Cáp? Chủ nhân thực sự xấu xa như lời tử tôn nói,
Kết cục sau khi bị ép uống rượu là bị làm thịt ăn!
Lúc này đương nhiên là chạy trốn quan trọng rồi, mặc kệ hắn có xúc phạm tiên quy hay không,
Trực tiếp biến trở về nguyên hình lập tức chạy trốn!
Hoa mắt sao? Mã yêu? Quên đi! Mặc kệ là gì, ta còn chưa ăn được vào bụng đâu!
Nộn Thảo, ngươi mau trở về cho ta!
Tiểu Bạch Thự gương mặt khổ sở nhìn tu yêu bí kíp, trong lòng thầm nghĩ thêm câu: “ Đương nhiên ta cũng là yêu tinh thần bí nhất rồi….”
Trong tu yêu bí kíp có viết: Phi tiên phía trước,vô luận sống mái yêu tinh,có năng lực thụ thai —
Ô…Vậy nên hắn mới cư nhiên mang thai…
A a a, hắn lại còn quấn ở trên người mình, chẳng lẽ ngươi không biết tiểu tử Long Mặc ngu ngốc kia là cường giả siêu cấp độc chiếm sao?
Nghiễu Thai đáng thương rốt cuộc cũng hóa thành hình người, còn chưa được thở gấp, một đôi cánh đen làm cho hắn lăn qua lăn lại đến chết đi sống lại.
Không chỉ như thế, thời gian sau này còn có thể hưởng thụ Long Mặc sủng nịch bảo vệ, ngẫm lại như vậy cũng không sai, nhưng hết lần này đến lần khác luôn bị hải xà đến quấy rối.
Tục ngữ nói, đi đêm lắm có ngày gặp ma.
Hải xà a hải xà, ngươi nói ngươi đắc tội ai cũng không sao, nhưng không nên đắc tội Long Mặc a~
Không bằng, chúng ta đem tử địch của ngươi mời tới, xem ngươi còn có thể gây nên sóng gió gì.
Chỉ là, Long Mặc không thể cùng ta song tu? Nếu không khi hắn tu luyện Long Thần công sẽ bj chung cực đại thần kiếp khiến cho hồn phi phách tán?
A, ngươi… ngươi ngươi ngươi vì sao lại không nói sớm hơn a?
Hiện tại…. hiện tại ta cũng đã yêu hắn, muốn ta làm sao bây giờ a?
Thế là đường tình khôi hài của Nghiễu Thai và Long Mặc, bắt đầu diễn.
Cũng bởi vì như thế, dù biết rõ sau khi quay về sát thủ cốc sẽ bị ép buộc phải thành thân, Dư Khinh vẫn cam tâm tình nguyện cùng bằng hữu trở về.
Ai nào biết trắc trở mà bọn họ gặp được thiệt không ít, đêm tân hôn cũng không có biện pháp động phòng hoa chúc.
Một con hạc giấy từ Bạch Vân Sơn lại khiến hai người như lâm vào đại địch, mà đó cũng chính là sư môn của Vô Biên.
Nhưng thật tức giận chính là, căn bản trong môn trong có xảy ra sự việc gì kinh thiên động địa mà lại khiến bọn họ bỏ công không chạy về một chuyến.
Từ từ, …. đạo sĩ này hôn mê nửa năm rốt ruộc đã xảy ra chuyện gì ?
Hắn …. hắn thế nhưng lại là người vợ phụ bạc của con kỳ lân kia, trời ạ, chân tướng đến tột cùng là như thế nào a ?
Sau khi tất cả đáp án được sáng tỏa.
Dư Khinh lại bị bắt cóc, Dư Khinh có Tam Thanh tổ sư gia kiêu ngạo làm chỗ dựa, đến tột cùng trong môn phái lãnh huyết kia sẽ nháo thành cố sự gì ?
Đáp án đều ở trong 《 yêu chuyện ngoại truyện chi tình trọng 》
Khang Kiện đau đầu vì con thỏ của mình
Người này…Thấy mỹ nữ thì dừng bước, nước miếng chảy dài ba trượng ….
Cái gì? Kẻ kia! Ngươi còn muốn đưa cho hắn hơn mười vũ nữ tuyệt đẹp?
Nói giỡn ! Chờ vũ nữ kia vào phủ
Trong mắt con thỏ còn tồn tại y sao?
Đến đây, hảo Cư Nguyệt , ta mang ngươi đi xem cải củ thượng phẩm!
