Thể loại: phụ tử, niên thượng công, xuyên không, cường công cường thụ, huyền huyễn, cổ đại.
Edit: Trác Lâm.
Ở địa cầu naga thì có thể không biết quốc vương là ai nhưng cũng không thể không biết hắn tộc trưởng của gia tộc Khải Tư Lan là Dạ – Lam Đức – Khải Tư Lan.
Hắn được biết đến với tính tình lãnh khốc, cường hãn, vô tình trong mắt hắn chỉ có hai trường phái một là lợi dụng hoặc không lợi dụng.
Thậm chí ngay cả gia tộc Khải Tư Lan – thế lực hùng mạnh nhất của lục địa Naga, đối với hắn mà nói cũng là món đồ chơi có thể phá hủy bất cứ lúc nào.
Tuyệt Sát, Sát Thủ Môn đệ nhất sát thủ, đồng thời cũng là võ lâm đệ nhất sát thủ, trong chốn giang hồ không ai không biết.
Chỉ cần y nhận được ủy thác, mặc kệ là ông lão tám mươi hay đứa bé ba tuổi, là hoàng đế hay kẻ ăn mày, đều không thoát khỏi tay y.
Trong số những sát thủ vô tình, Tuyệt Sát chính là nhân tài kiệt xuất.
Thể loại: Cổ trang, cung đình, xuyên không, thanh thủy văn.
Trãi qua một đời náo động, đứng trước cái chết nhẹ nhàng chỉ đợi lưỡi dao đâm vào da thịt cuối cùng cũng có thể mỉm cười ra đi.
Đầu thai chuyển kiếp, đáng tiếc vẫn không trốn thoát khỏi kiếp nạn thị phi đã sớm được an bài.
Không có được sự sủng ái của đế vương, hoàng từ hình dáng mị hoặc làm chất tử hoàn toàn bị lợi dụng.
Không ai có thể đoán trước được, , sự bắt đầu của kiếp sống chất tử, mới là sự khởi đầu cho vận mệnh luân hồi nơi dị thế.
Thể loại: Thanh thủy văn, phụ tử, huyền huyễn, công sủng thụ, ôn nhu bá đạo công x điềm đạm thụ
Edit: Tiểu Tuyết Nhi
Beta: Dạ Nhi.
Tiểu thụ sống ở thời hiện đại nhưng vào một ngày nào đó bị sốt cứ thế mà xuyên về cổ đại vào một hoàng từ mới sinh. Tranh đấu trong cung không bao giờ ngừng khi có một thế lực ngầm muốn lật đổ hoàng đế. Vì thế bà vú lại tham lam nên đã đánh tráo con mình để nó làm hoàng từ và hoàng tử thật bị đưa ra khỏi cung.
Khi lớn lên do bà vú khóc lóc van xin nên hoàng từ thật đã sáng tác một bài thơ nhưng lấy tên của hoàng từ giả để chiếm được sự thương yêu của hoàng đế.Tiểu thụ đã là người trưởng thành lại có ký ức từ kiếp trước tại sao lại còn chịu sự khống chế của người khác, tại sao không biết bảo vệ chính mình?
Tại sao không rời khỏi nơi đó? Tiểu thụ đã nghĩ rằng muốn rời xa chốn hoàng cung nên mới lợi dụng hoàng tử giả, mới viết thi thơ cho hoàng tử giả lấy tiếng, vậy tại sao không rời đi? Nói là vì em tuổi còn nhỏ, không đủ tự lực cánh sinh?
Còn cha tiểu thụ là Húc Đế từ nhỏ đã luôn bên tiểu thụ nhưng được đứng dưới cái tên Cửu Thiên mà yêu thương em. Vì em có kế hoạch rời đi nên cha em đã cho thực hiện nhanh kế hoạch vạch trần hoàng từ giả và đón em về.
Nhưng đáng tiếc khi sự việc đã thành công vào lúc Húc Đế đến thì em đã uống thuốc độc tự vẫn. Bởi vì từ lâu em đã muốn về lại thế giới cũ, tuy luyến tiếc Cửu thiên. Đây là chỗ không ổn. Nếu ngay từ đầu đã muốn chết, vậy tại sao lúc nhỏ không tự sát đi, đỡ phải chịu đòn roi sống trong âm mưu mấy năm? Nếu là muốn tìm một nơi bình yên tránh xa tranh đấu, tại sao bây giờ này lại tự sát?
