Tác giả: Cô Nương Đừng Khóc
Tran / Editor: AI_Quả Tầm Xuân
Beta: AI_Mộc Lan
Thể loại: Hiện đại, Sủng Ngọt, Góc nhìn nữ chính, HE
Độ dài: 115
Giới thiệu
Tô Cảnh Thu thích cô gái khác.
Tư Minh Minh không yêu bất kỳ người đàn ông nào.
Nhưng bọn họ lại kết hôn với nhau.
Tác giả: Chung Cận
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Đô Thị, HE, Hiện Đại, Đoản Văn, Ngược, Huyền Huyễn, Chữa Lành, Hư Cấu Kỳ Ảo, Ngọt
Team dịch: Lê Mật
Giới thiệu
Thời Ly trúng “vé số âm phủ” nên có diễm phúc quay lại căn hộ cũ từng thuê dưới hình dạng một hồn ma.
Không ngờ tên bạn trai cũ – người mà cô chẳng mấy thiết tha – vẫn còn sống ở đây.
Ban ngày thì bảnh bao bóng bẩy, vest phẳng lì bước ra khỏi cửa, vậy mà về nhà lại bầy hầy như ổ chuột, biến cả căn hộ thành một mớ hỗn độn. Mùi thuốc lá sặc lên suýt làm cô chết thêm lần nữa.
Thời Ly nhịn đúng ba ngày, cuối cùng đành chui vào giấc mơ của anh, bỏ qua mọi lời khách sáo, đi thẳng vào vấn đề.
“Em trước khi chết cực khổ lắm mới để dành được một trăm hai mươi nghìn. Sổ tiết kiệm em giấu trong ngăn dưới bồn rửa tay, anh lấy ra đi, đổi hết sang tiền âm phủ đốt cho em được không?”
“Nếu anh dám nuốt trọn…”
“Thì dù làm ma, em cũng sẽ không tha cho anh đâu.”
Tác giả: Tức Tức Đích Miêu
Thể loại: Ngôn tình, Tình yêu, Hiện đại, Showbiz, Nhẹ nhàng, Góc nhìn nữ chính, HE
Độ dài: 61 chương
Giới thiệu
Lần đầu tiên Khương Sơ Nghi nhìn thấy Tông Dã chính là lúc anh đang được người khác tỏ tình.
Trong cầu thang tối tăm.
Anh né tránh camera an ninh dày đặc, dựa người vào tường, tay che gió cúi đầu châm thuốc. Cô gái tỏ tình ngại ngùng hồi hộp, mà vẻ mặt anh trông rất hờ hững.
Về sau cô mới nhận ra, anh chính là Tông Dã, nhân vật vừa mới debut mà đã nổi tiếng bùng nổ.
***
Vì hợp tác trong một chương trình truyền hình thực tế, tổ tiết mục muốn tạo độ hot nên đã để Khương Sơ Nghi chủ động tương tác với Tông Dã, rõ ràng là đang dựa hơi ngôi sao lớn.
Khá nhiều người trong giới nịnh bợ Tông Dã, cô tự biết mình trèo cao không nổi nên âm thầm giữ mình, chưa bao giờ mảy may dám nghĩ tới anh.
Sau khi chương trình ấy phát sóng, fan trên mạng chiến nhau ngập trời, phóng viên cố ý hỏi mối quan hệ mờ ám giữa Tông Dã và cô.
Cô lập tức thanh minh thay anh: “Anh ấy rất tốt, luôn quan tâm tới mọi người, rất nhiều việc đều là để tiết mục đạt được hiệu quả.”
Bài phỏng vấn vừa tung ra, Tông Dã liền bay lên hotsearch.
—— Ngôi sao top đầu bị phát thẻ người tốt
Đêm đó, WeChat của Khương Sơ Nghi nhận được hai tin nhắn lười biếng của ngôi sao nọ:
[Vì hiệu quả chương trình ư?]
[Đừng nói là cô nghĩ tôi đang làm từ thiện đấy?]
Ngôi sao nhỏ X Anh đẹp trai nổi tiếng
#Cam tâm tình nguyện cho em ké fame ngoại trừ yêu ra thì còn gì nữa#
***
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Khương Sơ Nghi ┃ vai phụ: Tông Dã┃
Một câu tóm tắt: Ngôi sao nhỏ X Anh đẹp trai nổi tiếng
Xác định chủ đề: Mong ước trở thành sự thật
Note của editor: Ông nam 9 yêu thầm nữ 9 hơn 10 năm, thịt thà sương sương.
Thể loại: Tác phẩm gốc, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt ngào, Truyện ngắn, Ấm áp, 1v1
Một kẻ ngốc và một kẻ "câm" yêu nhau, định sẵn là một cuộc tình chẳng thể ngờ tới.
Sau khi ly hôn mới biết chồng cũ yêu tôi rất nhiều, bây giờ quay xe còn kịp không nhỉ?
• Tác giả: Bạch Điểu Nhất Song
• Biên tập: Min
• Thể loại: Original, ông trời tác hợp, con cưng của trời, lâu ngày sinh tình, quốc lộ, góc nhìn nữ chính, chữa lành (editor tự thêm)
• Độ dài: 78 chương chính truyện, 10 chương ngoại truyện (sẽ edit ngoại truyện sau)
• Vai chính: Yến Thanh Đường, Túc Chinh
• Note 1: Tác giả không có tag chữa lành, nhưng theo mình cảm nhận thì xuyên suốt là quá trình nam chính được nữ chính chữa lành, và những phận đời trong từng câu chuyện nhỏ suốt hành trình dường như cũng được chữa lành.
• Note 2: Các địa danh mình sẽ chuyển sang Tiếng Anh (ví dụ: Duy Ngô Nhĩ – Uyghur, Na Lạp Đề – Nalati, … Tuy nhiên, có một vài cái tên mình không tìm ra được Tiếng Anh, chỉ có phiên âm Pinyin, hoặc là tên Tiếng Việt, nên mình sẽ giữ nguyên, nếu các bạn biết thì hỗ trợ giúp mình để mình đồng bộ nhé)
Giới thiệu
Chị bé xinh đẹp nhà thưc vật học x quân nhân xuất ngũ đô con.
Để tiến hành khảo sát dã ngoại vùng Tân Cương được suông sẻ, Yến Thanh Đường đã thuê một tài xế, kiêm luôn vệ sĩ, đồng hành suốt một hành trình.
Lần đầu gặp Túc Chinh, là ở con chợ náo nhiệt thuộc thành phố Ürümqi.
