Chào mọi người, đây là truyện về sư đồ luyến nhé ! Mình chưa có kinh nghiệm viết nhiều trong lối hành văn nên có gì sai sót mọi người thứ lỗi nhé . Cảm ơn mọi người
Tác giả: -Trân Trân - ( Ích Ân)
Thể loại: Sư đồ luyến , tình cảm.
Trích:
Cô ngỡ ngàng, ngước nhìn thầy giáo hồi cấp một của mình trong trí nhớ. Thầy bước lại gần cô, nở nụ cười ma mị.
"Cô bé, em thật không khác gì lúc trước !"
"Thầy...?"
"Để xem tôi bế em coi có nặng hơn sau bao năm không nhé !"
"K...h...ô...n...g"
Tiếng cô vang dội, Cô nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của thầy, người này cách sáu năm trước, giờ gặp lại trái tim cô lại lỗi nhịp. Lúc truớc sao cô lại không có cảm giác này?
"Nặng hơn trước xí rồi đấy ! Cố lên nhé cô bé "
"Ơ..."
"Đừng nói gì hết, tôi cho em ba năm nữa !"
Giàu có, xinh đẹp, thông minh vốn là kiểu người của vô số các chàng trai! Nhưng đâu có ai biết rằng: cô vốn là con người mang trong mình chủ nghĩa độc thân. Cô cảm thấy rằng, mình đủ giàu, đủ tốt để có thể tự nuôi sống bản thân, vốn dĩ là không cần thêm một người đàn ông!
Anh, Hà Lăng, 17 tuổi tiếp nhận công ty của cha, 23 tuổi biến nó trở thành công ty tin học đứng nhất nước, 25 tuổi đem nó vươn ra tầm thế giới!
2 năm trước, cô chia tay với anh. Cô nói một câu phũ phàng:
"Tôi đây vốn dĩ là không cần một người đàn ông! Hẹn hò với anh nhất thời cũng chỉ là vui đùa mà thôi! Chúng ta không hợp nhau! Chia tay đi!"
Kể từ lúc đó, anh luôn quyết tâm muốn đoạt lại cô, muốn bắt cô nếm mùi đau khổ khi dám nói lời chia tay với anh!
2 năm sau, anh ngồi trước bàn đàm phán với cô. Cô sợ hãi, cô không ngờ rằng người đàn ông mà cô quen trước đây lại chính là chủ tịch công ty tin học S mà cô từng ngưỡng mộ!
Nàng là công chúa, một thiên thần thuần khiết
Sẽ như thế nào nếu chàng vất bỏ tất cả chỉ vì yêu nàng
Mọi người ủng hộ và cho mình nhận xét nha , đừng quá thẳng tay mình mong manh lắm
Nếu như thế gian này không có cái gọi là tình yêu. Thì sẽ không có hạnh phúc ngọt ngào khi yêu.
Nếu như thế gian này không có cái gọi là tình yêu. Thì sẽ không có nỗi đau đớn tột cùng khi tan vỡ.
Nói yêu là một điều rất dễ.
Yêu lại là một chuyện khó.
Và xa nhau lại là một chuyện rất khó.
Nhưng xa nhau rồi, anh và cô mới giật mình nhận ra rằng, đáng lẽ ngay từ lúc đầu họ không nên là của nhau.
Vì vốn dĩ nỗi đau là vô hình, nhưng nó lại xé nát cả con tim đã tan nát. Yêu là đau, nhưng con người ta dù biết vẫn muốn yêu.
Dù phải trả một cái giá...quá đắt!
Nó - Mai Bảo Lam đã từng là một cô công chúa được mọi người trong gia đình yêu chiều, cưng hết mực. Một cô bé dịu dàng, nữ tính đúng nghĩa. Nhưng rồi biến cố xảy ra, cả nhà nó gặp tai nạn trong một vụ đụng xe, ba mẹ vì che chở cho nó mà đã bỏ mạng. Kể từ giây phút ấy nó đã chính thức trở thành cô nhi năm 7 tuổi, cả trong mơ nó cũng không hề nghĩ chuyện sẽ như thế này. Nó được đưa tới cô nhi viện, trải qua bao lần bị bắt nạt, nó nhận thấy rằng yếu đuối, khóc lóc, dựa vào người khác không có tác dụng gì mà phải dựa vào chính mình, phải mạnh mẽ hơn. Nó bắt đầu đứng lên, không khóc lóc nữa mà dùng chính nắm đấm của mình để đánh bại những đứa trẻ khác. Một cô bé dịu dàng nữ tính ngày xưa giờ đã là thủ lĩnh của cả một băng nhóm khi tròn 17 tuổi.
Trong một lần đi đường, nó ngã xuống, đập đầu vào đá mà ngất đi vì...trượt vỏ chuối -_- ." CMN, có cần xui như thế này không, một đời anh minh của mình mà lại bại dưới một vỏ chuối ư?"-đó là suy nghĩ của nó trước khi mất đi ý thức. Hồn nó rời khỏi xác và nhập vào Hoàng Y Nhã- một tiểu thư nhà giàu xinh đẹp nhưng xấu tính, bị bạn bè ghét bỏ, chỉ có gia đình là yêu thương cô.
Một lần đổi hồn, cuộc sống cũng thay đổi. Nó sẽ phải đối mặt với chuyện này ra sao????
"1 trong 100 cuốn sách hay nhất từ 1923 do tạp chí Time bình chọn"
Margaret Simon, cô sắp tròn mười hai, thích tóc dài, cá ngừ, mùi mưa, và những thứ màu hồng. Cô mới từ New York chuyển đến Farbrook, New Jersey. Cô đang lo lắng làm sao hòa nhập được với đám bạn mới gồm Nancy, Gretchen, và Janie. Thế nên khi mấy cô nhóc lập một câu lạc bộ bí mật để tán về những điều riêng tư như bọn con trai, áo lót, và kỳ kinh đầu tiên, Margaret đã hào hứng nhập hội.