Đang mải mê kiếm tiền, ngày nhận giải Ảnh hậu, Cố Tây Khê còn đang tính toán đến mức cát-xê sắp tăng vọt thì lại xuyên vào một quyển tiểu thuyết về giới giải trí, trở thành nữ phụ pháo hôi tai tiếng, bị mọi người tránh như tránh tà, còn bị trói định với một hệ thống pháo hôi.
Hệ thống nói với cô: Cô phải đóng vai nữ phụ pháo hôi này, đạt được thành tích không có người hâm mộ nào, rồi rút khỏi giới giải trí.
Cố Tây Khê mê tiền như mạng: Ngươi mơ đẹp quá!
Hệ thống: Tôi cho cô một trăm tỷ.
Cố Tây Khê: Vâng, thưa hệ thống baba.
Mang theo mục đích rút khỏi giới giải trí, Cố Tây Khê hoàn toàn buông thả bản thân.
Trong chương trình hẹn hò, người khác hát hò nhảy múa khoe tài năng, cô thì tay không bẻ gạch.
Đọc bình luận của anti-fan, những ngôi sao khác bị chửi đến phát khóc, Cố Tây Khê lại chửi anti-fan đến phát khóc.
Anti-fan bình luận: Cố Tây Khê đúng là thân hình xe tăng, sao còn dám ra làm ngôi sao nữ?
Cố Tây Khê: Rác rưởi còn thành tinh được, bà đây làm ngôi sao nữ thì có gì mà không đúng chứ.
Trong chương trình tấu hài, Cố Tây Khê bị mọi người chế giễu là anti-fan nhiều, danh tiếng kém, ngoài mặt mũi và vóc dáng thì chẳng có gì.
Cố Tây Khê nói: Không khéo thật chứ? Anti-fan của tôi bảo tôi xấu xí, vóc dáng kém, các người có muốn đánh nhau với anti-fan của tôi không?
Sau một thời gian buông thả bản thân.
Cố Tây Khê hỏi hệ thống: Người hâm mộ của tôi chạy hết rồi chứ? Có thể lấy tiền rút khỏi giới giải trí chưa?
Hệ thống: [Tây Khê cố lên! Mẹ sẽ bình chọn cho con!]
Cố Tây Khê: ???
Cô lại nhìn vào nhóm anti-fan của mình.
Từng anti-fan lần lượt chuyển từ hắc sang hâm mộ, tranh nhau chỉnh sửa ảnh cho cô, giúp cô đăng lên quảng trường.
Cô tự chửi mình một câu, còn bị đá ra khỏi nhóm.
Người quản lý còn mang đến "Tin dữ": Tây Khê, cô giỏi lắm, cô được đề cử giải Nữ chính xuất sắc nhất của giải Kim Tượng năm nay rồi, các thương hiệu xa xỉ đã gửi hợp đồng muốn hợp tác với cô đấy!
Cố Tây Khê: Tôi có bỏ lỡ tình tiết nào không nhỉ?
Giới thiệu:
Tôi xuyên thành nữ chính trong một câu chuyện ngược tâm, nhưng khác với người khác, tôi mang theo cả đồng nghiệp trong công ty cùng xuyên qua.
Hiện tại, tôi phải dẫn toàn bộ đồng nghiệp đi... hầu hạ thị tẩm.
Văn án:
Ta xuyên thành tiểu sư muội, người dùng thân mình tế kiếm để giúp nam chính đột phá.
Nhìn dòng dung nham cuồn cuộn, ta hoảng hốt hỏi:
“Mới xuyên qua đã phải chết rồi sao?”
Hệ thống đáp: “Không chết thì làm sao khiến nam chính ghi nhớ suốt đời?”
Ta: Hiểu rồi.
Sau này, ta cướp cơ duyên của nam chính, đoạt pháp bảo của hắn, phá hủy mọi kế hoạch của hắn, còn truy sát hắn khắp thế gian.
Đến lúc sắp chết, hắn vẫn còn căm hận ta.
Hệ thống: “ …Cái này cũng được à?”
Ta: “Ngươi chỉ cần trả lời, hắn có nhớ hay không?”
Đích tỷ của ta là vị hôn thê chính thức của Tạ Thính Trúc.
Ta thay tỷ xuất giá, sống bên Tạ Thính Trúc suốt ba năm, đổi lại chỉ là sự lạnh nhạt, hờ hững từ chàng.
Cho nên, khi thủ lĩnh loạn quân nói rằng giữa ta và chị, chỉ một người có thể sống...
Ta không đợi Tạ Thính Trúc đưa ra lựa chọn, liền gieo mình từ vách đá.
