng thích nhớ lại chuyện ngày xưa không?

Những tháng ngày thuần khiết vô ưu đã qua, cái lứa tuổi trẻ dại mới bước chân qua ngưỡng cửa tình yêu, từ đơn giản tới thâm sâu, duyên và phận, gặp gỡ rồi chia ly... Cớ sao mới chỉ vừa chớp mắt mà thời gian đã vụt qua để rồi tháng năm vài bận lén trộm đổi, mang gương mặt trẻ trung năm xưa hóa thành dung nhan tang thương nhường này?

Thanh xuân đã qua như cuộc vui đã tàn, giữa cuộc đời đằng đẵng, quãng thời gian đẹp nhất lại chính là thứ trôi qua nhanh nhất. Ký ức tựa như một khối hổ phách trong suốt bảo bọc lấy tuổi hoa. Thứ tôi muốn kể chính là một câu chuyện được bọc trong hổ phách như thế, một đoạn hồi ức gian nan. Nếu mọi người nguyện ý thì xin cùng tôi lần theo từng dòng chữ lời văn, ngược dòng sông thời gian, cùng tìm lại những tháng năm tựa thủy.”

(Tuyết Ảnh Sương Hồn)

Quyển 2 - Chương 47
Luôn Có Người Đợi Anh

Lượt Đọc:

0
Truyện Luôn Có Người Đợi Anh của tác giả Tuyết Ảnh Sương Hồn kể về một cô gái đa tình, luôn nhẫn nại chờ đợi người mình yêu.

Dù chờ đợi trong bao lâu, một năm hay mười năm cô vẫn chờ...Đối với cô thời gian không có ý nghĩa gì, không những thế cô còn muốn cho cả thế giới biết rằng, cô có thể đợi anh mãi mãi, chờ anh suốt cả cuộc đời này!!!

Lý do gì khiến cho cô phải lòng anh u sầu đến như vậy? Câu trả lời sẽ được bật mí trong cuốn tiểu thuyết ngôn tình rất hay này nhé.
Chương 53: Hậu kí
Cổ Cầm Dị Truyện

Lượt Đọc:

0
Thể loại: Truyện ngắn, cổ đại, huyền huyễn, tình yêu duy nhất
Editor: Leo Sing
Số chương: 14 chương

Thiếu nữ khoan thai đứng trên mạn thuyền giữa đêm tối. Ánh trăng chiếu vào nàng lộ ra khuôn mặt diễm lệ như tiên thiên của nàng.

Chàng công tử trẻ tuổi bất ngờ giật mình không phải vì nhan sắc đó mà là vì cảm giác gì đó rất thân thuộc.

Chợt cất tiếng hỏi: “Cô nương, xin hỏi danh thơm của nàng là gì?”

Cô nàng xuân sắc nhìn nốt ruồi chu sa ở đuôi lông mày của chàng, nhoẻn miệng cười: “Lục Đồng, ta tên là Lục Đồng.”

Vòng luân hồi tựa như bánh răng, có nhiều thứ cứ luôn chuyển động mãi không ngừng.

Ví như tình, ví như duyên.

Chương 14
All About True Love

Lượt Đọc:

0
Người dịch: Nguyễn Trang

Minh Nhật Lãng – mặt trời rực rỡ nhưng yếu ớt.

Lâm Nguyệt Loan – mảnh trăng khuyết dịu dàng ấm áp đầy nhân hậu.

Hai người bạn trẻ, hai đường thẳng khác biệt mà số phận của mỗi người đều có những bi kịch riêng. Họ gặp nhau ở lứa tuổi trong sáng nhất, non nớt nhất của cuộc đời. Một lần tình cờ nhìn thấy Lâm Nguyệt Loan băng bó cho cây hòe non bị gẫy,

Minh Nhật Lãng chàng trai mang trong mình căn bệnh giòn xương quái ác đã rung động, đó là một tình cảm học trò trong sáng vô tư không chút tì vết. Chỉ những ai từng có tình yêu học trò mới hiểu được cảm giác ấy, mơ hồ không thể gọi tên mà cứ làm lòng ta xao xuyến mãi. Mắc bệnh giòn xương bẩm sinh khiến Minh Nhật Lãng không thể tự do hoạt động như bạn bè cùng trang lứa, điều đó khiến lòng cậu luôn u uất và mặc cảm.

Ở trường học, Tiêu Tinh Dã- thần đồng thể thao của trường Thần Quang, bạn thân của Lâm Nguyệt Loan luôn gây gổ với Minh Nhật Lãng.

Nguyên Thần Dạ – chàng hoàng tử “hôn vũ song toàn”, “vũ lâm minh chủ” đào hoa, phóng túng nhưng quan tâm tới Nguyệt Loan.

Cô bạn Bạch Vân Tinh hết lòng quan tâm tới Minh Nhật Lãng.



Nhưng câu chuyện của tuổi học trò đan xen những mối quan hệ gia đình, những tình cảm trong sáng nảy nở.

Một câu chuyện xúc động, có tiếng cười lẫn tiếng khóc. Ai đọc qua cũng cảm giác như sống lại thời niên thiếu.
Chương 10: Mãi mãi mất đi những gì yêu quý nhất
Tương Tư Thành Nắm Tro Tàn

Lượt Đọc:

0
Thể loại: Hiện đại
Dịch giả: Chu Hồng Hạnh
Ngày xuất bản: 08-2016

Giữa trăm núi nghìn sông, giữa vạn người trên thế gian, ta đã từng gặp gỡ ai? Đã từng thương yêu ai? Có lúc nào mơ mộng đến chuyện tương lại? Và rồi tâm nguyện đó có được như ý hay không? Hay vẫn là tương tư thành nắm tro tàn?

Tháng ngày như nước chảy mây bay,

Người tưởng dấu yêu nhất,

Chuyện tưởng khó quên nhất,

Thời khắc ngọt ngào nhất,

Hồi ức đau buồn nhất...

Những chuyện xưa cũ có phải đã tàn phai theo thời gian dài đằng đẵng. Thực ra chúng ta chưa từng quên đi điều gì. Nếu bạn từng yêu và được yêu, hay từng được nếm cái sự ngọt ngào như mật, tình mong manh như sáp hẳn bạn sẽ hiểu được câu truyện này, hiểu được những thứ tình yêu sớm vắt kiệt ở đáy lòng, mãnh liệt như lửa của những năm tháng trong sáng và đầy thơ ngây ấy.
Chương 16: Phần kết

Top 10 truyện tranh hot