Con trưởng của thừa tướng Tịch Triển Linh, thích người đẹp, thích bảo bối, thích đổi kiểu râu,... đi ngoài đường gặp gái đẹp là phải trêu chọc ngay vài câu, dùng đủ thủ đoạn để cướp về phủ, kiêu ngạo bất tuân, người Mộc Dương phủ gọi là “Hoa hoa thái tuế”.
Một người “hung hãn độc đoán” như vậy khiến người ta không nhịn được thơm hai cái, có lúc lại muốn đánh một trận, thế nhưng lại là tới từ một thời không khác—— cũng chính là Trung Quốc địa cầu thế kỉ 21 mà chúng ta vô cùng quen thuộc.
½ của hắn, lười biếng, cẩu thả chậm chạp, mê gái, ở trong mắt của rất nhiều người phủ Mộc Châu là tiểu lưu manh đáng yêu;
½ còn lại, nghiêm túc, kiên trì nhẫn nại, bác học, thâm tình, có gánh vác, tuy rằng có lúc vẫn khôn lanh, nhưng lại là bình loạn tướng quân khiến nhiều người kính phục.
Bắt đầu và vỡ nát của một tình yêu đầu, Tịch Thiên Âm bắt đầu phát huy đặc chất của nhân loại thế kỷ 21 địa cầu của hắn, dương uy khắp nơi ~
Vứt tú cầu chọn hôn?
Nam nhân?
Có lầm hay không, muốn tạo phản sao!
Nam nhân này, làm ơn đừng có như da trâu, dính lấy nàng được không !
Nàng còn muốn trở về thế kỷ hai mươi mốt, tiếp tục sự nghiệp làm “Thần thâu” (*thần trộm), không rảnh làm “nương tử” của hắn, được chư !
Hắn có tầm ảnh hưởng nhất giữa chúng quần thần, địa vị dưới một người trên cả vạn người, là một người thân thuộc nhất với hoàng đế, khiến người người căm phẫn.
Hắn bị thế nhân thóa mạ, quan thanh liêm đối với hắn căm thù đến tận xương tủy, hắn là chỗ dựa lớn nhất cho đám quan tham ô trên dưới trong triều.
Tại dân gian, một nửa bách tính cho rằng hắn là tham quan lớn nhất thiên hạ ngày ngày nguyền rủa, một nửa bách tính còn lại thì lại thờ phụng bài vị Trường Sinh cho hắn trong nhà ngày đêm thờ phụng.
Hắn chính là Triệu Tuấn Thần! Một người trời sinh đã định là tham quan, gian thần.
***
Bởi vì một nguyên nhân ngẫu nhiên nào đó, Triệu Tuấn Thần đã xuyên không đến một triều đại xa lạ, trở thành một tên tham quan ác danh khắp thiên hạ. Ở đây, hôn quân cầm quyền, khắp cả triều từ trên xuống dưới đều là gian thần, quan thanh liêm vô dụng, dân chúng chịu khổ.
Triệu Tuấn Thần không hề vì vậy mà chán nản, cũng không vì vậy mà thay đổi dã tâm của hắn, càng không ý từ quan ở ẩn, trở thành bình dân bách tính, chịu đựng sự nổi khổ khắp thế gian.
Vì lẽ đó, hắn chỉ có thể hòa vào đám tham quan trong triều, lợi dụng chức quyền, lực lượng, trở thành tên tham quan có quyền lực nhất từ trên xuống dưới, xoay chuyển càn khôn, hào quang sáng rọi.