Mười tuổi, Tống Khuynh Vân bị cha đuổi ra khỏi cửa cùng với người mẹ ngu ngốc của mình, một chiếc xe hơi màu đen dừng ngay trước mặt cô... Tám năm, nhà họ Hạ chứa chấp cô và mẹ cô đã được tám năm. Ngày sinh nhật tròn mười tám tuổi của cô, cũng chính là ngày kết hôn của cô và đại thiếu gia nhà họ Hạ – Hạ Vũ Hi. Trong phòng hóa trang của hôn lễ, hắn lại ở trước mặt cô dây dưa cùng người phụ nữ khác, hạ nhục cô, chỉ vì cô không phải là người phụ nữ mà hắn muốn kết hôn...
Ba tháng trải qua cuộc sống nhà giàu làm cho cô khiếp sợ, lần đầu tiên hắn đưa cô ra ngoài để dùng bữa tối dưới nến. Cũng là lần đầu tiên hắn dịu dàng với cô, nhưng thật không ngờ, đằng sau sự dịu dàng lại là sự thật tàn khốc, hắn không chút nào tiếc rẻ, đem cô lên giường cùng người đàn ông khác, lòng cô đau đớn...
Năm tháng sau, cô mang thai, hắn chở cô đến bệnh viện, tàn nhẫn nói: “Thân thể cô bẩn thỉu, không xứng sinh con cho tôi”. Cô tuyệt vọng nhìn hắn, lạng lùng đáp lại: “Vậy thì cứ lấy đứa nhỏ đi đi, anh cũng không xứng làm cha của nó”. Người hắn yêu trở về nước, vì muốn được ở cùng cô ấy, muốn lấy đi vị trí phu nhân của cô, hắn nhẫn tâm hạ thủ khi cô ngồi trên xe, vui mừng nhìn cô cùng mẹ vùi thây trong biển lửa…
Sáu năm sau, một phiên bản thu nhỏ của cô chỉ vào trong ti vi, nhìn hắn cùng vị hôn thê đang tươi cười rực rỡ, cô bé ngây thơ hỏi: “Mẹ! Sao tên khốn kiếp này lại ở trong TV, còn bà tám bên cạnh hắn là ai vậy? Dáng người thật khó coi”. Cô sờ vào khuôn mặt giống mình như đúc của con gái, dịu dàng nói: “Mẫn Nhi! Mẹ dẫn con đi chơi “Vô gian đạo” có được hay không?”
Biển Khóc
Nước mắt em đong đầy thành biểnSea
Cấm em rời xa anh nửa bước vì anh yêu em nhất trên cuộc đời này.
Cấm em rời xa anh nửa bước vì anh là người duy nhất em có thể tin tưởng.
Cấm em rời xa anh nửa bước vì anh luôn muốn có em.
Cấm em rời xa anh nửa bước vì em cũng yêu anh mà, đúng không?
Thùy An và Thái An là chị em song sinh nhưng lại có tính cách hoàn toàn khác nhau. Cô chị xinh đẹp dịu dàng bao nhiêu thì cô em lại dễ thương và cá tính bấy nhiêu.
Liệu ai mới là người xứng đáng có được hạnh phúc xứng đáng cho những gì mình đã hi sinh? Một câu chuyện tình yêu cảm động pha với chút hài hước chắc chắn sẽ làm người đọc cảm thấy thú vị!
Truyện lấy bối cảnh 1 game 3d có tiếng có tên là Loạn thế. Loạn thế được xây dựng trên cốt truyện thời cổ đại, đây là game 3D có độ chân thực miêu tả cảm xúc, ý nghĩ của người chơi 90% cảm xúc thật sự. Chúng ta sẽ không lạ khi bắt gặp ở Loạn thế những khuôn mặt đỏ lên do ngượng ngừng hay tức giận, những nụ cười biểu lộ cảm xúc, hay sự hờ hững lạnh lùng.
Mọi thứ trong game đều được điều khiển bởi hệ thống máy chủ, GM hoàn toàn không có quyền can thiệp vào cuộc sống của người chơi, nhiệm vụ của họ chỉ đơn giản là sửa BUG; đặc biệt hơn nữa là NPC trong Loạn Thế lại có trí tuệ và độ nhận biết cực cao, cảm xúc phong phú lại thích hóa trang giống người chơi rồi tự ban phát nhiệm vụ nếu có hứng.