Người đàn ông khôi ngô cao lớn, dáng người thẳng tắp, mặc một chiếc quần quân đội màu xanh biếc như đồ lao động, một chiếc áo thun trắng, lớp vải thấm đẫm mồ hôi được cơ ngực nâng lên, ngũ quan thâm thúy, mày rậm mắt sâu, bộc lộ nét cương nghị.
Hai cánh tay anh rất rắn rỏi và hữu lực, khoác áo sơ mi trên lưng, tay phải thô ráp cường tráng cầm theo bình rượu địa phương tên Y Lực Vương, nhìn cô đang quan sát bản thân mình, ngón tay gõ lên thân bình, nâng mi nói, “Thử chút không? Đại tiểu thư.”
Yến Thanh Đường lùi về sau hai bước, ghét bỏ chỉ vào đồ vật trong tay anh, dùng dáng dấp của một bà chủ kiêu căng ra lệnh: “Cất đi, anh chỉ cần biết lái xe.”
.
Vào một đêm sau này, hai người chen chúc trên chiếc xe việt dã.
Túc Chinh uống rượu đặng sưởi ấm, Yến Thanh Đường chủ động rướn người qua, nhấp một hớp, lại không chịu được hơi cay như hoa hải đường nở rộ, say túy lúy vùi mình vào trong lòng anh, vươn tay lên vòng lấy cổ anh, nghịch ngợm ầm ĩ giành lấy rượu từ trong miệng anh, “Thử chút xem.”
Một tay Túc Chinh giữ lấy eo cô, trán nổi đầy gân xanh, nhìn cô hôn mình, tay kia nâng gáy của cô lên, nheo hai mắt lại, yết hầu khẽ lăn, âm thanh khàn khàn thuần phác, “Chậm chút nào, đại tiểu thư.”
【Joldas trong tiếng Kazakhstan, có thể hiểu nôm na là người đồng hành suốt cả một lộ trình, cũng có thể được hiểu thành—người thương.】
Dàn ý: muốn bảo vệ thực vật hoang dã, theo chân tôi.
Hướng dẫn dẫm mìn:
Cả hai đều là tình đầu, nữ chính 26, nam chính 30, agegap, sizegap.
Tính tình nữ chính không tốt, cái nết 100% của một đại tiểu thư.
Cảnh viết trong giới thiệu là khi đang ở nơi hoang dã, không có lái xe.
Nữ chính sống ở Thượng Hải nhưng nguyên quán ở phương Bắc, xin hãy chấp nhận thói quen ngôn ngữ của cô ấy.
Quân nhân xuất ngũ làm vệ sĩ riêng vs Tiểu thư gia đình giàu có thực vật học
Tác giả: Vị Khả Khả
Thể loại: Ngôn tình hiện đại
Văn án
【Góc nhìn nữ chính】
Tạ Nhất Phi cảm thấy mình không có khả năng được yêu thương.
Thời đại học, các bạn cùng phòng đều có người theo đuổi, chỉ mình cô lẻ loi.
Sau này, cô đi xem mắt và có bạn trai, đến tuổi kết hôn thì bạn trai vừa nói yêu cô vừa ngoại tình.
Cô cho rằng một người nhút nhát và bình thường như cô cả đời này sẽ không được ai yêu chiều, càng không thể trải qua tình yêu khắc cốt ghi tâm.
Cho đến khi cô lại gặp gỡ Tần Tranh.
Thực ra, Tạ Nhất Phi chưa từng quên, mùa hè năm ấy, chàng trai Tần Tranh mặc áo sơ mi trắng đạp xe ngang qua nhà cô.
Nhiều năm trôi qua, cô phát hiện trong thế giới rực rỡ sắc màu này chỉ có sự thuần khiết ấy mới rõ ràng đến vậy.
Thời niên thiếu, Tô Ngộ từng trải qua một mối tình dang dở. Cô không ngờ rằng năm năm sau, tại văn phòng, lại tình cờ gặp lại mối tình cũ đó.
Trong văn phòng, đồng nghiệp cười giới thiệu: “Vị này chính là Phó tổng mới đến nhậm chức, cũng là sếp trực tiếp của cô.”
Chạm phải ánh mắt có phần lạnh lùng của người đàn ông, trái tim Tô Ngộ không khỏi giật “thót” một cái.
Nếu sớm biết trước năm năm sau Phó Tu Ninh sẽ trở thành sếp của mình, thì ngày ấy khi nói lời chia tay, cô nhất định sẽ chọn cách nhẹ nhàng hơn.
–
Về sau, có đồng nghiệp phát hiện ra chuyện hai người từng là người yêu cũ của nhau, họ liền kéo đến hóng chuyện, hỏi Tô Ngộ cảm giác khi làm việc cùng với bạn trai cũ là thế nào.
Tô Ngộ nhìn về phía góc khuất nơi hành lang, thờ ơ đáp: “Chuyện qua rồi, ngựa tốt không quay đầu ăn cỏ cũ.”
Huống chi, đây lại là người.
Đêm đó, trong văn phòng yên tĩnh không một bóng người, người đàn ông cao lớn giữ chặt cô trước bàn làm việc, gương mặt lạnh lùng chất vấn: “Thật sự là chuyện đã qua rồi sao?”
Tô Ngộ: “Ngựa tốt không quay đầu ăn cỏ cũ là câu anh từng nói mà. Phó tổng không quên chứ?”
“Không quên nhưng tôi đổi ý rồi.”
Ánh mắt người đàn ông tối sầm lại, anh giữ chặt cằm cô, từng chút từng chút hôn xuống: “Bây giờ thứ tôi thích nhất chính là ăn cỏ cũ.”
–
Tô Ngộ tự thấy bản thân từ nhỏ đến lớn cũng coi như là học giỏi, cũng có thành tích nổi bật, chỉ số IQ và EQ trong số bạn bè đồng trang lứa không phải là xuất sắc nhất nhưng cũng vượt trội hơn mức trung bình. Thế nhưng mỗi khi đối đầu với Phó Tu Ninh, cô đều cảm thấy thua thiệt.
Tô Ngộ vốn là người hiếu thắng, mỗi lần nghĩ đến chuyện này lại không khỏi cảm thấy có chút thất bại.
Với trí thông minh và thủ đoạn của Phó Tu Ninh, nếu anh ta thực sự muốn tính kế ai, e rằng chẳng ai có thể thoát được.
