Thể loại: Phụ tử, giang hồ, HE, mĩ công mĩ thụ, cường công cường thụ, nhất công nhất thụ…
Beta: Mai Lạc.
Mỗi người chúng ta đều không biết trước được tương lai như thế nào, vận mệnh cuối cùng là hạnh phúc hay bi thương…
Đôi lúc khi chúng ta đang đi trên con đường mà ông trời đã sắp đặt.
Khoái hoạt. . Bi thương. . Rốt cuộc là cái gì làm cho ta ở lại chỗ này. .
Có lẽ ta chỉ muốn một lý do. . Một lý do để lưu lại. .
Biết yêu sẽ không có kết quả. .
Nhưng chúng ta vẫn yêu nhau . .
Chúng ta thương tổn lẫn nhau. .
Có lẽ chỉ có như vậy. .
Mới có thể nhớ rõ ta vẫn còn yêu ngươi. .
Có lẽ chỉ có như vậy. .
Cho dù che kín vết thương. .
Chúng ta vẫn rất yêu .
Cho dù bên cạnh có rất nhiều đàn ông tốt, nhưng Trang Nhã Khinh lại thấy người đàn ông này nhất định là đồ ăn của cô! Nếu không phải bản thân còn có hôn ước... Mẹ nó, hôn ước gì gì đó của cô mau cút đi, cút đi…
Cái gì? Mình chưa từng gặp mặt người đó, bởi vì muốn hóa giải lời nguyền mà quyết định người đó là vị hôn phu sao? Vậy thì thật là trời cũng giúp cô, vì nhìn thấy cô không thể nắm anh trong lòng bàn tay.
Khi hôn ước được thực hiện, cô được như ý nguyện gả cho vương giả trong giới quân nhân.
Ngày đầu tiên lên làm quân tẩu:
Trang Nhã Khinh nghe thấy bên cạnh có tiếng động rất nhỏ, biết Cố Triệt phải thức dậy rồi. Lúc Cố Triệt đang muốn đứng dậy, Trang Nhã Khinh ngồi dậy, ôm lấy Cố Triệt từ phía sau.
Sự kịch liệt đêm hôm qua hiện rõ trên cơ thể hai người. Hoàn toàn hiện rõ trên cơ thể, trên người Trang Nhã Khinh được bao phủ bởi những vết hôn màu hồng tím, có thể thấy được đêm tân hôn của hai người có bao nhiêu...hòa hợp.
Ngực chạm vào tấm lưng kiên cố của Cố Triệt, âm thanh mềm mại như nước của Trang Nhã Khinh. "Triệt, hôm nay là ngày tân hôn thứ hai của chúng ta...Không cần phải trở về doanh trại đâu..."
Ngày thứ hai lên làm quân tẩu:
Trái lại hôm nay Trang Nhã Khinh lại để cho Cố Triệt đi, lúc Cố Triệt rời giường Trang Nhã Khinh cũng rời theo, còn rửa mặt xong trước cả Cố Triệt.
Lúc Cố Triệt đi ra ngoài, Trang Nhã Khinh cũng đuổi theo.
"Em đi theo tôi làm cái gì?" Cố Triệt xoa xoa chân mày, tại sao trước kia anh không phát hiện ra Nhã Nhã có tố chất bức anh phát điên?
Trang Nhã Khinh trả lời hợp tình hợp lý. "Điều tra."
Ngày thứ ba lên làm quân tẩu:
"Triệt, anh thật sự muốn đi đánh giặc sao?" Trang Nhã Khinh vừa hỏi vừa xoa bả vai cho Cố Triệt.
Cố Triệt nhắm mắt lại hưởng thụ. "Ừ, bọn họ khinh người quá đáng, ngang nhiên muốn xâm chiếm lãnh thổ quốc gia của chúng ta, coi thường chúng ta sao?"
"Em có thể đi cùng không?"
"Em đi làm gì? Không được." Việc này phụ nữ tuyệt đối không thể tham dự. Người nào đó vẫn có chủ nghĩa đàn ông to lớn.
Haiz, mặc dù đã từng đánh nhau với Cố Triệt, tuy về võ công thì cô kém Cố Triệt một chút, nhưng trên người cô có Huyết Nhan. Lúc đánh nhau với Cố Triệt vì không nỡ làm đàn ông nhà mình bị thương mới không dùng đến, tại sao lại không tin vào sức mạnh của cô chứ? "Không đi thì không đi, anh tự mình cẩn thận là được."