Khoảnh khắc rơi xuống, dường như chàng đã kịp nắm lấy vạt áo của ta.
Nhưng điều đó cũng không còn quan trọng nữa, bởi vì——
【Nhiệm vụ đã hoàn thành, ký chủ có thể tùy ý lựa chọn thân phận để tiếp tục sống ở thế giới này.】
Cuộc đời thật sự thuộc về ta... giờ mới chính thức bắt đầu.
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , Kinh dị, HE , Tình cảm , Chủ thụ
Văn án:
Tạ Triều Triều là một hồn ma lang thang không nhớ gì về quá khứ, cho đến khi anh ta bị một hệ thống trói buộc.
Hệ thống yêu cầu anh ta phải ngăn cản Thẩm Chiếu Tuyết, một kẻ phản diện liên tục cướp đoạt vận may của nam chính.
Thẩm Chiếu Tuyết, kẻ phản diện đại ác ma này, bề ngoài là một công tử lịch thiệp, nhưng thực chất lại xảo quyệt, tàn nhẫn và thất thường, là một mục tiêu nhiệm vụ cực kỳ nguy hiểm.
khinh thường cười lạnh, nghĩ rằng dù hắn có mạnh đến đâu cũng chỉ là một người phàm, chỉ cần một ngụm là xong.
Tạ Triều Triều tự tin áp sát sau cổ Thẩm Chiếu Tuyết, há miệng cắn một cái... và chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Tạ Triều Triều: Ơ? Sai thời điểm à?
•
Tạ Triều Triều phát hiện ra rằng mình không thể làm tổn thương đối phương bằng bất cứ cách nào, nên đành phải nghĩ cách khác.
Kẻ phản diện nói rằng người phàm không thể tiếp xúc thân mật với ma quỷ, nếu không sẽ bị giảm tuổi thọ.
Thế là Tạ Triều Triều ngày nào cũng ngủ trên người kẻ phản diện để hút dương khí.
Kẻ phản diện nói rằng người phàm không thể ăn đồ mà ma quỷ đã ăn, vì nó không tốt cho sức khỏe.
Thế là Tạ Triều Triều lúc nào cũng ăn trước kẻ phản diện một miếng.
Ăn chực, uống chực, ngủ chực, cuộc sống của một con ma hoang cứ thế trôi qua một cách sung sướng và nhàn hạ.
Nhưng hệ thống càng nhìn càng thấy có gì đó sai sai: Sao hắn ta chẳng thay đổi gì cả vậy?
Tạ Triều Triều chợt nhận ra, có vẻ như hệ thống nói đúng.
Hán Việt: Thùy thị hoàng đế đô hành, ngã chỉ tưởng đương hoàng hậu
Tên khác: Ngươi làm công thành Hoàng đế nuôi ta
Tác giả: Túy Hựu Hà Phương
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, Trọng sinh, Hệ thống, Cường cường, Chủ thụ, Cung đình hầu tước, Kim Bảng 🏆
Edit + Beta: Bánh Crepe Sầu Riêng
( Nhắc nhở: Công thụ trong truyện này không có quan hệ huyết thống)
Văn án:
Hoàng tộc Lan thị của Ung triều nổi tiếng toàn những kẻ điên.
Bọn họ sinh ra đã sở hữu dòng máu tôn quý, ngoại hình tuyệt thế, trí tuệ vô song với tính cách lạnh lùng, tàn khốc, điên cuồng, vọng tưởng.
Số mệnh định sẵn, bọn họ sẽ vì ngôi vị Hoàng đế mà tàn sát lẫn nhau, ngươi chết ta sống.
Sinh ra xuất chúng, chắc chắn không có được kết cục tốt đẹp.
Lan Dịch Hoan là người chiến thắng trong cuộc chiến dành ngôi vị ở kiếp trước.
Hắn trở thành vị Hoàng đế cao cao tại thượng. Trong những năm tại vị, quốc gia hưng thịnh, cuộc sống yên bình, người thân và bạn bè đều chết, cô đơn cả đời.
Cuối cùng sức cùng lực kiệt mà chết, mang theo cái danh tàn nhẫn, xấu xa.
Được lắm, được lắm, chết càng tốt, lão tử đã không muốn làm chuyện này từ lâu rồi!
Lần nữa mở mắt, hắn phát hiện bản thân trở về năm sáu tuổi, còn bị ràng buộc bởi hệ thống.
Hệ thống nói muốn giúp hắn đạt được ngôi vị Hoàng đế.
Lan Dịch Hoan: "... Này còn không bằng để ta chết trở về!"
Hắn định sẽ tìm người thay hắn thực hiện nhiệm vụ của hệ thống.