Một lúc sau, Tô Ngộ đột nhiên nghiêng đầu nhìn về phía Phó Tu Ninh, nói: “Phó Tu Ninh.”
Phó Tu Ninh: “Hả?”.
“IQ của anh cao quá, em muốn đổi bạn trai.”
Phó Tu Ninh khẽ cười, một tay đặt lên vô lăng, giọng điệu nhàn nhạt: “Đời này em không có cơ hội đó đâu.”
“……”
–
Không phải vì sắc dục hay cân nhắc lợi hại mà chỉ vì tôi thực sự yêu em..
Nhân vật: Dịu dàng cố chấp x Lạnh lùng cứng rắn
Thể loại: Đôi bên đều là mối tình đầu của nhau, trưởng thành, gương vỡ lại lành, chênh lệch địa vị, người trên cúi đầu.
Gần đến ngày tốt nghiệp đại học, chuyên gia chuyên khuyên can kẻ thứ ba Bạch Mộc Ninh nhận được một đơn hàng lớn. Đối tượng cần khuyên nhủ là một bác sĩ Đông y có ngoại hình anh tuấn, giữa đôi mày còn có một nốt ruồi nhỏ.
Người bác sĩ này cứ đeo theo bạn trai khách hàng như đỉa, đòi sống đòi chết khiến người ta không còn cách nào khác đành nhờ cậu giúp dụ dỗ người đàn ông thứ ba kia để anh ta yêu một người khác đi.
-
Lần đầu gặp mặt, Bạch Mộc Ninh giả làm bệnh nhân để bắt chuyện với anh ta, ai ngờ lại bị chẩn đoán mắc chứng thận hư. Thế là cậu mặt mày xám xịt ôm một túi đầy thuốc bắc về nhà.
Lần thứ hai gặp nhau, Bạch Mộc Ninh giả vờ bị đụng để xin liên lạc, cuối cùng bị anh ta châm cứu cho suýt thì không xuống giường nổi.
Lần thứ ba gặp lại, cậu rút kinh nghiệm, từ bỏ chiến thuật vòng vo mà chơi tỏ tình trực tiếp luôn. Ai dè người đàn ông lạnh lùng từ chối: "Xin lỗi, tôi chỉ thích người có thể đọc thuộc số pi đến tận chữ số thứ 1.000 thôi."
"...?".
Đã xác định được rồi, thằng cha này có độc.
-
Cho đến khi khó khăn lắm mới cưa đổ được anh ta, còn chưa kịp báo cáo kết quả cho khách hàng thì Bạch Mộc Ninh lại trông thấy em trai của bác sĩ Đông y. Người này có gương mặt giống hệt anh ta, giữa đôi mày cũng có một nốt ruồi nhỏ.
Bạch Mộc Ninh hóa đá ngay tại chỗ. Má ơi, nhầm người cmn rồi!!
Để chia tay nhanh chóng, Bạch Mộc Ninh lập tức bật chế độ phiền phức lên: đi đường cần bế, ngủ thì phải dỗ, không hôn là dỗi, thậm chí còn có thể khóc nháo chỉ vì không uống được cà phê pha tay.
Nhưng sau một thời gian nhập vai xuất sắc, cậu bắt đầu thấy nghi hoặc, sao anh ta còn chưa chịu chia tay với mình nữa?
Giờ bỏ chạy còn kịp không ta...?
Tags: Ngọt ngào, nhẹ nhàng, nguy hiểm ngầm, trêu nhầm người, công lớn hơn thụ 12 tuổi, giả chết bỏ trốn
Bác sĩ Đông y bụng dạ khó lường Văn Cảnh (công) x Chuyên gia khuyên nhủ trà xanh Bạch Mộc Ninh (thụ)
Hồi cấp ba, Tô Lạc Nam tự ti, trầm lặng, giọng nói lúc nào cũng dịu dàng, nhỏ nhẹ. Cô luôn mặc chiếc sơ mi cũ đã giặt đến bạc màu.
Năm đó, cô lặng lẽ thích một chàng trai tỏa sáng như ánh mặt trời.
Cậu phóng túng, ngông nghênh, chẳng bao giờ tuân theo quy tắc, xung quanh đầy rẫy tin đồn tình ái, nhưng thành tích học tập lúc nào cũng đứng đầu.
Một buổi sáng nọ, vì sự cố mà Tô Lạc Nam đi học muộn và bị phạt. Vừa bước ra khỏi cửa, cô đã thấy Quý Diễn đang tựa lưng vào bức tường đối diện.
Cậu nửa cười nửa không, đôi mắt đào hoa nhìn cô chăm chú, giọng nói trầm thấp:
"Tô Lạc Nam, có phải cậu thích tớ không?"
Tim cô đập rộn ràng, vội vã lùi lại, liên tục lắc đầu.
"Không thích? Vậy sao mặt cậu lại đỏ thế?".
Ngày tốt nghiệp, cô vô tình nghe thấy cậu nói chuyện phiếm cùng đám bạn.
Khi nhắc đến tên cô, cậu chỉ thốt ra bốn chữ hờ hững, chẳng chút để tâm:
"Chơi đùa thôi mà."
Mọi ảo tưởng và chấp niệm của cô đến đây là kết thúc.
Tô Lạc Nam lặng lẽ thay đổi nguyện vọng, một mình rời đi, đến một nơi xa lạ.
P.S.: Cả nam chính và nữ chính đều không hoàn hảo trong giai đoạn đầu.
Tags: Hành trình trưởng thành - Ngọt sủng
Nhân vật chính: Tô Lạc Nam, Quý Diễn
Lương Vi Ninh chỉ mất nửa năm để trở thành “người được sủng ái” bên cạnh ông Trần – một ông trùm tài chính tại khu cảng. Người ngoài đồn rằng cô dựa vào nhan sắc để leo lên, nhưng dù chiếc bình hoa có đẹp đến đâu, cũng khó tránh khỏi ngày bị chủ nhân chán ghét và vứt bỏ. Vì vậy, mọi người đều chờ đợi, và cuối cùng, ba năm sau, tin tức Lương Vi Ninh bị sa thải cũng đến tai họ.
Khi cả giới thượng lưu đều nghĩ rằng Lương Vi Ninh đã trở thành quá khứ, không ai biết rằng, vào đêm trước giao thừa, một phóng viên giải trí đã chụp được cảnh tượng gây xôn xao. Trong chiếc xe thương vụ màu đen đậu dưới tòa nhà trụ sở Trung – Cảng, cửa sổ phía sau chỉ hạ xuống một nửa. Ông Trần – người luôn được biết đến với sự điềm tĩnh, thanh cao – lần đầu tiên mất kiểm soát, giữ chặt cằm của cô gái và hôn sâu trong ánh sáng lập lòe.
