Hắn hận y còn không kịp, sao còn phải đi bảo vệ y?
Ai quy định là hồ tiên liền nhất định phải báo ân, hơn nữa với pháp thuật lung tung yếu ớt của hắn,
Xem ra ai bảo vệ ai còn là một vấn đề đây…
Cá nhân ta đánh giá: truyện này rất dễ thương, tiểu công thật đáng yêu a ^^
Hu hu hu, người ta không muốn làm một con rắn! Người ta rất sợ rắn được không! Hu hu hu~
Tránh ra tránh ra! Những con rắn đó thật đáng sợ, thật đáng sợ! Ngân Tiểu Tiểu lạnh run trốn ở trong góc phòng khóc nhè.
Có nhiều rắn trông coi thì xong, vì sao nơi này ngay cả quỷ cũng có! Ngân Tiểu Tiểu phiết miệng quấn thành một cục chui vào trong góc sáng sủa ở mộ thất khóc nhè.
Con rắn này có phải quá đen hay không ! Ngân Tiểu Tiểu kinh ngạc đã quên lùi về xà tín mà bị Mặc Lão Đại chiếm tiện nghi, vì thế Ngân Tiểu Tiểu tiếp tục lui ở trong góc khóc nhè.
Mặc Lão Đại: Ngân Tiểu Tiểu ngươi lại ăn vụng mật!
Ngân Tiểu Tiểu ăn vụng mật đang vui vẻ thám hiểm chủ mộ thất, đương nhiên không nghe được lời Hắc lão đại nói rồi! Nhưng mà điểm này cũng không gây trở ngại kết cục của Ngân Tiểu Tiểu nhà chúng ta nha ~!
Y là vương của Hồ tộc, cao ngạo lạnh lùng, kiệm lời kiệm ngữ, ngay cả đệ đệ ruột thịt cũng không muốn thân cận y.
Trong tửu yến của Lang vương, là ai lớn mật dám nói một câu: “Hồ vương mới thật là tuyệt sắc.”
Y nhíu mày, cẩn thận đánh giá nam tử đang cười đến ôn nhu thâm tình trước mặt.
Nguyên lai là hắn, vị thái tử phong lưu chúng nhân đều biết.
Trong lòng không khỏi âm thầm cười lạnh.
Hồ ly, chính là lãnh tính mà gian trá.
Hai người đều không hiểu tâm tư của nhau, trải qua ngầm mưu tính kế, trải qua thương tâm, rồi qua hối hận.
Phí hoài ba trăm năm, giật mình nhìn lại, mới giật mình tỉnh ngộ, tình yêu hai chữ bất quá là hỏi một câu thích hay không thích…
Hoắc Phong: đệ đệ đương kim hoàng thượng, được phong làm Việt Vương. Hình thể cao to, bộ dáng anh tuấn, cá tính ngay thẳng. Hắn nắm trọng binh trong tay, chiến công rực rỡ, bởi vì quyền thế ngập trời khiến thái giám Trương Trung kiêng kị.
Y Trọng Nhân: là thủ hạ của gian thần Trương Trung, thủ đoạn ngoan độc. Diện mạo tuấn mỹ, nhưng bình thường lại hé ra dung mạo lãnh khốc quỷ mị. Y lãnh binh tróc nã Hoắc Phong, rồi lại ngầm trợ giúp đối phương, luôn lấy giọng điệu mỉa mai lạnh như băng châm biếm Hoắc Phong.