Mong mọi người cùng đọc để biết nội dung chuyện kỹ hơn nha!
Chai Thời Gian - Tác phẩm yêu thích nhất của thanh thiếu niên Thái Lan
“Nếu cất được thời gian trong chai
Điều đầu tiên tôi mong được làm
Là chắt chiu dành dụm từng ngày
Cho tới khi vĩnh hằng trôi qua
Chỉ để dành trọn chúng bên em…”
Chai thời gian, ca khúc xưa cũ đã cùng Fatso đi qua tuổi niên thiếu bỗng êm ả vang lên trong một quán cóc nhỏ, gọi về những kỷ niệm…
Kỷ niệm mang bóng hình một mối tình đơn phương lặng lẽ, với con đường nhỏ rợp bóng cây kèn hồng còn vương tiếng cười của đám bạn sau giờ tan lớp. Fatso, em gái, những người bạn thân, đã tiến tới ngưỡng cửa trưởng thành trong niềm vui niên thiếu, với cú sốc đầu đời khi gia đình tan vỡ, với cả cần sa, với bao lựa chọn khó khăn, khi vô tình bị cuốn vào những biến cố xã hội. Để rồi khi nhìn lại, chợt thấy tuổi trẻ như một bức tranh ghép với những mảng sáng tối, gợi những nỗi niềm man mác…
Chai thời gian, cuốn tiểu thuyết bestseller nổi bật với thế hệ học sinh sinh viên Thái thập niên 1970, khám phá khoảng cách thế hệ giữa cha mẹ và con cái trong một gia đình Bangkok trung lưu, những nhức nhối của hành trình trưởng thành, những giằng xé giữa tình bạn tình yêu trong trái tim tuổi mới lớn. Được khắc họa qua những khúc hồi tưởng đặc biệt ấn tượng và gần gũi, thế giới xúc cảm đó vừa thân thuộc vừa tươi mới, mang thời thanh xuân trở lại ngập tràn tâm hồn người đọc.
“Tôi vẫn hay tự hỏi mình câu hỏi cũ ấy, rằng nếu tôi có thể giữ thời gian đứng yên, liệu tôi có thể có được tất cả những gì mình mong ước… Tôi vẫn còn nhớ những ngày chúng tôi đi bộ trên con đường rợp bóng cây kèn hồng; những ngày nắm tay nhau làm thành một đoạn xích để một đứa với ra rìa đầm lầy hái đài sen rồi chia nhau ăn; những ngày túm cặp của nhau không cho đứa nào lên xe buýt trước; và tất cả những ngày Jom cùng tôi sánh bước, khoác trên vai hộp đàn đến quán cóc, nơi mà chúng tôi sẽ nhét hàng đống xu vào máy hát nghe Chai thời gian hết lần này đến lần khác.”
Sau đây là cuộc tình tay ba giữa 2 boy và 1 girl (tg : ngược đờj nhỉ?)
Giữa 2 ngườj con traj, cô ấy phảj làm sao đây??
______________________________
GIỚI THIÊU NHÂN VÂT:
Có 5 couple chính( nhưng chưa chắc đã đến được với nhau) Mỗi couple mang một nét riêng biệt
A-GIRLS:
* Đinh Ngọc Nhi: 17 tuổi, là 1 cô gái đẹp từ trong ra ngoài, không chê vào đâu được. Vô cùng nữ tính và cũng vô cùg manly( tuỳ từng lúc thôi nha). Học giỏi, hát hay, múa đẹp, võ giỏi( thạo nhất karate ), nói chung là văn võ song toàn.
* Phạm Khánh Chi: 17 tuổi là một cô gái rất nhí nhảnh, đáng yêu, xinh đẹp. Học hành khá tốt, hồn nhiên, ngây thơ, trong sáng. Sở hữu một vẻ đẹp thiên thần, hiền lành, khiến cho ai cũng quý mến.
* Bùi Gia Linh: 17 tuổi, là một cô nàng rất cá tính và phong cách. Xinh đẹp, mang vẻ đẹp mạnh mẽ, trẻ trung. Học giỏi, thích khám phá những điều mới mẻ( Nói thế thôi chứ cũng rất điệu đà nha).
* Hoàg Thiên Di: 17 tuổi, là mộtcô gái đẹp như tiên. Cặp mắt tinh tế, thẩm mĩ, biết cách ăn mặc khiến cô trở thành một nàng công chúa tao nhã, lộng lẫy, quý phái. Là con nhà giàu nên cô rất ra dáng tiểu thư nhưng hiền lành, tốt bụg chứ không phải đỏng đảnh, điệu đà. Sợ tất cả các loại côn trùng, trừ bướm.
* Đào Mai Anh: 17 tuổi, là một cô nàng tomboy. Giỏi võ karate và teakwondo. Rất thich là con trai nhưng cũng biết mình là con gái. Hay đóng giả con trai làm mê hoặc bao cô gái nhưng khi làm con gái, làm mê hoặc bao chàng trai.