[ Một vị Hoàng đế đủ tư cách phải thông thạo Tứ Thư Ngũ Kinh. Nhiệm vụ hôm nay là đọc mười cuốn sách thánh hiền. Phần thưởng là một đĩa anh đào, cống phẩm từ Hải Nam.]
Lan Dịch Hoan kéo tay Thái tử ca ca, đặt trước mặt y chồng thư tịch trân quý hiếm thấy.
"Ca ca, huynh phải đọc thật kỹ! Đọc hết rồi, Phụ hoàng sẽ phải lau mắt mà nhìn huynh đó nha!"
"Còn ta, ta bận ăn trái anh đào của ta rồi."
Đời này, Lan Dịch Hoan chỉ mong không còn phải chịu nỗi khổ làm Hoàng đế, chỉ muốn nằm yên hưởng phúc.
Để thực hiện ước muốn này, hắn quyết định dùng Hệ thống Hoàng đế bồi dưỡng ra một người tài giỏi, làm công cụ hỗ trợ hắn thực hiện mong muốn.
*
Thái tử Ung triều dù mang danh chủ Đông Cung nhưng lại chịu sự nghị kỵ của Hoàng đế, phụ tử từ trước đến nay luôn mâu thuẫn.
Một ngày, y mơ thấy chính mình vì tranh đoạt ngôi vị thất bại mà chết thảm. Mà thủ phạm của mọi chuyện lại là Lan Dịch Hoan.
Mưu sĩ bên cạnh y khuyên: "Điện hạ, Thất hoàng tử vẻ ngoài tuấn mỹ, ánh mắt sáng ngời, rất có dã tâm, nhất định phải loại bỏ."
Thái tử lạnh lùng đứng trước giường ấu đệ, dùng ánh mắt sắc bén mà nhìn kỹ hắn.
Trời đã sáng, tiểu hài tử trắng trắng mềm mềm vẫn nằm trong ổ chăn, dáng vẻ chưa tỉnh ngủ, đưa tay về phía y: "Buồn ngủ quá, ca ca, cùng nhau ngủ đi."
Y liền phất tay áo rời đi.
Xuống tay với hài tử như thế, không thú vị.
Thái tử khi đó vẫn chưa biết, đứa trẻ này tương lai sẽ chiếm một vị trí lớn trong lòng y.
Luôn quấn lấy y gọi ca ca, không bị khuôn mặt lạnh lùng của y doạ sợ, yên lặng ở bên khi y thống khổ, vì Phụ hoàng đối xử bất công với y mà giận dữ nói thẳng, thỉnh thoảng sẽ tươi cười nói với y: "Ta thích Thái tử ca ca nhất."
Chỉ một câu nói, liền cứu y khỏi màn đêm đầy phẫn nộ cùng đau buồn.
Một ngày nọ, y nhận ra vị đệ đệ này đã trở thành một vị trí vô cùng quan trọng trong lòng mình.
Thậm chí còn quan trọng hơn vị trí Hoàng đế kia.
"Ta không muốn làm Hoàng đế nữa.". Y nói với đệ đệ yêu dấu của mình: "Ta chỉ muốn đệ được bình an và hạnh phúc."
Thái tử đem đệ đệ ôm vào lòng, không chú ý đến đôi mắt khiếp sợ mà bi phẫn của đối phương.
Cho đến hôm sau, y nhìn thấy hắn đứng trước mặt người luôn đối nghịch mình, nịnh nọt: "Ta thích nhất là Tam ca ca."
Thái tử: "!!!"
*
Thái tử bây giờ mới hiểu rõ.
Muốn dành được trái tim của Lan Dịch Hoan thì phải cho hắn tiền tài, quyền thế.
Với hắn mà nói, hoàng đế là ai đều được, chỉ cần cấp quyền đưa tiền thì chính là huynh đệ tốt.
Các đại thần vô cùng luống cuống.
Bởi bọn họ phát hiện, Thái tử mỗi ngày đều xử lý công vụ nhiệt tình hơn trước.
Rốt cuộc, Thái tử thành công đăng cơ. Lan Dịch Hoan cũng nhận ra phụ mẫu thật sự.
Vào ngày đăng cơ, Thái tử phong Lan Dịch Hoan làm Nhiếp chính vương, phong hào "Thần".
Đến sau cùng, mọi người đều biết, Hoàng đế cả đời thanh tâm quả dục, hậu cung trống rỗng, suốt một đời chỉ để tâm một người, chính là Thần thân vương.
Ngồi ở vị trí này, chỉ vì muốn có được sự vui vẻ của người mình ái mộ.