Nhân vật chính của truyện là 1 cô gái tên Mộ Khinh Hàn, 1 sinh viên trẻ tuổi với ID trong Loạn thế là Lạc Tuyết Khinh Hàn. Trong BXH nhân vật có tiếng trong giang hồ Lạc Tuyết Khinh Hàn đứng thứ 5. Nhưng mà chẳng hiểu vì lý do gì mà lại luôn bị người ta coi là nhân yêu…
Trong 1 lần tình cờ nhân vật chính của chúng ta bị mắc kẹt, bị 1 NPC có trí tuệ nhưng cũng rất gian trá đùa giỡn…lại bất ngờ gặp được Dạ Thanh Hàn, vị đại thần đứng thứ nhất trên BXH vô tình hay cố ý tác thành 1 đoạn duyên giữa cao thủ và cao thủ, giữ vô sỉ và không thể lưu manh hơn. Một đôi thần tiên quyến lữ và những sự kiện lưu danh không thể xóa mờ trong Loạn thế…
Biên tập: Bạch Biên Bức
Thể loại: hiện đại đô thị, mỹ công suất thụ, xuyên không (từ quá khứ tới hiện tại), nhất công nhất thụ, ngược luyến tàn tâm, kết thúc viên mãn.
Con phố nhỏ rất dài, kiến trúc hai bên phố nhỏ vì kết cấu, phong thái khác biệt tự nhiên lộ rõ nét cách biệt giàu nghèo. Hai đầu phố nhỏ là đường cái rất rộng, đường bên phía đông nam gọi là Đông Đầu, phía bên tây nam gọi là Tây Đầu.
Đông Đầu phố nhỏ, gần như ở phương bắc những căn nhà xoay về hướng nam là một công trình cổ chiếm hàng trăm mẫu đất, bên trong là đình đài lầu các, còn có cả cây cầu nhỏ bắc qua dòng nước, cây cối xanh um.
Tòa nhà cổ này tên là Lý Viên, nghe nói là nơi ở của quan lớn thời xưa. Lý Viên được quốc gia chọn làm trọng điểm cho công tác bảo hộ tài sản văn hóa, trong đó có một phần nhỏ được ngăn ra thành điểm du lịch của thành phố, phần lớn còn lại nghe nói vẫn do người đời sau dòng họ Lý quản lí.
Từ phố nhỏ nhón chân nhìn sang có thể thấy vài công trình cận hiện đại mới xây giữa những bức tường vây đỏ thẫm cao hơn trượng, giữa những um tùm bóng bóng cây xanh, nghe nói người đời sau nhà họ Lý sinh sống ở đó.
Thể loại: Võng du bàn phím, đam mỹ, Kiếm Tam, Sách Tàng, Hoa Dương, Đường Độc
Nhân vật chính: Ngụy Diệp, Cố Ân Sính
Kiếm Tam là cái tên hay được người ta gọi, còn có Cơ Tam, và một đoạn ái tình yêu qua yêu lại trở thành cong, quan hệ thầy đồ tạo thành mối duyên nuôi qua lại thành cong. Trong trò chơi, Ngụy Diệp đụng phải một tên T husky rất giỏi, kéo cừu hận của Ngụy Diệp rất ổn. Anh cho anh là husky thì giỏi hơn ông đây sao? Cẩn thận tôi dùng một phát đại phong xa(1) xoay chết anh!
[Bang hội] [Husky ngu] thành công đánh chết [Chiếp chiếp ngốc]
Mẹ nó, anh quay lại đây!
[Bang hội] [Husky ngu] thành công đánh chết [Chiếp chiếp ngốc]
Thế nhưng tới cuối cùng, Ngụy Diệp – một chú gà vàng Tây Hồ không biết mình bị làm sao, chỉ biết tên Quân gia trước mắt càng nhìn càng thấy vừa mắt, càng tới gần lại càng muốn hiểu anh ta hơn, khao khát được làm bạn với nhau, mong có thể làm hòa, hai người tay trong tay. Hừ, tên Husky ngu nhà anh đừng ỷ vào cao hơn ông đây 20 cm mà có thể tùy tiện hôn tôi nha!!
*****