*Chống chỉ định những ai thích nữ chính ngây thơ, mang hình tượng nữ thần cứu thế.*
*Chống chỉ định những ai thích nữ chính có trái tim bao dung, cao cả, giàu đức hy sinh.*
*Chống chỉ định những ai thích nữ chính xuyên không tạo bom, phá mìn, có trí nhớ siêu việt để đạo văn tiền nhân và trở thành tài nữ tiếng tăm lừng lẫy.*
*Chống chỉ định những ai ghét cảm giác đọc 1/3 truyện vẫn không chắc cuối cùng nữ chính sẽ thành đôi với anh nào hay sẽ ế cả đời.*
*Chống chỉ định những ai thích ngược- suốt toàn truyện nam hành hạ nữ, nữ hành hạ nam đau khổ liên miên.*
*Đây là một câu chuyện hoàn toàn hư cấu, không có bất kỳ liên quan nào đến lịch sử.*
Chuyện xưa kể rằng…
Một ngày nọ, có một con chim sẻ bảy màu bị cơn gió to hất xuống vùng đất xa xôi, nơi có ba chàng trai đẹp đang huýt sáo để giải toả nỗi sầu đời. Vừa thấy loài chim lạ lăn lóc nằm trên bãi cỏ, cả ba liền nảy sinh một cảm xúc dào dạt khó nói nên lời, nhào tới tranh nhau mang về tiêu khiển.
Lê Ứng Thiên thích thú đeo cho con chim sẻ ấy đủ loại trang sức, khiến cái cổ nó bị trẹo một bên. Hắn lại còn âm mưu cho nó ăn nhiều để nó béo phì không cất nổi cánh mà bay. Đi đâu hắn cũng bỏ nó vào tay áo. Tối tối, hắn thường ôm chặt nó vào lòng, thỏ thẻ: “Chim nhỏ, ta rất yêu ngươi, ngươi không được phép rời khỏi ta.”
Lê Nguyên Phong bứt một sợi lông chim ngắm nghía một hồi, sau đó bỏ đi như chưa từng nhìn thấy. Con chim sẻ hớn hở tung cánh bay cao. Nào ngờ, càng bay cao, nó lại càng thấy mình… đang lao dần xuống đất. Thật là quái lạ! Đến khi cảnh vật dưới đất thu vào tầm mắt, con chim nhỏ mới chợt nhận ra chân mình từ sớm đã bị buộc vào một sợi chỉ dài. Cái tên vừa bỏ đi bên dưới đang giật giật đầu kia sợi chỉ, thích thú chơi thả diều, và nó chính là con diều xấu số.
Lý Thiệu Minh dành ra nhiều ngày để băng bó và chăm sóc cho con chim nhỏ. Cử chỉ ân cần dịu dàng của hắn khiến nó vô cùng cảm động. Thế nhưng, nó lại khao khát trời xanh và tỏ ý muốn rời đi. Hắn vuốt nhẹ vòm lông trên cổ nó, âu yếm nói: “Ta yêu ngươi, nhưng ta tôn trọng ước nguyện của ngươi.” Chim nhỏ rơi nước mắt vì xúc động, không hề biết rằng phía sau câu nói ngọt ngào ấy còn ẩn chứa một lời cảnh báo đầy chết chóc: “Miễn là ngươi tránh được hàng rào lưới điện của ta.”
Số phận con chim sẻ đáng thương và ham hố ấy rồi sẽ ra sao?Chuyện xưa kể rằng…
Một ngày nọ, có một con chim sẻ bảy màu bị cơn gió to hất xuống vùng đất xa xôi, nơi có ba chàng trai đẹp đang huýt sáo để giải toả nỗi sầu đời. Vừa thấy loài chim lạ lăn lóc nằm trên bãi cỏ, cả ba liền nảy sinh một cảm xúc dào dạt khó nói nên lời, nhào tới tranh nhau mang về tiêu khiển.
Lê Ứng Thiên thích thú đeo cho con chim sẻ ấy đủ loại trang sức, khiến cái cổ nó bị trẹo một bên. Hắn lại còn âm mưu cho nó ăn nhiều để nó béo phì không cất nổi cánh mà bay. Đi đâu hắn cũng bỏ nó vào tay áo. Tối tối, hắn thường ôm chặt nó vào lòng, thỏ thẻ: “Chim nhỏ, ta rất yêu ngươi, ngươi không được phép rời khỏi ta.”
Lê Nguyên Phong bứt một sợi lông chim ngắm nghía một hồi, sau đó bỏ đi như chưa từng nhìn thấy. Con chim sẻ hớn hở tung cánh bay cao. Nào ngờ, càng bay cao, nó lại càng thấy mình… đang lao dần xuống đất. Thật là quái lạ! Đến khi cảnh vật dưới đất thu vào tầm mắt, con chim nhỏ mới chợt nhận ra chân mình từ sớm đã bị buộc vào một sợi chỉ dài. Cái tên vừa bỏ đi bên dưới đang giật giật đầu kia sợi chỉ, thích thú chơi thả diều, và nó chính là con diều xấu số.
Lý Thiệu Minh dành ra nhiều ngày để băng bó và chăm sóc cho con chim nhỏ. Cử chỉ ân cần dịu dàng của hắn khiến nó vô cùng cảm động. Thế nhưng, nó lại khao khát trời xanh và tỏ ý muốn rời đi. Hắn vuốt nhẹ vòm lông trên cổ nó, âu yếm nói: “Ta yêu ngươi, nhưng ta tôn trọng ước nguyện của ngươi.” Chim nhỏ rơi nước mắt vì xúc động, không hề biết rằng phía sau câu nói ngọt ngào ấy còn ẩn chứa một lời cảnh báo đầy chết chóc: “Miễn là ngươi tránh được hàng rào lưới điện của ta.”