Bức ảnh được công khai vào tối hôm đó. Tại vùng ngoại ô phía đông Kinh Thành, một trận tuyết lớn đã phủ trắng đất trời.
Trong căn biệt thự lưng chừng núi, ngọn lửa trong lò sưởi cháy rực, tỏa ra hơi ấm. Trong ánh sáng ấm áp, người đàn ông từ phía sau nắm lấy bàn tay mềm mại của cô gái, cùng cô viết lên giấy tuyên thành hai chữ: “Trần Kính Uyên.”
“Bao giờ công khai?” Anh hỏi nhỏ.
Ngay khi anh dứt lời, màn hình điện thoại sáng lên. Tin tức giải trí độc quyền từ truyền thông Hồng Kông lại hiện lên. Lương Vi Ninh chăm chú nhìn tiêu đề bài báo, vẻ mặt đầy lo lắng: “Đợi thêm chút nữa nhé.”
Giọng nói của Trần Kính Uyên trầm xuống: “Em còn ngại điều gì?”.
“Ba em dạo này huyết áp không ổn định.”
Nhiều năm sau, trong một buổi phỏng vấn, ông Trần được hỏi về chuyện riêng tư.
Phóng viên: “Đối với ông, trở ngại lớn nhất khi theo đuổi bà Trần ngày ấy là gì?”.
Ông Trần im lặng vài giây, khẽ cười: “Huyết áp của nhạc phụ.”
Tác giả: Chấp Thông Nhất Căn
Tran / Editor: Binh Pham ngoc
Beta: Binh Pham ngoc
Thể loại: Hào môn thế gia, HE, Sủng Ngọt, Hiện đại, Thiên chi kiêu tử, Thiên chi kiêu nữ
Độ dài: 130
Giới thiệu:
1.
Người dân ở Ngân Thành ai ai cũng biết, nhà họ Cam – danh gia vọng tộc nhiều đời – có một nàng công chúa thực thụ. Đó chính là Cam Mật, một "Công chúa hạt đậu" chính hiệu.
Cha xuất thân từ hào môn trăm năm, mẹ là tiểu thư thế gia thư hương, trên đầu còn có bốn người anh trai coi em gái như báu vật. Từ lúc lọt lòng, Cam Mật đã được nuông chiều hết mực, một chút khổ sở cũng chưa từng nếm trải.
Thế nhưng… người đàn ông có thể khiến cô phải rơi nước mắt cuối cùng cũng xuất hiện!
2.
Thiếu gia nhà họ Tống, Tống Mộ Chi, là người ôn nhu trầm ổn, phong thái tao nhã, khiêm tốn nhưng lại đầy khí chất cường thế. Anh được truyền thông ca tụng là người trẻ tuổi nhất nhưng cũng xuất sắc nhất trong giới hào môn.
Đêm khuya, Tống Mộ Chi vội vã trở về biệt viện, ngang qua phòng em gái Tống Ngải Thiên, tình cờ nghe thấy cô nàng đang trò chuyện cùng bạn thân:
“Cậu thật sự không để ý đến anh tớ nữa à? Dạo này anh ấy…”
Chưa nói hết câu, một giọng nói thanh ngọt đột ngột vang lên:
“Trên đời này có cả ngàn trai đẹp, tớ việc gì phải đâm đầu vào một gốc cây chứ? Phải nhìn xa trông rộng hơn mới đúng.”
Cam Mật thao thao bất tuyệt, hăng hái kể hết những công tử quyền quý trong thành, từ Trương công tử ở phía Nam đến Lý thiếu gia ở phía Bắc, còn có…
Nhưng khi thấy bạn thân liên tục nháy mắt ra hiệu, cô mới nhận ra có điều không ổn. Khẽ quay đầu lại, câu nói còn chưa kịp hoàn thành đã mắc nghẹn trong cổ họng.
Dựa người vào khung cửa, người đàn ông trẻ tuổi với dung mạo tuấn mỹ đang thản nhiên nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm khiến người khác khó đoán.
Chỉ một giây sau, Cam Mật đã bị anh bế ngang người, dứt khoát ôm vào lòng rồi sải bước đi thẳng về căn phòng đối diện.
Cánh cửa sắp khép lại, Tống Mộ Chi ngăn em gái đang định xông vào giải cứu người:
“Em đứng ngoài chờ, anh có chuyện cần nói với cô ấy.”
3.
Tống Ngải Thiên tin lời anh trai, ngoan ngoãn đứng đợi bên ngoài.
Nhưng cô không chống nổi cơn buồn ngủ, cuối cùng thiếp đi lúc nào không hay. Đến sáng hôm sau, vừa mở mắt, cô liền thấy anh trai mình từ căn phòng đối diện bước ra. Ngón tay thon dài nhẹ nhàng chỉnh lại cà vạt, dáng vẻ thản nhiên như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Ngay sau đó, Cam Mật cũng lững thững đi ra, quần áo hơi nhăn, đôi môi lại đỏ hồng.
Tống Ngải Thiên: "……"
Thế này mà gọi là nói chuyện á?!
#Thôi được rồi, nói chuyện thì nói chuyện#
#Nhưng tại sao lại bắt tôi đợi suốt cả đêm QAQ#
Tập truyện tranh "Nhật Ký Tình Yêu Của Công Chúa Hạt Đậu" vừa ra mắt đã gây sốt khắp mọi nơi nhờ nét vẽ tinh tế cùng nội dung ngọt ngào đến tan chảy.
Doanh số nhanh chóng vượt mốc chục triệu bản, lập kỷ lục mới trên thị trường. Thế nhưng ngay lúc này, một tin tức bất ngờ bùng nổ—nam chính trong truyện hóa ra có nguyên mẫu ngoài đời thực!
Cư dân mạng bàn tán suốt ngày đêm, thi nhau đổ bộ vào Weibo của tác giả, đoán già đoán non danh tính nhân vật chính.
Mãi đến khi một bình luận được ghim lên đầu trang.
@Tập đoàn Tống Thị V: Nguyên mẫu là tôi.
Cả mạng xã hội nổ tung.
Cái quái gì? Chính nam chính ngoài đời thật?!