-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-
B-BOYS:
* Nguyễn Hoàng Minh: 17 tuổi, là một anh chàng vô...vô...vô cùng đẹp trai, hotboy number one trong trường. Học giỏi. Rất...rất...rất giỏi và là bậc thầy trong các môn võ: karate, teakwondo, quyền Anh, Aikido, wushu, Judo.
* Dương Quân Hải: 17 tuổi, là một anh chàng cũng rất đẹp trai( kém anh Hoàng Minh có chút xíu thui à). Học giỏi, rất ga lăng, biết cách nịnh nọt con gái ( bảo sao bướm bay theo hàng đàn). Giỏi Karate, Teakwondo, Aikido, Wuhu, nói chung khỏe như trâu.
*Võ Anh Dương: 17 tuổi, là 1 chàng trai rất nam tính, phong độ. Có vẻ kute, baby, hớp hồn người. Giỏi về mọi mặt ( bao gồm cả tán gái, chị nào yêu anh này thì khổ rồi~~~). Giỏi và biết nhiều loại võ, đặc biệt là Teakwondo, nói chung cũng khỏe như voi.
*Đặng Nhật Nam: 17 tuổi, là 1 chàng trai lạnh lùng, ít nói (nhưng khi đã nói rồi thì ai cũng phải tán thành). Vẻ lạnh lùng toát ra từ con người này đã làm tan vơ bao trái tim cô gái bé nhỏ. Giỏi võ, khỏe, nhiều lúc đáng yêu bất ngờ.
*Phạm Quang Anh: 17 tuổi, là 1 anh chàng dễ mến, dễ gần, dễ nghe, dễ bảo, dễ yêu và cũng... dễ quên đi người mình yêu (cái này thì chưa chắc đâu nha...). Giỏi võ, khỏe, nhiều lúc thân mật với người kháv giới quá mức ( đương nhiên ny phải ghen và giận dỗi rồi).
--------------------------------------------------------
Trong khi viết mình sẽ giới thiệu thêm nhân vật chính, phụ.
Lý Mỹ Hà- 17 tuổi(nó), Trương Mạnh Quân-17 tuổi(hắn), Hoàng Ngọc Mai - 17 tuổi( cô), Kim Nhất Nam- 17 tuổi(anh), Kim Nhất Hải - 17 tuổi (cậu)
Là một ngôi trường cấp 3 có tiếng trong huyện, có tỉ lệ đỗ rất cao, học sinh cũng tầm tầm học từ khá đến giỏi. Truyện xoay quanh về cuộc sống hằng ngày của bốn cô nàng nghịch ngợm, cá tính: Thiên Mỹ, Nhật Linh, Bảo Ngọc và Thiên Thanh. Mỗi cô nàng mỗi tính cách nhưng chơi với nhau lại rất thân, có lẽ họ hiểu nhau. Thế đấy! Nhưng……cuộc sống mà dễ đưa nhau đến những bước ngoặt xô đẩy. Sự xuất hiện của những anh chàng đẹp zai đã làm thay đổi một phần không nhỏ cuộc đời tụi nó. Khi phát hiện ra cô bạn chơi rất thân của mình-Bảo Ngọc yêu anh chàng cùng lớp với Nhật Linh-anh chàng mà Linh thầm thương trộm nhớ thì Linh sẽ phản ứng ra sao? Liệu tình bạn của họ có còn vẹn nguyên như trước?
Nhân vật nữ chính: bốn đứa trên
Nhân vật nam chính: Hoàng Thiên, Gia Bảo, Hoàng Khánh và Thiên Anh
– Cái gì hả, không, tớ sẽ không lấy cậu đâu. Cậu…dữ như hổ ấy, ai mà thèm lấy cậu chứ.Cậu bé 5 tuổi nghe cô bé đáng yêu kia doạ hoảng hồn quay lại.Thế rồi 2 đứa bé 5 tuổi ấy cứ đuổi nhau chạy khắp đám cỏ, qua hết bụi cây này đến bụi cây khác. Một đứa thì cứ lắc đầu ngoầy ngoậy. Đứa kia thì cứ đuổi theo sau đe doạ. Tiếng cười nói khúc khích của hai đứa trẻ hoà cùng ánh nắng chiều với những cơn gió nhẹ thoang thoảng bay cùng chúng lớn dần theo năm tháng…”
Có lần, tôi lầu bầu với người bạn ngồi cạnh:
- Thanh xuân của tôi đã bị chôn vùi vì cậu đấy, nếu tôi ngồi chỗ khác thì người ta đã không tưởng tôi và cậu yêu nhau. Bắt đền cậu đấy!
Cậu ta thôi viết bài, ngẩng đầu lên cáu:
- Này, tôi đã đền bằng cách dành suốt 3 năm thanh xuân của tôi để ngồi cạnh cậu đấy!
Thanh xuân của tôi và cậu ấy cùng nhau trôi qua hết mấy mùa mưa nắng, tình yêu đầu đời của tôi chớm nở như quả ngọt trên cành. . .