Thừa dịp Cố Triệt đi tắm Trang Nhã Khinh gọi điện thoai. "Tiêu Dật Phàm, đặt cho tôi một tấm vé máy bay đi nước R vào ngày mai."
Xem ra Trang Nhã Khinh này là một quân tẩu không có lương tâm...
***
Truyện này có hài hước dí dỏm, nữ chính mạnh mẽ, tính cách không ổn định, đối với mỗi người khác nhau thì có tính cách khác nhau. Nam chính có nghị lực, ngay thẳng, có phong cách Vương Giả. Mạnh mạnh kết hợp với nhau, ai dám đối đầu?
Cả thể xác và tinh thần của nam chính nữ chính đều sạch sẽ, không có thói quen xấu nghiêm trọng, thói quen xấu nhất chính là dứt khoát hung hăng dẫm nát kẻ thù dưới chân, yên tâm bước qua....
Từ nhỏ đến lớn, Trần Gia Kỳ mượn uy thế của mẹ Giang Tiểu Khuê để bắt nạt, ngược đãi cô. Lần nào cũng bị Gia Kỳ bắt nạt, cô không thể chịu được cảnh này bèn vùng lên chống trả.nhưng vô ích.Cho nên, hằng năm vào ngày sinh nhật, Giang Tiểu Khuê ước rằng
“Chỉ cần có thể bắt nạt Trần Gia Kỳ, tôi chấp nhận phải trả giá”
Điểu ước được thực hiện khi cô vừa tròn hai mươi tuổi, cô đã có thể bắt nạt Tràn Gia Kỳ nhưng cái giá của cô phải trả chính là lấy thân báo đáp.Cô u oán nóivới Gia Kỳ
“Đời này tôi không muốn cậu làm chồng của tôi, tôi muốn cậu làm anh rể của tôi để tôi trả mối hận cậu bắt nạt tôi bé đến giờ”
Gia Kỳ chỉ cười vui nói rằng “Yên tâm, tôi sẽ để cho cậu bắt nạt chỉ cần cậu đồng ý làm vợ của tôi”
Cô ngơ ngác nhìn anh rồi âm thầm than vãn, biết vậy trước đây cô chẳng thèm ước như thế có phải bây giờ không lãnh chịu hậu quả hay không? Hối hận thì cũng muộn, cô đành lòng chịu thiệt thòi “bắt nạt” Gia Kỳ để rửa mối hận thời thanh mai trúc mã
Từ khi biết Trần Gia kỳ, không ngờ, khi lớn lên, Gia Kỳ có rất nhiều bí mật đã dấu Tiểu Khuê, tiếp đó ngay cả thân phận đặc biệt của Giang Tiểu Mai cũng khiến Tiểu Khuê sốc lắm.Cô lúng túng không biết làm sao thì Gia Kỳ bảo rằng
"Yên tâm, chỉ cần cậu lấy tôi, cậu vẫn có quyền bắt nạt tôi, dù sao trên đời này không còn ai để câu bắt nạt đâu?"
Cô nào có bắt nạt được cậu mà toàn bị cậu bắt nạt, tự dưng biến thành con ngốc để cậu xoay vòng.Cô tức giận hét lên
"Gia Kỳ chết tiệt! Tóm lại là ai bắt nạt ai, hả? Cậu lừa tôi"
Thể loại: xuyên không, cung đình, nhất thụ nhất công, một chút ngược ngược khúc cuối, HE
Editor: ATM card
Re-edit: Nescafe’.
Kiếp trước hắn nắm giữ cả một tập đoàn kinh tế lớn, do cha mình để lại nhưng thương trường như chiến trường khiến cho Long Duệ Lân bị đối thủ hãm hại gặp tai nạn máy bay mà chết.
Ông trời thương xót cho hắn cơ hội xuyên về cổ đại vào một hoàng tử của nước Đại Á, nhưng vì bảo toàn cho mạng sống mà hắn phải giả dạng công chúa, Khốn nạn ở chỗ, tên hoàng tử này không phải sắc nước hương thành mà là một tên mập như heo. Long Duệ Lân tức ói máu, thế là hắn bắt đầu hành trình giảm béo gian khổ cùng cận vệ thân thiết Vệ Tình của mình.