Khoan khoan khoan—đây chẳng phải là Thái tử gia nhà họ Tống—Tống! Mộ! Chi! sao?
#Cứ tưởng là truyện tranh ai ngờ lại là chuyện thật#
#Cơm chó này thôi tôi không ăn nữa, cảm ơn#
Thái tử gia cao ngạo & Tiểu tiên nữ thanh ngọt
Gió nổi, trời đất bao la, ta chỉ nhìn thấy bóng hình nàng.
Để ta tiến về phía trước, ôm nàng vào lòng.
Tác giả: Ma An
Chuyển ngữ: Windy
Designer: JianFei
Tag: Con cưng của trời, Cưng chiều, Hài hước, Hào môn thế gia, HE, Hiện đại, Ngôn Tình, Ngọt,
Tổng số chương: 94
Giới thiệu
Bùi Cận Bạch là kiểu đàn ông đứng trên đỉnh Kim Tự Tháp từ khi được sinh ra.
Dẫu cho chào đời ở ngay vạch cuối, anh vẫn một lòng say mê với công việc, mở rộng sản nghiệp của dòng họ hết chi nhánh này đến chi nhánh khác mà tuyệt nhiên chẳng hề bận tâm đến chuyện tình cảm.
Mãi cho đến khi người nhà không chịu nổi nữa, bắt đầu sắp xếp cho anh đi xem mắt.
Người nhà không ép anh kết hôn với thiên kim quyền quý chỉ được cái sống xa hoa, khoa trương trong giới thượng lưu, mà tìm một sinh viên tài giỏi, nổi tiếng tuy xuất thân bình thường nhưng xinh đẹp, hoạt bát. Cô sinh viên tài giỏi ấy có chiếc miệng ngọt làm phụ huynh nhà họ Bùi mát lòng mát dạ, ai cũng xem cô là con dâu tương lai của nhà họ Bùi.
Thấy cô sinh viên giỏi giang này có tài dỗ ngọt người lớn trong nhà, Bùi Cận Bạch gật đầu đồng ý mối hôn nhân này. Hai người đính hôn, trở thành vợ chồng chưa cưới của nhau.
...
Từ thuở tấm bé, Cố Thư Di đã nhận thức được sâu sắc một chuyện, đó là chỉ khi dùng mọi thủ đoạn để leo lên thì cô mới mong có cơ hội đổi đời, còn không thì đừng hòng còn cách nào khác.
Do đó, cô lên kế hoạch chi tiết, từng bước tiếp cận nhà họ Bùi danh giá nhất thành phố Bình, trở thành con dâu tương lai được toàn thể nhà họ Bùi công nhận.
Đối với người chồng sắp cưới nhà tài phiệt nói không với yêu đương của mình, Cố Thư Di đã hoàn thành xuất sắc vai trò vợ sắp cưới.
Mỗi ngày, cô đều dậy sớm làm bữa sáng tình yêu cho anh, khoác tay anh tham dự đa dạng các bữa tiệc xã giao, gọi anh là "chồng yêu" hết lần này đến lần khác. Thậm chí, những chú chim oanh vây quanh anh, muốn trở thành bạn đời của anh đều bị cô khéo léo tiễn đi mà không hề gây chút bất hòa nào.
Có lẽ vì mọi thứ diễn ra quá chân thật nên dần dần Cố Thư Di phát hiện ra rằng, trừ mặt đơ, lạnh lùng, lòng dạ kín đáo ra thì hình như vị hôn phu giàu có này của mình cũng có nhiều khía cạnh tốt ấy nhỉ?
Rồi cô giật mình nhận ra, hình như mình đã trót phải lòng anh mất rồi.
...
Sau khi ý thức được có vẻ mình đã rung động trước Bùi Cận Bạch, Cố Thư Di viện cớ bị ốm, nằm lăn qua lộn lại trên giường suốt ba ngày liền.
Sau đó, cô quyết định từ nay trở đi sẽ đối xử với Bùi Cận Bạch thật chân thành.
Vào ngày chính thức kết hôn, một kẻ đã đứng ra, phơi bày vô số bằng chứng cho thấy sự mưu mô, thủ đoạn của Cố Thư Di, khẳng định tình cảm mà cô dành cho Bùi Cận Bạch tất cả đều là giả dối, ngay từ đầu cô đã cố tình tiếp cận nhà họ Bùi để được lấy anh làm chồng.
Mọi ý đồ đều bị vạch trần, Cố Thư Di im lặng cúi đầu, xoay người toan tự cuốn gói khỏi đây.
Thế nhưng bỗng có ai đó giữ chặt cổ tay cô lại.
Bùi Cận Bạch nắm tay cô, ném số bằng chứng được thu thập bằng cả tâm huyết kia một cách hờ hững, sau đó gằn từng câu từng chữ: "Em đừng hòng bỏ cưới."
Cố Thư Di: ... ?
#Sốc! Hình như vị hôn phu tài phiệt của tôi chấp nhận cả dã tâm của tôi!#
#À, không phải là chấp nhận, anh ấy bắt tôi bù đắp cho tình cảm sâu nặng đã bị tôi làm tổn thương của anh ấy!#
#Đền vào buổi tối :)#
Giới thiệu vắn tắt: Anh ấy bắt tôi bù đắp cho tình cảm sâu nặng đã bị tôi làm tổn thương của anh ấy.
Dàn ý: Tích cực phấn đấu.
[Quân hôn + Ngọt sủng + Song khiết]
Giang Niệm Tư, một thiên tài chiến đấu xuyên về những năm 80 trở thành một mỹ nhân xinh đẹp ốm yếu, mảnh khảnh, yếu ớt.
Cô cứ nghĩ trên đường sẽ gặp những người tài giỏi, cô xắn tay áo, chuẩn bị chiến đấu với những người giỏi nhất.
Kết quả, gặp bà mẹ đanh đá, trọng nữ khinh nam, chị gái bạch liên hoa thì khống chế em gái, bà nội thì sĩ diện, em trai bị mẹ tẩy não, coi em gái là Trời!
Câu cửa miệng của gia đình là: Niệm Tư, con không làm thế được, con cần nghỉ ngơi!!
Mấy vấn đề cá nhân của Thẩm Trình, một cử nhân trong quân đội, luôn được các lãnh đạo chú ý, bạn thân cũng nhận giúp đỡ chuyện quan trọng, giới thiệu đứa em gái của mình cho anh: “Lão Thẩm, em gái tôi hơi béo, hơi đen cũng hơi lùn, nhưng rất ngoan ngoãn.”