Khang Kiện cười tủm tỉm
Dùng cải củ và một mỹ nữ câu dẫn ánh mắt con thỏ nhỏ
Hi hi ha ha, ngươi dâng ta cái mông
Thiên Linh giới. Một dị giới huyền bí của cường giả.
Trấn Phong, một kỹ sư, một game designer, một game thủ người Mỹ gốc Việt sau khi chết chuyển kiếp xuyên việt đến Thiên Linh giới huyền bí.
Với trí thức của người hiện đại Phong thay đổi dị giới. Để trở thành cường giả cậu ta đã phải cải biến tư duy của người hiện đại để sinh tồn trong thế giới cường giả vi tôn. Với niềm tin có thể trở lên mạnh mẽ để trở lại địa cầu Trấn Phong đã tìm được cơ duyên của mình, từng bước tu luyện và trải qua các hiểm nguy. Chỉ trở lên mạnh mẽ mới có thể nắm bắt được định mệnh của mình, mới nắm giữ được tài phú và theo đuổi được nữ nhân của mình.
Liệu Phong
có chống lại được sự cám dỗ của quyền lực, sức mạnh và địa vị xã hội hay không?
Hay chỉ vì chấp niệm của kiếp trước mà phải buông bỏ tất cả để quay lại địa cầu
nơi người vợ và đưa con nhỏ đang chờ đợi. Liệu địa cầu còn cái gì cho cậu lưu
luyến hay sự ảo diệu của dị giới sẽ hấp dẫn Phong đến quên luôn cả lối về?
“Trên thế gian này, hiểm ác nhất chính là lòng người. Nó có thể giết chết tính mạng trường sinh bất tử, có thể đả thương thân thể mà vạn vật không thể tổn thương.”
“Nói tiếng người.”
“Ta bị tiền nhiệm phanh thây rồi.”
“…Cho nên… Vì sao bây giờ huynh còn sống?”
“Vì gặp nàng.”
Họ là một cặp trời sinh, nhưng sinh ra đã đối lập. Định mệnh của họ là mãi phải chịu đau khổ chia lìa. Có duyên nhưng không có phận, liệu họ có được hạnh phúc thực sự?
Nếu có kiếp sau, em sẽ không yêu anh nữa – Gui Gui
Không cần cầu đời đời kiếp kiếp, chỉ mong được bình thản nắm tay nàng đi giữa nhân gian. – Aaron
Thủ tục thần thú – điều thứ nhất: ngươi phải cho ta miếng ăn, phải cho ta chỗ ở, không có việc gì phải cùng ta chơi
Thủ tục thần thú – điều thứ hai: ánh mắt không được ngã nghiêng, tâm tư không nên lộn xộn, nhớ kĩ tâm nhãn thần thú rất nhỏ
Thủ tục thần thú – điều thứ tư: ……..
Ê, ngươi nói đã đủ chưa!? Đây là hiệp ước ko bình đẳng nha
Vẫn chưa đủ a! vẫn còn một điều quan trọng nhất của thủ tục thần thú : ngươi phải một lòng một dạ, nhất định yêu ta. Bằng không ta bóp chết ngươi!
……………Im lặng ko nói gì……………
Tại sao đầu năm nay, thú cưng cư nhiên so với chủ nhân còn kiêu ngạo hơn!?
Trường học huyên náo, cũng bởi vì có thêm sự tham gia của thần thú càng thêm phần náo nhiệt
Quy (Rùa) – đáng yêu trong sáng
Kì Lân (Lân) – anh tuấn bá đạo
Phượng Hoàng (Phụng) – tao nhã, cao sang
Long (Rồng) – Hắc ám, lãnh diễm
Trời ạ! Tại sao bề ngoài của thần thú , trông ai cũng đẹp mắt a!
Thần thú cao cao tại thượng (*kiêu ngạo, cao sang) phủ phục dưới chân loài người
Chỉ vì muốn có thứ tình yêu thần túy của nhân loại
Mở đầu
Đến từ hằng cổ dã thú a,
Là ai giao cho ngươi sinh mệnh,
Là ai khiến ngươi bất chấp hi sinh bản thân mình,
Là ai khiến ngươi kềm chế thú tính,
Chủ nhân của ngươi đến tột cùng ở nơi nào?
Hỗn Độn – hư không, là một nơi ko có thời gian, tồn tại song song cùng các tinh cầu khác trong ko gian.
Nơi tồn tại một loại dã thú năng lượng – sinh vật mỹ lệ mà cường đại (*mạnh mẽ) đang ở trong tình trạng ngủ say
“Mau tỉnh dậy đi,thần thú từ hằng cổ. . . . . .” Thanh âm già nua từ ko gian yên tĩnh vang lên
Không gian liền xuất hiện một dãy ánh sáng màu xanh lục
“Rùa, từ giấc ngủ tỉnh lại, ngươi đã ngủ được bao lâu?” Thanh âm già nua hỏi.