Sau khi lấy lại vóc dáng khuynh nước khuynh thành, hắn sắm vai công chúa qua nước Hiên Viên để cầu hòa. Trên đường đi, hắn và Vệ Tình đều bị hai tên đạo tặc cưỡng hôn. Hồn vía chưa kịp về thì cả hai chủ tớ lại phát hiện ra, hai tên đạo tặc ấy chính là Hiên Viên Dực – Hoàng đế Hiên Viên và Thượng Quan Liên Phong – Tể tướng Hiên Viên. Thật là giận sôi máu. Long Duệ Lân quyết tâm trả thù…
Cảm nhận cá nhân: Em uke trong này khá, em chơi anh hoàng đế mấy trận, mà mất mặt nhất là em lừa thiên hạ tưởng anh bị em thượng =)) Nửa đầu truyện hài nhưng nửa sau lại ngược
Văn án :
Ta, Long Duệ Lân, đường đường là người thừa kế tập đoàn gia tộc Khóa Quốc, trăm năm khó gặp đích kỳ tài,
Ở gặp được tai nạn trên không linh hồn xuất khiếu sau thế nhưng sẽ làm nhất thời hồ đồ đáp ứng cái đó ngốc quỷ cùng hắn trao đổi thân phận!
Tuy nói kia ngốc quỷ thị đường đường rộng lớn á Vương Triêu đích trực hệ con cháu, gia tộc có tiền có thế,
Nhưng hắn cũng là cha không đau nương không được hơn nữa từ nhỏ còn bị trở thành nữ hài tử chăm sóc,
Vừa muốn làm như hòa thân đích công cụ đó được đáng sợ đích đế quốc hiên viên Vương Triêu đi đích kẻ đáng thương!
Hừ! Xem ta như thế nào đến xoay Càn Khôn, vãn hồi hoàn cảnh xấu!
Đưa này khi dễ người của ta đùa giỡn phải xoay quanh! Ha ha ha!
“Phía dưới xin mời khách quý của của chúng ta, cũng chính là ngôi sao mới của giới diễn viên, nhân xưng sầu muộn tiểu sinh – Văn Lược. Mời lên đài trao giải!” Người dẫn chương trình liên tiếp giới thiệu, rốt cuộc hô lên tên của hắn. Dưới đài một mảng hoan hô.
“Sầu muộn tiểu sinh!” Trong lòng Văn Lược nghe tên này mà ói ra, sau đó đứng dậy nhìn màn hình mỉm cười, rồi hướng phía khán giả phất tay, cuối cùng mới chậm rãi lên sân khấu.
“Khụ…khụ..” Trước ho khan thanh quản, sau đó nghiêng mặt đến trước microphone. Người đại diện đã nói với hắn lúc nghiêng mặt là đẹp nhất. Điểm này Hậu lão sư cũng đã nhấn mạnh rất nhiều lần. Văn Lược đối với việc này từ trước đến nay đều ghi nhớ rõ ràng.
Màn hình lớn phóng cái gì, hắn cũng không có để ý, nắm trong tay phong thư lại trở nên quá trầm trọng, hắn biết bên trong là kết quả. Trao giải loại này nhiều hay ít đều đã để lộ một chút ra bên ngoài. Vệ Sanh giỏi giang, Văn Lược đều đã có thể nhìn ra, vì để hắn không phải chịu quá nhiều kinh ngạc, bình thường Vệ Sanh đều cho hắn biết trước kết quả cho nên Văn Lược vẫn có thể bày ra hình tượng vân đạm phong kinh (nhẹ nhàng lãnh đạm) trước mặt truyền thông.
“Thật cao hứng vì tổ ủy hội để cho tôi trao giải thưởng. Tuy rằng tôi rất muốn là người nhận giải, bất quá hiển nhiên có người cướp đi trước mặt tôi!”
Thời điểm Văn Lược tận lực đè thấp thanh âm, là tối có sức hấp dẫn, hắn thanh âm trầm thấp làm rất nhiều người mê điện ảnh thét chói tai, có thể thấy được hắn có đủ tư cách để trao giải thưởng.