Sau khi đưa cháu trai đến trường, tôi trở về nhà thì vô tình nghe được cuộc trò chuyện trong phòng làm việc giữa chồng và con trai.
“Ba, chuyện đi du lịch nước ngoài với dì Hà sắp xếp xong hết rồi chứ?”
“Xong cả rồi. Nhưng phải để ý mẹ con, đừng để bà ấy phát hiện.”
“Yên tâm đi ba, mấy chục năm nay mẹ đâu có nhận ra điều gì khác lạ đâu. Chỉ tội cho ba, hơn nửa đời người phải sống với một người phụ nữ mà ba không hề yêu.”
“Ba không sao. Dì Hà giống như cánh chim trời, không nên bị trói buộc vào cái cuộc sống phải nấu cơm giặt giũ cả đời vì ba.”
“Ba đặt tên cho con là ‘Trạch Hòa’ chính là vì muốn chọn lấy Hân Hà. Dù thân ba ở đâu, thì trái tim vẫn luôn bên dì ấy.”
(澤禾 (Zé hé): Trạch Hòa, 欣荷 (Xīn Hé): Hân Hà; hai cái tên có phát âm ‘hé’ giống nhau)
Tôi hoảng hốt rời khỏi đó, mơ hồ đi ra công viên và nằm ngủ thiếp đi trên ghế đá.
Nhưng khi tỉnh lại, tôi không trọng sinh, cũng không được quay lại làm lại cuộc đời.
Đôi tay tôi vẫn thô ráp, già nua. Mái tóc buông xuống vẫn lấm tấm bạc trắng.
Nhưng giờ đây, tôi mang trong mình một mối hận, hận đến mức muốn kéo tất cả bọn họ cùng rơi xuống địa ngục.
Tôi và bạn thân bất ngờ mang thai cùng lúc.
Cô ấy mang thai con của người yêu cũ, một ảnh đế nổi tiếng. Còn tôi thì mang thai với một ông trùm lớn trong giới Hong Kong.
Xét thấy cả hai người đàn ông đều có vẻ không muốn có trách nhiệm với đứa trẻ, cô ấy đề nghị: “Hay chúng ta giữ con mà không cần cha?”
Tôi đồng ý ngay: “Được! Cậu đi đâu, mình theo đó!”
Thế là chúng tôi cùng nhau mang bầu và trốn ra nước ngoài, bắt đầu một cuộc sống hạnh phúc bên nhau.
Mọi chuyện diễn ra êm đẹp cho đến hai năm sau, khi con của cô ấy lên hot search vì quá giống ảnh đế.
Máy quay vô tình ghi luôn cảnh tôi và con mình.
Tối hôm đó, quán bar của tôi bị một nhóm người áo đen bao vây.
Vừa định gọi cảnh sát, tôi bị một người từ phía sau trói tay bằng dây da.
Hắn siết chặt eo tôi, giọng đầy đe dọa:
“Cứ gọi đi! Thử đoán xem trước khi cảnh sát đến, tôi sẽ chơi em bao nhiêu lần?”
Tên truyện: Em là cảnh đẹp thế gian – 你是世间倾城色
Tác giả: Tử Thiếu Ngôn (子少言)
Số chương: 96 chương + 3 ngoại truyện
Edit & beta: Cún, Carrot
» GIỚI THIỆU 1 «
Trung Quốc và Sisby vừa thiết lập quan hệ ngoại giao, cần thuê nhà để làm Đại sứ quán. Thang Lâm và Tô Giang được giao cho nhiệm vụ này. Trong lúc tìm kiếm địa điểm, họ phát hiện người Yorkou cũng đang muốn thuê một toà nhà để làm Đại sứ quán.
Quan hệ giữa Trung Quốc và Yorkou tuy ngoài mặt thì tốt đẹp, nhưng thực chất tồn tại rất nhiều xung đột. Trước đó, Lãnh sự quán Trung Quốc nhìn trúng một toà nhà thì bị người của Yorkou cố tình giành thuê trước. Lần này, tòa nhà mà người Yorkou để ý đến cũng lọt vào mắt xanh của Thang Lâm.
“Chúng ta có thể trả đũa rồi.” Thang Lâm cười, “Lần này tôi sẽ đi trước một bước.”
Thang Lâm đã nghĩ cách nhanh chóng thuê được tòa nhà. Mọi người đều rất hài lòng với địa điểm này, nhưng Bí thư thứ nhất của đại sứ quán, Lý Lâm Phong lại cảm thấy bất ổn. Anh chia sẻ tham tán mới nhậm chức là Tống Dịch, về cách Thang Lâm lừa người Yorkou để thuê được tòa nhà. Điều này liệu có ảnh hưởng đến quan hệ ngoại giao giữa hai nước?
Tống Dịch: “Đúng là cô ấy có chút mưu mẹo.”
Lý Lâm Phong tròn mắt ngỡ ngàng.
Tống Dịch cười: “Yên tâm, không làm tổn hại đến đại cục đâu.”
» GIỚI THIỆU 2 «
Vụ trưởng Vụ Biên Phiên dịch đối ngoại thông báo: “Mọi người sẽ đi cùng người của Vụ các Tổ chức Quốc tế với tư cách là phiên dịch viên tùy tùng, nên mọi người giơ tay đăng ký nhé.”
Tất cả đều giơ tay, ngoại trừ Thang Lâm.
Tống Dịch lướt qua đám đông, cuối cùng lại chọn Thang Lâm: “Vậy thì chọn Thang Lâm đi.”
Thang Lâm sững sờ, cô không hề giơ tay, vậy tại sao Tống Dịch lại chọn cô? Dù trong lòng cô rất muốn đi, nhưng nghĩ đến việc anh từng từ chối tình cảm của mình, cô vẫn luôn canh cánh trong lòng suốt bao năm nay. Mỗi lần nhìn thấy anh, cô không tài nào có thái độ vui vẻ được, và còn hơi tức giận.
Khi đi xuống, cô hỏi Tống Dịch vì sao lại chọn cô, bản thân cô không hề muốn đi.
Tống Dịch: “Nếu đã do tôi chỉ đích danh, thì không muốn đi cũng phải đi.”
Trong lúc Thang Lâm đang băn khoăn với đủ loại lý do, Tống Dịch lại cười rồi nói: “Năng lực chuyên môn của em rất tốt, lần đàm phán lần này vô cùng quan trọng, cần một người như em đi cùng để phiên dịch.”
