Tác giả Tuyệt Ca

Đế Long Tu Thần

Lượt Đọc:

0
Văn Án:

Chỉ là câu chuyện xưa kể về một tiểu Đế Long vừa ra đời đã bị người ta làm BBQ nướng trên vũ trụ, may sao Nguyên Thần trốn được, sau đó lại bị người người đuổi gϊếŧ khắp vũ trụ, Đế Long chạy vào một hành tinh cổ bị phong ấn trốn thoát, người Tu Tiên ở nơi này không thành tiên được, thành ma không xong, thành tiên chỉ là giấc mộng, Đế Long đến để bọn họ có hy vọng.

" Mọi người nghe xem, có phải là tiếng rồng ngâm không? Nghe nói ăn nó có thể thành tiên"

" Mau mau tổ chức thành đội đi bắt rồng, ai muốn thành tiên thì tới"

Tiểu Đế Long xông lên đưa bốn cái chân ngắn xoè móng vuốt nhỏ ra, phát ra tiếng trẻ con rít lên:
" Gàoooo - Ăn cướp đây! Giao ra mỹ nữ! Giao ra vàng bạc châu cháu và túi trữ vật!"

****************************************

Khương Hoài Ưu nói với Thanh Lam: "Lần thứ hai gặp mặt, em ấy ăn sạch tôi, bây giờ tôi nghèo lắm, nuôi không nổi em ấy, cô làm gì làm đi".

Thanh Lam lần đầu nghe nữ đế than nghèo...: "Cô làm gì Khương Hoài Ưu hả Đế Quân?".

Đế Long mếu máo: "Tôi không có tham ăn, tôi chỉ ăn sạch linh quả linh thảo trong túi càn khôn của chị ấy mà thôi".

Khương Hoài Ưu: "Em ấy.... tôi nuôi không nổi, thả chó! À nhầm thả rồng"

Mọi người ở Tu Tiên Giới:..... Ai tới bắt con rồng đạo chích này đi.
Chương 90: 90: Tình Yêu Sâu Đậm Mà Không Biết
Đạo Trưởng Đã Lâu Không Gặp

Lượt Đọc:

0
Thể loại: Hoan hỉ oan gia, truyền kỳ, tiểu thuyết dị văn, huyền học.

Đạo sĩ thật ra không phải là một công việc lý tưởng, tổ tiên truyền lại đạo thuật dù có lợi hại thế nào, sợ rằng ra xã hội hiện đại vẫn sẽ bị xưng là "mê tín dị đoan", "tàn dư phong kiến" mà thôi.

Chức nghiệp đạo sĩ tổ truyền vô cùng gian khổ vất vả, vì vậy nàng nỗ lực học tập mười mấy năm, cố gắng đổi nghề làm nhân viên văn phòng tài chính, thế nhưng lại bị Liễu Vũ vạch trần thân phận tuyên truyền khắp nơi, rốt cuộc bị bắt về quê nhốt trong núi sâu khổ tu.

Sau khi học nghề thành thạo xuống núi, gặp lại Liễu Vũ cái hố năm xưa, ngày tháng thanh nhàn cố thủ trong đạo quan nhỏ lại lần nữa bị phá vỡ. Xa cách ba năm, Trương Tịch Nhan từ một nhân viên văn phòng biến thành đạo sĩ, còn Liễu Vũ thì bị chẩn đoán là người có nhân cách phân liệt, hơn nữa còn trở thành thần bảo hộ của một bộ lạc cổ xưa sống xa cách với xã hội văn minh.

Một người là gia tộc đạo sĩ có truyền thừa cả ngàn năm, một người là thần bảo hộ của bộ lạc Vu Cổ sống tách biệt với xã hội văn minh, còn có những bí ẩn sâu xa về huyết mạch truyền thừa. Những bí ẩn đó cũng là căn nguyên của mối họa diệt môn. Trong một đêm, Liễu Vũ mất đi bộ lạc mà cô bảo hộ, Trương Tịch Nhan mất đi người thân trong gia đình của nàng.

Mấy tháng sau, gặp lại...

- --------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Review giản lược của editor:

Một bà chó, một bà mèo, tối ngày thích chọc ghẹo rồi xỉa xói cắn nhau.

Liễu Vũ thì tâm thần, Trương Tịch Nhan thì bá đạo. Một đôi oan gia trời đất tạo nên.