Số phận con chim sẻ đáng thương và ham hố ấy rồi sẽ ra sao?
—————
Đã từng xem qua Phong Thần có thể lược bỏ tiết tử và chương một, bắt đầu xem thẳng sang chương hai.
Đương nhiên quý ngài cũng có thể xem tiết tử và chương một đơn giản chỉ là khai báo bối cảnh.
Nhắc nhở trước khi xem, ta đoán quý ngài cũng đã kinh ngạc lắm rồi! Chúc mừng!
Nguyên danh nên gọi là <<Thần khí đồ phổ>>, trên căn bản lấy chiến tranh phong thần làm bối cảnh.
Cố sự dung hợp tình tiết đấu tranh cung điện, võ hiệp, tu tiên, cổ ngôn, xuyên việt v.v…
Tam quan* vẫn như thường, Đát Kỷ không phải là vật hy sinh. Niên đại rất xưa, chưa qua khảo chứng thật sự, HE. [*gồm thế giới quan, nhân sinh quan, giá trị quan]
HE, hừm ~
Điều kiện tiên quyết là không được bóp méo lịch sử, hãy xem ta làm thế nào biến nó thành HE nhé.
Một vài nhân vật phụ phối hợp diễn bên ngoài, tham khảo từ manga đồng nhân <<Phong thần diễn nghĩa>> của Ryu Fujisaki sama
Ừ thì spoil thêm này:
– Một vị vua lãnh khốc vô tình. Một phi tử tàn nhẫn, bỏ mặc đứa con vừa mới sinh. Một tâm hồn luôn bị phản bội cùng hận thù bao phủ.
– Lần đầu tiên thấy hắn, y ngỡ ngàng, sao lại giống với kẻ đã phản bội y đến vậy.
– Đương nhiên không phải nam nhân kia, y không có lý do hận hắn. Huống hồ gì đây là cha y. Đã là cha con, liền cùng hắn hảo hảo ở chung đi.
– “Ngân Nhi, phụ hoàng rốt cuộc nên bắt ngươi làm thế nào mới tốt?”
– “Phụ hoàng rốt cuộc làm sao để phá đi bức tường trong lòng ngươi đây?”
– “Nhớ kỹ, cho dù người khắp thiên hạ không cần ngươi, ta Hoa Ngạo Kiết vĩnh viễn cũng không rời khỏi ngươi!”
Nhận xét: bộ này thì phần đầu có phần giống Dị Thế, nhưng ngắn hơn rất nhiều. Bé Ngân Nhi thì hết sức hòa nhã, nhu thuận [mà tớ dạo này bấn mấy bé uke như thế, Nhiên Nhi của Cô Nhiên Tùy Phong nè, Huân Nhi của Tây Lam Yêu Ca nè…]. Giới thiệu bộ này cho mọi người ^^. Mà couple chính, truyện còn có 2 couple nữa. 1 bé người nước ngoài xuyên không trở thành Lãnh Thiên Vũ, hoàng tử mà Đông Li quốc vương yêu thương nhất (bộ này có 2 bé xuyên không nhá), couple còn lại thì đọc đi rùi biết ^^.
Nhân vật chính: Claude x Trình Trì
(Phúc hắc trá hình trầm tĩnh công x chân chất dễ gần thụ)
Các nhân vật khác:
Rupert x Al
Rebertine x Debby
Jerome x Ian
Trình Trì đang trên đường leo núi thì bị trượt chân cứ thế mà xuyên việt tới thế giới thú nhân.
Trong cái thế giới này không có mỹ nhân chỉ có những thú nhân mà vòng một phằng lỳ.
Trinh Trì xuất hiện ở đây bị mọi thú nhân nhìn như một thứ gì đó rất khác lạ như một thú nữ đi khỏi nhà lâu ngày.
Tiếng xấu đồn xa khiến ai cũng nghĩ hắn là giống nữ khiến ai cũng căm phẩn càng làm cho hắn căm hận vô cùng.
Tùy hứng, hư vinh, điêu ngoa, hiềm bần ái phú, lòng dạ hẹp hòi.Vì vậy, Trình Trì với tính cách thành thành thật thật đã bị áp lực rất lớn.
Càng miễn bàn sau đó lại xuất hiện chồng và con “của mình”.
Quả thực khiến Trình Trì muốn đi tự tử.
Có điều nếu đã còn sống thì cứ cố mà sống cho tốt.
Trình Trì gánh chịu vô hạn áp lực, bắt đầu cuộc sống bình thường dân dã tại thế giới của thú nhân.
Chim lượn trên trời, thú chạy dưới đất, cá lội lòng sông, rau củ trong vườn… làm sao để từ những thứ này hóa thành mỹ thực là điều Lâm Tiểu Trúc chăm chú nhất từ khi xuyên về cổ đại. Cả ngày luôn tự hỏi, nhân sinh có gì là lớn nhất?