Thang Lâm thoáng khựng lại, nhưng chẳng mấy chốc cô đã lấy lại vẻ bình tĩnh, nhướn mày nhìn Tống Dịch.
*
Lý tưởng của em là sự nghiệp và cả anh, em nguyện không phụ tổ quốc, không phụ tương tư.
Truyền thừa văn hóa ngoại giao, tiếp nối truyền thống của tiền bối, tiếp tục phát triển và cống hiến hết mình cho sự nghiệp ngoại giao của đất nước.
Thẻ nội dung: nhân vật xuất chúng, tinh anh trong giới, thời đại truyền cảm hứng, chính kịch soi sáng.
Từ khóa tìm kiếm: Thang Lâm × Tống Dịch | Nhân vật phụ: | Khác:
Tóm tắt một câu: Những nhà ngoại giao thân yêu.
Chủ đề: Không sợ khó khăn, cống hiến hết mình cho sự nghiệp ngoại giao của tổ quốc.
【Câu chuyện hoàn toàn hư cấu, không có nguyên mẫu!】
» LƯU Ý «
1. Tên các quốc gia trong truyện sẽ dùng phiên âm tiếng Trung. Tuy nhiên, sẽ cố gắng đổi sang tên tiếng Anh tương ứng (nếu có thể).
2. Lịch đăng chương mới: Thứ 6 & Chủ Nhật hàng tuần, mỗi ngày 5 chương!
3. Tên các cơ quan và phòng ban trong truyện sẽ ghi theo thông tin về Bộ Ngoại giao Việt Nam (vì nó cũng ko khác nhau là mấy)
4. Hai phần đầu và phần cuối của truyện có sự sai lệch về tên các cơ quan, đất nước,…, mình sẽ sửa dần.
Chu Mỹ Tây đã làm việc ở công ty được hơn ba năm. Tuy không dám nói là luôn cần mẫn tận tụy, nhưng cô vẫn luôn thận trọng trong lời nói và hành động. Thậm chí đi làm muộn hay về sớm cũng hiếm khi xảy ra, hình tượng của cô trong công ty luôn là một người tuân thủ kỷ luật.
Cô không thể ngờ rằng sai lầm lớn đầu tiên của mình lại là vô tình đánh trúng "cậu em" của tổng giám đốc trong thang máy.
Sáng nay khi vào tòa nhà công ty, cánh tay phải của cô đột nhiên bị tê. Vừa dùng điện thoại tra cứu cách giảm tê cánh tay, cô vừa vung vẩy tay và bước vào thang máy. Cô đến sớm nên trong thang máy không có nhiều người, cô tiếp tục cúi đầu vung tay để giảm cơn tê.
Do biên độ hơi lớn và lực mạnh, cô chợt cảm thấy mình đánh trúng thứ gì đó, sau đó nghe thấy tiếng "hự" từ phía sau bên trái.
Chu Mỹ Tây theo phản xạ nói "xin lỗi", khi ngoảnh đầu lại mới kinh hãi nhận ra người bị cô đánh trúng chính là tổng giám đốc của họ.
Nếu chỉ đánh trúng cánh tay hay đùi thì cũng không sao, nhưng nhìn vẻ mặt bối rối và nhẫn nhịn của đối phương, cộng với quỹ đạo vung tay, độ cao và vị trí đứng của anh, trong tích tắc Chu Mỹ Tây nhận ra mình đã đánh trúng "cậu em" của đối phương.
Hoặc có thể là trúng vào hai quả "bi"? Bởi vì Chu Mỹ Tây cảm nhận rõ ràng từ mu bàn tay đến đầu ngón tay đều có cảm giác chạm phải thứ gì đó hơi đàn hồi, chắc chắn không phải cảm giác cứng như khi đánh trúng đùi.
Hay là cả hai?
TÊN TRUYỆN : BẠN CÙNG BÀN CÓ KẸO KHÔNG?
TÁC GIẢ: FY16
THỂ LOẠI: CHỦ CÔNG, HIỆN ĐẠI, NIÊN THƯỢNG, VƯỜN TRƯỜNG, THỤ CAO HƠN CÔNG, THỤ SỦNG CÔNG, HE
EDITOR: MOECHAN
TÓM TẮT:
Ngao Minh An tính tình có phần kỳ quặc, nhưng sâu bên trong lại là một người nhạy cảm, luôn khao khát được yêu thương (CÔNG) X Lê Thâm Việt một người mà chẳng biết phải giới thiệu thế nào (THỤ).
Lúc mới quen, Ngao Minh An được Lê Thâm Việt mời đi ăn một bữa, y cười nói: "Cậu bạn cùng bàn này đúng là vừa đẹp người lại vừa tốt tính."
Sau này, khi đã trải qua một đêm ân ái, Lê Thâm Việt ghé sát tai Ngao Minh An, thì thầm bằng giọng khàn khàn: "Vợ yêu, vừa đẹp người lại tốt tính."
Cả hai đều thâm tình, cả hai đều yêu sâu sắc.
Niên thượng, truyện tập trung vào góc nhìn của công, thụ cao hơn công, trên giường công có phần yếu thế hơn, thụ gọi công là "vợ", "cục cưng", có tình tiết công gọi thụ là "cục cưng", "ông xã".
Cảnh báo: Ngược công (công chịu nhiều tổn thương), độc giả cân nhắc trước khi đọc.
Lưu ý: Truyện có nhiều yếu tố hư cấu, không giống với thực tế.
Các yếu tố "lôi" khác: Độc giả tự khám phá và cân nhắc trong quá trình đọc.
(Nội dung tóm tắt chỉ mang tính chất giải trí, không hoàn toàn phản ánh cốt truyện.)
Tháng 12 này, cùng "nhảy hố" nhé, ha ha!
HE
LƯU Ý:
- KHÔNG ĐỔI VỊ TRÍ CÔNG THỤ TRONG TRUYỆN NHÀ MÌNH! TAG ĐÃ GHI RÕ RÀNG, NÊN ĐỪNG CMT HỎI, ĐỪNG CÓ MÀ NGHỊCH CP. MÌNH RẤT LƯỜI NÊN CHỈ CẦN THẤY CMT KIỂU "CÔNG GIỐNG THỤ" SẼ KHÔNG ĐÔI CO MÀ TIỄN ĐI LUÔN NHÉ!!!
