Văn án 1:
Làm một người tiểu quái thú, cô muốn tối thiểu phải tiêu diệt được một Ultraman*, Ôn Hi Thừa rất không may chính là Ultraman bị cô chọn trúng!
Đáng tiếc, Ultraman không đủ lực, lại muốn cùng người khác đính hôn! ! !
Được rồi, cô đây chỉ có thể đổi lại một cái khác!
(*Ultraman là một bộ phim hoạt hình Nhật Bản kể về người siêu nhân anh hùng bảo vệ cuộc sống bình yên, mình còn tìm được cả một bộ đam mỹ Ultraman và tiểu quái thú nữa)
Văn án 2:
Cô chưa bao giờ nghĩ tới sẽ quên Ôn Hi Thừa, nhưng cũng cho là bọn họ vĩnh viễn không thể gặp lại nhau!
Bốn năm sau, anh trở thành đồng nghiệp của cô, điều duy nhất cô có thể làm là ngửa đầu để cho nước mắt chảy ngược vào trong tim.
Thời niên thiếu ấy, 2 người sớm đã bỏ qua!
Ta muốn nói rõ trước, quyển này là một quyển ngược thân ngược tâm, nhàn rỗi viết để kiếm lời bình ngàn chữ, người không thích bi xin chớ xem.
Một con sói con, một hoàng hậu bị phế, một thế thân thất bại nhất. Tình yêu của mỗi người trên thế gian này đều là một chi phiếu kỳ hạn, trong kỳ hạn này, nó có thể giá trị đến trăm vạn nghìn vạn thậm chí là mười nghìn vạn, nhưng hễ qua kỳ hạn này, chẳng qua chỉ là một tờ giấy bỏ đi.Nàng chỉ là một thiếu nữ Kỳ Mạc bình thường không ngờ bị bắt đến thảo nguyên phương bắc cho tiểu vương gia Liên Khiết mua vui có một đêm.
Không giữ được trinh tiết nàng mất hết tất cả, đau khổ, định tự vẫn thế mà tên tiểu vương gia khốn đó không cho nàng chết vì sợ nàng làm ma ám hắn.
Đủ rồi nha? Hắn dùng nàng vui vẻ rồi lấy cái quyền gì cấm nàng chết chứ? Nàng lại quyết chết cho bằng được còn lớn giọng nói sẽ ám hắn tuyệt tự tuyệt tôn.
Nghe thế tên khốn đó tự ái nổi hứng đem nàng về làm vợ nhì của hắn (vợ cả là một con dê cái cho sữa nhiều nhất thảo nguyên) để hành hạ bức nàng chịu cảnh “sống dở chết dở”.
Chẳng ngờ nàng về làm tiểu nương nương của hắn chưa kịp “sống dở chết dở” thì hắn đã làm ra những trò “dở khóc dở cười” vì sa lưới tình với nàng rồi.
Ngẫu nhiên có chút ngược, ngẫu nhiên có chút ấm áp, HE! ! !
Tôi theo phái kịch tình, nên truyện này không phải thể loại thoải mái, Tiểu Bạch.
Nhảy hố xin tự giác, chỉ lấy hoa tươi không nhận gạch...
Văn án
Bên phố Tây mở tiệm quan tài mới.
Yên lặng khai trương, yên lặng tiến vào cuộc sống của dân chúng trong thành.
Chưởng quầy tiệm quan tài là một cô gái, họ Ly, khuê danh không rõ. Mọi người gọi nàng là “Chưởng quầy Ly”.
Tiệm quan tài có một tiểu nhị tên là “Đỗ Tuyền”, ngày ngày trông coi cửa hàng tiếp đón khách hàng.
Một đạo sĩ đạo hiệu “Bạch Nham”, là kẻ rảnh rỗi chơi bời lêu lổng nhất trong tiệm bán quan tài này.
Tất cả mọi chuyện, bắt đầu từ một tiệm quan tài bình thường……
Con người sống chết có số, bỏ lỡ kiếp này cứ tưởng rằng kiếp sau có thể gặp lại.
Đáng tiếc có một số người một số việc, đời này không nắm lấy thì tương lai cũng sẽ không có cơ hội gặp lại.