Truyện hơi có chút kinh dị, nhưng trong mức độ tạm chấp nhận được. Được cái là hề hước quá đáng, cười đau bụng với hai bà cô oan gia này.

Bộ Đạo Trưởng không nói về ma quỷ như bộ Quy Hồn Tục, chủ đề chính của bộ này xoay quanh Vu thuật và cổ trùng. Bí ẩn về thân thế Trương Tịch Nhan và nguồn gốc xa xưa của bộ lạc mà Liễu Vũ bảo hộ khiến cho cả hai người gặp chung một cảnh ngộ, Trương Tịch Nhan bị diệt môn, Liễu Vũ bị diệt tộc. Biến cố đó đã kéo hai bà cô oan gia này đến gần nhau, bảo hộ nhau và cùng nhau đi trả mối thù diệt môn diệt tộc.

Nếu đạo hữu nào yêu thích cặp đôi Du Thanh Vi và Lộ Vô Quy thì rất nên đọc bộ Đạo Trưởng nhé, mốc thời gian trong bộ Đạo Trưởng là khoảng 10 năm sau trận chiến cuối cùng khiến Lộ Vô Quy hi sinh, lúc này Tiểu Quy Quy đã lấy lại được hình người rồi, còn Du Thanh Vi thì sắp cán mốc 30 như lang, 40 như hổ.:))

Sơ sơ thôi, đọc truyện để biết thêm chi tiết nhá.

À, tên truyện là "Đạo trưởng biệt lai vô dạng", trong tiếng Trung thì "biệt lai vô dạng" có nghĩa là một câu hỏi: Lâu rồi không gặp vẫn khỏe chứ? (Này là do GS. Choi dịch giả của bộ "Làm Càn" góp ý chỉnh sửa cho mình), nhưng mình thấy dài quá nên rút gọn lại thành "đã lâu không gặp" và vẫn giữ nguyên tên truyện trên ảnh bìa, chỉ viết note ở đây thông tin thêm cho các đạo hữu. 
Chương 110
Liêu Nhàn

Lượt Đọc:

0
Văn án:

Côn Luân Tiểu Quái - Ôn Chủy Vũ là họa sĩ  vẽ tranh thủy mặc theo lối công bút, chuyên vẽ núi Côn Luân cùng các loại sơn tinh thần quái trong truyền thuyết, tuổi nghề đã hai mươi năm. Ông nội là họa sĩ thủy mặc chuyên vẽ tranh hoa điểu, cũng là người yêu thích sưu tầm đồ cổ. Ba cô là thương nhân, khi xí nghiệp bị phá sản liền ôm tiền bỏ trốn. Chủ nợ đến tận nhà, cô và ông nội vì trả nợ cho ba mà bán hết toàn bộ gia sản, đồ cổ tranh họa, kể cả áo cưới của bà nội để lại cũng đành phải bán đi. Hai ông cháu họa si cùng đường, lưu lạc...

Nữ doanh nhân Diệp Linh vốn có sở thích sưu tầm đồ cổ cùng tranh chữ, lại cực kỳ yêu thích bức Côn Luân Vạn Yêu Đồ và yêu ma quỷ quái dưới ngòi bút của Côn Luân Tiểu Quái, là fan hâm mộ trung thành của Ôn Chủy Vũ. Nàng và ba của Ôn Chủy Vũ vốn là đối thủ cạnh tranh trên thương trường, sau khi đánh bại xí nghiệp nhà họ Ôn, Diệp Linh mua lại nhà của Ôn Chủy Vũ, thu hết đồ sưu tầm, thư họa của cô cùng ông nội, hơn nữa còn lấy tranh của hai ông cháu mở triển lãm.

- Diệp Linh nghiêm mặt: Tôi và Côn Luân Tiểu Quái Chủy Vũ là bạn tri giao, không có giấu giếm nhau chuyện gì, hai bên luôn tin tưởng đối phương.

- Ôn Chủy Vũ: Tôi chưa từng thấy ai mặt dày, vô liêm sĩ như thế.

Giới thiệu một câu: Diệp Linh hủy hoại gia đình của Ôn Chủy Vũ, chiếm luôn gia sản, đổ cổ lẫn cả nhà của người ta, sau đó còn hâm mộ người ta, quyến rũ luôn người ta.

P/s: Hai người các cô có chung đam mê sở thích cùng trí tưởng tượng phong phú.
Chương 32: C32: Chương 32

Top 10 truyện tranh hot