- Xưng hô đầu truyện
Công (Y) - Thụ (Hắn): Tôi - Cậu
- Khi yêu nhau:
Công - Thụ: Anh - em
Thụ - Công: Em - anh
- À thật ra, vì truyện niên thượng nên thấy xưng hô lúc đầu để nó chưa hay. Mà nghiệp dư nên cũng chưa biết đổi thế nào. Mà muốn đổi thì cũng lười đổi lại quá:)))) NÊN AI THẤY KHÔNG HỢP THÌ BỎ QUA TRUYỆN GIÚP MÌNH Ạ!!! MÌNH CẢM ƠN.
- Niên thượng nhưng công hay gọi thụ là anh. Ai lôi thì cân nhắc trước khi đọc.
Tên truyện: 《Bác sĩ Diêm là đại ma vương》 《阎医生是个大魔王》
Tác giả: Trương Thất Bồ 张七捕
Nguồn raw: Tấn Giang – Edit & beta: Carrot
Tổng số chương: 49 chương + 3 ngoại truyện
» Giới thiệu – phiên bản kịch tính «
Diêm Mặc, một đại ma vương không đứng đắn, vì tùy tiện cứu người mà bị Ủy ban Địa Ngục phán quyết phải thu thập đủ mười ngàn linh hồn ở nhân gian mới có thể quay về. Cô suy nghĩ mãi, chỉ những nơi có chiến tranh loạn lạc mới có thể đáp ứng được điều kiện này.
Tại Syria, cô gặp được bác sĩ Quý, một người đàn ông cao lớn, mạnh mẽ.
Người đàn ông này có dương khí rất mạnh, hấp thụ một chút có thể giúp cô dưỡng da, giữ được làn da đàn hồi.
“Bác sĩ Quý, anh có cần trợ lý không, loại có thể sưởi ấm giường ấy?” Cô cào nhẹ móng vuốt lên lưng anh.
“Bác sĩ Diêm, xin hãy giữ tự trọng.” Bác sĩ Quý nghiêm túc nói.
… Một lúc sau.
“Bác sĩ Quý, tiếp theo tôi phải làm gì đây?” Diêm Mặc, nằm bẹp trên giường, mệt mỏi đến mức muốn khóc, chợt nhận ra con người cũng biết hút tinh khí.
“Tôi.” Bác sĩ Quý để lộ cặp răng nanh sắc nhọn~
» Giới thiệu – phiên bản vở kịch nhỏ «
Một ngày nọ, Diêm Mặc đăng một bài viết lên diễn đàn Địa Ngục:
— Làm thế nào để quyến rũ con người?
Ngưu Đầu: Lão đại, đừng sợ, cứ xông thẳng lên!
Bạch Vô Thường: Lão đại, trời ơi, không ngờ khẩu vị của ngài nặng vậy!
Đế Thính: @¥%……&@¥
Diêm Mặc nhìn màn hình, gật gù suy tư.
Ngày hôm sau, diễn đàn lại xuất hiện một bài viết khác:
— Gấp! Làm sao để an ủi con người bị mình đâm vào? Tặng thêm mười năm tuổi thọ được không…
Nhãn nội dung: Không gian huyễn tưởng, ngọt ngào, hiện đại giả tưởng, sảng văn.
Nhân vật chính: Quý Trạch x Diêm Mặc
Nhân vật phụ: Kỷ Thù, Tiểu Thự, Từ Du Ninh,…
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Hào môn thế gia, Nhẹ nhàng, Duyên trời tác hợp, Phương Tây, Thị giác nữ chủ
Văn Án
Rạng sáng sáu giờ
Lương Uyển đến Na Uy – nơi không một ai biết cô. Ban đầu cô chỉ định “mượn” chút gene Bắc Âu. Nhưng vào đêm cô đang tìm kiếm đối tượng tại quán bar, một người đàn ông châu Á điển trai bất ngờ lọt vào tầm mắt cô.
Men rượu giúp người ta thêm can đảm, Lương Uyển bước đến trước mặt anh ta.
“Xin hỏi, anh có bạn gái chưa?”
Anh ta hơi mất kiên nhẫn, đáp: “Chưa.”
“Anh có bệnh tật gì hay tiền sử bệnh di truyền trong gia đình không?”
Anh ta ngừng lại vài giây, ngẩng đầu lên nhìn cô: “Cũng không.”
“Anh không phải là người Trung Quốc đúng không?”
Anh ta cười nhạt, hỏi ngược lại: “Trông giống sao?”
Anh ta nói mình sống lâu dài ở Đức. Lương Uyển liền đánh cược sau này họ sẽ không bao giờ gặp lại.
Trong vòng hai tuần, cô tận dụng triệt để. Đến ngày về nước, cô để lại toàn bộ số tiền mặt còn lại cho anh ta và lặng lẽ rời đi.
*
Trở lại Bắc Kinh, Lương Uyển tiếp tục cuộc sống bận rộn, thỉnh thoảng nhớ lại đoạn ký ức như một giấc mộng.
Cô chưa từng nghĩ rằng mình sẽ lại gặp gương mặt đó một lần nữa.
Chu Lịch đứng bên cửa sổ, nhìn cô bằng ánh mắt nửa cười nửa không: “Cô Lương, 1000 Krone… có vẻ quá rẻ thì phải?”
“Tôi… tôi có thể trả thêm tiền.”
Bỗng nhiên cô nhớ ra trong mười ngày ở bên Chu Lịch, anh đã từng nói anh chưa bao giờ tha thứ cho sự lừa dối.
Tag: Hào môn thế gia | Tình yêu duy nhất | Định mệnh gặp gỡ | Tinh anh ngành nghề
Tóm tắt: “Ngủ trước yêu sau, chọc xong chạy mất.”
Tư tưởng cốt lõi: Sống vì chính mình.
Nội dung then chốt: vai chính: Dương Dực / vai phụ: Lăng Vân, Lăng Ninh.
Edit: Dương Vũ
Cái khác: 1×1, chủ công, thụ theo đuổi công, Mặt đơ chăm chỉ thẳng thắn công x Thành thục tao nhã nội tâm đen tối thụ.
Liệu trên đời này có người có thể bạn gặp lần đầu tiên khiến bạn vui vẻ, khiến bạn giữa thành phố ồn ào vừa nhìn thấy bóng lưng vẫn có thể tìm thấy được người ấy.
Có hay không một loại người, mặc cho thời gian trôi vội vã, anh ta cũng mãi mãi không phai nhạt trong lòng bạn, chỉ muốn lại gần anh ấy, càng lúc càng gần, cho đến khi giữa hai người không còn khoảng cách….