“Một vạn năm hay hai vạn năm, ta ko nhớ rõ.” Ngáp, ánh sáng màu lục được coi là rùa đáp
“Hư Vô Nại, ngươi dùng năng lượng tinh thể gọi chúng ta đến đây rốt cuộc là có chuyện gì?” Một dãy ánh sáng màu hồng phút chốc xuất hiện ở trong ko gian vặn vẹo, âm thanh lạnh lùng nhưng trong trẻo hỏi
“Ta cũng suy nghĩ lâu rồi,ko biết rốt cuộc là ai phí sức lực dùng năng lượng tinh thể triệu hồi chúng ta đến hành tinh này.” Dãy ánh sáng trắng lười biếng nói
Ánh sáng đỏ, ánh sáng xanh, ánh sáng trắng liên tục thay đổi
“Địa Cầu. . . . . .có nguồn năng lượng ko tầm thường hội tụ.” Thanh âm già nua lên tiếng, cùng lúc đó,trong ko gian hỗn độn đột nhiên xuất hiện hình ảnh của địa cầu
Địa cầu bao phủ bởi màu xanh, ba cái ánh sáng nhìn nhìn, ko nghi ngờ đều cho là nó rất mỹ lệ
“Địa Cầu đây sao?”
“quả cầu màu xanh lam.”
“Chắc là quê hương của Rồng rồi .”
“Năng lượng tụ tập trên địa cầu này ko tầm thường, có khả năng sẽ gây ra hậu quả rất xấu, rất có thể sẽ sinh ra một ngọa thú nuốt năng lượng tinh thể, thừa dịp nó còn chưa hình thành, các ngươi đi ngăn cản đi.”
“Ngăn cản, thật là phiền phức.”
“Không có hứng thú.”
“Ngoa thú? Bản thân ta cũng muốn nhìn nó hình thành sẽ thành hình dạng gì?.”
Ba đạo thanh âm đồng thời nói.
Hư vô nại nhìn ba dãy ánh sáng trước mắt. Thần thú từ hằng cổ đến có năng lực cường đại,nhưng lại hoàn toàn ko có tâm tính từ bi.
“Rồng đâu rồi,sao lại ko thấy nó?”Ánh sáng xanh lá hỏi.
Ánh sáng đỏ trả lời: “Lúc ngươi rơi vào trạng thái ngủ, Rồng đã tiến nhập vào trạng thái phản sinh.”
“Rồng hiện tại ở trạng thái phản sinh, sống trên địa cầu.” Hư Vô Nại mở miệng nói
“Tóm lại, đợi cho ngọa thú trưởng thành , thành hình xong rồi hãy đến tìm ta,đánh nhau với cái trạng thái “Tàn phế” đó , ta hoàn toàn ko có hứng thú.” Ánh sáng trắng nói xong liền từ trong ko gian vặn vẹo biến mất
“Chuyện nhàm chán này về sau đừng tới tìm ta.” Ánh sáng đỏ nói xong cũng lập tức biến mất
“Rùa, vậy còn ngươi?” Hư Vô Nại hỏi. Nói chuyện cho đến bây giờ, gọi ra ba thần thú rốt cuộc chỉ còn 1 thần thú
“Tuy rằng thực phiền toái, nhưng dù sao cũng vừa tỉnh ngủ,ta đi xem quê hương của Rồng một chút.”So với hai thần thú kia, Rùa biết nói chuyện hơn một chút.
Hư Vô Nại, nhìn về phía ánh sáng màu hồng và màu trắng vừa biến mất
Cho dù thần thú có sức mạnh vô địch bao nhiêu, nhưng vẫn như cũ không thể nhìn thấy vận mệnh của mình
Bất kể là nguyện ý, hay ko muốn đi Địa Cầu, bọn chúng cũng sẽ cùng nhau tụ hội trên Địa Cầu
Chĩ là Hư Vô Nại còn chút bận tâm, dù sau này bọn họ có đến Địa Cầu,chúng có an phận giải quyết phiền toái trên Địa Cầu hay ko? Hay là lại gặp phải phiền toái lớn hơn?
Lại nhìn về tinh cầu xinh đẹp màu xanh lam, Hư Vô Nại quyết định đứng ở nơi này, vì Địa Cầu cầu nguyện —— ít nhất, ko thể để nó hủy trong tay bọn thần thú