Nhưng mà không ai biết, Hoàng đế mỗi đêm sẽ trộm đến Vương phủ của Thần thân vương.
"Buồn ngủ quá, đệ đệ, cùng nhau ngủ nha."
Một lòng hưởng phúc, có sữa chính là nương, tiểu bạch nhãn lang thụ x Vì muốn có được trái tim đệ đệ, oán giận tranh ngôi vị Hoàng đế công.
Ps: Vai chính có thân thế ẩn tình, công thụ không có quan hệ huyết thống.
Tag: Cường cường, hầu tước, cung đình, ngọt, sảng văn, nhẹ nhàng, HE
Từ khoá tìm kiếm: Vai chính: Lan Dịch Hoan | Vai phụ: Lan Dịch Trăn | cái khác: 1v1, HE, cường cường, ngọt văn
Câu tóm tắt: Sau khi sống lại, phát hiện mọi người đều yêu mến ta.
Lập ý: Nếu gió xuân thương tiếc đoá hoa kia, cho ta trở lại tuổi thiếu niên được không?
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai , HE , Tình cảm , Trùng tộc , Ngọt sủng , Hệ thống , Song khiết 🕊️ , Niên hạ , Xuyên thư , Chủ công , Sảng văn , Nhược công , 1v1 , Mỹ công
Văn án:
Đường Tửu là một nhân vật phụ pháo hôi kiêu căng trong một cuốn tiểu thuyết về chủ đề trùng tộc.
Nhân vật chính trong nguyên tác có tính cách dịu dàng, rất ngưỡng mộ và kính trọng đối với quân thư. Điều này hoàn toàn khác biệt so với những trùng đực khác, luôn kiêu căng ngạo mạn ngoài kia.
Là một nhân vật pháo hôi đối lập với nhân vật chính, Đường Tửu lại kiêu căng tùy hứng, làm theo ý mình, tâm trạng tốt thì cho cái mặt tươi cười, tâm trạng không tốt thì ai đến cũng trưng ra mèo khó chịu, lạnh lùng.
Theo lẽ thường, Đường Tửu hẳn là phải sửa đổi tính tình kiêu căng của mình, học theo vai chính xây dựng hình tượng ôn nhu săn sóc, làm một trùng đực tốt 24/24 nhờ đó thay đổi số phận pháo hôi bi kịch của mình.
Đường Tửu: "Ta từ chối."
Mạnh mẽ thay đổi bản thân, giả vờ hiền lành, quan tâm người khác cũng quá mệt mỏi rồi. Sinh tử có số, phú quý do trời, Đường Tửu quyết định sống buông thả, thích làm gì thì làm.
Theo nguyên tắc chỉ cần chơi không chết, thì Đường Tửu quyết định cứ thế mà chơi tới bến. Biết trước hướng đi của cốt truyện, Đường Tửu không những không cố gắng thay đổi mà còn càng ngày càng quá đáng hơn.
Ăn mặc tiêu xài chỉ cần thứ tốt nhất, hẹn hò chỉ tìm trùng cái đẹp trai nhất, giàu có nhất, còn phải là chưa từng hẹn hò với trùng đực nào khác, đừng hỏi, hỏi chính là mắc bệnh sạch sẽ tinh thần, đời này không lo không có trùng theo đuổi.
Hệ thống đã chuẩn bị sẵn để xem ký chủ tự tìm đến cái chết, nhưng Đường Tửu lại làm hoàn toàn ngược lại. Không những không chết mà cậu ta còn được nhân vật phản diện mạnh nhất trong truyện yêu thích, vô cùng vui vẻ mà ôm về nhà.
Hệ thống:【?】
---- ✬ ----- ✬ -----
Là một người Trái Đất đã xem qua vô số truyện Trùng tộc, xuyên qua đến đây, Y Lâm am hiểu sâu sắc kịch bản.
Anh ta rất tin tưởng: Chỉ cần mình thể hiện sự ôn nhu lễ độ khác hẳn với trùng đực bản địa, trùng cái sẽ say mê hắn, quỳ gối dưới ống quần của anh ta.
Anh ta ôn nhu đặc biệt như vậy, ở thế giới này muốn làm gì mà chẳng được?
Còn về tên Đường Tửu tính tình kiêu căng, đối với ai cũng không có sắc mặt tốt kia, vừa nhìn chính là vai pháo hôi đối lập với anh ta, dưới sự tương phản của Đường Tửu, trùng cái thích anh ta - Y Lâm - chỉ có thể càng nhiều hơn.
