Gặp đúng người đúng thời điểm, là hạnh phúc
Gặp đúng người sai thời điểm, là bi thương
Gặp sai người đúng thời điểm, là bất lực
Gặp sai người đúng thời điểm, là thê lương...
Ngói xanh tường đỏ, ngự hoa viên mịt mùng khói sóng. Khi nàng bồng bột kêu lên rằng, "Tĩnh Hiên ca ca, muội thích huynh!" thì y lãnh đạm trả lời, "Nhưng ta không thích ngươi."
Thời gian chảy trôi, ngày tháng tiếp nối... Khi gặp nhau lần nữa, cô cách cách ngỗ ngược năm ấy đã lột xác thành thục nữ dịu dàng. Y thiết tha nói, "Trượng phu của muội chỉ có thể là ta, ta quyết không phụ bạc muội đâu." Nàng rơm rớm lệ nghẹn ngào, "Huynh lẽ ra nên biết từ sớm, rằng muội đã mất đi dũng khí để yêu huynh." Yêu thương của nàng, y luôn để tuột. Ngang ngạnh của y, làm nàng chùn bước. Một câu chuyện phủ nặng tấm màn duyên phận...
Có những thứ chỉ khi bản thân đói mềm mới thưởng thức nổi vị ngon của nó, cũng giống vậy, có những tính cách chỉ khi bản thân nguy hiểm thật sự mới bộc lộ ra bên ngoài. Đau đớn trên cơ thể luôn luôn giày vò con người ta hơn hẳn đau đớn trong tâm hồn. Bởi đau đớn trong tâm hồn ta có thể né tránh, có thể bỏ mặc, còn đau đớn trên cơ thể thì không.
Nếu như chúng ta chiến thắng người khác, chi bằng hãy tự chiến thắng bản thân mình. Chiến thắng được bản thân thì có thể tự khống chế vận mệnh.
Không chỉ lương thiện, ôn nhu, đơn thuần, xinh đẹp và ngây thơ mới có thể là nữ chính. Gian xảo tuyệt tình cũng hoàn toàn có thể!!!
Chống chỉ định cho những trái tim yếu đuối.
Lãnh Cô Tịch ngẩng đầu nhìn thẳng vào Diêm Vương, “Hảo. Thế nhưng ta có một yêu cầu, đưa ta đến một thời không khác, để ta làm lại từ đầu.”
“Ngươi chỉ có thời gian năm năm.”
“Không sao.”
“Điều đó là nghịch thiên.”
“Ta đổi cho ngươi thất tình lục dục của ta.”
“Như vậy đồng nghĩa với việc ngươi sẽ không bao giờ biết cái gì là yêu, càng không biết cái gì là hỉ nộ ái ố ai lạc dục. Ngay cả “ham muốn” ngươi cũng sẽ không có.”
“Ta không quan tâm.”
“Được, nếu ngươi đã muốn như vậy.”
Yêu… tình cảm, hỉ nộ ái ố, đều là những thứ vô ích. Không yêu sẽ không hận. Không yêu sẽ không đau. Không yêu sẽ không bị phản bội. Nếu phải một lần nữa chịu đựng đau đớn đó, y thà chọn không yêu.
"Bắt đầu từ hai chúng ta ở bên nhau, ta luôn mong một ngày, tất cả thiên hạ đều biết chúng ta là phụ thê. Họ sẽ ngưỡng mộ nàng, sẽ biết phu quân của nàng là thiên hạ đệ nhất. Họ cũng sẽ ngưỡng mộ ta, sẽ biết thê tử của ta là tuyệt thế vô song...
Chúng ta sẽ có con, rất nhiều con. Chúng sẽ lớn lên trong bình yên và hạnh phúc. Không như ta, ngay từ khi chào đời đã phải đeo lên vai vận mệnh của yêu tộc, cũng sẽ không giống nàng, nước mất nhà tan, phải tha hương phiêu bạt."