Thể loại ABO là viết tắt của 3 từ Alpha, Beta, Omega.
– Alpha Nam: Chính là có đặc điểm không phát huy được tác dụng của bộ phận sinh dục nữ hay là bị thiếu hụt ngay từ lúc mới sinh. Bộ phận sinh dục của nam giới sẽ lớn hơn người bình thường. Địa vị của Alpha luôn là chiến sĩ hoặc là người lãnh đạo bởi vì họ không thể mang thai. Họ ưu việt hơn người thường rất nhiều.
– Beta Nam: đồng thời có cả hai bộ phận sinh dục nam và nữ, tuy nhiên họ không hấp dẫn Alpha và không có dục vọng. Có thể mang thai nhưng tỷ lệ sinh con rất khó và con thường không thông minh bằng con của Omega, là những người bình thường nhất.
– Omega Nam: Số lượng ít, có đầy đủ bộ phận sinh dục nam và nữ, hấp dẫn ALpha. Dùng phần lớn thời gian để sinh đẻ và không làm việc.
ABO Nữ cũng gần giống như thế, vì chỉ chuyên đam mỹ nên tập trung ở ABO nam nhiều.
Nói chung thì thể loại ABO là loại thịt thà đầy đủ ( thời gian xôi thịt dài ), toàn dân BL hoặc GL .
Thành Chu, thường được mọi người gọi là lão Thành, năm nay 26 tuổi, bộ dạng vứt giữa đám đông cũng không có gì nổi bật, tính cách cực kỳ đoảng kèm theo là làm một công việc nhàm chán.
Bình thường là người làm chuyện vặt vãnh trong công ty, bỗng nhiên lại nhận được một chuyến đi Nhật Bản.
Đây là chuyện trong mơ sao? Làm gì có chuyện may mắn nhường này?
Đúng như dự đoán, Chu Thành đến Nhật liền bi ai phát hiện ra rằng mình đến thế nhưng không một ai đến đón.
Dùng vốn tiếng Nhật bập bõm của mình hỏi đường thì phát hiện ra rằng họ nói gì đều nghe không hiểu, cuối cùng khi mặt trời dần lặn thì hắn biết mình đã thực sự lạc đường. Vì vậy hắn đành qua đêm ở ngôi miếu, ai ngờ vừa mở balo thì phát hiện ra một tiểu quỷ đang cầm thức ăn của hắn trên tay ăn một cách ngon lành.
Từ lúc vác theo của nợ này thì hắn đã xui xẻo không biết bao nhiêu lần, bị tình nghi là kẻ giết người, bị người ta dùng ánh mắt "người cha vô lương tâm" để nhìn...thật đúng là thần xui xẻo nhìn trúng hắn mà.
Yuuchi nghĩ rằng ngoại trừ tên sếp Imakura - một kẻ vô dụng, không thể hợp tác được thì mang ai cũng như nhau. Nhưng thật đúng với câu nói "ghét của nào trời trao của đấy", trong một cuộc nghiên cứu trên hoang đảo, cậu và tên sếp đã bị bỏ rơi lại. Và cậu thực sự muốn dùng đôi tay mình tự dìm Imakura xuống biển còn hơn là phải nghe những lời phàn nàn của hắn.
Sau nhiều ngày trải qua bên nhau thì cuối cùng Yuuchi chợt nhận ra mình khao khát được ở cạnh Imakura hơn là thấy được nền văn minh nhân loại. Liệu hai người họ có đến được với nhau? Hay phải vật lộn tìm cách sống sót trên đảo hoang với một kẻ dở hơi này.
Chu Quảng Phúc chết.
Chết vì nhồi máu cơ tim đột phát.
Sáu mươi tuổi, tất nhiên không được coi là trường thọ, nhưng cũng không tính là chết trẻ.
Nếu là một người sáu mươi tuổi bình thường nào đó chết đi, bất quá cũng chỉ như gió thoảng qua tai, không lưu lại chút dấu vết nào.
Nhưng Chu Quảng Phúc không phải là người thường.
Lão là bá hộ tiếng tăm lừng lẫy N thành, thậm chí là cả nước.
Có người nói lão nắm trong tay hơn nửa kinh mạch kinh tế của N thành.
Hơn hai mươi năm trước, lão chẳng qua cũng chỉ là một tay đầu cơ.
Trước cải cách, lão đã bắt đầu tranh sáng tranh tối làm vài vụ kinh doanh nho nhỏ, đến lúc quốc gia bắt đầu mở cửa, lão đã tích lũy được ít vốn.
Người vợ kết tóc của lão bảo, chỗ tiền này không dễ kiếm, tốt nhất tìm chỗ nào đó mà cất kĩ, tương lai có thể dùng dưỡng già. Bị lão mắng cho một trận.
Theo lý luận của lão thì, tiền chết sao đẻ ra tiền được?......