Y Lâm đẹp đẽ chờ đợi trở thành đoàn sủng của Trùng tộc, vạn trùng mê, kết quả cốt truyện không những không đi theo hướng anh ta tưởng tượng, mà còn rẽ ngang, rõ ràng tên gây sự chính là Đường Tửu, nhưng tất cả mọi trùng đều nói:
"Đường Tửu các hạ tính tình không tốt lắm, ngài từ trước đến nay khoan hồng độ lượng, mong ngài bao dung nhiều hơn."
"Đường Tửu các hạ ăn mặc tiêu xài đều phải tốt nhất, nếu không sẽ tuyệt thực, mong ngài chịu thiệt thòi một chút."
"Đường Tửu các hạ không cho phép trùng cái đã hẹn hò với cậu ấy gặp mặt riêng với trùng đực khác, mong ngài thông cảm một chút."
Y Lâm:?
Các ngươi có muốn nghe lại xem mình đang nói cái gì không?
Gỡ mìn: 1v1sc, thuần ngọt thuần sảng văn, trùng đực
Cp Xinh đẹp kiêu căng làm rời làm đất công vs trùng cái nguyên soái phụ hệ ôn nhu tên côn đồ thụ
Câu chuyện tình yêu kỳ kỳ quái quái khả khả ái ái của hai động vật ăn thịt~
【Chú ý】 Bối cảnh của truyện là hư cấu, không liên quan đến hiện thực, xin đừng áp đặt vào hiện thực!
---- ✬ ----- ✬ -----
Một số thông tin:
Truyện dưỡng thành, công vừa 18( đầu truyện thì chưa 18 đâu nha), thụ hơn công 100 tuổi. Và thụ cũng là đối thủ một mất một còn với Thư phụ của công. Ban đầu công với thụ lợi dụng lẫn nhau, sau này có tình cảm thì rất ngọt ngào. Truyện ngày tuổi thọ trùng tộc hơn 1000.
Trong truyện thì trùng đực rất thông minh, không hề ngáo ngơ như mấy truyện khác. Kiểu vừa đẹp vừa thông minh và biết giới hạn của mình đến đâu.
Được làm gì và không nên làm gì.
Phiên ngoại là về tuần trăng mật du lịch ngoài vũ trụ của công và thụ. Có yếu tố trao đổi với quá khứ, từ thế giới song song xuyên qua.
Ba thế lực là Tháp cao, Nghị viện, Quân đoàn (có vua trùng tộc nhưng chỉ là bù nhìn xuất hiện rất ít ở gần cuối truyện).
Tháp cao: chiếm giữ địa vị chủ đạo, do 8 gia tộc trùng đực liên minh thống trị từ vạn năm trước. Nơi trùng đực sau khi sinh ra sẽ được đưa vào nuôi dưỡng, rất ít và hiếm khi được rời khỏi và về nhà. Trừ ngày chủ nhật là ngày hẹn hò với trùng cái.
Nghị viện: gần giống quốc hội, có nghị viện trưởng và các thành viên, đưa ra các luật lệ, chính sách áp dụng cả trùng tộc.
Quân đoàn: Nguyên soái là thụ thống lĩnh, chức vụ cao nhất và quyền lực nhất. Dưới là nhiều quân đoàn, từ cao (đóng ở hành tinh cấp cao) tới thấp (đóng quân ở hành tinh cấp thấp).
Mặc dù để tag nhược công nhưng bản thân mình thấy công không hề nhược, cả hai công thụ đều vô cùng thông minh, thụ đúng kiểu tinh hoa hội tụ đầy đủ tinh tế, kinh tế, thực tế, tử tế (không chắc lắm).
Một thế hệ nữ vương tang thi ngã xuống, xuyên vào một thế giới sách cổ ngôn cũ kỹ thời xưa.
Tưởng rằng cuối cùng cũng được làm người, an nhàn thưởng thức mỹ thực cho thỏa.
Ai ngờ trời giáng hệ thống --
"Thời gian trải nghiệm mỹ thực của ngài đã kết thúc, sắp tiến vào trạng thái tang thi.
Xin ký chủ tích cực kéo cừu hận, tích lũy giá trị cừu hận từ nam nữ chính.
Mỗi 1 điểm cừu hận sẽ đổi được 1 phút thưởng thức mỹ vị. Ký chủ, cố lên nhé!"
La Phất: "...Kéo cừu hận à, chuyện này nàng rành lắm!"
Đây là câu chuyện về một nữ phụ độc ác không ngừng kéo cừu hận, nhưng vẫn sống tiêu dao tự tại, muốn gì ăn nấy.
Một mối duyên do trời định, xuyên qua thời không, kết nên một đoạn ngọt văn nữ phụ.