── Có một chuyện, không ai có thể dùng cả sinh mệnh của mình để tìm hiểu rõ như Bạch Nham.
Cho dù tan thành mây khói thì sao? Cho dù qua ngàn năm nữa thì thế nào?
Ngắn ngủn ba trăm năm cùng chung hoạn nạn, chẳng lẽ không đáng quý không nên nắm chặt sao?
── Có một loại tình cảm, khiến chưởng quầy Ly học mất ngàn năm.
Trên thế gian có rất nhiều chuyện không thể tránh được, mà thay đổi cũng chi ở mình.
Một là linh hồn mạnh mẽ chịu thần trừng phạt, một là linh hồn gãy cánh chạy trốn ngàn năm.
Nhiều thế hệ bại đức sợ bóng sợ gió, phải để bọn họ thay đổi thôi.
Biên tập: Phiêu Linh
Sửa lỗi: Dan, Vy Vy
Thể loại: đam mỹ tiểu thuyết, hiện đại, sinh tử, ngược luyến
“Một vạn, một đêm, thế nào?”
Cậu ngơ ngác đứng đó, nhìn người đàn ông đang nói kia. Anh ta điên rồi sao? Một đêm một vạn? Chính là đến gái trinh siêu xinh đẹp cũng không có giá này, huống chi một cậu trai diện mạo bình thường lại không hề có ưu điểm gì?!
“Đùa… Đùa sao!”
“Tôi đương nhiên không nói đùa.” Anh ta vừa nói vừa lấy một quyển chi phiếu, viết nhoay nhoáy vài chữ, rồi xé ra, mỉm cười giơ lên, “Nhìn coi, chi phiếu viết rồi, bằng lòng hay không chỉ chờ một lời của cậu.”
Cậu mấp máy môi. Một vạn… Cậu vất vả chạy đôn chạy đáo một tháng cũng không kiếm được nhiều tiền như thế, người này tuỳ tiện yêu cầu như vậy, này quả thật là nghiệp chướng!
Cậu thật không có cách chống cự hấp dẫn này, chính là chỉ một đêm mà thôi, cậu cũng không phải con gái, sơ cái gì!? Coi như là bị chó cắn một miếng đi, hơn nữa thử hỏi trên thế giới này có nơi nào mà bị chó cắn lại có thể lấy tiền như này?! Chỉ sợ lại có đầy người vì tiền, đem chân đưa đến miệng chó để nó cạp ấy chứ!
“Xong.” Cậu cố không để cho đối phương nhìn ra khao khát với tiền của mình, cho đến khi người kia đem chi phiếu đưa cho mình, cậu mới túm chặt lấy chi phiếu trước mắt, không dám buông ra một giây.
Người đàn ông kia không lịch sự mà lộ ra vẻ khinh thường, có điều rất nhanh liền biến mất, anh ta nói:“Tôi sẽ liên lạc, cậu đi ra ngoài đi.”
Cậu không trả lời, không nói lời nào bước ra ngoài. Sau khi đóng cửa lại, cậu run rẩy lấy ra tấm chi phiếu nhăn nhúm do bị mồ hôi tay thấm ướt, cẩn thận kiểm tra lần nữa, xác nhận con số trên đó, lúc này mới yên tâm thở ra một hơi, rồi sải bước rời khỏi phòng tổng giám đốc.
Nên đòi hai vạn mới đúng, cậu có chút tiếc rẻ.
Thể loại: Đam mỹ tiểu thuyết, oan gia, 1×1, cường công nhược thụ, ấm áp bình thản, HE
Edit: Phùng Điệp
"Lục Y Minh chậm rãi bước đi trên cây cầu bằng gỗ cạnh bờ biển, đúng lúc thủy triều đang lên, cái biển dựng thẳng đứng nhắc nhở người bơi chú ý đám đá ngầm chỉ còn cao hơn mực nước biển có chút xíu, nước biển dưới chân từng đợt từng đợt ập tới, đập vào đám đá bên cạnh, rồi lui ra. Một lần rồi lại một lần như thế, Lục Y Minh chậm rãi thở phào một hơi. Nỗi chua xót bành trướng trong ***g ngực lúc trước dần dần hạ xuống, cậu cắm tay vào túi quần, bước từng bước từng bước về phía trước."