Thể loại: Hiện đại, hắc bang quân sư vs cảnh sát trọng án, 1×1, HE, cuồng khuyển cường công, đại thúc thụ (thật ra thì cũng không già lắm).
Edit: Tiêu Dao Tử
Beta: nt
“Mang cái này qua đi, cẩn thận một chút.”
Thiệu Vĩnh Côn nói, bưng chiếc khay đi vào trong đại sảnh.
Hôm nay là ngày đại thọ bảy mươi của Ngự Phong Đường đường chủ Lâu Trấn Anh, trong đại sảnh yến hội của khách sạn Kim Long tiếng người ồn ào, khách quý tề tựu. Không dấu vết mà liếc mắt một vòng quanh căn phòng, Thiệu Vĩnh Côn cũng nhận ra vài đại nhân vật có máu mặt trong thành phố.
Cho dù đã trở thành nhân vật nổi tiếng trong giới kinh thương, trên người Lâu Trấn Anh vẫn không thể giũ bỏ hết cái khí chất tố cáo xuất thân từ bang phái của mình, Lâu Trấn Anh cũng chẳng sợ người khác biết mà phải che dấu, dù sao trong lòng mọi người đều đã rõ ràng, chỉ là không nói ra mà thôi. Đặc biệt trong những dịp quan trọng như thế này, cũng không vì vậy mà thiếu người tiến đến chúc mừng.
Nhưng đó không phải là chuyện của hắn, Thiệu Vĩnh Côn hạ xuống ánh mắt, chỉnh lại trang phục đang mặc, giấu đi ánh mắt sắc sảo giả trang thành bồi bàn khách sạn đơn thuần, tận lực giấu đi sự tồn tại của bản thân, không để cho bất cứ kẻ nào có cơ hội chú ý đến mình.
hể loại: Hiện đại, khoa kỹ, sinh tử văn, ấm áp, nhất thụ nhất công
Biên tập: Zhou Zhou
Beta: Ngạo
Đó là gì? Có bom sao? Lý Trùng Trùng rụt lại nhìn mặt hồ mới nãy còn yên tĩnh…
Lại nói, Lý Thần và Wright trở về đế đô, lúc này Lý Trùng Trùng cũng đã kế thừa tước vị, nhà nào có chuyện riêng của nhà nấy, vì thế Wright đã lấy cái cớ: “Trùng Trùng, giờ con đã thành người lớn rồi!” Để Trùng Trùng chuyển đến ở trong tòa thành của mình.
Mục đích của Wright là gì? Tất nhiên là vì y muốn có một thế giới chỉ riêng hai người với Lý Thần. Cứ như vậy, Lý Trùng Trùng đáng thương đã phải dọn đến phủ đệ của chính mình.
Bởi vì cậu đã trưởng thành.
Nhưng vì cớ gì, trừ bỏ giới tính đều là nam nhân ra, không có một điểm nào giống nhau.
Ta mang vẻ ngoài của ba, đầu óc của mẹ. Còn Thiệu Cung lại mang vẻ ngoài của mẹ, đầu óc của ba.
Nhưng quan trọng là ba lại là một ông già xấu xí ốm nhom, đầu óc thông minh tột đỉnh. Còn mẹ lại có hình dáng người mẫu siêu cấp thi N lần vẫn không đậu nổi một trường đại học.
Thế nên, bất hạnh thay cho ta.
Lại một lần nữa gặp nhau, Anh Lê mong muốn phá bỏ lớp thủy tinh mà cậu thiếu niên kia dựng nên để ngăn cách với thế giới xung quanh, và cùng nhau trở thành bạn bè. Đã quen biết nhau, tự trong tâm tư, Anh Lê không hy vọng, là một người trưởng thành rồi mà còn bị ảnh hưởng bởi những việc đáng tiếc, để lại nỗi tiếc nuối cho Lý Liên Y.
Chậm rãi gặp gỡ, cậu thiếu niên luôn khép kín tâm hồn mình đã dần biết mở lòng…
Cứ ngỡ rằng bản thân là người đã giúp đỡ Liên Y, thế nhưng Anh Lê chợt phát hiện, Liên Y mới là kẻ giúp đỡ mình, giúp đỡ một con người không tin vào ái tình, học được cách cho đi tình yêu…
Có từng nghĩ đến tình yêu, cậu đã bao giờ nghĩ đến tình yêu…
Hãy để cho chúng ta dũng cảm thêm chút nữa, và rồi tiếp tục dũng cảm thêm chút nữa…
Thể loại: phụ tử, xuyên không, giang hồ, mỹ công mỹ thụ, nhất thụ nhất công, HE
Pairing: Nguyệt Như Tuyết x Nguyệt Thu Triệt
Edit: mai lạc
Dương Vũ Phong là con trai của tổng tài một tập đoàn lớn vừa mới lớn nhưng cái gì hắn cũng biết. hắn biết cha mẹ vĩnh viễn không quan tâm hắn, đã biết lòng người dễ thay đổi, nhân tình ấm lạnh Cho nên lúc hắn rơi vào tăm tối, điều duy nhất hắn muốn là tìm được một người yêu thương hắn, để hắn có thể làm nũng, có thể dựa vào lòng.
Hắn bị đánh cướp giữa đường khiến mình rơi xuống vực nhưng trong lòng hắn không hề sợ hãi, bởi hắn chẳng còn thiết tha với cuộc sống này. Cũng vào khoảng không gian này, tại một nơi trong Thanh Cung Các, một nữ tử vừa mới sinh con.
Nhưng đứa trẻ là ngoài ý muốn cha chúng không có yêu thương nó, và chính nó cũng là linh hồn hắn xuyên tới. Liệu khi làm một đứa trẻ hắn có được lại tình thương của cha mẹ hay không?
Thể loại : Hiện đại, thầy – trò, niên hạ, ngoan độc phúc hắc mỹ công x thành thật yếu đuối ngốc thụ, cường thủ hào đoạt, HE.
Nhân vật chính : Lý Tư Phàm x Tùng Thông
Biên tập : Lam + Nhã
“Ba, con muốn đi vườn bách thú.” Thằng bé ngửa khuôn mặt nhỏ nhắn phúng phính lên nhìn người cha.
“Ngoan, chờ chúng ta đến phía Nam, ba liền cho con đi.”
Bé con ngoan ngoãn gật gật đầu, lão hổ to lớn và loài gấu lớn nhất định cũng giống chim yến đi phía Nam sống qua mùa đông . Vì thế đối với chuyến đi đó cậu bé tràn ngập chờ mong, đắm chìm ở trong những ảo tưởng mạo hiểm của chính mình.
Bé không có phát hiện trên mặt người cha gầy yếu đầy vẻ kinh sợ.
Hai cha con tránh ở nhà trọ cũ nát này đã một tuần rồi, mỗi ngày đều ăn loại bánh mì khô cứng hoặc mì ăn liền, y còn tạm được, nhưng đứa con đã có chút không ăn nổi nữa, nhìn thấy mì ăn liền là cái miệng nhỏ nhắn lại trề ra, hai mắt hàm chứa nước. Y chỉ có thể trong lòng cứng rắn làm bộ như không phát hiện.
Bây giờ vẫn chưa phải là lúc, không thể ra đi. Chờ thêm hai ngày nữa chính là ngày mồng một tháng mười của Tuần lễ vàng (*) , đến lúc đó, bản thân cùng con tựa như hai giọt nước trong đại dương, thật tự nhiên trôi nổi theo đám đông mãnh liệt mà đi.